Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con không thích nơi này

767 chữ

Bởi vì đau đớn, trên trán mồ hôi bắt đầu đổ ra như nước chảy xuống mặt.

Đột nhiên nói chuyện mà không hỏi mẹ của ngươi trước. Bị bọn họ nghe được thì ta giải thích với bọn họ như thế nào đây.

“Tiểu phỉ cậu xảy ra chuyện gì? Sắc mặt khó coi như thế .” Phương Giai Giai quan tâm hỏi.

Lo lắng bị bọn họ nhìn ra khác thường, ta liên tục lắc đầu: “Không có việc gì, dì cả tới nên làm tớ đau bụng, chúng ta làm tiếp thôi.”

Mà, lúc ta đem tay duỗi ra trên bàn, bụng nhỏ như bị người bên trong hung hăng đá một cái, làm thân thể ta đột nhiên run rẩy một chút.

“Con nói không cần, con không thích nơi này, đi mau!” Trong bụng, tiểu gia hỏa tức giận hét lớn một tiếng.

Cơn đau vẫn không giảm bớt. Xong rồi, có lẽ âm thanh vừa nãy nhỏ bọn họ không nghe thấy, nhưng lần này rõ ràng như thế, chắc bọn họ đều nghe thấy hết rồi.

Đầu của ta đang xoay chong chóng, đang nghĩ cách nào để giải thích với họ.

Nhưng biểu tình của Phương Giai Giai cùng Diệp Tử Thần đều không có , phảng phất âm thanh vừa rồi đều không có.

“Vừa rồi các cậu có nghe thấy âm thanh gì kỳ quái không?”

Ta thử tính hỏi một chút, muốn biết bọn họ có thật sự biết, hay là gạt ta.

“Có âm thanh gì sao? Không phải cậu nói cậu đau bụng sao? Lúc sau đều không có âm thanh gì cả."

Trong lòng ta liền thở phào một cái. Xem ra, âm thanh của gia hỏa trong bụng ta chỉ có một mình ta nghe thấy.

"Không có việc gì không có việc gì,chỉ là làm một bộ móng tay, sao phải lo lắng làm gì."

Ta ở trong lòng nói một câu đủ để hài tử trong bụng nghe thấy, đột nhiên cơn đau bụng chấm dứt.

Rốt cuộc hai mẹ con ta thật sự có tâm linh cảm ứng, không cần phải nói ra miệng, hài tử có thể hiểu ta muốn cái gì.

Chẳng qua đã tới đây rồi, mặc kệ hắn nói cái gì cũng phải cự tuyệt, có lẽ bởi vì tiểu hài tử còn chưa quen móng tay là nghệ thuật.

Bụng nhỏ quay cuồng một trận, rồi ngừng lại.

“Mama không nghe con nói, con sẽ nói cho ba ba biết, con tức giận rồi.” Tiểu gia hỏa uy hiếp nói.

Nhưng ta không có để ý tới nó, đem tay lần nữa đặt lên bàn.

Dù sao tiểu gia hỏa này hiện tại ở trong bụng ta, Mặc Lương Dạ thật sự tới thì hắn làm gì được ta. Rất nhanh, móng tay ta được nhân viên làm nail làm xong. Mỗi ngón đều được sơn bóng đẹp đẽ.

Không biết vì cái gì, trong lòng ta lại nổi lên một trận chán ghét , chỉ muốn đem tất cả sơn trên móng tay cạo đi.

Nhưng nhân viên mới vừa cho ta, ta lại cạo đi, không phải là đánh người ra mặt sau?

Cho nên vẫn nên chịu đựng, về nhà thì tính sau.

“Thật đẹp.”

Diệp Tử Thần cùng Phương Giai Giai đem tay ta xem, không hề chú ý tới ta sắc mặt của ta trỏ nên âm trầm.

Sau đó, bọn họ hai người cũng lần lượt làm móng tay.

Ta phát hiện trên mặt bọn họ đều bắt đầu có biểu hiện thần sắc mệt mỏi sau khi làm móng tay.

Nhưng bởi vì cũng không còn sớm, ta cũng không nghĩ nhiều, rồi cùng bọn họ vội vàng cáo biệt, từng người về nhà.

Đi được nửa đường, không biết sao, ta lại giơ bộ móng tay vừa được sơn lên.

Kết quả lại thấy màu móng tay hồng tươi ở dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, lại ẩn ẩn lập loè vầng sáng màu xanh lục

Chuyện gì xảy ra vậy? Do bộ móng tay này có vấn đề sao?

Lòng ta bất chợt bất an, sau đó tức tốc chạy thật nhanh về nhà.

Ở trong phòng bếp, tìm cái giũa, dùng giũa hết tất cả sơn trên móng tay xuống. Cho đến khi móng tay phát đau, sơn đã bị giữa hết, ta mới bỏ tay ra.

Ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên móng tay tự nhiên mới là đẹp nhất. Và ánh sáng vừa nãy trên móng tay cũng biến mất.

Bạn đang đọc Chào buổi tối, Minh Vương đại nhân của Đỗ Sơn Khảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.