Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 01+02

Phiên bản Dịch · 3343 chữ

Chương 1:Tối hôm qua cô đã 419 sao?!

Ào ào ào….. Gì vậy, là ai sớm như vậy đã tắm rửa, quấy rầy giấc ngủ quý giá của cô.

Mở mắt lim dim, nhìn lên trên trần nhà, là những chùm đèn được tạo hình rất nghệ thuật, hình như là được thiết kế theo kiến trúc của người Italia, cô đã từng rất thèm muốn nhà của mình được thiết kế theo kiểu này trong một thời gian dài. Dám trang trí hoa văn đồ dùng trong nhà như thế này, được, rất có đẳng cấp.

Mơ hồ dời mắt khỏi trần nhà, cô nhìn ga trải giường bằng chất liệu tơ tằm màu sô-cô-la, đầu giường bừa bộn hai chiếc gối đầu cũng là cùng một màu sắc và được làm bằng chất liệu tơ tằm cao cấp.

Tơ tằm, thật mềm mại, thật thoải mái, cô híp mắt, thỏa mãn xoay người ở trên giường, sau đó mới xoay người ngồi dậy.

1,2,3, đầu gỗ!

Shock! trước mặt Biện Bối Bối bây giờ không phải là cửa sổ chói mắt, cũng không phải cảnh những người xếp hàng đông như kiến ở các tòa nhà.

Mà là ngoài cửa sổ kia có một tòa nhà nhìn rất quen mắt, đó là nơi mỗi ngày cô đến đó làm việc, tầng 38 của cao ốc Thánh Ân.

Phòng ngủ có cửa sổ bằng kính sáng chói rực rỡ, nằm ở chính giữa vùng đất thương mại, gần với cao ốc Thánh Ân, nhà ở chung cư cao cấp……

Chẳng lẽ, chẳng lẽ, cô hiện tại đang ở tại phòng ngủ của nơi ở truyền thuyết “Tuyệt thế Thánh Điển”?!

Không có khả năng đi…… Cô dụi dụi mắt, lại dụi dụi mắt……

Cửa sổ nhìn ra được cao ốc Thánh Ân không có biến mất, giống như bức tường kính đen bề ngoài phản xạ ánh mặt trời.

Nhớ ngày đó “Tuyệt thế Thánh Điển” được xây xong, Biện Bối Bối chỉ có thể ở dưới chân nó, chảy nước miếng nhìn lên, nó phát ra ánh hào quang như những viên kim cương sáng chói màu đen.

Nhưng là từ bên ngoài nhìn qua thấy tường kính có màu đen không thể nhìn thấy bên trong, nhưng đổi góc độ khác, nhìn từ trong phòng nhìn ra, kính liền biến thành trong suốt, thật đúng là bên trong Thánh Điển a!

Trong truyền thuyết nó là nơi cực kỳ nổi tiếng, cực kỳ sang trọng, tiện nghi, có thể đem so sánh với các khách sạn bảy sao khác, được gọi là căn hộ cao cấp kinh điển, cũng giống như cao ốc Thánh Ân cao 38 tầng, nhưng lại chỉ có 76 hộ, dù có bỏ ra hàng trăm ngàn Nhân dân tệ một mét vuông cũng khó có thể ở tại “Tuyệt thế Thánh Điển” này !( Thở gấp……)

Biện Bối Bối phát 囧, để chứng thực, cô lấy hai tay tự đánh vào mình hai cái, đồng thời đối với bắp đùi hung hăng cấu hai cái.

Không sai, đau đến mức có thể rơi lệ rồi!

Kích động rời khỏi giường, bắp đùi lại truyền đến một trận đau đớn, gót chân mềm nhũn, lảo đảo hướng về phía trước. Cô ” Phốc” một tiếng, ngã nhào về hướng cửa sổ, tạo ra một cảnh tượng vồ ếch.

Thủy Tinh lạnh như băng tiếp xúc với thân thể làm cho cô cảm thấy dễ chịu một chút, nhưng trong nháy mắt, cô giật mình , trực tiếp nhảy ra xa cái cửa sổ.

Cho dù biết người ở bên ngoài không nhìn tới bên trong được, nhưng đứng ở nơi mặt trời chiếu sáng chói như vậy, cửa kính tưởng chừng như là trong suốt, cũng làm cho người ta cảm thấy xấu hổ. Cô rùng mình một cái, đỏ mặt.

Đợi chút, □? (Yuu: Cái này nhìn giống chữ “khẩu” lắm! Ý nghĩa hẳn là há hốc mồm ra vì kinh ngạc đi!! Pa: gật gù ta nghĩ đây giống 1 cái icon) ! Kia, kia……. cái phản chiếu ở cửa kính…….. là bộ ngực trắng như tuyết của cô.

Một con quạ đen bay qua cửa sổ, ngó vào, cạc cạc cười lạnh, “……”.

Run run chậm rãi xoay người, suy nghĩ lại, cô vĩnh viễn cũng không có khả năng hạ quyết tâm quyết định đèn ngủ đầy tính nghệ thuật như thế.

Biện Bối Bối tự nhận bản thân chỉ là một người Tiểu Bạch (nhỏ bé, nhút nhát), nhưng không phải đần độn, không có việc gì lại đem tiền ra để chơi nha!

Ga trải giường của cô cũng không phải màu nâu sôcôla, chưa kể đến đó lại là lụa tơ tằm, cuối tuần vừa rồi nàng vừa thay ga trải giường cho hợp với thời tiết, vải bông màu tím hình mèo hello kitty, vậy không tốt sao?!

Ở dưới cái gối kia là một chiếc quần ren nhìn thật quen mắt, kia không phải quần tam giác nhỏ của cô, ngày thường cô gọi nó thân mật là ” Tiểu ác ma” sao ?!

Hai chân bắt đầu dao động ……

Còn có ở trên giường kia giống như chính là dấu vết của tối qua, cái gì đó có màu thẫm đông đông?!

Tiếng thét chói ta bị mắc kẹt trong cổ họng……

Ầm ầm, ông trời! Chuyện lớn xảy ra rồi!

Cô chợt cảm thấy hoa mắt ù tai, như kiểu máy đánh chữ kiểu cổ đánh từng chữ tách tách trong đầu, cuối cùng ở chỗ trống trong tờ giấy đánh ra ba con số cực lớn: 419.(*)

Ha ha…… Ào ào…… Ha ha a…… Ào ào ào ào……

Tiếng nước thật thần kỳ, còn có thể phối hợp với tiếng cười ha ha ngây ngô từ chính cô phát ra, cứng ngắc quẹo phải đầu, nghe được tiếng cổ rắc rắc.

Bên phải giống như là một phòng tắm trong suốt, hơi nước dày đặc trắng xóa, thấp thoáng hiện ra một dáng người cao lớn, không hề nghi ngờ đây là nam nhân.

Thời đại này, phát sinh 419 không hề dọa người, dọa người chính là ngày hôm sau tỉnh lại phải đối mặt với người đó!

Biện Bối Bối im lặng khóe miệng run rẩy, tại thời điểm một nén nhang còn không kịp đốt, cô liền nhảy lên trên giường, nhanh chóng đem quần lót mặc vào, kia cách phòng ngủ ba bước chính là cái váy đen của cô.

Ngẩng đầu nhìn ra phòng khách, mục tiêu tiếp theo chính là cái áo ngực bị vứt ở ghế sô pha.

Cô bối rối tìm cách mặc quần áo, một bên không đầu không đuôi nghĩ, ngay cả khi còn học đại học phải chạy trăm mét trong các cuộc đua, cô cũng không cảm thấy mệt thế này.

Đang chạy ra để lấy quần vào về mặc “Bing” một tiếng, đầu cô đập vào cửa phòng, cô ngã vào phòng ngủ, trước mắt tối đen, nước mắt chảy ra như suối, tay chân vung loạn.

Cái gì mà đầu gỗ, chuyên môn dùng để giết người thôi?!

Sau đó, cô lại nhìn thấy được chiếc đèn ngủ nghệ thuật sáng rực rỡ, cả một chuỗi ánh sáng nối liền nhau thành một bức tranh trên tường. Một bể cá thủy tinh hình thoi, đột nhiên bể cá bị vỡ nước chảy ra ngoài, và hàng chục những chú cá cảnh nhiệt đới đổ ra ngoài theo, phe phẩy cái đuôi ở trên sàn.

Trong lúc cô đang bàng hoàng không biết phải làm gì, một chai rượu vang nho từ trên bàn, anh dũng ngã xuống, phát ra một tiếng nổ, ở trước mặt của cô.

Khói tràn ngập, khắp căn phòng là một đống hỗn độn ……

Biện Bối Bối há hốc mồm, trợn tròn mắt……

Nhìn lại chỗ rượu vang đổ trên mặt đất, nhìn lại cái bể cá, bức tranh và đèn ngủ, tính toán qua loa một chút, phí tổn này chắc phải mất đến hai mươi vạn. Bối Bối bắt đầu tính toán, số tiền này sẽ mua được rất nhiều thịt heo, laptop Sony, đi du lịch Hàn Quốc……

Thật cẩn thận, cô tránh chai rượu vừa bị đổ, đi đến bàn trà, Bối Bối ra vẻ trấn định, đem áo ngực mặc vào người.

Sau đó, gót chân như nhũn ra, cô chống đỡ không được liền ngã xuống sô pha, mông chạm phải một vật cứng, sinh đau!

Đưa tay ra tìm, lấy ra được một chiếc cốc thủy Tinh, cô nhìn chiếc cốc rồi cười lạnh.

Căn phòng hỗn độn nhưng yên tĩnh, tiếng nước ở trong nhà tắm dường như đã ngừng lại, nhìn qua cánh cửa phòng ngủ khép hờ, Bối Bối có thể nhìn thấy hơi nước ở phòng tắm có chút phân tán, bóng đen cao lớn đã dần dần hiện ra một đường cong thân thể đẹp như được chạm khắc.

Trong đầu Biện Bối Bối hiện tại toàn là một màu đen, nếu như cô bị bắt gặp ngay tại chỗ không phải sẽ càng thê thảm sao?!

Không kịp tự hỏi, cũng bất chấp tóc bay tán loạn, quần áo không chỉnh, Bối Bối trong tay cầm một cái cốc, bỏ chạy thục mạng ra khỏi cửa.

Trong đầu còn đang rối rắm nghĩ về hai mươi vạn, cô còn có thiệt nhiều những khoản vay a a a a a…… Đùa ư, lúc này không trốn nên chờ đến khi nào nữa?!

Mặc dù đô thị phồn hoa này mỗi đêm đều phát sinh 419, nhưng là nó có ấn tượng như vậy không?!

Cô muốn chết……

Chú giải:

(*) 419: tình một đêm. Tình for one night ( Tiếng Anh hài âm four one nine, tên gọi 419)

Chương 2: Ấn tượng ban đầu về tiên sinh 419

” Dì Đinh, dì có thể cho cháu mượn di động gọi một cuộc điện thoại được không?”

Chủ nhật ở Thánh Ân làm việc, dì Đinh dường như gặp quỷ, nhìn cô nàng mỹ lệ này tóc xoăn dài đến thắt lưng, trên tay cầm một cái cốc thủy tinh, móng tay xinh đẹp được đánh màu vàng bóng. Lại còn, ban ngày ban mặt, mặc một chiếc váy siêu ngắn màu đen bó sát người, đôi giày cao gót kia cũng phải đến mười phân chứ ít gì, có thể đá chết người sao?

Khẳng định cô ta không phải loại con gái đàng hoàng! Dì Đinh âm thầm kết luận, hoàn toàn xem nhẹ vị “Tiểu thư” xa lạ này. Mà vì sao cô ta lại biết mình họ Đinh?

Từ Thánh Điển đến Thánh Ân chỉ là một đoạn đường ngắn ngủn nhưng do cô chạy như điên trên đường, đã làm cho vô số người quay ra nhìn Biện Bối Bối, có người nhìn thẳng mặt, có người gặp thoáng qua, hoặc quay đầu ngóng nhìn, hoặc có người chỉ liếc mắt qua.

Một tuần có bảy ngày, có năm ngày cô thường xuyên ra vào Thánh Ân, một tháng ra vào ít nhất 22 ngày, một năm chính là 264 ngày, hôm nay số người chú ý tới cô còn nhiều hơn cả 1 năm cô ra vào Thánh Ân.

Nhìn dì Đinh hơi kinh ngạc mà có điểm xem thường, thật không may, Biện Bối Bối nuốt nước miếng xuống, thuận tiện nói ” Cháu ở phòng Nhân sự, tầng thứ 28, nhân viên của tập đoàn Thánh Ân, Biện Bối Bối nha!” Nuốt nuốt nước miếng xuống họng.

” Cháu bị cướp…… Túi xách cùng di động cũng bị lấy mất……” Bất đắc dĩ, Bối Bối chỉ có thể nói dối.

Kỳ thật, người dân Trung Quốc vẫn thực là thiện lương. Dì Đinh tuy rằng trong lòng có điểm không thích vị tiểu cô nương xinh đẹp ăn mặt không đàng hoàng này, nhưng vẫn là lắc đầu rồi giao điện thoại của mình cho cô.

Bản nhạc chờ “Cùng vui vẻ” – dân ca vùng Cam Túc, Thanh Hải, Trung Quốc vang lên, tiếp theo là một trận rít gào kinh khủng, thiếu chút nữa phá hỏng lỗ tai của Bối Bối, trong nháy mắt cô đưa điện thoại di động lấy ra xa, rời xa độc hại.

“Bối Bối sao?! Là Bối Bối sao?! Trời ạ…… Cậu còn sống không?! Tớ phải dập đầu, tớ muốn dâng hương, tớ muốn lễ tạ thần, cảm tạ thánh mẫu Maria, Jesus, ngọc hoàng đại đế, quan thế âm, Thánh Allah……( Tỉnh lược các loại thần tiên) Cậu bị mang đi, chúng tớ đuổi theo cũng đuổi không kịp a, nam nhân kia chân thực dài a. Bởi vậy mà tớ bị Long Điện đánh cho mấy cái, cậu ấy nói, đuổi không kịp là vì tớ ăn quá nhiều, dọc theo đường đi còn muốn xem soái ca, cho nên làm vướng chân của cậu ấy. Đây là nói xấu, đây là nói bậy! Tớ căn bản không phải cái loại này người! Rõ ràng là do cậu ấy thất thần, vẫn là tớ nhìn thấy cậu bị người ta mang đi, điên cuồng đánh cô ấy, cô ấy mới hoàn hồn……”

Tựa hồ có người giật di động qua, một giọng nữ bình tĩnh vang lên: “Cậu đang ở chỗ nào?”

Bối Bối thở ra một hơi thật dài: “Tòa nhà Thánh Ân, tầng dưới cùng, siêu thị tiện lợi.”

” Đứng chờ ở cửa, 20 phút sau xe sẽ đến.” Lời ít mà ý nhiều, không dài dòng.

Không hổ là Long Điện, quả nhiên làm việc nhanh nhẹn, không giống như Sắc Nha kia, một đống vô nghĩa, kêu gào tận nửa ngày, nhưng đến nửa câu cũng không có trọng điểm.

Hai người vừa rồi cùng Bối Bối trò chuyện, kêu gào trong điện thoại chính là Chân Vị, thường được gọi là “Sắc Nha”, luôn quan niệm trên đời này chỉ có thức ăn là tốt đẹp, nam nhân chỉ có thể làm cho sứt mẻ tình bằng hữu của các cô, giọng nói lạnh như băng kia chính là Long Lưu Ly, còn gọi là “Long Điện”, lúc nào cũng lạnh lùng như một nữ hoàng, cộng với tên “A Biến” của Biện Bối Bối. Ba người hợp thể, một vài năm trước ở đại học J rất nổi tiếng, hợp thành một nhóm ” Biến – Sắc – Long”.

Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, nghiệt duyên a……

Trong lúc Bối Bối còn đang cảm thán, một chiếc Elise (1) màu tím cực kỳ phong cách tiến đến, dừng gấp trước của tòa nhà Thánh Ân, tạo ra một màn khói nhẹ và lốp xe in lại trên đường.

Đó chính là tác phong của Long Điện, đại khái là trong lòng cô ấy cũng có chút nóng nảy đi, cho nên chỉ có 20 phút đã đến đây rồi, Bối Bối cảm động leo lên xe.

Họ vẫn còn mặc lễ phục đi dự tiệc rượu ngày hôm qua, trên mặt Sắc Nha vẫn còn trang điểm sặc sỡ, Long Điện rút ra một điếu Saint Laurent, lấy ra bật lửa Zippo (Yuu: Nghe đồn gần xa đây là một hãng bật lửa rất chi là nổi tiếng!! Pa: bật lửa…. Pa ghét thuốc lá =”= ), “Ba”, sau đó liếc mắt nhìn cô.

“Cậu từ nơi nào đi ra? Như thế nào có thể xuyên qua hơn nửa diện tích thành phố này, đến tòa nhà Thánh Ân?!” Long Điện phun ra một vòng khói trắng.

“Ách…… Thánh…… Thánh Điển……” Hai chữ rất nhỏ từ miệng của Biện Bối Bối thốt ra.

Long Điện bị sặc, những vòng khói trắng bay về sát phía cô, Sắc Nha mắt trợn tròn, mồm miệng có chút không lanh lợi: “Thánh Điển…… Cái nơi chỉ có những người thừa tiền mới vào được đấy?!”

Long Điện quay đầu, nhìn từ trên xuống, đánh giá Biện Bối Bối, nhìn thấy cô mặt xanh lét, hỏi thẳng: “Làm việc đó?”

Bối Bối囧, cuối cùng bi tráng gật đầu: “Chắc là vậy, đùi nơi này rất đau.”

Sắc Nha mở to mắt, chảy nước miếng nói: “Thánh Điển a…… Đó là nơi của những người giàu có……. Thánh Điển…… Bối Bối a, cậu đã ở đó a, hẳn là gặp được người rất nhiều tiền……”

Long Điện cốc đầu Sắc Nha một cái, chậm rãi nhả khói phun ra một chữ “Ngớ ngẩn!”

“Tớ, tớ sợ rằng người ta sẽ đòi tiền tớ! Tớ đã không cẩn thận đập vỡ một chai rượu và một bể cá của người ta……”

Long Điện cứng đờ……

“Đó chính là loại rượu vang AOC (2), còn có những con cá ở trong bể chính là những con cá cảnh của vùng nhiệt đới……”

Sắc Nha hóa thạch……

“Một chiếc đèn pha lê kiểu Italy và một bức tranh……”

Long Điện hô hấp mãnh liệt……

“Đại khái, có lẽ, tổng thiệt hại lên đến hai mươi vạn……”

Sắc Nha rơi lệ……

“A Biến, vậy nam nhân kia như thế nào còn có thể thả cậu đi?!”

“Ách…… Tớ không nhớ rõ bất kỳ điều gì trước khi tỉnh dậy, cũng không biết bộ dạng người ta như thế nào…… Tớ, tớ là trốn đi……”

Hai người cùng nhau quay đầu phẫn nộ trừng mắt nhìn cô, Biện Bối Bối thực không có tiền đồ liền lui về phía sau.

Long Điện dập tắt điếu thuốc lá, khởi động xe: “Lúc chúng tớ phát hiện ra cậu biến mất, cậu đã bị nam nhân kia ôm tới cửa, chúng tớ đuổi theo đến nơi thì người ta lái xe đi mất, hình như là một chiếc Jaguar (3). Cho nên, chúng tớ cũng chỉ có thể nhìn được bóng dáng của người đó!”

Sắc Nha hưng phấn như được cắt tiết một con gà, khoa chân múa tay vui sướng kể: ” Nam nhân mặc một chiếc áo sơmi màu đen, quần bò cũng màu đen, toàn thân từ trên xuống dưới đều là màu đen, như một hoàng tử của bóng đêm.”

Long Điện bĩu môi:” Chưa thấy qua, không có trong phạm vi của tớ.”

Sắc Nha mặt đỏ phừng phừng miêu tả lại: “Bóng dáng hắn cao lớn, tản ra khí thế vương giả, dễ dàng ôm lấy cậu, Sắc Nha tớ nhiều năm tu luyện tìm kiếm soái ca xin đảm bảo, đó chính là soái ca, tuyệt đối là một soái ca, Bối Bối cậu kiếm được!”

Long Điện khóe miệng khẽ run một chút: “Tóc ngắn màu đen, dáng người rất cao, không cảm giác là người ngoài ba mươi tuổi.”

Biện Bối Bối nghe đến hứng thú, thế mà hai người kia lại im lặng, không tiếng động, cô dò hỏi: “Còn có gì nữa?!”

Hai người nhìn nhau, Sắc Nha sờ sờ cằm, vỗ tay vào trán, nước miếng bay tứ tung hét lên:

” Mông hắn lại rất kiều, chắc chắc thực hiện XXOO hẳn là rất tốt!”

Phốc…… Biện Bối Bối lại thực không có tiền đồ phun ra!

Chú giải:

(1)Xe ô tô Elise: một dòng xe ô tô thể thao của hàng Toyota, là

hàng hiếm.

(2)Rượu vang AOC: 1 loại rượu vang nho của Pháp –

Appellation d’Origine Contrôlée. Ở Pháp, rượu vang được chia làm

4 đẳng cấp: AOC, VDQS, VIN DE PAYS, VIN DE TABLE.

Trong đó AOC là đẳng cấp cao nhất, loại rượu thuộc đẳng cấp này

phải tuân thủ theo các điều kiện vô cùng khắt khe từ giống nho,

mật độ canh tác, gốc nho, sản lượng tối đa cho phép sản xuất trên

một héc-ta, lượng cồn tối thiểu cho phép, phương thức canh tác và

trước khi đưa ra thị trường còn phải kiểm tra thêm một lần nữa bởi

hội đồng thẩm định.

(3)Xe ô tô Jaguar: một dòng xe có tốc độ khinh hoàng.

Bạn đang đọc Chẳng phải trộm của ngươi một chiếc cốc của Phong Lâm Nhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.