Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phật môn truyền âm (thượng)

Phiên bản Dịch · 2962 chữ

Cổ Thần xua tay, Âm Dương Tiên Giới phát ra một đoàn kim chúc, chỉ thấy hai bàn tay Cổ Thần chà sát, đoàn kim chúc kia hòa tan, một tay kéo nhẹ, kim chúc hòa tan biến thành một thanh phi kiếm dài hơn một thước.

Lấy tu vi của Cổ Thần hiện tại, luyện chế một kiện pháp bảo bình thường chỉ trong nháy mắt.

Hắn hạ mấy đạo phong ấn trên thanh pháp bảo này, cứ cách ba ngày phi kiếm sẽ tự động công kích một lần, đâm xuyên qua trái tim Thiên Toán Tử.

Thiên Toán Tử khiến thành Nhạc Thủy bị hủy trong tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lại nhiều lần tính toán Cổ thần. Cũng không riêng Cổ Thần, nghìn năm trước, Thánh đình hủy diệt thánh địa Đạo môn Thái Hư Cung, thuật thiên toán của Thiên Toán Tử cũng là một nguyên nhân quan trọng.

Cổ Thần vốn đinh trực tiếp giết chết Thiên Toán Tử, thế nhưng nghĩ Thiên Toán Tử sau này có khả năng sẽ nổi tác dụng nên mới lưu lại hắn một mạng.

Về phần ba mươi sáu vị thiếu nữ phàm nhân thì được Cổ Thần dẫn ra khỏi Hoàng Thiên Tỳ, giúp các nàng giải trừ phong ấn pháp lực trong cơ thể, sau đó Tiểu Bạch thi triển thuật xóa ký ức để các nàng quên đi mọi ký ức không tốt đẹp trước đây, phái người dẫn các nàng trở về trần thế, lưu lại đủ hoang tệ cần thiết để các nàng bình yên vượt qua cuộc đời này.

Ngày hôm sau, Cổ Thần dẫn theo cường giả Đạo môn giết ra khỏi Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, thi triển Phá Diệt Chỉ lại tiêu diệt một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, khiến chúng cường giả cổ vu tộc đều khiếp sợ không thôi.

Bất quá, Cổ Thần cũng không ham chiến đấu, hắn thân là Chiến thần cổ vu tộc, cũng không muốn triển khai quyết chiến sinh tử với cổ vu tộc, khống ít vu sĩ thượng cổ vẫn thừa nhận thân phận Chiến thần của hắn trong lòng, chỉ là lúc này bị tình thế bức vách, Cổ Thần giết chết bọn hắn tự nhiên không có hứng thú gì.

Cổ Thần xuất quỷ nhập thần, cứ cách mỗi một ngày lại đánh lén một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ.

Cho dù sau này cường giả cổ vu tộc đã đề cao cảnh giác, sử dụng tiên bảo chống lại, thế nhưng trong lúc điện quang đá lửa không thể hoàn toàn ngăn cản, cho dù chưa mất mạng trong nháy mắt, thế nhưng chịu thương tổn vĩnh hằng của Phá Thiên Chỉ, sinh cơ theo thời gian chậm rãi trôi đi, không được bao lâu thọ nguyên sẽ hao tận mà chết.

Cứ như vậy, mấy ngày sau Thiên Mục đại vu biết vây khốn Hư Thiên Tông cũng không thể nhận được cái gì tốt đẹp, Thiên Tinh Hóa Hư đại trận còn chưa bị công pháp, chỉ sợ cường giả cái thế cổ vu tộc sẽ bị Cổ Thần liên tục đánh lén giết chết sạch sẽ rồi! Chỉ đành phải dẫn đầu cường giả cổ vu tộc rút trở về vu cương Nam Hoang.

Tam tộc vây công Hư Thiên Tông, cuối cùng lấy kết quả hai tộc nhân, yêu tán loạn, cổ vu tộc bị tổn thương nguyên khí mà kết thúc.

Mỗi một ngày Cổ Thần chỉ sử dụng Phá Thiên Chỉ được một lần, không chỉ có cường giả Đạo môn biết rõ, ngay cả cường giả ba tộc nhân, vu, yêu cũng đều sáng tỏ. Đạo chỉ cương kinh khủng kia của Cổ Thần chỉ có thể sử dụng một lần trong một ngày một đêm, thực lực thực tế của Cổ Thần kỳ thực không cao lắm, cần phải nhờ vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận mới có thể miễn cưỡng chống lại được cường giả cái thế tầng thứ nhất.

Nghe được tin tức này, nổi giận nhất chính là Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả, nguyên lai thực lực của Cổ Thần cũng không cường đại như tưởng tượng của bọn họ, thế nhưng bọn họ nhìn thấy Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị miểu sát lại kinh hồn táng đảm, chiến ý biết mất sạch sẽ, suất lĩnh trên dưới năm trăm cường giả Thánh đình, Phật môn, chư tử thế gia, Ma môn, kết quả bị Cổ Thần suất lĩnh trên dưới sáu mươi cường giả Đạo môn giết đến toàn quân tan dã, chạy trốn như chó nhà có tang.

Thế nhưng, cho dù biết được đáy của Cổ Thần thì cũng không có bất luận kẻ nào dám chạy tới Hư Thiên Tông gây rối, Cổ Thần dựa vào Thiên Tinh Hóa hư đại trận yểm hộ, có thể tiềm hành dưới mặt đất, hành tung xuất quỷ nhập thần, bất luận thế lực nào vây khốn Hư Thiên Tông dưới sự đánh lén liên tục của Cổ Thần cũng phải tan vỡ.

Vì vậy, mọi người đều đang chờ đợi, chờ đợi cơ hội Cổ Thần rời khỏi Hư Thiên Tông, chỉ khi Cổ Thần rời khỏi Hư Thiên Tông thật xa, trong khoảng thời gian ngắn không thể chạy vào Thiên Tinh Hóa Hư đại trận tránh né mới có khả năng đánh chết được hắn.

Thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, vu tộc, yêu tộc đều như vậy, chỉ cần Cổ Thần rời xa khỏi Hư Thiên Tông, bị bọn họ biết được tin tức, nhất định sẽ triển khai vây giết đối với Cổ Thần.

Hiển nhiên, Cổ Thần ở Hư Thiên Tông tuyệt đối an toàn thoải mái, không có chuyện gì, tuyệt đối sẽ không rời khỏi Hư Thiên Tông, hắn có thể bế quan trong Hư Thiên Tông vài chục năm, trong Như Ý Linh Lung bảo tháp chính là mấy trăm năm, luyện hóa tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, lĩnh ngộ tam đại pháp tắc, sớm ngày bước vào Hư Không trung kỳ, Hư Không hậu kỳ.

Hư Tử Uyên đã luyện chế ngộ hư đan thành công, sau khi tứ nữ ra mắt Cổ Thương Khung, tất cả đều dùng ngộ hư đan tiến vào Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ tư tiến hành bế quan luyện hóa, để tu vi sớm ngày đạt tới Đằng Vân hậu kỳ.

Sau khi Thánh hoàng Cơ Nghiêu rút đi nguyên thần, tu vi của Cổ Thương Khung liền thoái hóa tới Minh Khiếu hậu kỳ, lực lượng thân thể được giữ lại toàn bộ, nhưng lĩnh ngộ pháp tắc chính là Thánh hoàng lĩnh ngộ, không phải của bản thân Cổ Thương Khung, vì vậy muốn bước vào Độ Hư, Cổ Thương Khung phải dựa vào chính mình.

Nguyên bản với tình huống bình thường Cổ Thương Khung khó có thể tu luyện tới Minh Khiếu hậu kỳ trong vòng hơn trăm năm, nhưng trải qua quá trình luyện hóa thành thân ngoại phân thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lực lượng thân thể tương đương với Hư Không kỳ, khi nguyên thần Thánh hoàng rút đi thoái hóa chỉ còn Minh Khiếu hậu kỳ, lần này coi như trong họa được phúc.

Cổ Thần lấy ra một cây phệ cốt hoa, trực tiếp để phụ thân Cổ Thương Khung phục dụng, một cây phệ cốt hóa tuyệt đối có thể giúp tu sĩ Minh Khiếu kỳ bước vào Độ Hư cảnh.

Cổ Thương Khung dùng phệ cốt hoa xong, cũng tiến vào quá trình bế quan, dược lực của phệ cốt hoa phi thường cường đại, dùng không bao lâu Cổ Thương Khung sẽ nhanh chóng bước vào Độ Hư cảnh.

Cổ Thần đánh chết Thánh hoàng, đánh tan yêu tộc, khiến cổ vu tộc tự động lui lại, tạo thành danh vọng không gì sánh được trong lòng chúng cường giả Đạo môn. Thời điểm Ngọc Dương Tử thống lĩnh Đạo môn, Đạo môn nào đã từng hãnh diện qua? Khi đó Đạo môn thế nhỏ lực yếu, là thế lực yếu kém nhất trong tiên giới Cổ Hoang, đâu giống như ngày hôm nay, đánh Thánh đình, Phật môn chạy trốn giống như chó nhà có tang?

Uy vọng của Cổ Thần vô hình trung thành lập lên, tuy rằng cường giả Đạo môn biết thực lực chân chính của Cổ Thần còn chưa bằng cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, thế nhưng không có người nào dám coi thường hắn, có chỉ là ngưỡng vọng và kính nể.

Tất cả dàn xếp xong, Cổ Thần đang muốn chuẩn bị bế quan, bên ngoài Hư Thiên Tông đột nhiên xuất hiện cường giả Độ Hư cảnh thực lực cường đại.

Rất nhanh, đệ tử Hư Thiên Tông dò xét canh gác nhanh chóng hội báo tất cả tình huống tới tai Cổ Thần.

Đây chính là một đám cường giả cổ vu tộc, số lượng ước chừng hơn ba mươi người, tuyệt đại đa số đều là cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ, Hư Không hậu kỳ đỉnh, thậm chí còn có hai vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ.

Khiến kẻ khác kỳ quái chính là, nhóm cường giả vu tộc này, người đầu lĩnh không phải là hai vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, cũng không phải là vu sĩ thượng cổ tu vi Hư Không hậu kỳ, Hư Không hậu kỳ đỉnh, mà là một vị tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh Minh Khiếu kỳ cực hạn.

Đám cường giả vu tộc này tự nhiên không phải chạy tới đánh Hư Thiên Tông, vu sĩ đầu lĩnh tu vi Mênh Tuyền cảnh cao chừng hai mét rưỡi, mười phần cường tráng, chính là đệ tử trên danh nghĩ của Cổ Thần, truyền nhân Chiến thần cổ vu tộc Chúc Hỏa Dung.

- Sư phụ, sư mẫu…

Vừa mới tới bên ngoài Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, Chúc Hỏa Dung liền lớn tiếng hét ầm lên.

Trong nháy mắt Cổ Thần xuất hiện bên ngoài Hư Thiên Tông, nói:

- Dung, các ngươi tới nơi này làm gì?

Thấy Cổ Thần, Chúc Hỏa Dung nhất thời hưng phấn, vui vẻ nói:

- Sư phụ, chúng ta tới tìm người, người chính là Chiến thần vu tộc chúng ta, chúng ta đều nguyện ý đi theo người, trong cổ vu tộc còn có rất nhiều vu sĩ đều muốn đi theo người, thế nhưng hiện tại Thiên Mục đại vu nắm trong tay Chiến Thần Điện, Thần nữ nói hắn cũng không nghe, rất nhiều vu sĩ đều bất đắc dĩ, ta cũng là nhờ vào hai vị tiền bối Dương Châu đại vu và Kim Mãng đại vu mới có thể trốn thoát khỏi Chiến Thần Điện, bọn họ đều thừa nhận người là Chiến thần vu tộc, nguyện ý đi theo người, hi vọng có một ngày người sẽ trở về vu tộc.

- Bái kiến Chiến thần!

Chúng cường giả vu tộc nhất thời quỳ một gối, tham bái Cổ Thần nói.

Cổ Thần vui vẻ, sức chiến đấu của cổ vu tộc rất phi phàm, cho dù là đám vu sĩ này chỉ có hơn ba mươi người, nhưng đây tuyệt đối là cỗ lực lượng không nhỏ, nhất là hai vị cường giả cái thế, thực lực mười phần cường đại, rất gần với dám cường giả cái thế tầng thứ nhất như Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả.

Hai vị cường giả cái thế này, Cổ Thần nhớ kỹ, tại chỗ sâu trong Tây Hải, lúc cường giả thượng cổ vừa mới thoát khốn, Cổ Thần bị đông đảo cường giả thượng cổ truy sát, nói chính mình là Chiến thần cổ vu tộc, hai người này đã lập tức ngừng lại, không tiếp tục đuổi theo truy sát, có thể thấy được trong lòng hai người này vẫn thừa nhận thân phận Chiến thần của Cổ Thần.

Trí nhớ của Cổ Thần rất kinh người, trong những vu sĩ thượng cổ Hư Không hậu kỳ, Hư Không hậu kỳ đỉnh này, đại bộ phận hắn đều nhớ kỹ, đều là những vu sĩ thượng cổ không đuổi theo truy sát chính mình tại chỗ sâu trong Tây Hải, nếu như Chúc Hỏa Dung dẫn bọn họ tới đây, hẳn là thành tâm tới hàng phục.

Cổ Thần nói:

- Các vị xin đứng lên, các ngươi đều là trưởng bối vu tộc vạn năm trước, không nên đa lẽ!

Chúng cường giả vu tộc đứng dậy, hai vị cường giả Hợp Đạo sơ kỳ đi về phía trước vài bước chính là Dương Châu đại vu và Kim Mãng đại vu, một người mặc xích bào, một người mặc kim bào, rất dễ nhận biết.

Dương Châu đại vu nói:

- Thiên Mục đại vu không để ý tới quy của của lịch đại tổ tiên định ra, không tài không đức, không có truyền thừa huyết mạch, mưu toan tự mình ngồi lên vị trí Chiến thần, vì vậy không được anh linh lịch đại Chiến thần thừa nhận, muốn giết chết Chiến thần, trên thực tế đại bộ phận vu sĩ vu tộc đều ủng hộ Chiến thần, hiện tại Thiên Mục đại vu khiến rất nhiều tộc nhân vu tộc oán trách, thế nhưng thực lực của hắn quá mức cường đại, vu sĩ vu tộc giận mà không dám nói gì, hi vọng Chiến thần có thể sớm ngày trở về vu tộc, ngăn cản Thiên Mục đại vu bạo hành.

Kim Mãng đại vu nói:

- Ta thề sống chết đi theo Chiến thần, thẳng cho tới khi Chiến thần trở về đại địa Vu Cương, ngăn cản lại Thiên Mục đại vu mới thôi, hi vọng Chiến thần thu lưu.

Cổ Thần gật đầu, nói:

- Ta bây giờ còn chưa có thực lực ngăn lại Thiên Mục, nhưng chung quy có một ngày có thực lực này, các ngươi theo ta tiến vào trong Hư Thiên Tông, ta muốn bế quan tu luyện, một khi đột phá tu vi, có đủ thực lực đối phó với Thiên Mục, nhất định sẽ dẫn theo các ngươi trở về đại địa Vu Cương, hủy diệt vọng tưởng của Thiên Mục.

Nếu những người này đã tới Hư Thiên Tông tìm hắn, Cổ Thần tự nhiên sẽ không để bọn họ ở ngoài, nhưng vì bảo toàn vạn nhất, hắn cũng không nói cho bọn họ phương pháp an toàn thông qua Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, chỉ dẫn theo bọn họ tiến vào trong.

Phương pháp ra vào Thiên Tinh Hóa Hư đại trận có thể theo phương vị thay đổi mà thay đổi, dẫn bọn họ vào một lần, bọn họ căn bản không thể nào thu được phương pháp phá trận Thiên Tinh Hóa Hư đại trận.

- Tạ ơn Chiến thần!

Chúng cường giả vu tộc đại hỉ, cùng kêu lên nói.

Cổ Thần đang muốn dẫn theo cường giả vu tộc tiến vào trong Hư Thiên Tông, đột nhiên một thanh phi kiếm truyền âm từ chỗ cực xa bay vụt tới, tốc độ cực nhanh, một hơi thở hơn nghìn dặm, chớp mắt đã bay tới bây cạnh Cổ Thần, trực tiếp bắn tới bên tai Cổ Thần.

Một thanh âm từ trong tai Cổ Thần vang lên:

- Cổ Chiến thần, cường giả thượng cổ Thiên Thiền Tự đã phát hiện ra Bạch Đế mộ trủng, Kim Thai tôn giả dẫn theo rất nhiều cường giả thượng cổ Phật môn tới mộ trủng của Bạch Đà đại đế rồi, nghe nói Kim Thai tôn giả muốn lấy kim chi bản nguyên tới đối phó với ngươi! Cuồng Nha!

Đây là Cuồng Nha tôn giả của Phật môn Thiên Thiền Tự truyền đến phi kiếm truyền âm.

Cổ Thần vừa nghe, nhất thời hai mắt sáng ngời.

Mộ trủng của Bạch Đà đại đế? Đây chính là địa phương chính mình muốn tìm kiếm lâu nay a!

Kim mộc thủ hỏa thổ, bản nguyên ngũ hành, Cổ Thần biết được bốn thứ, thu được ba thứ.

Tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc đã thu được, thổ chi bản nguyên Cổ Thần cũng biết ở trong mộ trủng của Hiên Viên đại đế, thế nhưng không cách nào phá vỡ được phong ấn của Hiên Viên đại đế, thu được thổ chi bản nguyên, chỉ có duy nhất kim chi bản nguyên là chưa biết hạ lạc nơi đâu.

Ngũ hành bản nguyên đồng khí liên chi, trong lòng Cổ Thần dám khẳng định, chỉ cần tứ đại bản nguyên kim, mộc, thủy, hỏa tề tựu, nhất định có thể khiến thổ chi bản nguyên từ trong phong ấn của Hiên Viên đại đế lao ra ngoài.

Vì vậy, kim chi bản nguyên trở thành then chốt để Cổ Thần thu hoạch thổ chi bản nguyên.

Mà kim chi bản nguyên là bản nguyên chi đạo mà Bạch Đà đại đế trong ngũ đại đế thượng cổ lĩnh ngộ được, tự nhiên bảo tồn trong mộ trủng của Bạch Đà đại đế.

Cổ Thần đã từng khổ tâm tìm kiếm mộ trủng của Bạch Đà đại đế tại Đế Đình Đại Linh suốt ba năm không có kết quả, không nghĩ tới hiện tại cư nhiên bị cường giả thượng cổ Phật môn tìm được rồi, có thể thấy được cường giả thượng cổ Phật môn vốn biết đầu mối về mộ trủng của Bạch Đà đại đế.

Bạn đang đọc Chân Tiên của EK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 235

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.