Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảnh giới chư tử (thượng).

Phiên bản Dịch · 3226 chữ

“Lĩnh ngộ thấu triệt đối với pháp tắc thiên địa, dung hợp với đạo tâm của chính mình…”

Cổ Thần nghe được, trong lòng dâng trào không ngớt, tựa hồ như có một con đường rộng lớn mở ra, vô cùng thông suốt, đạt tới địa phương hắn không thể nào nhìn thấy điểm giới hạn.

Bước lên đại đao kia liền có thể thuận buồm xuôi gió tiếp tục bước đi.

Vấn đề duy nhất hiện tại chính là, đại đạo ở ngay trước mắt nhưng Cổ Thần còn chưa bước lên đại đạo, hắn cùng với cái gọi là đại đao kia không hề có một điểm liên hệ, điều hắn muốn làm duy nhất chính là tìm được một con đường nối thông với đại đạo!

Muốn nối thông với đại đạo, thông với cảnh giới chư tử, chỉ có một cách, đó chính là: Minh Khiếu!

Nếu như tu sĩ không Minh Khiếu, cho dù ngộ tính có cao tới đâu đi nữa, lĩnh ngộ được pháp tắc nhiều hơn nữa, pháp lực trong cơ thể cũng không thể chuyển hóa được lực lượng pháp tắc.

Chỉ khi thân thể đã Minh Khiếu, tu sĩ mới có thể bước vào tiên đồ, bước vào đại đạo tu chân.

Tiên cương tiên tôn thái cổ, chư tử đại tiên thượng cổ, cường giả Độ Hư trung cổ, mỗi một người đều đã đi qua con đường đại đạo tu chân, không ít cường giả thành tựu một phen phong công vĩ tích.

“Độ Hư cảnh, kiếp trước ta tìm cả đời cũng không tìm được bất cứ phương pháp Minh Khiếu nào, kiếp này ta có Hư Thiên Kinh, lại biết nửa bộ sau của Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết nằm trong tay Tàng Thiên Cơ, những cảnh giới kiếp trước ta chỉ có thể ngửa đầu lên nhìn, kiếp này ta nhất định phải bước vào!”

Trong lòng Cổ Thần lặng yên thì thầm.

Phạm Âm và Ngao Nhị Nhi nghe xong, đối với cảnh giới chư tử thượng cổ chấn động không ngớt, thở ra một hơi thật dài.

Ngao Liệt nói xong, cũng thở dài một tiếng, nói:

- Thời đại thượng cổ, cường giả Độ Hư cảnh như mây, nhưng những người giống như chư tử đại tiên dù mây nghìn năm cũng khó xuất hiện một người, toàn bộ thời đại thượng cổ, trong thời gian hơn hai vạn năm, đại nhân vật thành tựu chư tử đại tiên cũng chỉ trên dưới trăm vị, khi đó thiên địa còn có đại khí vận, cường giả siêu cấp Hư Không kỳ mỗi một nghìn năm đều sản sinh không ít, thành tựu chư tử đại tiên đều khó khăn như vậy, sau khi thời kỳ thượng cổ kết thúc, số mệnh thiên địa giảm đi, sau đó vạn năm cũng không hề có bất cứ nhân vật nào đạt tới cấp độ chư tử đại tiên xuất hiện.

- Hợp Đạo Hợp Đạo… Còn chưa lĩnh ngộ được pháp tắc thiên địa tới cực hạn, chính mình lại có đạo tâm không tầm thường, làm sao có thể dung hợp với đại đạo? Thiên hạ hiện nay, bởi vì nghìn năm trước diễn ra trận đại chiến tam tộc, máu nhuộm đỏ Cổ Hoang, sát khí trùng tiêu, khiến số mệnh thiên địa nguyên bản giảm đi rất nhiều càng thêm kịch liệt tiêu tán, ngay cả tu vi Độ Hư cảnh nghìn năm qua cũng khó có người đạt được, Hợp Đạo kỳ, ai, càng là hi vọng xa vời!

Trong lòng Cổ Thần dâng trào tín niệm, nói:

- Nhìn khắp thiên hạ, duy nhất chỉ có tương lai là không ai nhìn ra được, tu chân giới yên lặng nghìn năm rồi, sao biết ngày mai ra sao, số mệnh thiên địa đột nhiên xuất hiện, tu chân giới khôi phục lại thịnh thế thời thượng cổ, đến lúc đó chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ vị tất đã không xuất hiện!

Lúc tử vong là lúc sống lại, trải nghiệm lúc sống lại cho dù Cổ Thần cũng không thể nào tưởng tượng ra được, đối với lĩnh ngộ hai chữ tương lai, Cổ Thần có thể nói là lĩnh ngộ sâu đậm vô cùng.

Câu cửa miệng nói, đừng khinh thiếu niên kém!

Vì sao?

Là bởi vì niên thiếu còn có rất nhiều thời gian, thời gian tới tương lai có thành tựu như thế nào, cho dù cường đại như chư tử đại tiên cũng không thể nào nhìn ra được.

Nghe lời nói của Cổ Thần, Ngao Liệt cười:

- Ha hả… Tuy rằng số mệnh thiên địa hiện nay đã giảm nhiều, thế nhưng đại bộ phận số mệnh lại chạy lên người một mình Cổ huynh đệ rồi, từ vạn năm trở lại đây, sợ rằng không có một tu sĩ nào có đại khí vận giống như Cổ huynh đệ, nếu như tu chân giới quả thực có hi vọng khôi phục lại thịnh thế thượng cổ, khẳng định là Cổ huynh đệ ra tay.

Mấy người có quan hệ phi thường, lại rất lâu không gặp lại, lần này gặp nhau đều có thiên ngôn vạn ngữ kể ra, đủ nói chuyện hơn một canh giờ mới dần dần dừng lại.

Đột nhiên, Ngao Liệt hỏi:

- Cổ huynh đệ đến Bắc Hải này, thực sự muốn đi cấm địa Bắc Hoang?

Trước kia Ngô Tinh đã nói cho Cổ Thần biết, thuần dương đan phương rất có thể đang ở trong cấm địa Bắc Hoang, Ngao Liệt ở một bên, lúc đó chưa hỏi rõ.

Cổ Thần gật đầu.

Ngao Liệt khuyên nhủ:

- Cấm địa Bắc Hoang, từ xưa tới nay hung danh trận trận, trước kia ta đối với những lời đồn đãi thượng cổ này không tin tưởng toàn bộ, nhưng sau trải nghiệm tại Tây Hải, ta phát hiện những cấm địa thượng cổ so với lời đồn còn đáng sợ hơn nhiều. Cổ huynh đệ, thiên tư của huynh đệ cao tuyệt, số mệnh vô song, thành tựu trong tương lai không thể nào hạn lượng, ta vẫn phải khuyên huynh đệ nên bỏ tâm tư này đi, nghìn vạn lần không nên hành sự lỗ mãng.

- Đa tạ Long huynh nhắc nhở, Cổ mỗ đã quyết ý đi từ lâu, Long huynh nói ta có số mệnh vô song, nếu như ta thực sự có số mệnh vô song, vậy lần này ta tới cấm địa hẳn là sẽ hóa hiểm thành an, hóa hung thành cát, nếu không…

Cổ Thần nói, tâm ý không hề thay đổi.

Ngao Liệt lắc đầu thở dài nói:

- Vậy Cổ huynh đệ cần phải cẩn thận!

Nghe Cổ Thần dĩ nhiên muốn tới cấm địa Bắc Hoang, Phạm Âm thét to kinh hãi:

- Cấm địa Bắc Hoang, nghe nói nơi này chính là địa phương mà chư tử đại tiên thượng cổ cũng không nguyện ý đi, Cổ Thần lão đệ, lão đệ muốn đi làm gì?

Cổ Thần kể lại một lượt về tình huống thuần dương đan phương rất có thể đang nằm trong cấm địa Bắc Hoang cho Phạm Âm nghe.

Thấy Cổ Thần đã quyết ý đi cấm địa Bắc Hoang, Phạm Âm nói:

- Cổ Thần lão đệ, hay là chúng ta cùng nhau đi! Hai năm trước nếu nói ta có đại số mệnh, ta căn bản không tin, thế nhưng trải qua hành trình Đông Hải, ta phát hiện số mệnh của mình cũng không nhỏ nha! Hai chúng ta cùng một chỗ, nhất định có thể gặp dữ hóa lành, bài trừ tất cả khó khăn…

Cổ Thần khoát tay áo, cắt đứt Phạm Âm, nói:

- Cấm địa Bắc Hoang có thể trói buộc pháp lực tu sĩ, người đi càng nhiều cũng không thể làm nên chuyện gì, tiểu hòa thượng, cấm địa Bắc Hoang ngươi không đi được, ngươi còn có chuyện càng quan trọng hơn phải làm.

- Chuyện gì quan trọng hơn?

Phạm Âm nhíu mày nhăn mặt.

Cổ Thần nói:

- Ngươi đi theo ta… Long huynh, Nhị Nhi, hai người chờ ở đây!

Nói xong, Cổ Thần đứng dậy bước qua một bên, Phạm Âm không giải thích được, bước theo Cổ Thần.

Thẳng cho tới khi đi được hơn nghìn trượng, tiến vào trong một mảnh rừng tràn đầy cây cối xanh tươi, Phạm Âm thấy thế mở miệng nói:

- Thần thần bí bí, dẫn ta tới nơi này làm cái gì?

Cổ Thần xoay người, hai mắt nhìn Phạm Âm, nói:

- Chuyện có quan hệ tới thân thế của ngươi!

- Thân thế của ta? Không phải ta là đồ đệ của sư phụ hay sao? Còn có thân thế gì nữa?

Phạm Âm sờ sờ đầu.

Cổ Thần nói:

- Mọi người đều có phụ mẫu, ngươi tự nhiên cũng có!

- Phụ mẫu ta?

Trong mắt Phạm Âm để lộ một tia mê man, đồng thời lại có một loại kỳ vọng, hỏi:

- Bọn họ là ai?

- Còn nhớ rõ vừa rồi Ngao Liệt có nói về cao tăng phật môn Bồ Già hay không?

Cổ Thần hỏi ngược lại.

Phạm Âm gật đầu, trong mắt sáng ngời, nhạy cảm nhận thấy được, thân thế của chính mình cùng với cao tăng Bồ Già khẳng định có vấn đề.

Cổ Thần nói tiếp:

- Cao tăng phật môn Bồ Già chính là phụ thân thân sinh của ngươi, hai mươi năm trước…

Cổ Thần chậm rãi nói, kể lại một lượt chuyện hơn hai mươi năm trước Hư Nam Thiên, Mông Ngưng Băng và Bồ Già đã trải qua, tinh tế kể ân ân oán oán trong đó, không hề sót lại.

Phạm Âm trừng lớn hai mắt, hình như có lửa giận phun ra, hỏi:

- Lão đệ nói, tên thực của ta không phải là Mao Vinh, mà là Phạm Âm?

Cổ Thần gật đầu, nói:

- Đúng vậy, Bồ Già là phụ thân thân sinh của ngươi, Mông Ngưng Băng là mẫu thân, do Nam Thiên tiền bối bỏ qua tôn vị chưởng giáo Hư Thiên Tông, không tiếc phản bội lại sư môn, cứu được ngươi từ trong Hư Thiên Tông ra, hôm nay Nam Thiên tiền bối cùng với mẫu thân ngươi ẩn cư tại Lam Không Sơn, để ta truyền lời cho ngươi, nếu muốn gặp mặt mẫu thân, vậy thì trở về Lam Không Sơn một chuyến.

- Lam Không Sơn, ta lập tức trở về Lam Không Sơn…

Nói xong, Phạm Âm nghiêm sắc mặt, hỏi:

- Vừa rồi nghe thất ca của tiểu long nữ nói, hai mươi năm trước, Bồ Già bị Đế Đình Đại Linh xử tử?

Trong thanh âm ẩn hàm một cỗ tức giận.

- Bởi vì mẫu thân sinh ra ngươi, vì vậy Đế Đình Đại Linh nói Bồ Già đại sư phạm vào điều cấm phật môn, lấy chúng sinh nghiệp hảo thiêu đốt tới chết, chỉ chạy ra được một tia thần niệm, thông báo cho Nam Thiên tiền bối, lấy truyền thừa đạo thống của Già La Trang truyền cho ngươi.

Cổ Thần gật đầu nói.

- Đế Đình Đại Linh…

Phạm Âm nghe xong, hồi lâu mới từ trong miệng phun ra một câu nói.

Cổ Thần có thể nghe được từ trong thanh âm của Phạm Âm đối với Đế Đình Đại Linh sản sinh lửa giận thật sâu.

Cổ Thần nói:

- Ta có chuyện muốn làm, ngươi cũng có con đường phải đi, chúng ta tạm thời chia tay nhau, nếu như ta có thể từ trong cấm địa trở về, sẽ tới thăm ngươi!

Phạm Âm biết được thân thế của chính mình, trong lòng vô cùng rung động, sống hai mươi năm, hôm nay mới biết được phụ mẫu thân sinh của chính mình là người phương nào, lại biết được phụ thân của mình hai mươi năm trước, tại lúc hắn mới sinh ra không lâu đã bị Đế Đình Đại Linh xử tử.

Phạm vào giới liền muốn xử tử sao? Ai nói hòa thượng không thể thích nữ nhân? Ai nói hòa thượng không thể cưới vợ sinh con? Trong lòng Phạm Âm chỉ cảm thấy một đoàn hỏa diễm muốn phun trào ra ngoài.

Ngày hôm sau, Phạm Âm liền khởi hành trở về Lam Không Sơn, Ngao Nhị Nhi và Ngao Liệt đồng hành.

Ngao Liệt và Ngao Nhị Nhi đã nghìn năm không gặp nhau, tự nhiên cũng đi cùng với Ngao Nhị Nhi, trước khi đã đã nói cho Cổ Thần, Đông Long Vương bị thụ thương phải trở về Đông Hải rồi, thế nhưng nhắc nhở Cổ Thần không nên lơ là, băng long nhất tộc tại Bắc Hải có thế lực rất cường đại, Đông Hải cũng không hề ít cao thủ, tất cả bọn họ đều muốn chữa trị quan hệ bởi vì đám hỏi thất bại mà tan vỡ, rất có thể có tồn tại cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu xuất động.

Đợi khi Phạm Âm và huynh muội Ngao Liệt và Ngao Nhị Nhi đi rồi, Cổ Thần lướt qua trung gian tầng bảo tháp thứ hai, đi tới khu vực thời gian giảm tốc độ.

Tuy rằng cùng một tầng thứ hai Như Ý Linh Lung bảo tháp, thế nhưng bời vì pháp tắc thời gian khác nhau, bị quang mạc trung gian hoàn toàn ngăn cách thành hai không gian riêng biệt, trừ phi đi qua được quang mạc kia, bằng không nghe không thấy, cũng không nhìn thấy bất cứ cảnh vật nào nửa khu vực bên kia.

Rất nhanh, Cổ Thần liền đi tới trước mặt hồ nước ngay bên cạnh địa điểm Hư Tử Uyên định cư, chỉ nhìn thấy mặt nước bên dưới lay động sóng gợn, dưới nước chợt lóe bóng trắng, Cổ Thần tập trung nhìn vào, trái tim trong nháy mắt đập cực nhanh.

Trong nước có một thân thể thon dài, trắng trong như tuyết đang khẽ bơi lội, giống như một mỹ nhân ngư xinh đẹp, chính là sư tỷ Hư Tử Uyên.

Bởi vì trong không gian này chỉ có một mình một người, vì vậy toàn thân nàng lúc này trần như nhộng.

Trực tiếp nhìn thấy khiến trong lòng Cổ Thần nhảy rộn.

Hít vào hai hơi thật sâu, Cổ Thần ngăn chặn dục niệm bùng lên trong lòng, trong ánh mắt mang theo vẻ thưởng thức, một lần nữa nhìn vào trong hồ nước, thân thể hoàn mỹ, hồ nước trong suốt, đan vào nhau tạo thành một bức tranh tuyệt vời nhất.

Trên mặt Cổ Thần nở nụ cười, vui vẻ thoải mái, thư sướng tới cực điểm.

Hư Tử Uyên đang bơi lội trong nước, không biết Cổ Thần đột nhiên tới đây, liên tục ở trong hồ nước mở rộng tư chi và thân thể mềm mại, khiến dáng người tuyệt vời, hoàn mỹ biểu hiện ra.

Hai chân nàng kẹp lại, hai tay giơ giơ cao, thân thể nhất thời từ trong hồ nước lao thẳng lên trên, trong nháy mắt đã xuất hiên trên mặt hồ.

- A…

Hư Tử Uyên hét lên một tiếng kinh hãi, nàng thấy Cổ Thần đang đứng trên hồ, nhất thời khuôn mặt đỏ bừng, xấu hổ không thôi.

Ầm ầm ầm… Ba tiếng nổ vang vọng đột nhiên liên tục vang lên, toàn bộ không gian mạnh mẽ chấn động.

Cổ Thần đang muốn mở miệng, đột nhiên xuất hiện ba tiếng nổ vang khiến hắn cả kinh.

Ầm ầm…

Trong lúc suy nghĩ, lại có hai tiếng nổ truyền đến, không gian chấn động.

Trong mắt Cổ Thần kinh hãi, chợt lóe không thấy, thanh âm lưu lại:

- Sư tỷ, có cường địch tới phạm, trước trốn tránh một chút!

- Cổ Sát Thần! Để mạng lại, hôm nay là ngày ngươi phải chết!

Cổ Thần vừa mới xuất hiện tại khu vực thời gian gấp đôi, một tiếng hét lớn đột nhiên xuất hiện phía trước.

Tầng bảo tháp thứ hai, cửa tháp đã bị người khác mạnh mẽ phá mở.

Tại phía trước Cổ Thần, cách xa nghìn trượng có một người đang đứng, người này không tới bốn mươi, mặc hắc bào, phía trước có thêu một con hắc long dương nanh múa vuốt, đầu đội tử kim quan, khí thế khi phàm.

Cổ Thần cảm giác một cỗ khí thế kinh khủng tuyệt luân từ thân thể người này phát tán bốn phía.

Trong tay hắn có một cầm thanh trường thương chừng mười trượng, trên thân thương có khắc hai đầu hắc long dài tới mười trượng, nhìn qua vô cùng sống động, hai đầu hắc long này đều như muốn từ thân thương nhảy ra, ập về phía Cổ Thần.

Loại thương này Cổ Thần đã sớm có kiến thức, chính là một loại tiên bảo lừng lẫy đại danh Đông Hải --- Bàn Long Phá Thiên thương.

Lúc trước, thanh thương này nằm trong tay Ngao Lệ đó là bởi vì Ngao Lệ hộ tống cửu công chúa Ngao Nhị Nhi, Đông Long Vương mới ban tặng Bàn Long Phá Thiên thương cho Ngao Lệ sử dụng, trên thực tế, chủ nhân của Bàn Long Phá Thiên thương còn có một thanh khác.

Liếc mắt liền nhìn thấy được, khí thế của người này so với Ngao Lệ cách nhau như trời và đất, thực lực tự nhiên hơn xa Ngao Lệ.

Ngao Lệ chính là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ, như vậy người này chí ít cũng là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu.

Tu sĩ Minh Khiếu, nghe nói thân thể có thể câu thông thiên địa, thực lực nhân lên gấp bội. Mệnh Tuyền chia làm bốn giai đoạn: Linh Anh, Đoạt Xá, Nguyên Thần, Minh Khiếu, nhưng trên thực tế, tu sĩ bước vào Minh Khiếu kỳ mới được coi như đã đi qua phân nửa cảnh giới Mệnh Tuyền, một khi bước vào Mệnh Tuyền, thực lực tăng trưởng theo bội số lần, tương đương với tổng cộng cả ba giai đoạn Linh Anh, Đoạt Xá, Nguyên Thần.

Cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, người mạnh nhất dưới Độ Hư cảnh, tại thời đại hiện nay có thể nói là ngang dọc Cổ Hoang, có một không hai trong thiên hạ rồi.

Coi như là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu, thực lực cường đại cũng xa xa không phải cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ có thể so sánh được, một tu sĩ Minh Khiếu sơ kỳ, thực lực chí ít cũng là năm sáu lần so với tu sĩ Nguyên Thần hậu kỳ, mà cấp độ lợi hại thậm chí là mười lần!

Tuy rằng Cổ Thần bằng vào Như Ý Linh Lung bảo tháp ngăn cản được hơn mười vị cao thủ long tộc, thế nhưng trong đó chỉ có hai vị cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ, để toàn bộ cao thủ Mệnh Tuyền cảnh cộng lại, tối đa chỉ tương đương với lực lượng bốn năm cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần hậu kỳ.

Bạn đang đọc Chân Tiên của EK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 260

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.