Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo tháp chi uy (thượng).

Phiên bản Dịch · 1646 chữ

Như Ý Linh Lung bảo tháp cao tới nghìn trượng, thật lớn vô cùng, ngay cả khi trong tháp không có bất kể dấu vết pháp lực nào, nhưng Cổ Thần muốn luyện hóa được cũng không phải chỉ đơn giản hạ dấu vết pháp lực vào bên trong tháp là có thể được.

Như Ý Linh Lung bảo tháp thuộc hàng tiên bảo, đồng thời còn là tiên bảo vô cùng lợi hại, những pháp bảo mà Cổ Thần chỉ cần trực tiếp đánh vào một đạo dấu vết pháp lực đã luyện hóa được chỉ là những pháp bảo có đẳng cấp không sai biệt nhiều lắm với Cổ Thần.

Cảnh giới của tu sĩ ứng với tiên bảo thế nhưng đã ngoài Độ Hư cảnh, huống chi Như Ý Linh Lung bảo tháp còn là vương bảo trong hàng tiên bảo, cảnh giới tương ứng với nó vượt lên trước Độ Hư cảnh là chuyện hoàn toàn bình thường.

Tu vi hiện tại của Cổ Thần so với Như Ý Linh Lung bảo tháp thật kém xa vạn dặm.

Như Ý Linh Lung bảo tháp đã tồn tại qua vô số thời gian, tự bản thân nó đã ẩn chứa một loại đạo ý, nếu muốn luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp, việc đầu tiên cần làm là tương dung với hàm ý ẩn chứa bên trong nó.

Như Ý Linh Lung bảo tháp trong tay Bảo Tháp Thiên Vương, trấn áp qua vô số ma đầu cái thế, yêu kình cự nghiệt, đạo ý của Như Ý Linh Lung bảo tháp chính là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trấn áp tất cả, đây chính là một loại đại khí thế, sừng sững như núi, một ý chí ngạo thị thiên địa.

Kiếp trước, mặc dù Cổ Thần có tu vi Mệnh Tuyền cảnh Nguyên Thần kỳ, danh chấn Cổ Hoang, thế nhưng thù lớn chưa trả, tu vi vẫn chịu thua kém Tàng Thiên Cơ cứ đừng nói tới chuyện ngạo thị thiên địa.

Bất quá, Cổ Thần ngoài ý được sống lại, tất cả trở về lúc bắt đầu, những tiếc nuối của kiếp trước đều có phương pháp nhằm bù đắp, vô số những pháp quyết thượng thừa tại kiếp trước vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức giúp cho tốc độ tu luyện của Cổ Thần tựa như hỏa tiễn bắn lên, không gì cản nổi.

Kiếp này, vô luận thế nào đi nữa, Cổ Thần cũng muốn sừng sững như núi, ngạo thị thiên địa, Tàng Thiên Cơ so ra cũng không có gì đáng sợ.

Từ đầu kiếp này, trong lòng Cổ Thần đã tồn tại một cỗ nhuệ khí, không gì cản nổi, thề phải cưỡi gió đạp mây, đứng trên đỉnh cao nhìn thiên hạ.

Tâm tình Cổ Thần so với loại đạo ý đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trấn áp tất cả của Như Ý Linh Lung bảo tháp, nhìn ra cũng có không ít chỗ tương đồng.

Vì vậy, Cổ Thần luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng không thấy cảm giác khó khăn, ngược lại khi cho thần thức tiến vào trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, giữa Cổ Thần và Như Ý Linh Lung bảo tháp còn sản sinh một hồi cộng minh.

Được cỗ đạo ý đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trấn áp tất cả bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp nung đúc khiến cho nhuệ khí ngạo thị thiên địa trong lòng Cổ Thần càng thêm nóng bỏng, kiên định.

Hai mắt Cổ Thần nhắm nghiền, trong đầu là một mảnh không minh, vô số đạo thần thức trong thức hải dũng mãnh tiến vào Như Ý Linh Lung bảo tháp, tiến hành tương dung.

Mái tóc và y phục Tiểu Bạch không gió mà bay, nàng ngồi ngay ngắn tại một bên, từ khi đi hết chín tầng bảo tháp, trong mắt Tiểu Bạch như có ý hiểu ra, lập tức tiến nhập vào trạng thái nhập định, bế quan tìm hiểu, trên người nàng ẩn ẩn quang hoa lưu động, tựa như tiên nữ giáng trần.

Cổ Thần và Tiểu Bạch ngồi nơi này, một người luyện hóa tiên bảo, một người tìm hiểu đại đạo, tựa như hai bức tượng bất động sừng sững trên đỉnh Như Ý Linh Lung bảo tháp.

Ba người Tàng Thiên Cơ, nữ tử áo đen, Kim Sí Thiên Bằng cách xa nghìn trượng, đứng tại bên ngoài quang mạc hình thành từ chín ngọn cự phong, nhìn chằm chằm lên người Cổ Thần, hồi lâu vẫn không chịu rời đi.

- Kim bằng huynh, người này luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp xong, chắc chắn sẽ đi ra khỏi quang mạc, đến lúc đó hai ta liên thủ, lại thêm vị đạo hữu bên kia, nếu có thể trợ giúp một tay, nhất định giết được hắn.

Tàng Thiên Cơ đạp bước hư không, ánh mắt nhìn Kim Sí Thiên Bằng và nữ tử áo đen, lẳng lặng nói.

Kim Sí Thiên Bằng lại có ý lui, nói:

- Như Ý Linh Lung bảo tháp là tiên bảo thượng cổ, uy danh bất bại từ cổ chí kim, nếu chờ hắn luyện hóa hoàn toàn, lấy ra Như Ý Linh Lung bảo tháp, ta không phải đối thủ.

Nữ tử áo đen hơi chút suy nghĩ, sau đó gật đầu, nhưng khi ánh mắt rơi xuống trên người Tiểu Bạch, rất không cam lòng.

Tàng Thiên Cơ mỉm cười, nói:

- Hai vị đạo hữu, chỉ cần ba người chúng ta liên thủ, ngay cả khi người này có Như Ý Linh Lung bảo tháp, cũng không phải đối thủ chúng ta, sát chiêu của hắn để ta chống đối, hai người các ngươi chỉ cần nắm cơ hội, đánh chết hắn là được.

- Có thật không?

Kim Sí Thiên Bằng nhướng mày, hỏi.

Nữ tử áo đen cũng quay đầu nhìn về Tàng Thiên Cơ.

Thần thái Tàng Thiên Cơ tự nhiên, nói:

- Các ngươi yên tâm, ta đứng chống phía trước, cho dù hắn có đánh ra mười tám đạo thần thông cũng không thể thương tổn được ta, các ngươi chỉ cần nắm chắc cơ hội đánh chết hắn là được.

Kim Sí Thiên Bằng gật đầu, nói:

- Ta nhất định bầm thây hắn thành vạn đoạn!

Thần sắc nữ tử áo đen bình tĩnh, nói:

- Giết chết người này, nữ tử áo trắng do ta dẫn đi.

Tàng Thiên Cơ và Kim Sí Thiên Bằng đồng loạt gật đầu, bọn họ đều không bận tâm tới Tiểu Bạch, trong lòng họ muốn chính là tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp, bất quá hiện tại cả hai còn chưa nói ra, chờ giết được Cổ Thần, lúc đó tiếp tục tranh đoạt cũng không muộn.

Đối với ba người liên thủ tính kế bên ngoài quang mạc, Cổ Thần không thèm lưu ý, toàn tâm toàn ý dung nhập luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp, không cần lo lắng ba người bên ngoài kia có thể vượt qua được quang mạc.

Một ngày đêm qua đi...

Cổ Thần và Tiểu bạch ngồi trên đỉnh tháp vẫn không chút động tĩnh, ba người Tàng Thiên Cơ, Kim Sí Thiên Bằng, nữ tử áo đen vẫn chờ bên ngoài quang mạc, chờ đợi đã lâu, trên mặt ai nấy đều hiện vẻ không nhịn được, nhưng Cổ Thần ở ngay kia, bọn họ lại không thể đi qua quang mạch, không biết làm gì hơn là tiếp tục chờ đợi.

Hai ngày qua đi....

Cổ Thần và Tiểu Bạch tựa hồ đang nhập định, ngoại trừ quần áo không gió mà bay, mái tóc phất phơ, ngoài ra không còn một tia động tĩnh nào khác.

Cổ Thần không ngừng đưa thần thức dũng mãnh tiến và trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, bắt đầu từ tầng thứ chín, sau đó chậm rãi đi xuống phía dưới, luyện hóa từng tầng một.

Tròn một ngày đêm, Cổ Thần cũng chỉ luyện hóa được ba tầng, hai ngày luyện hóa được sáu tầng.

Chớp mắt, lại qua ngày thứ ba.

Cổ Thần đang luyện hóa tầng thứ nhất tới chỗ mấu chốt, Tiểu Bạch đã mở hai mắt, đảo mắt nhìn khắp xung quanh, đột nhiên thân thể ngưng lại, mi tâm chợt lóe, một người giống y hệt Tiểu Bạch chui ra ngoài, lơ lửng trên đỉnh đầu Tiểu Bạch.

Linh hồn xuất khiếu, biểu hiện cho việc Tiểu Bạch đã đột phá bình cảnh Dẫn Hồn hậu kỳ, bước vào Bồi Nguyên sơ kỳ.

Linh hồn Tiểu Bạch quan sát bốn phía một lượt, dường như thấy được cảnh tượng vô cùng quen thuộc, không có chút kinh ngạc nào, trở lại trong mi tâm, thân hình hoạt động trở lại, lộ ra một nụ cười hài lòng.

Thấy Cổ Thần còn đang trong thời khắc luyện hóa mấu chốt, Tiểu Bạch không dám quấy rầy, ánh mắt chuyển qua nhìn ba người bên ngoài quang mạc, nữ tử áo đen thấy nàng, hơi khom người, vô cùng tôn kính.

Bất quá, Tiểu Bạch đối với nữ tử áo đen này không có bao nhiêu ấn tượng, còn hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái.

Đột nhiên, một tiếng huýt sáo dài, Cổ Thần đứng lên, một cỗ khí thế đạp mây, ngạo thị thiên địa lan tràn, giống như chư tử thượng cổ trở về nhân thế, đứng tại đỉnh cao nhìn xuống thế gian.

Mọi người nhìn lại, thân thể Cổ Thần tựa hồ phát ra một trận kim mang, cả người bao phủ trong vòng kim quang, tựa như một vầng thái dương lóng lánh.

Bạn đang đọc Chân Tiên của EK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 224

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.