Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở đầu

Tiểu thuyết gốc · 1428 chữ

===Astonia, thành Kostvok, lâu đài lãnh chúa===

———Góc nhìn của một ai đó———

Một lâu đài nguy nga, tráng lệ mọc giữa tòa thành. Nó được bao phủ bởi một bức tường lớn làm từ đá Kyst trắng đắt đỏ và sàn quý, chạm trổ muôn vàn các họa tiết, các bức tượng thiên sứ cùng những vị thần của thế giới này, ngăn cách tòa lâu đài lãnh chúa tuyệt đẹp kia với thế giới phàm nhân bình thường. Bước qua cánh cổng to lớn, hùng vĩ kia là một khu vườn rộng hàng trăm mẫu đất với một con đường rộng gần 10 trượng nối thẳng tới đài phun nước trung tâm. Hai bên đường trải dài một màu xanh thăm thẳm cùng muôn vàn loại cây quý giá được chăm sóc tỉ mỉ, cắt tỉa muôn hình vạn trạng. Còn ở xa xa đằng kia, sừng sững một căn biệt thự tráng lệ, đẹp rơi nước mắt, chói sáng lóa tầm nhìn của bất kỳ thường nhân nào mon men tới nơi đây với một ý đồ bất chính: mái nhà màu xanh, tường nhà màu trắng, khung cửa sơn vàng…. Tôi cũng không biết miêu tả như thế nào để hình dung ra được tuyệt tác nghệ thuật này nữa… Dù cho tôi là Gauwilh Beddaye, chủ nhân của căn biệt thự này , cũng khó để tìm nổi một từ để chỉ chính xác được vẻ ngoài của tòa lâu đài này.. Nó luôn khiến tôi thất thần như lần đầu nhìn thấy mỗi khi ngồi nhìn nó. Tuyệt đẹp!!

Khu nhà đẹp đấy, nhưng giờ tôi phải đối mặt với một thứ vô cùng đáng sợ! Có lẽ đó là một trong những thất bại lớn nhất của tôi, người mang danh Gauwilh của dòng tộc Beddaye vĩ đại này!!! Thật không thể tha thứ cho người đàn bà đó! Ả ta nghĩ ả làm gì cũng được!!! Nhưng không, rồi tôi sẽ thắng thôi!! Với trí tuệ của một người đã từng sống hai kiếp người này!!!!!

Mà.. Cô ấy cũng xinh ấy chứ, nụ cười thánh thiện hồn nhiên đóa! Ánh mắt ngây thơ vào ngày đầu đóa!! Phong thái tự tin, quyết đoán đóa!!! Và đặc biệt là. Sự ngốc nghếch đó!!!!!! Nó thật cuốn hút! Không, nước dãi lại chảy rồi! Hả, mình lại nghĩ cái gì vậy! Làm gì có chuyện mình bị thu hút bởi ả đó được! Mình phải thắng! Là một quý tộc, một quý tộc gần 21 năm, cần phải điềm tĩnh.

Phải. Điềm tĩnh. Cô ấy rồi sẽ thua thôi. Mình sẽ bắt cô ấy phải yên vị và phò tá mình. Cô vợ nhỏ đáng yêu của tôi ạ.

Một nụ cười như ẩn như hiện của Mona Lisa suất hiện trên khuôn mặt điển trai của tôi. Một nụ cười mang đầy sức hút, một cạm bẫy đáng sợ không thể trốn tránh với bất kì một cô gái nào lỡ thấy được.. Trừ cô ấy.

===Astonia, thành Kostvok, lâu đài lãnh chúa, trong một căn phòng nào đó===

Một căn phòng tuyệt đẹp theo phong cách đậm chất Trung Cổ Châu u, những bức tường được dán giấy vàng họa tiết hoa lá hoặc tam giác xen kẽ nhau tạo nên một phong thái quý tộc. Những bức tranh quý giá, những đồ cổ đắt tiền, những gia cụ chạm trổ công phu bắt mắt với hàng loạt viên đá quý… Một căn phòng hoàn toàn có thể nói lên được sự quý phái và quyền quý của chủ nhân nó, người đang ngồi giữa căn phòng này.

Một khuôn mặt tuyệt mỹ của một thiên thần không cánh. Đôi mắt của người phụ nữ to, sống mũi cao thanh tú, đôi môi hồng no đủ, khuôn mặt trái xoan cùng làn da trắng hồng không tì vết, tất cả toát lên vẻ hồn nhiên, ngây thơ của một tiểu thư quý tộc không hiểu sự đời. Nhưng!! Đừng để bị vẻ ngoài đó đánh lừa, vị "tiểu thư" đó là chủ nhân của căn phòng này, của tòa nhà này, của lãnh địa này, là phu nhân của vị lãnh chúa của vùng đất Kostvok này…

Hiện tại, cô đang nhăn mày lại, nhìn đăm chiêu vào khung cảnh ngoài cửa sổ...

———Góc nhìn của cô gái———

Trà hôm nay có vẻ ngon đấy. Một buổi sáng thanh bình… mà cũng nhàm chán…

Hừm, tình hình mấy nước phía đông có vẻ đang chiến tranh đến đoạn cao trào, tài nguyên khan hiếm. Có lẽ mình nên tích góp một tí tài sản riêng nhỉ.. Nên thế, việc đào tạo nhân lực mới tốn nhiều kinh phí quá…

'Rầm… Ri, ri, ri, riiii… Cạch Cạch'

Hứm, tiếng mở cửa à...

Vậy là hắn lại về rồi. Hừm. Cuộc sống lại có một thú vui!! Cái gã đó thật sự rất đáng ghét!! Trừ khuôn mặt đẹp trai ra, đôi mắt suy tư đó, vẻ quý phái đó, cơ bắp đó, bo đì đooooóo!!!! Aaaahh!!!

Không, Maria, mày đang nghĩ cái quái gì vậy, mày là một quý tộc mà, phải bình tĩnh! Ah, lại chảy nước dãi rồi! Hừm, gã đó thật đáng ghét mà, hắn luôn làm mất đi phong thái của mình!! Nhưng, luôn có một cảm xúc nào đó chi phối mình khi nghĩ đến gã.. Lẽ nào.. Đó là ye..!!! Không phải, mày đã từng làm nam, kiếp trước là nam đó!! Làm gì có chuyện vô lý như thế được, có lẽ là lỗi tại gã đó thôi. Đúng, là lỗi tại gã đó!! Mình hận! Hận!!

Hừ! Cái não gã toàn những thứ bậy bạ! Cả lúc lần đầu đó nữa.. Thật sự toàn những thứ bậy bạ!! Khó chịu quá!! Phải giữ bình tĩnh!! Ah, mặt lại đỏ lên rồi.. Đúng, là do giận đó! Đúng vậy, là do giận, chứ không phải do xấu hổ đâu!!!

Aggghhhh!! Gã đó!! Gã đó!!!!!

"Phu nhân. Công tước về rồi ạ."

"Ta biết rồiii !!!"

Tôi lao một mạch qua chiếc cửa lớn của căn phòng, để lại một cô người hầu Lany yêu quý của tôi đang dưng dưng vì bị mắng oan lại trong phòng.

"Phu nhân đi chậm thôi... Đừng làm thương bản thân…"

Là tại gã đó! Hừ!! Hừ!!!!

———Góc nhìn của cô hầu Lany———

Phu nhân rất lạ. Cô ấy rất điềm tĩnh, quyết đoán như một vị tướng quân vĩ đại, đa mưu, túc kế như một nhà chiến lược đại tài. Nhưng mỗi khi nhắc đến ngài Công tước là sự bình tĩnh ấy lại như chưa từng tồn tại, thế vào đó là một tính cách trẻ con và khó hiểu đến kì. Biểu cảm khuôn mặt cô ấy thay đổi thất thường, đi cùng với thái độ và cảm xúc, từ căm ghét, cáu giận, rồi lại mê ly, còn chảy dãi nữa, trông rất ngốc nghếch và dễ thương, rồi sau đó lại xấu hổ, thẹn thùng như thiếu nữ vậy, dù cô ấy đã 19 tuổi rồi, tầm tuổi này là phải có 3 4 đứa rồi chứ ít gì! Nhưng sau đó, cô ấy lại quay về cáu giận, và còn dữ hơn cả lần cáu đầu tiên! Nó như quy luật vậy, như một ma pháp sẽ được kích hoạt khi dùng thần chú "ngài Công tước" và diễn biến theo một chu trình có sẵn...

Được có mấy hôm yên lành, mà giờ ngài Công tước lại về rồi!! Giờ tính sao đây, hay xin nghỉ vài hôm…

Mà cái chuyến đi này của ngài Công tước cũng hơi ngắn so với thường nhật. Thường thì phải đi khoảng 2 3 tuần, nhưng lần này đi mới có 5 ngày. Nghe nói đi tận Gavriel làm công chuyện gì đó.. Nhưng chỗ đó đi mất 3 ngày đường cơ mà…

Lẽ nào… ngài Công tước không chịu đựng được cuộc sống này, cô đơn quá nên đi tìm niềm vui mới!!!!

Không!! Phu nhân sẽ giết người mất!!! Mình sắp chết rồi.. Sắp chết rồi!!!

Nước mắt mình rơi nhiều quá!

Nhìn phu nhân đi, mắt tôi không kìm được mà rơi lệ cho tương lai của bản thân.

"Phu nhân đi chậm thôi... Đừng làm thương bản thân…"

Chỉ mong cô ấy nể tình tấm lòng thủy trung với chủ này mà ban cho mình một cái kết nhẹ nhàng…

Chỉ mong thế thôi..

Cánh cửa đóng lại.. Cảm giác như đó là cánh cửa của tôi vậy….

Bạn đang đọc Câu truyện gia đình thành Kostov sáng tác bởi EthnicTHV

Truyện Câu truyện gia đình thành Kostov tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EthnicTHV
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.