Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19

Phiên bản Dịch · 849 chữ

Tức thật đó! Rốt cuộc thì giữa họ có chuyện gì không biết. Trong phút chốc tôi nảy ra một ý định.

Rón rén... Rón rén...

"Oái... Cậu làm ở đây thế?"

Tôi đang lần mò vào chỗ nồi chè của Linh thì lại bắt gặp Kiệt cũng đang ở đó.

"Hì... Bà có thấy gì không?"

"Không... Nhưng..."

"Không thấy thì tốt tui đi đây!"

Cậu ta làm gì thế không biết? Thôi mặc kệ tôi còn phải làm chuyện của tôi nữa không quan tâm thì tốt hơn!

"He he..."

Phù..... Mọi kế hoạch đã đâu vào đấy chè được phân chia thành nhiều phần. Một phần mang lên ban giám khảo một phần thì mời mọi người ăn.

"Linh ơi chè cậu nấu cho cậu ăn trước nè!"

Tôi múc chè vào chén rồi đưa cho Linh ăn trước. He he sắp có trò hay để xem rồi! Tôi nhìn từng cử chỉ của Linh đưa thìa chè đầu tiên vào miệng.

"Hì... Hì... Trí ơi tớ nhường cậu ăn nè!"

Hả?????

Chết rồi cái này nằm ngoài dự đoán của tôi. Tôi đâu có tính đến chuyện Linh sẽ đưa cho Trí ăn đâu. Thôi lỡ rồi dù sao thì cũng dạy cho Trí một bài học luôn. Tôi thản nhiên nhìn Trí ăn.

Phụt.................... ọe ọe

"Cái gì thế này?"

Tội nghiệp Trí thật! Do cậu hết đó thôi. Tôi thấy hơi thất vọng một tí là chén chè đó không do Linh ăn.

Bỗng nhiên Trí kéo tay tôi đi ra ngoài tới chỗ của Vương và Kiệt đang đứng.

"Các cậu đã cho cái gì vào nồi chè vậy?"

"Xin lỗi Trí tớ chỉ cho có nửa ký muối thôi!"

Kiệt ngập ngừng nhận lỗi. Vừa nãy cũng gặp cậu ta cũng ở đó nhưng tôi cũng không nghĩ là cậu ấy cũng làm thế.

"Hì...Tớ cho thêm ít ớt bột thôi!"

Trời ơi ngay cả Vương cũng chơi trò này luôn hả? Thật không thể tin nổi!

"Còn cậu...?"

Trí quay sang nhìn tôi ánh mắt dò xét khiến tôi lúng túng!

"Tớ...tớ..."

"Cậu có cho thêm hạt nêm không?"

Kiệt hào hứng hỏi tôi vì tôi cũng là tòng phạm với cậu ấy.

"Tớ không cho hạt nêm!"

Đúng rồi tôi có cho hạt nêm đâu!

"Cậu đổ nước mắm vào đúng không?"

"Ừ..."

Híc chỉ có Trí mới biết thôi. Tôi đổ cả một chai nước mắm Nam Ngư vào đó. Nhưng sao Trí lại biết chứ? Mà nếu biết rồi thì sao cậu ấy còn ăn nữa?

"Cậu biết rồi hả?"

"Ừm tớ thấy hết rồi! Cậu đi xin lỗi Linh đi!"

"Không bao giờ và đừng mong chờ!"

"Cậu quá đáng lắm rồi đó!"

Trí quay lưng rồi bước đi luôn. Cậu ấy giận rồi sao? Nhưng tại sao chứ?

Kiệt cũng đi ra chỗ khác cùng với Vương chỉ còn lại một mình tôi. Cho cậu ta giận luôn tôi ghét Trí tôi sẽ vinh danh tên Trí vào trong danh sách ghét! Nhưng sao thấy buồn quá!

Không cần đoán cũng biết nhóm tôi thua rồi nhưng vẫn còn tiết mục văn nghệ bế mạc hội thi nữa mà....

Một ngày trôi qua thật tẻ nhạt, tối nay là đêm diễn văn nghệ. Trí cũng chẳng nói với tôi câu nào. Ánh mắt lạnh lùng vô cùng, có lẽ cậu ấy không xem tôi là bạn nữa. Híc sao thấy đau đầu thế không biết cả người tôi nóng ran lên.

"Đan ơi ăn bánh không?"

Vương chạy tới trong tay cầm một hộp bánh đưa cho tôi nhưng tôi từ chối dù đây là loại bánh tôi thích ăn nhất. Tự nhiên lại không muốn ăn! Chóng mặt quá chắc là do từ sáng tới giờ đi nắng đây mà!

"Sao cậu cứ thừ người ra như thế?"

"..."

"Cậu sốt rồi!"

Vương đưa tay lên trán tôi, tay cậu ta lạnh quá hay do đầu tôi đang nóng?

"Tớ đưa cậu về nhà nha!"

"Không..."

Sao có thể về được lát nữa tôi còn muốn xem Trí biểu diễn nữa! Phải cố gắng mới được mặc dù không thể đứng vững nhưng tôi nhất định sẽ không về.

.............

"Sau đây là tiết mục của nhóm 25 nhóm của Đào Đan Đan!"

Rào... Rào...

Tiếng vỗ tay như sấm dậy của khán giả. Ba hotboy bước ra trong làn khói diệu kỳ nhìn như những hoàng tử vậy!

Trí đang hát. Rất hay! Đôi lúc tôi thấy cậu ấy nhìn về phía tôi không biết là thật hay ảo giác nữa?

Huhu sao thấy buồn thế này... Đầu óc cứ quay mòng mòng...

"Trí.....!"(Thân nhiệt: 39,5 độ)

Tiếng hát thất thanh làm gián đoạn tiết mục biểu diễn. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi. Trí đứng ngây người nhìn tôi.

"Tối hôm đó cậu và Linh đã làm gì?" (khóc)

(Đan đang sốt cao đến mức mê sảng)

Tất cả mọi người đều sững sờ vì câu nói tôi nghe thấy tiếng ồn ào rồi dần dần nhỏ đi rồi ngất đi.

Bạn đang đọc Cậu Ở Trong Tim Tớ Nhưng Tớ Không Thừa Nhận của Suikunsal
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.