Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 16

Phiên bản Dịch · 626 chữ

Tin đại thiếu gia của tập đoàn MINH VƯƠNG bị thương nằm viện được lan khắp toàn trường. Các fan nữ loạn cả lên, đến thăm cậu ấy cũng khó vì từng loạt người đổ về đông như kiến đến mức phải xếp hàng thay phiên nhau vào. Đúng là người nổi tiếng có khác!!!

"Vương ơi ăn cái này đi!!!"

"Há miệng ra nào! Ngoan!!!"

Sặc!!!

"Không ăn đâu!"

"Thế ăn bánh nhé!"

"Không ăn gì hết!"

Đứng ngoài cửa phòng bệnh tôi phải cố nhịn cười vì chứng kiến cảnh tượng một đám nữ sinh vây quanh giường ép Vương ăn hết thứ này đến thứ khác. Khổ thân quá!!!

"Ê! Sao đứng đó? Vào đi!!!"

Trong lúc tôi định quay về thì Vương phát hiện ra và gọi giật lại.

"Cậu có vẻ khỏe rồi nhỉ?"

"Chưa mà vẫn còn đau lắm!"

Tôi bước vào chen lẫn vào đám nữ sinh đang to mắt ra nhìn, Vy ngồi ngay cạnh Vương.

"Cậu đi thăm mà không mang gì à?"

Vy nhìn tôi một lượt rồi hất hàm hỏi. Ừ nhỉ! Tôi quên mất, mang tiếng là đi thăm mà chẳng mang theo thứ gì, ngại quá!

"Cho cậu nè!"

Tôi móc trong túi ra một cây kẹo mút rồi đưa cho Vương. Đám nữ sinh ngạc nhiên nhìn theo rồi cười ầm lên.

"Cảm ơn Đan nhé! Tớ sẽ cất đi thật kĩ!"

Ặc ặc! Vương cầm cây kẹo mút nâng niu như vàng khiến nhỏ Vy tức đến đỏ mặt.

"Các cậu về nhé tớ muốn nói chuyện với Đan một lúc!"

"Ừm... tớ về đây!"

Vy miễn cưỡng đứng dậy, thấy vậy đám kia cũng đứng lên ra về. Trước khi ra khỏi phòng Vy không quên liếc tôi một cái.

"Ở đây buồn quá cậu hát tớ nghe đi!"

"Mơ à! Tớ không hát!

Tôi quay mặt ra chỗ khác làm lơ đi.

"Năn nỉ mà!"

Vương vẫn không chịu làm vẻ mặt con nít nài nỉ tôi cho bằng được.

"Không là không!"

"Tớ đau quá! Đau chết mất!"

Vương nằm lăn xuống phụng phịu như đứa trẻ không đòi được kẹo.

"Thôi được rồi tớ hát!"

"Hì hì..."

"Hai con trâu húc nhau một con chết và một con què hai thằng tầu cầm dao bầu đâm vào hầu hai con trâu.Hai con trâu húc nhau một con chết và một con què hai thằng tầu cầm dao bầu đâm vào hầu hai con trâu.Hai con trâu húc nhau một con chết và một con què hai thằng tầu cầm dao bầu đâm vào hầu hai con trâu..."

"Ha...ha ha...."

"Cười gì mà cười!"

"HA HA HA......"

Bực mình quá! Tên Đại Ma Vương ôm bụng cười lăn cười lóc!

"Đấm cho xòe răng giờ!"

"Thì không cười nữa...hì hì...!"

Vương cố gắng mím chặt miệng để không bật cười thành tiếng nữa.

Mai thi vòng hai rồi cậu đi được không?"

"Chắc là không!"

Vương vắt tay lên trán ra vẻ miệt mỏi nói bằng giọng thều thào như người sắp chết. Xạo ghê!

"Ừ thế thì bọn tớ tự lo thôi!"

"Các cậu vất vả quá!"

Vương vẫn ra vẻ mệt mỏi nói.

"Mai Trí với tớ cùng thi văn nghệ bằng tiết mục khiêu vũ vậy!"

Tôi giả bộ thở dài nói với giọng tiếc rẻ.

"Cái gì? Không được!!!!"

Mới nãy còn nằm bẹp một chỗ mà vừa nghe tôi nói Vương bật dậy như lò xo rú lên ầm ĩ.

"Cậu đang bị đau mà! Cậu cứ yên tâm nằm đây dưỡng bệnh đi!"

"Không! Không! Tớ khỏe rồi ! Xem nè!"

Nói rồi Vương nhảy phóc xuống giường chạy qua chạy lại như con choi choi khiến tôi không nhịn nổi cười.

Bạn đang đọc Cậu Ở Trong Tim Tớ Nhưng Tớ Không Thừa Nhận của Suikunsal
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.