Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch

Phiên bản Dịch · 2069 chữ

Tất cả mọi người đều đã về, trời đã về đêm, Mai vẫn còn thao thức, tại sao cô phải cứ níu kéo cái tình cảm này nhỉ? Là do cô ngốc hay là cô đã yêu anh quá nhiều? Mọi thứ, mọi hình ảnh về Nam cứ ám mãi trong tâm trí cô, cô biết Nam chỉ coi cô như một người chị gái mà thôi, nhưng cô không coi Nam như một đứa em trai mà coi anh như một người yêu của mình. Tình cảm này cô luôn luôn dành cho Nam, nhưng đáp lại cô cũng chỉ nhận được một trong những thứ tình cảm hững hờ nhất! Yêu-Thương-Ghét-Đau. Mai không biết bây giờ, tại nơi đây, trong trái tim này, đang phải gặp cái thứ tình cảm nào nữa.

oOo Sáng hôm sau oOo

Mai đến trường cùng nó,hắn và Vũ. Vẫn là cái lớp mặt nạ giả tạo đó, khiến cho mọi người vẫn nhầm tưởng, trường học vẫn ồn ào đến tấp nập. Cả bốn người bước vào lớp trong ánh mắt ngưỡng mộ cùng một chút gì đó ghen tị. Mai nhìn Nam rồi khẽ nở một nụ cười chào, nhưng đáp lại nụ cười đó chỉ là những sự hững hờ vô tâm. Mai im lặng rồi trở về chỗ của mình. Tối nay, mọi thứ sẽ được sáng tỏ...........

Tiết học trở nên im ắng, lạnh nhạt rồi kết thúc một cách mệt mỏi!

oOo Về oOo

Mai, nó và hắn cùng đi đến điểm hẹn tối qua, nó lấy máy ra rồi gọi cho ai đó. Mai thì nhâm nhi ly cafe trong lòng lo lắng không biết có nên tiếp tục hay dừng lại. Hắn thì im lặng nhìn ra hướng nào đó xa xăm.

Rào.............................

Chợt một cơn mưa to, bất chợt đổ xuống, Mai và nó ngạc nhiên, còn hắn vẫn im lặng.

-Chán trời! Tự dưng mưa!-nó cúp máy, thở dài

Hắn im lặng rời chỗ đi ra ngoài, một lúc sau mưa tạnh, hắn quay vào và theo sau hắn là VŨ!!!!

-HẢ?!!-nó và Mai hét lên

Vũ quay mặt đi hướng khác, cố tỏ ra không có chuyện gì, hắn đưa Vũ vào chỗ

-Có khách!-hắn lạnh nhạt nói rồi gọi một cốc cafe đen

Nó và Mai ''thân thiện'' nhìn ''ông khách''mới vào

Ai nhớ táu thì để lại cái cmt đi! Dạo này lười quá hà, với lại bị bí ý tưởng nữa nên cũng không viết được nhiều, nhưng đợt này táu được nghỉ rồi, táu sẽ tranh thủ để viết bù cho mấy lần trước, ai có ý tưởng gì hoặc góp ý về truyện thì ib cho táu nhoa! Qua facebook hay zalo gì cũng được ạ! Thank everyone! Mọi người tiếp tục theo dõi tiếp truyện ha, có gì cho táu những lời khuyên bổ ích để táu chỉnh sửa lại truyện!

~~

Tất cả mọi người đều đã về, trời đã về đêm, Mai vẫn còn thao thức, tại sao cô phải cứ níu kéo cái tình cảm này nhỉ? Là do cô ngốc hay là cô đã yêu anh quá nhiều? Mọi thứ, mọi hình ảnh về Nam cứ ám mãi trong tâm trí cô, cô biết Nam chỉ coi cô như một người chị gái mà thôi, nhưng cô không coi Nam như một đứa em trai mà coi anh như một người yêu của mình. Tình cảm này cô luôn luôn dành cho Nam, nhưng đáp lại cô cũng chỉ nhận được một trong những thứ tình cảm hững hờ nhất! Yêu-Thương-Ghét-Đau. Mai không biết bây giờ, tại nơi đây, trong trái tim này, đang phải gặp cái thứ tình cảm nào nữa.

oOo Sáng hôm sau oOo

Mai đến trường cùng nó,hắn và Vũ. Vẫn là cái lớp mặt nạ giả tạo đó, khiến cho mọi người vẫn nhầm tưởng, trường học vẫn ồn ào đến tấp nập. Cả bốn người bước vào lớp trong ánh mắt ngưỡng mộ cùng một chút gì đó ghen tị. Mai nhìn Nam rồi khẽ nở một nụ cười chào, nhưng đáp lại nụ cười đó chỉ là những sự hững hờ vô tâm. Mai im lặng rồi trở về chỗ của mình. Tối nay, mọi thứ sẽ được sáng tỏ...........

Tiết học trở nên im ắng, lạnh nhạt rồi kết thúc một cách mệt mỏi!

oOo Về oOo

Mai, nó và hắn cùng đi đến điểm hẹn tối qua, nó lấy máy ra rồi gọi cho ai đó. Mai thì nhâm nhi ly cafe trong lòng lo lắng không biết có nên tiếp tục hay dừng lại. Hắn thì im lặng nhìn ra hướng nào đó xa xăm.

Rào.............................

Chợt một cơn mưa to, bất chợt đổ xuống, Mai và nó ngạc nhiên, còn hắn vẫn im lặng.

-Chán trời! Tự dưng mưa!-nó cúp máy, thở dài

Hắn im lặng rời chỗ đi ra ngoài, một lúc sau mưa tạnh, hắn quay vào và theo sau hắn là VŨ!!!!

-HẢ?!!-nó và Mai hét lên

Vũ quay mặt đi hướng khác, cố tỏ ra không có chuyện gì, hắn đưa Vũ vào chỗ

-Có khách!-hắn lạnh nhạt nói rồi gọi một cốc cafe đen

Nó và Mai ''thân thiện'' nhìn ''ông khách''mới vào Còn Vũ thì lo lắng khi nhìn thấy ánh mắt ‘’thân thiện’’ đó, Vũ chắc rằng sắp tới sẽ có những việc đáng tiếc xảy đến với mình. Nhưng đáp lại sự lo lắng của Vũ thì chỉ là những ánh mắt hững hờ của nó và Mai cùng với sự vô tâm của hắn khiến cho Vũ thở phào nhẹ nhõm, Vũ lại gần và ngồi xuống cạnh nó, nó ghé sát tai Vũ

-Lần sau mà thế nữa thì biết chuyện gì rồi đó nhé!-nó thì thầm

-Ư….ừ…..-Vũ sợ hãi lấp bắp nói

Cửa quán lại mở ra, nhưng người bước vào quán lại là Nam, tất cả mọi người không ai nói với ai, bỏ đi để lại nó và Mai ở đó, nó đặt cho Mai một bông hoa nhỏ rồi tươi cười vẫy tay gọi Nam đến, Nam vui vẻ bước lại gần rồi chợt sững lại khi nhìn thấy người đang ở đối diện nó. Khuôn mặt vui vẻ biến mất thay vào đó là những sự lạnh nhạt đến vô tình.

-Hai người nói chuyện đi, công việc của tôi đến đây là kết thúc!-nó nở một nụ cười rồi bỏ đi

Nam lạnh nhạt ngồi đối diện Mai, không biết tại sao nhưng khoảng cách giữa hai người bây giờ rất rất lớn, cứ như cả hai chỉ là những con người xa lạ không hề quen biết nhau.

-Lâu rồi mới gặp nhỉ?-Mai ngập ngừng lên tiếng, phá bỏ không gian tĩnh mịch

-Chắc là lâu…..-Nam gật đầu lấy ly cafe từ người phục vụ lạnh nhạt trả lời Mai

-Tại sa…………..-Mai ngập ngừng nói rồi thôi

-Tại sao?Tại sao chị vẫn ở đây hả?-Nam nói, giọng hơi gắt

-Vì……….tôi không thể xa cậu được!-Mai ngập ngừng

-KHÔNG THỂ XA TÔI! Hờ…Từ giờ chị làm diễn viên được rồi đó! Chị tưởng tôi là thằng ngốc hay sao? Chị đến đây, trêu đùa tôi, để tôi tổn thương rồi chị bỏ đi, bây giờ lại quay lại nói rằng không thể rời xa tôi!-Nam nhếch môi cười nhạt

-Kh…..không phải! Tôi có lý do riêng!-Mai ngập ngừng, lúng túng nói

-Lý do riêng?! Buồn cười! Chị vì lý do riêng mà khiến cho một người phải chịu đựng sự đau khổ?-Nam nhếch môi

Mai im lặng không nói gì, đúng là trong cái chuyện này Mai cũng có lỗi nhưng không phải là Nam không có lỗi, Nam cứ nói như là trong chuyện này chỉ có một mình Nam là người bị tổn thương mà không hề để ý đến cảm xúc của người khác

-Nếu không có chuyện gì thì tôi về đây!-Nam nói rồi bỏ đi

Mai nắm lấy tay Nam, cứ như không muốn Nam ra đi vậy, Nam đứng im, không nói, không khí im ắng đến nghẹt thở bao trùm lấy mọi người, những người trong quán dần dần đi ra ngoài hết. Nam dứt tay Mai ra rồi lạnh nhạt bước đi, bỗng một vòng tay được ôm lấy Nam, chặn lại những bước chân của Nam.

-Nhóc à, chị yêu nhóc! Làm người yêu nhau nhé?-Mai ôm lấy Nam, khẽ nói

Hai con tim đập mạnh…………..

~~Chỉ là 2 người xa lạ...lặng bước qua nhau sao tim nhói...

Chưa lần chào nhau hay nỡ nụ cười..dù đã nhận ra nhau rồi

Vì là 1 phía mà..nên chỉ chuyện trò đã thấy vui

Chỉ cần được thấy em trên FB .. lắng nghe tâm sự từng buổi tối

Và rồi ngày kìa (rồi ngày kia ) em đã hẹn hò cùng ai khác

Rồi từng đếm khuya (từng đêm khuya) em đã chuyện trò cùng ai khác

Anh đanh lạng lẻ like hình ảnh và những trạng thái vừa up lên

Dù anh rất gek..những hình ảnh em cùng người khác ở cạnh bên

Hôm qua thấy em trên phố anh nỡ nụ cười em làm ngơ

Chợt thấy lòng ngực của mình khó thỡ ,giật mình giữa đêm anh vân nhớ

Cảm giac hụt hẫn...dù tâm vẫn biết..là buồn không lí do

ảo mà em...tai sao lâu nay anh vẫn ko hiễu chân lí đó

anh đúng là điên,khi tình cảm đã làm mù đi lí trí

anh thật là điền hết thuốc chửa...khi ghen với ai khi vị trí

chỉ là người không wen biết..chỉ là vô hình trong mắt em

em là giấc mơ.. chỉ có thễ gặp khi tắt đèn

Version 2: -= Kaisoul =-

Có lẽ…em không bao giờ biết,

Anh vẫn là thằng ngu trog thế giới ảo…bên nhau bao giờ đâu mà từ biệt

Chỉ là thằng hề trog mắt người ta…theo đuổi một người anh chưa từng thấy…

Và cũng chẳng hề hay biết người wa…ôm trọn niềm vui trog tay người ấy

Tất cả…cũng chỉ lả mù quáng phải không em?...

Dù trái tim,tình cảm là thật…nhưng chỉ được hình ảnh chứ không e…

Cứ thế từng ngày,lại từng ngày,chỉ biết nhìn ngắm người mình yêu

Trong khi người khác đang xiết vòng tay giữ chặt người tôi yêu bao chiều…

Sẽ có được gì…khi trên FB em là một người khác…

Một người kon gái…luôn nói yêu tôi…nhưng đôi mắt đó chỉ buông màu nhạt

Trái tim là cùng nhịp đập,nhưng lại không hướng cùng một phía…

Nụ hôn với anh là hai kí tự…nhưng lại bằng da thịt với ng kia !!!

Nghĩ mà tức cười…tưởng sự giả tạo đến từ Face…

Là cảm xúc thật…là điều duy nhất,là sự màu nhiệm giữa ban ngày…

Nhưng thôi anh chỉ là tình ảo,dường như vô hình trong mắt em…

Và em,giấc mơ của anh…chỉ có thể gặp khi tắt đèn…

Version 3: -= Young Kidz

Không biết làm quen với em ra sao nên anh chỉ biết nhấn nút “Chọc”

Không biết an ủi với em ra sao chỉ “Like” khi thấy “Em đang khóc” .. Status

Nhớ lần em nói nhìn “avatar” của anh thật là ngố thật là khờ !

~~“LIKE” khi em “đang hẹn hò” với người khác thật ra anh đang cố anh giả vờ

Và cứ thế từng ngày trôi qua …

Anh biết là tình này phôi pha …

Dù chỉ là ảo …( dù chỉ là ảo )…nhưng anh vẫn vui …( nhưng anh vẫn vui )

Xếp hàng những người thích em thì chắc có lẽ anh là người đứng cuối

Cảm giác này rất là buồn … khi mà em vừa “checking” ở bên người ấy

Em là giấc mơ là niềm hạnh phúc là cô bé anh từng say nắng

Còn anh chỉ là kẻ xa lạ nơi nào đó cùng những cái click like ngay ngắn

Vội yêu chỉ qua vài dòng chuyện trò mỗi đêm tối cùng ai …

Rồi tự hụt hẫng khi thấy em “đã xem” nhưng lại không reply =]]

Anh đúng là chàng ngốc … tình cảm là do anh ngộ nhận

Anh đúng là hề không có được em lại cứ trách than do số phận

Dù gì với em .. anh cũng chỉ là 1 người bạn trên “Facebook”

Ừ thì tình online .. niềm vui là chờ tin nhắn em từng giây phút

Bạn đang đọc Cậu Chủ, Tha Cho Em Đi! của ღGió Lạnh Lùngღ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.