Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 2395 chữ

- Các em, hôm nay chúng ta đón học sinh mới!! – Tiếng thầy giáo cất lên khi ổn định khi đã ổn định được lớp – Em vào đi – thầy nhìn một lượt rồi quay ra phía cửa lớp

Học sinh mới bước từ từ bước vào làm cả lớp hồi hộp, không biết là trai hay gái nữa?? Lớp này sĩ số 30 mà mất 25 là trai rồi giờ muốn có thêm gái để ngắm chứ đầu học kì lớp 10, bước vào cái lớp này nhìn gái ngán lắm rồi!!! LÀ gái!! Cả lớp như ầm lên, con trái thì đúng rồi đàng này cả gái cũng thế, muốn thêm đồng minh để bắt nạt con trai đây mà!!

- Các em đang làm bạn sợ kìa?? – thầy đập bàn quát như thần sấm

Cả lớp im bặt, lấm lét nhìn thầy rồi lại nhìn sang cô bạn mới đang đứng trên bục giảng

Tóc đỏ, mặt đẹp, da trắng, cao khoảng 1m75 gì đó, nam nhìn là chảy nước miếng, gái nhìn cũng mê

- Em có thể giới thiệu về mình – thầy nhìn cả lớp rồi lại quay sang tươi cười đon đả với học sinh mới!! Thay đổi 180 độ luôn!!

- Tôi tên là Vương Triệu Nhi …….Hết rồi!! – giọng trầm vang lên khiến người nghe cảm thấy sợ hãi trong phần ngữ khí áp đảo rồi lại im bặt bỗng dưng nói một câu làm cả lớp bật ngửa

- Ai có thể cho bạn ấy ngồi chung nào?? – thầy tiếp luôn sau câu nói của Nhi

Nghe thầy nói như vớ được vàng, cả lớp nhốn nháo, cả nam lẫn nữ chẳng ai chịu nhường

- Thầy!! Em thích ngồi dãy bàn cuối – Nhi quay sang, ánh mắt sắc lên nhìn thầy

- Được rồi!! Ngô Gia Trung!! Chỗ em còn trống phải không?? – thầy ngó xuống lớp, ánh mắt dáo dác bắt gặp cậu học trò đang vẫy tay ra hiệu

- Đúng rồi thầy!! Em lúc nào cũng dư chỗ - cậu học trò tên Trung mắt loé lên, gật đầu như máy dập

- Em có thể xuống đó ngồi!! Tôi lên phòng hiệu trưởng 1 tí!! Giữ trật tự nha – thầy bước ra khỏi lớp mà trong lòng vẫn không yên tâm!! Vốn là lớp xếp cuối mà!!

Nghe thầy phân công chỗ ngồi, Nhi cũng chẳng nói gì nhiều, miễn sao gần cửa sổ nơi cuối lớp là được hết. Bước tới chỗ ngồi thì cậu học sinh tên Trung liền xích ra cho cô vào, đặt mông xuống ghế đã nghe cậu ta luyên thuyên chào hỏi

- Chào!! Mình tên Ngô Gia Trung, mình là lớp phó học tập, mình là trùm lớp này!! Rất vui khi được ngồi gần học sinh mới như thế này. Lớp mình trai chiếm phần lớn nên mong con gái vào học lắm vì lớp này là xếp cuối mà!! Nhìn bạn thế này thì mình không hiểu tại sao bạn vào lớp bọn mình!!?? – cậu ta nói 1 tràng rồi tỏ ý muốn biết tại sao trông người sáng lạng mà học lực kém

- Tôi rất phiền khi cậu hỏi nhiều như vậy!! Về trùm lớp thì để xem lại!! Còn muốn biết vì sao tôi lại vào cái lớp này à?? Vì ngu được chưa?? Kết thúc trò chuyện!!! – Nhi nhướn mày, hiểu rõ thái độ của cậu bạn kia nên đã xách cổ cậu ta lên để nói chuyện xong lại quẳng cậu ta xuống rồi nghe nhạc chẳng để ý đến ai

Cả lớp được 1 phen hú vía, tưởng sắp có biến rồi chứ?? Sơ lược về Trung thì cũng là dân anh chị chẳng hiểu sao lại lọt vào cái trường này, học sinh ở cái lớp này đều chật vật lắm mới có chân vô chứ mấy bọn xếp lớp trên toàn con ông cháu cha học hơn trâu bò chẳng có cơ hội mà lên mấy lớp đầu mà ngồi

Quay lại với anh chàng kia, sau khi bị 1 cô gái đe doạ thì ngồi chảng ảnh xuống sàn lớp, từ khi vào lớp này, anh luôn cởi mở đến mức phát khiếp rồi chuyển sang de doạ đến phát xỉu, riết rồi cả trường ai cũng biết đến anh vì anh dở tất cả mọi việc trừ đánh nhau và lắm chuyện. Trung ngồi được 1 lúc thì lại leo lên ghế ngồi: “ Thú vị thật!!” - anh cười rồi khẽ xoay cây bút trên tay, ngắm cô bạn mới kia

Nói sơ qua về trường thì có kí túc xá cho học sinh xa nhà hoặc phụ huynh gửi gắm cho nhà trường. Lớp được sắp xếp theo học lực, cứ đi dọc theo hành lang, lớp có thứ tự từ giỏi đến dở. Nếu ai trúng được 3 lớp đầu thì coi như là học sinh xuất sắc, tiếp đó 4 lớp kế là học sinh bình thường và 2 lớp cuối là thành phần dở phải có điểm vớt hoặc bài thi phải nới điểm ra 1 xíu. Lớp tiến bộ cùng nhau, trong 1 tháng nếu lớp nào sa sút thì sẽ phải nhường lớp cho những lớp ở dưới có tiến bộ và điều đó là hiếm thấy trong ngôi trường này

Phần trên là do Trung nhà ta giới thiệu trường cho Nhi lúc hướng ra nhà ăn. Cậu ta nói như không bao giờ mỏi miệng, cậu lẽo đẻo theo cô từ suốt buổi. cô im lặng thì cậu ta tự trả lời luôn mới ghê chứ??

- Cậu im được không?? – Nhi nhíu mày

- Nói là 1 phần cuộc sống của mình – Trung hớn hở, nãy giờ mới nói được 1 câu, cô bạn này kiệm lời phết!!

- Đừng có tưởng tôi kiệm lời! –lời nói của nHi như đánh vào trí óc Trung, anh mới nghĩ thôi mà – Cậu là người đầu tiên nói chuyện nhiều với tôi đấy!!

- Sao vậy?? – tính bà tám trong anh lại nổi lên

- Hầu như ai nói chuyện với tôi đều cảm thấy chán nản vì nghĩ tôi rất ít nói ….Bởi thế nên tôi dần ít nói rồi trở thành thế này chỉ trừ vài trường hợp ngoại lệ - Nhi cứ đi, tay thì áp cổ, ngửa mặt lên trời mà đi

- Trường hợp đó là ai vậy?? Ba?? Mẹ?? – Trung như trẻ con, mấy học sinh đi cùng nhìn anh như sinh vật lạ vì lúc Nhi chưa vào đây, anh luôn xuống nhà ăn với tâm trạng sắp giết người tới nơi …

- Ba và mẹ, anh tôi và…cậu ….Còn nữa nhưng tôi chưa tìm ra – cô nhìn sang Trung thì thấy anh híp mắt nhìn cô, làm cho 1 người ít nói trở nên cởi mở cũng là điều mà 1 đàn anh gương mẫu nên có!!?? Anh là trường hợp ngoại lệ à?? Thật vinh hạnh

Lúc lấy cơm, Trung xung phong lấy giùm nhưng nhìn khay cơm thì bự, không lẽ chồng lên mà đi, mất vệ sinh lắm nên Nhi theo anh ra quầy lấy khay cơm. Thoát ra khỏi nơi chen chúc thì cô vấp phải chân ai đó làm cô hất tung cả khay cơm lên người, hình như là cố ý ngáng đường. Mọi người trong nhà ăn đều dừng hoạt động

Trung đứng từ chỗ bàn tính chạy ra nhưng bị đàn anh lóp trên ngăn lại. Nhi vừa đứng dậy thì có một bà chị mặt thì đánh cả tấc phấn lên mặt, ăn mặc thì chắc không nhận ra trên người chị ta là bộ đồng phục học sinh . Cô ta tí tởn nhìn Nhi đứng lên mà người dính đầy cơm và thức ăn

- Học sinh mới sao??

- Ừ!! Chị cố ý phải không?? – Nhi lườm nguýt bà chị ấy

- Gì chứ?? Chị chỉ chào hỏi học sinh mới thôi mà!! Đừng có mà lên mặt với chị, chị sẽ cho cưng biết thế nào là lễ độ đấy!! Biết điều một chút đi!! – bà chị nhướn mày tỏ vẻ khinh Nhi và đổi giọng chua ngoa cho Nhi thấy quyền lực của cô ta như thế nào

“Chát” – Nhi tát thằng vào mặt chị ta. Khỏi phải nói, học sinh ở đó đứng đờ người ra còn Trung thì trợn mắt nhìn Nhi, ai cũng biết chị ta là bạn gái của anh hai khối 11 nên ai cũng phải sợ, cứ có học sinh mới là gái thì chị ta lại kiếm cớ để thị uy quyền lực của mình nhưng hôm nay lại bị học sinh mới cho 1 cái bạt tai!! Nhi tàn đời rồi!!

- Mày dám!! – bà chị toé lửa tính giơ tay tát cô nhưng bị ngăn lại, bà chị ấy quay lại thì liền sà vào lòng rồi thút thít – Anh à!!! Con nhỏ này đánh em, anh xử nó đi – thì ra là bạn trai bà chị, kì này chắc Nhi nhừ xương rồi

- Trương Đình Sơn?? – Nhi nhíu mày nhìn người đang đứng đơ mà bà chị đang ve vãn

- Triệu Nhi!!?? Tôi tưởng em đi du học rồi chứ?? Sao lại ở đây?? – Sơn khẽ đánh mắt về tình trạng của cô lúc này – Bị sao mà quần áo bẩn vậy??

- Còn ai vào đây – Nhi hất mặt về bà chị bị nhột đang đứng sát Sơn

- Em muốn thế nào?? – anh hỏi

Nghe được tiếng hỏi, bà chị như vớ được vàng, nãy giờ bà chị chỉ chờ mỗi câu này, hớn hở, vênh mặt lên tiếng

- Anh đánh chết con nhỏ đi!! Nó láo lắm!!

- Tôi không hỏi cô – Sơn lườm một cái khiến bà chị vừa quê lại vừa sợ, bình thường hắn không như thế này, chỉ cần bà chị nói đánh ai thì hắn sẽ đánh nhừ tử bất kể là trai hay gái – Em muốn sao đây – Sơn mặc kệ bà kia nghĩ gì, tiếp tục nhắc lại câu hỏi

- Giáo huấn lại đi!! Nếu không được thì giết luôn đi!! – Nhi thoáng để lại một nụ cười ác ma, bà chị kia nhìn xong thì xanh cả mặt luôn

Nhi bỏ đi, còn Sơn ở lại, Sơn là người học cùng với cô ở cấp 2, là người được anh hai cô nhờ kèm cô vì hắn là bạn thân của anh hai cô mà, không cho cô đi lung tung hay tập tành bậy bạ. Sơn luôn nghe theo những gì Nhi muốn miễn điều đó làm cô vui kể cả việc phản lại tấ cả mọi thứ trên đời. Phải, hắn yêu thầm cô, lúc đầu hắn nghĩ chỉ là cảm nắng nhưng sau đó tình cảm ấy cứ day dưa mãi không dứt và trở thành tình yêu khi nào không biết. Liểu có phải thế??

Hôm mà Nhi tốt nghiệp cấp 2, hắn nghe anh hai của cô nói rằng cô sẽ sang Mĩ học lòng hắn như thắt lại nhưng vẫn cười kêu đó là ý tốt . Suốt hơn nửa học kì, hắn bắt đầu tập tành đánh nhau, trở thàh tên côn đồ của khối 11 và quen cái bà chị hắc dịch kia …..Hôm nay gặp lại Nhi, hắn cảm thấy như lòng mình vơi đi được phần nào buồn phiền …..Không biết hắn có được dạy kèm cô không nhỉ?? Chắc không đâu!

Về phần Nhi, sau khi bỏ đi, Trung cũng thoát ra đám nhốn nháo để chạy theo cô, Đối với cậu, Nhi còn là 1 ẩn sổ khá thú vị. Lời nói có trong lượng vời đàn anh khối 11 thì quả là không hề bình thường

- Giờ bạn tính sao?? – Trung nhìn người cô mà nheo mày – Hay tôi cho bạn mượn đồ thể dục nha, phòng tôi gần lớp mà

- Ừ - Nhi cúi đầu, tóc che hết khuôn mặt cô làm Trung không biết cô đang cảm thấy như thế nào

- 20 phút nữa là vào lớp rồi!! Bạn tắm đi, tôi đi mua đồ ăn lót dạ - Trung đặt bộ đồ trước bàn rồi lại chạy đi

Nhi im lặng cầm bộ đồ rồi khẽ nhìn căn phòng, hình như còn có thêm 2 người nữa ở đây … Không quan tâm, cô chui vào phòng tắm

Lúc Nhi đang tắm có một người chạy vào, lúc một số thứ, vẻ mặt khá hoảng hốt, anh chàng này có mái tóc màu hung tím, khuôn mặt baby rất dễ thương và chỉ cao 1m65 !!

- Đâu rồi!! Quyển vở của mình đâu rồi – anh vừa lục lọi, vừa nói như sắp khóc, anh chàng này là vậy, đụng chuyện là khóc!!

Nghe thấy tiếng nước xả, anh tưởng là Trung nên chạy vội mở cửa phòng tắm bởi con trai với nhau mà, ngại gì không mở. Nghĩ là làm, anh mở cửa tuôn một tràng

- Trung!! Em có lấy quyển vở Hoá của anh không?? Trả lại cho anh đi, hôm nay anh phải làm bài tập đấy!!

Vừa dứt câu anh mới ngớ người khi thấy một người con gái đang mặc áo, điều đáng nói ở đây là chưa kịp mặc thì đã bị anh làm gián đoạn. Ngớ người được 3 giây, anh khuỵ chân, ngồi bệt xuống sàn

- Trung!! Em giả gái à??

- Em đây mà anh Quân – Quân là tên anh chàng này, vừa mới vào phòng đã bị anh phán cho giả gái nên Trung nhăn nhó mặt mày, nhưng khi thấy anh đang ngồi trước cửa phòng tắm thì liền hiểu chuyện gì xảy ra vì bình thường có cô gái nào được trung cho phép vào đây đâu

Quân nghe giọng Trung phía ngoài cửa phòng còn hoảng hơn nữa, mắt anh đỏ hoe …Sắp khóc tới nơi rồi!! Nhìn thấy 1 đứa con gái trong phòng tắm của con trai rồi còn thấy cả lúc con gái mặc mỗi áo ngực làm anh rất sốc, nào giờ anh vẫn trong sáng mà ….

Bạn đang đọc Cậu Ấy Là Của Tôi! của Kin Nguyễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.