Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng thiếu gia

Tiểu thuyết gốc · 2460 chữ

Đến gần, Thiên Tâm liền nhận ra đó là ai, liền nói:

- Thiên Luân!? Nó về hồi nào?

Nghe vậy, Cố Phong liền thắc mắc quay sang:

- Hửm!? Cô Khưu, cô biết người đó à?

Lúc này, sau trận đấu của Cố Phong và Long Hàn, Thiên Tâm dường như có thiện cảm hơn với cậu. Cô nhẹ nhàng đáp:

- Cậu ta tên Hoàng Thiên Luân, là bạn học thời cấp ba của tôi.

Cố Phong thấy bên cạnh Thiên Luân có thêm khoảng mười người trông như vệ sĩ liền hỏi tiếp:;

- Hình như còn có cả vệ sĩ, ít nhất cũng phải là nhân vật có máu mặt hoặc thiếu gia nhà giàu nhở!?

Thiên Tâm khẽ gật đầu.

Tới nơi, Cố Phong vừa bước xuống xe, Thiên Luân liền giễu mắt vào cậu. Vừa thấy cậu mở cửa cho Thiên Tâm và Tiểu Đồng, thấy Thiên Tâm bước xuống xe, Thiên Luân liền trách Thiên Tâm:

- Này Thiên Tâm, mày đi đâu thế!? Tao đợi mày cả buổi rồi! Với lại, sao mày lại đi chung với thứ hạng như thằng này!?

Tuy có hiềm khích với Cố Phong, nhưng sau trận giao đấu của cậu với Long Hàn, Thiên Tâm lại có thiện cảm hơn với cậu bởi cô biết được Cố Phong không phải là kẻ khua môi, múa mép như cô đã nghĩ. Vì lẽ đó mà cô cũng chẳng đồng ý với cách nói của Thiên Luân mà trách:

- A Luân! Cậu ta là bạn của tao đó!

Vừa nghe, Thiên Luân liền cười rồi nhìn vào Cố Phong mà liên giọng:

- Ê thằng bần tiện!

Cố Phong tuy có tức giận nhưng cũng vui trong lòng vì Thiên Tâm đã nói đỡ cho cậu. Vì vậy, cậu bỏ mặc lời nói của Thiên Luân mà chào tạm biệt Thiên Tâm và Tiểu Đồng rồi lên xe. Hành động đó của cậu khiến Thiên Luân đã tức càng thêm tức. Cậu ta liền sai hai tên vệ sĩ bắt Cố Phong lại. Cố Phong thấy vậy liền thở dài nói:

- Công tử nhà giàu đúng là công tử nhà giàu!

Hai người vệ sĩ nhận lệnh liền lao lên. Cố Phong thấy thế liền lùi một chân về, rồi lại lùi cả chân kia. Tưởng chừng chỉ là bước lùi về. Nhưng khi cậu ta lùi về, giang rộng tay đánh vào hai người vệ sĩ khiến họ bật ngược ra sau, té văng ra.Đối với Thiên Tâm và Tiểu Đồng thì việc đó quá đổi bình thường. Nhưng còn Thiên Luân, cậu ta vô cùng kinh hãi. Cố Phong cảnh báo thêm:

- Tôi nể mặt cô Khưu thôi đấy! Nếu còn quá đáng thì đừng trách sao tao tàn bạo!

Nghe Cố Phong nhắc đến Thiên Tâm, Thiên Luân càng thêm tức giận bởi lẽ trong suy nghĩ của cậu ta, Thiên dù là gọi tên hay họ, chỉ cần là nhắc tới Thiên Tâm thì đều không có tư cách. Thiên Luân liền hét to:

- Đập chết nó cho tao!

Thiên Tâm và Tiểu Đồng tính can ngăn nhưng Cố Phong ngăn họ lại trước vì cậu muốn dạy cho Thiên Luân một bài học. Sau đó cậu đếm số mấy người vệ sĩ rồi nói:

- Tao biết tám người bọn bây cũng chỉ nghe lệnh chủ nhưng "hổ không ra oai thì lại tưởng mèo bệnh" à?

- Còn đứng đó làm gì!? Đập chết nó cho tao! NHANH! - Thiên Luân quát.

Tám người vệ sĩ liền theo lệnh chủ mà lao lên.

Từng người từng người, tung đấm vào Cố Phong, một đấm rồi lại một đấm, đều bị cậu ta chụp lấy và phát kình đẩy ngược lại khiến khớp vai, chỏ của họ đều bị trật. Chưa dừng tại đó, Cố Phong vừa đánh trật đã nắn lại ngay khiến họ đau đến "sống không bằng chết". Thiên Tâm và Tiểu Đồng cũng quen thuộc với cảnh tượng này rồi nên chẳng nói gì, còn Thiên Luân thì khá kinh sợ. Ngay sau đó, Cố Phong quay sang Thiên Luân, cậu ta thấy vậy liền thủ thế. Chợt thấy, Cố Phong liền nói:

- Dân nghề à!? - Cậu ngẫm nghĩ hồi ngắn rồi nói. - Đánh cược với tao không?

Thiên Luân đứng lại bình thường, cười to rồi đáp:

- Đánh cược!? Mày nghĩ mày có cửa thắng tao à!? Chơi thì chơi, sợ gì! Và nếu mày thua thì từ nay về sau, mày không được bén mảng đến gần Thiên Tâm nữa!! - Thấy Cố Phong gật đầu rồi cậu hỏi. - Thế mày muốn chơi như nào!?

Cố Phong như có vẻ đắc chí đáp:

- Đơn giản thôi, chỉ cần m quật ngã được tao thì mày sẽ thắng. Nhưng nếu mày thua, mày sẽ không được ý kiến về việc của tao và cô ấy! - Cậu chỉ tay sang Thiên Tâm rồi nói tiếp. - Mày yên tâm, tao sẽ cho mày thời gian năm phút để thử!

- OK!

Cố Phong liền xuống tấn, Thiên Luân bắt đầu dùng mọi cách để quật ngã cậu ta. Bốn phút trôi qua, Thiên Luân cũng chẳng thể khiến Cố Phong xê dịch tý nào. Thấy thế, Cố Phong liền thả lỏng cơ thể, Thiên Luân liền nhấc bổng cậu lên. Nhưng ngay lúc đó, Thiên Luân liền quỵ xuống như bị vật nặng đè lên. Cùng một lúc, Cố Phong hô to: "Thiên Cân Tọa!"

Biết bị Cố Phong trêu đùa, Thiên Luân vô cùng tức giận nhưng chẳng thể làm gì vì đã thua cho cậu ta. Cậu đứng liên, chỉ vào Cố Phong mà nói:

- Mày giỏi lắm! Nhưng sẽ không có lần sau nữa đâu! Coi chừng tao! - Cậu quay sang những người vệ sĩ mà quát. - Lũ ăn hại! Còn đứng đó làm gì!?

Cậu liền tạm biệt Thiên Tâm rồi tức tối đi về. Lúc đó, Cố Phong cũng xin lỗi Thiên Tâm và giải thích:

- Xin lỗi nha cô Khưu! Tại bạn của cô hơi... - Thiên Tâm liền ngắt lời Cố Phong. - Không sao đâu! Tôi cũng không thích cách cư xử này của nó! Nhưng anh phải cẩn thận vì cha của nó là Hoàng Quý Tài, một trong top 10 tỷ phú Hong Kong!

- OK! Tôi sẽ cẩn thận! Mà tôi có việc phải đi rồi! Tạm biệt! - Lúc này, trong đầu Cố Phong lại lóe lên suy nghĩ: "Cuối cùng thì cô ấy cũng đã quan tâm tới mình! Haha...!"

Vừa đi lên nhà, Tiểu Đồng vừa nói với Thiên Tâm:

- Tao không có ý xấu nhưng người tên Thiên Luân đó thật sự là rất quá đáng! Đúng không!?

Thiên Tâm cười đáp:

- Tao biết mày muốn nói gì. Chẳng phải lúc nãy tao đã nói với Cố Phong là không sao rồi hay sao?

- Thế mày thấy võ nghệ của anh ta như nào?

Thấy Thiên Tâm không trả lời mà cười mỉm chi, Tiểu Đồng cười nhẹ rồi nói tiếp:

- Vậy mày nghĩ sao về việc mời cậu ta về dạy cho CID bọn mình? Tao thấy xã hội giờ quá nguy hiểm mà súng thì không thể dùng bừa bãi!

- Tao sẽ suy nghĩ! - Thiên Tâm im lặng hồi ngắn rôi nói tiếp. - Nhưng còn tùy vào cấp trên và mấy đồng nghiệp nữa chứ! Vả lại cũng phải xem anh ta có đồng ý không đã!

- Mày yên tâm! Tao có cách để thuyết phục anh ta rồi! - Nghe Thiên Tâm nói "sẽ suy nghĩ" khiến Tiểu Đồng mừng khoái chí ra cả mặt. Bởi lẽ, cô đã biết được rằng khi Thiên Tâm nói thế tức là đã đồng ý.

Vừa về tới nhà, Thiên Luân đã đùng đùng lên phòng và đóng rầm cửa. Thấy vậy, Hoàng Quý Tài liền đi lên gõ cửa. Nhưng vừa gõ đã nghe tiếng quát của Thiên Luân:

- CHUYỆN GÌ!!

- Cha đây! Có chuyện gì mà cáu gắt dữ thế!?

Thiên Luân liền lật đật chạy ra mở cửa:

- Con xin lỗi! Con không biết đó là cha!

Quý Tài cười nhẹ rồi nói:

- Thôi không sao! Mà có chuyện gì thế? Đứa nào dám đắc tội với con à!?

- Là thằng bạn mới quen gì đó của Thiên Tâm! Nó làm con bẻ mặt trước cô ấy!...

Quý Tài cười to rồi nói:

- Ra là vậy! Con trai ngốc của ta, con quên ta đã dạy con thế nào sao?

Thiên Luân ngớ ra: "Ý cha là..?" Ông ta liền nói tiếp:

- Thằng nhóc đó làm con bẻ mặt thì con phải đáp trả lại cho nó gấp mười lần thứ nó đã làm với con! - Ông đứng dậy đi ra cửa rồi quay lại nói. - Con chuẩn bị bài thuyết trình ngày mai chưa?

- Dạ rồi!

Hoàng Quý Tài nói thêm:

- Con phải lấy lòng được các cổ đông thì sau này mới dễ dàng thừa kế cơ nghiệp này đấy!

Thiên Luân liền quả quyết:

- Cha cứ yên tâm tin tưởng ở con! Con sẽ không để cha thất vọng đâu!

_ Nhiều ngày sau tại phòng họp Hội đồng cổ đông của Tổng công ty Ngân hàng Quý Tài. _

Thiên Luân vừa trình bày hoàn tất bài thuyết trình về kế hoạch phát triển cho ngân hàng trong tương lai liền nhận được sự tán thưởng của toàn bộ cổ đông:

- Không ngờ còn trẻ mà có thể đưa ra kế hoạch phát triển tốt đến vậy!

- Đúng là "tuổi trẻ tài cao"! "Sóng sau xô sóng trước"!

- Quả là "hổ phụ bất sinh khuyển tử"!

...

Nhìn thấy Thiên Luân nhận được nhiều lời khen từ phía các cổ đông khác khiến cho Hoàng Quý Tài vô cùng hãnh diện, đồng thời cũng rất yên tâm về cậu con trai của mình. Ông liền đứng lên:

- Có còn vị cổ đông nào muốn trình bày việc gì nữa không!? Nếu không thì buổi họp của chúng ta hôm nay đến đây kết thúc! - Kèm theo là một nụ cười mãn nguyện.

_ Văn phòng bộ phận CID của Sở cảnh sát Tây Cửu Long. _

- Mọi người tập trung lại đây tôi có việc cần nói. - Thiên Tâm vừa bước vào liền cất tiếng.

Mọi người liền cùng đồng thanh: "YES MADAM!"

Sau đó họ tiến lại chỗ Thiên Tâm và cô bắt đầu nói:

- Thời gian gần đây thường xuyên xảy ra chuyện các anh em trong tổ chúng ta bị thương khi đối đầu với tội phạm. Đặc biệt là trong các tình huống khẩn cấp bất ngờ khi mà chúng dùng hung khí nhưng ta lại không thể dùng súng bừa bãi. Vì nếu tội chúng phạm chỉ là đe dọa tính mạng người khác, nhưng ta lại dùng súng bắn khiến chúng bị thương tật hoặc thậm chí tử vong. Khi đó, đương nhiên sẽ khiến người dân phẫn nộ về nhân viên cảnh vụ chúng ta. Ngoài ra, còn bị cấp trên khiển trách hoặc thậm chí có thể không được làm cảnh sát nữa. - Vừa nghe Thiên Tâm nói, tất cả mọi người đều tán đồng. Cô liền nói tiếp. - Vì thế, tôi có ý nghĩ thế này. Tôi có người bạn, võ nghệ của anh ta phải nói là rất cao nhưng lại khá kín tiếng nên ít người biết. Và tôi dự định mời anh ta về huấn luyện cho mọi người...

Vừa nói đến đây, liền có người thắc mắc:

- Thưa Madam. cho tôi hỏi là bạn của cô học môn võ nào thế? Có phải Muay không?

- Theo tôi biết thì có lẽ là Hồng Quyền La Phù Sơn.

Người đó liền nói tiếp:

- Có lẽ cô cũng biết những tin tức về các vụ việc người ta cho rằng ngoài Muay thì các loạivõ cổ truyền không thể sánh bằng với các môn võ đấu võ đài và cả trong thể chế thi đấu MMA và càng không có tính thực chiến rồi chứ?

Thiên Tâm đáp:

- Tôi biết! Nhưng hãy tin tôi! Người bạn đó của tôi chắc chắn lợi hại hơn bất kỳ võ sĩ võ đài nào nhưng chỉ là cậu ta không đi đấu võ đài thôi!

Người đó vẫn kiên quyết:

- Thôi thì tôi nghĩ như này, tôi có ba người bạn, một là võ sĩ MMA chuyên nghiệp, một là võ sĩ Muay chuyên nghiêp và một là võ sĩ chuyên các đòn thực chiến. Chỉ cần bạn của Madam có thể đả bại họ trên võ đài thì tôi sẽ đồng ý với cô.

Mọi người nghe thấy đều thấy hợp lý nên đều tán đồng. Thấy vậy Thiên Tâm cũng liên chấp thuận:

- Được! Thế chốt hẹn giờ với bạn của cậu đi rồi tôi sẽ hẹn anh ta.

- OK

Sau đó, Thiên Tâm liền vào phòng và gọi cho Cố Phong. Ngay khi anh ta vừa bắt máy, cô ấy liền dùng giọng mà người ta nói là "mật ngọt chết người":

- Anhonhaseyooooo!

Vừa nghe thấy giọng địu ấy, anh ta như muốn tan chảy:

- Dạ!? - Giọng điệu ấy khiến Cố Phong không chỉ tan chảy mà còn bấn loạn.

Về phía Thiên Tâm, nàng ta cũng thấy không quen bởi tuy đã phần nào có thiện cảm với Cố Phong, nhưng dù sao vẫn còn ác cảm nên cũng là lẽ thường thôi. Nhưng vốn dĩ nàng ta đang có việc cầu xin nên cũng đành phải chịu. Thiên Tâm liền xem như chưa có gì và đáp với giọng địu ban đầu:

- À thì tôi có chuyện này muốn nhờ anh ý mà!

Nghe nữ thần trong lòng có chuyện muốn nhờ, Cố Phong như "cá được nước" chẳng hề ngần ngại đáp:

- OK! Tôi có thể giúp cô bất cứ chuyện gì cô cần!

Biết cậu ta sập bẫy, Thiên Tâm vô cùng đắc chí nhưng cũng phải ráng kiềm xuống:

- Thì cũng đơn giản thôiii! Hổm rày á thì tôi thấy anh cũng có chút tài cán nên là tôi muốn nhờ anh về huấn luận cho các anh em trong tổ ý mà. Nhưng có một số anh em không tin vào khả năng của anh nên muốn xem thử thực lực của anh. Và tôi cũng đã đồng ý giúp anh rồi!

Vừa nghe thấy, Cố Phong liền giật bắn người nhưng đã lỡ hứa với nữ thần thì cũng đành phải ngậm ngùi:

- OK! Cứ hẹn ngày đi rồi báo tôi sắp xếp!

• Được nữ thần trong lòng nhờ cậy, Cố Phong dù thế nào cũng sẽ hoàn thành cho được. Nhưng dù sao đó cũng là huấn luyện cho cảnh vụ, thử thách ắt sẽ chẳng dễ dàng. Nhưng cậu ta cũng chẳng phải hạng xoàng. Vậy mọi chuyện sẽ tiếp diễn như nào? •

Bạn đang đọc Cát Bụi sáng tác bởi Cothientu.912

Truyện Cát Bụi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cothientu.912
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.