Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 34

Phiên bản Dịch · 1053 chữ

Sao lâu thế nhỉ?!

Bên ngoài gara, có 3 người con trai dựa vào 3 chiếc xe, cùng cúi xuống nhìn chiếc đồng hồ trên tay, lẩm bẩm

Chả là, các “ lão phu nhân “ ngồi trong giờ học chán quá không có gì làm đành chơi sâm uống nước, kết quả là … cả 3 đứa tới giờ ra chơi mới tranh nhau đi WC, hại 3 “ lão gia “ đứng đợi gần nửa tiếng rồi mà vẫn không thấy ló mặt ra

- Haiz … ai bảo cứ thích đú cơ!

Bảo Khánh thở dài

- Ờ, già rồi còn đòi đú theo bọn trẻ nghé chơi cái trò này!

Nhật Duy gật đầu đồng tình

Hàn Thiên không tham gia vào cuộc vui bởi … cậu có tư cách gì để mà nói?!

Chợt, cậu nghe thấy tiếng động cơ phát ra ở phía sau trường

Thấy lạ, Hàn Thiên hỏi:

- Này, đằng sau trường mình có cổng không?!

- Không! Có việc gì à?!

Bảo Khánh ngây ngô hỏi

Hàn Thiên nghe xong, không nói không rằng chạy về phía WC trường, đê lại Bảo Khánh và Nhật Duy nhìn nhau, há hốc mồm

Đoạn, 2 thằng cùng hét lên:

- Này, đừng có mà nhìn Thảo Anh/ Hạ Vy của bọn tao đấy nhá!

Nói xong, lại không yên tâm … thằng dê cụ này, nó ăn tạp mà, có kiêng ai bao giờ. Thế là có 2 thằng nào đó, cũng chạy về phía nhà WC

- Thiên An, Hạ Vy, Thảo Anh!

Hàn Thiên đi dọc hành lang WC, í ới gọi

Nói thật, nếu mà 3 con nhỏ đó vẫn còn ở đây thì … cậu không ăn mấy phát vả mới gọi là chuyện là Việt Nam đó

Thế rồi, tìm mãi tìm mãi, mò tới tận cái WC cuối cùng mới thấy ánh sáng le lói

Hàn Thiên bực, lẩm bẩm:

- Mịa … có đi đá* thôi mà còn phải chọn chỗ!

Xong rồi, nửa cậu muốn đi vào, nửa muốn không đi vào. Ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ, cuối cùng, thôi đành chọn con tim hơn là nghe lý trí vậy.

Thế là có ai kia, cẩn thận đi về phía cái phòng WC đó. Nhưng rồi, đến nơi thì sững người

Nào gậy nào khăn, lại còn cả điện thoại với sim nữa, nằm la liệt. Mà cái điện thoại kia, sao mà quen thế chứ lị!

Hàn Thiên bất giác lạnh sống lưng, đoạn, lấy điện thoại ra cẩn thận bấm dãy số mà mình sớm đã thuộc từ lâu

“ Reng … reng … reng … “

Chiếc điện thoại kia, nhanh chóng đổ chuông

Hàn Thiên sững người, vẫn cố gọi lại lần nữa và lần này, cậu cầm hẳn chiếc điện thoại kia lên.

Vừa bấm gọi 1 cái, màn hình điện thoại bên này, liền hiện lên dòng chữ mấp máy … “ Não tôm “ =.=

OMG!

Đúng lúc đó, Nhật Duy và Bảo Khánh cũng chạy tới nơi, thấy tình trạng của Hàn Thiên và “ hiện trường vụ án “ thì há hốc mồm

Chả nhẽ … bọn nó lại bị bắt cóc?!

WTF?!

Bọn nó chưa bắt cóc người ta thì thôi đòi người ta bắt bọn nó

Nhưng mà … đây là sự thực đó!Bảo Khánh điên cả tiết, lục tung cái phòng WC đấy lên … không có ma nào cả

Nhật Duy dựa vào tường, ánh mắt lạnh hơn bao giờ hết … có gan thế này, chỉ có bọn họ

Hàn Thiên có chút mất bình tĩnh, đôi mắt mà xám tro vốn đã lạnh giờ lại càng lạnh hơn bao giờ hết

Chợt, điện thoại Thiên An báo có tin nhắn

Cậu biết việc này là không nên, nhưng mà … vẫn mở điện thoại ra

“ Nhập mã PIN “

Mã à?! Hàn Thiên nhếch mép, đoạn, ngồi hí hoáy chưa đến 10s, chiếc điện này đã được mở khóa

Mở hòm thư, là 1 tin nhắn từ số lạ

Hàn Thiên nín thở, mở ra, ánh mắt chợt có chút sáng

“ Nhà kho ở ngoại thành phía nam! “

Gì đây?!

Ai lại đi giúp bọn cậu vậy?!

Nhưng.. liệu có phải là giúp hay là 1 tin nhắn bị gửi nhầm?!

Nhưng thôi, có còn hơn không!

Đoạn, hô hào 2 cái thằng đang mặt mày lạnh tanh ngồi bên cạnh:

- Này, ngồi gì nữa?! Đi thôi!

- Đi đâu?!

- Đi cứu bọn họ!

Nghe thế, 2 thằng kia ngay lập tức có phản ứng. Nhưng trái với dự liệu, Nhật Duy túm cổ áo Hàn Thiên, gằn lên:

- Mày bắt cóc mấy cô ấy phải không?!

Bên cạnh, Bảo Khánh cũng đang nhìn cậu với ánh mắt rất chi là “ thân thương “

“ Quác … quác … quác … "

Hàn Thiên chợt cảm giác có quạ bây trên đầu

Bọn này, không phải lo lắng quá thành ra bị hóa rồ luôn rồi đấy chứ?!

Nhưng thôi, Hàn Thiên cậu là soại cưa mà, không chấp tụi trẻ nghé này! =.=

Hàn Thiên bình tĩnh nói:

- Thế chúng mày đi hay ở đây đợi mấy đứa ấy về?!

Nhật Duy, Bảo Khánh nhìn nhau … thôi thì, có tí nào hay tí ấy, thế là gật đầu cái “ Rụp “

Hôm đó, từ cổng trường Kingdom School, có 3 chiếc siêu xe mang 3 màu khác nhau tượng trưng cho 3 cá tính khác nhau cùng chạy về phía ngoại thành phía nam

“ Xin hãy đợi bọn anh! “


Shyn: bày đặt xưng anh cơ đấy! Đợi đó ta đi méc 3 nhỏ kia để bọn nó đập sấp mặt bọn này luôn!

Thiên + Duy + Khánh: Trước khi mày méc bọn nó, bọn tao chả đập sấp mặt mày rồi con ạ!

Shyn * cúi đầu *: … xin các đại hiệp tha mạng, ta đây vốn có tiền sử ngày xưa đã từng ở trong trại thương điên! Mong các đại hiệp đừng chấp nhặt 1 đứa điên và trẻ nghé như ta!

Thiên + Duy + Khánh: Bọn tao biết mà! =.=

1 số lời thoại xàm xí của tác giả đối với nhân vật =- cảm ơn độc giả đã đọc đoạn hội thoại xàm xí vừa roài!

Bạn đang đọc Cặp Đôi Hoàn Hảo của Thuý Shyndy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaihocle7606
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.