Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bát giai đích mỹ nữ ( Phần 2 )

Phiên bản Dịch · 1723 chữ

“ An Nhã , ngươi ở đây sao ? “ . Một thanh âm êm dịu vang lên từ tầng một của Phiêu lan hiên nhưng ai cũng cảm thấy bên tai mình văng vẳng âm thanh đó . Thanh âm này tựa hồ như có một loại tiết tấu đặc thù , khi nó phát ra khiến Diệp Âm Trúc cảm thấy tâm thần bị kiềm hãm , tiếng đàn trong phút chốc dừng lại .

Những khách nhân hướng ánh mắt trách cứ về phía chủ nhân của thanh âm vừa phát ra nhưng khi nhìn đến , những lời trách cứ không thể phát ra nổi bởi đó là một nữ tử , một nữ tử vô cùng xinh đẹp . Khuôn mặt nàng rất giống y hệt An Nhã , nhìn bên ngoài không thể đoán nổi tuổi , có sự thanh thuần của người con gái nhưng cũng có sự vũ mị của người phụ nữ trưởng thành . Nhưng từ nàng phát ra khí chất uy nghiêm cao quý còn hơn cả An Nhã , cho dù ở đây có không ít người xuất thân từ giới quý tộc nhưng tự thẹn không thể sánh nổi với nàng . Họ đều bị sắc đẹp cùng vẻ cao quý , uy nghiêm của nàng làm cho khiếp sợ . Bộ quần áo màu lục bó sát thân thể hoàn mỹ kết hợp với đôi mắt lục bích tạo nên vẻ đẹp lạnh lùng , khiến mọi người không dam nhìn lâu .

Nữ tử vừa nói đã đứng lên bước lên lầu ba , một số người phục vụ muốn bước ra ngăn cản nàng nhưng đều bị một lực lượng vô hình bức phải thối lui , không cách nào tới gần được . Khi nàng đi qua vị trí của Diệp Âm Trúc ngồi , khuôn mặt tỏ ra áy náy nói : “ Thật sự xin lỗi , đã quấy rầy việc diễn tấu của ngươi . Nhưng quả thực ta có việc rất gấp cần tìm An Nhã “ .

“ Không sao “ . Hai tay Diệp Âm Trúc án trên cầm huyền , đang diễn tấu lại bị người khác làm phiền khiến cảm giác của hắn rất không thoải mái nhưng bản tính hắn vốn khoáng đạt , đối phương đã nhận lỗi nên hắn cũng không suy nghĩ gì thêm .

Những khách nhân lần đầu tiên nghe được thanh âm của hắn đều cảm thấy kinh ngạc , nguyên lai thần bí cầm sư của Phiêu lan hiên lại là người còn rất trẻ .

Thanh âm của An Nhã lạnh như băng vang lên : “ Ngươi tới đây làm gì , nơi đây không chào đón ngươi . Ngươi mau đi đi “ . Khi Diệp Âm Trúc bắt đầu diễn tấu , nàng đã đứng ở thang lầu lắng nghe . Đối với nàng mà nói , đấy là thời phút thoải mái nhất , bản thân có thể thư giãn nghỉ ngơi .

“ An Nhã , chẳng lẽ chúng ta không có cách nào hào giải sao ? “ . Vừa nói , nữ tử lại tiếp tục bước lên . An Nhã cũng từ trên cao bước xuống , hai vị tuyệt thế mỹ nữ tựu như vậy tiến lại gần nhau . Trung tâm của họ chính là vị trí Diệp Âm Trúc diễn tấu .

“ Địch Đạt “ . An Nhã đột nhiên kêu một tiếng .

“ Tiểu thư “ . Địch Đạt tại lầu một khom người hành lễ .

An Nhã lạnh lùng ra lệnh : “ Đi thỉnh toàn bộ các vị khách nhân rời đi , hôm nay tất cả các chi phí đều miễn hết “ .

“ Vâng , tiểu thư “ . Địch Đạt cung kính nói . Lập tức những người phục vụ nhanh chóng bước ra thực hiện mệnh lệnh của An Nhã . Những lời An Nhã nói tự nhiên mọi người đều nghe thấy , không một ai phát ra câu oán hận , đều đứng lên ra về , mặc dù vẻ mặt thể hiện sự tiếc nuối không muốn rời đi .

Phiêu lan hiên trong chốc lát lặng yên đến đáng sợ .

Mã lão đầu tiến đến vị trí của Diệp Âm Trúc cùng hai nữ tử , hỏi : “ An Nhã tiểu thư , có cần ta hỗ trợ không ? “ .

An Nhã nhíu mày : “ Không cần , lão cũng đi đi “ .

Mã lão than nhẹ một tiếng , nhìn An Nhã thật lâu rồi mới có chút bất đắc dĩ xoay người rời đi . Bây giờ trong Phiêu lan hiên chỉ còn Diệp Âm Trúc , An Nhã , nữ tử và những người phục vụ .

“ An Kỳ , ngươi đến tìm ta làm gì ? Chúng ta chẳng phải đã đoạn tuyệt mọi quan hệ rồi sao . Chẳng lẽ ta đến Mễ lan đế quốc rồi mà ngươi cũng không chịu bỏ qua hay sao ? “ . Ánh mắt An Nhã càng trở nên lạnh lùng . Do ở rất gần nên Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận tâm trạng nàng lúc này , dường như nàng đang cố nén sự phẫn nộ của bản thân lại , toàn thân tỏa ra khí tức lạnh như băng khiến người khác có cảm giác sợ hãi .

An Kỳ xoay người nhìn về phía cây đại thụ : “ Chúng ta thật sự không còn quan hệ sao ? Bất kể thế nào thì chúng ta vẫn là thân tỷ muội , có phải vậy không , muội muội của ta ? “ .

“ Ai là muội muội của ngươi , ngươi không xứng “ . An Nhã nổi giận quát lên một tiếng . Một cỗ áp lực vô hình từ người nàng phát ra . Diệp Âm Trúc bây giờ đã đạt đến cảnh giới kiếm đảm cầm tâm , trên người mặc nguyệt thần thủ hộ ma pháp bào , trước ngực lại có tâm linh thủ hộ giúp cho tinh thần luôn đạt trạng thái thanh tỉnh nhưng dưới áp lực khổng lồ từ An Nhã phát ra , hắn có cảm giác không thể thở nổi . Thân thể bây giờ hoàn toàn cứng ngắc , không thể cử động , không gian xung quanh dưới áp lực của An Nhã cũng bị tháp hãm , loại cảm giác thống khổ này , căn bản không thể dùng lời nào tả hết . Nhưng đấy chỉ là khí tức từ người An Nhã phát ra áp lực mà thôi !

An Kỳ tựa hồ không hề bị chút áp lực nào , một cỗ khí tức từ người nàng xuất ra không kém gì An Nhã , trên miệng nở ra một nụ cười mỉm , nói : “ Muội muội , thực lực ngươi cũng đã tiến bộ không ít . Xem ra việc ngươi bỏ nàh ra đi không hề ảnh hưởng đến việc tu luyện của ngươi . Nhưng ngươi hẳn là biết vì sao ta lại đến . Giao kiện đồ vật đó ra , sau này ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa “ .

Dưới áp lực của An Nhã và An Kỳ , Diệp Âm Trúc có cảm giác bản thân sắp bị nghiền nát , may mà cỗ nhiệt lưu trong người lại xuất hiện mới có thể khiến hắn miễn cưỡng chống trả , không ngã xuống . Hắn tột cùng hoảng sợ , thực lực của An Nhã tỷ tỷ rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới nào đây ? Chỉ riêng khí tức phát ra đã cường đại vô cùng rồi !

“ Ngươi nằm mơ à . An Kỳ , nơi đây không tiện động thủ , chúng ta ra ngoài thành “ . Sắc mặt An Nhã đanh hẳn lại , trong ánh mắt sự phẫn nộ càng lúc càng tăng . Nhưng nàng tựa hồ có cảm giác Diệp Âm Trúc dưới uy áp của hai người có chút thống khổ nên lo lắng nhìn thoáng qua .

Quang mang trong mắt An Kỳ chợt lóe , cười nói : “ Tốt lắm ! Chúng ta đi thôi “ . Khí tức cường đại chợt thu liễm . Đột nhiên thân thể nàng phảng phất hiện lên một ảo ảnh , Diệp Âm Trúc kinh hoàng phát hiện cả đấu khí lẫn ma pháp lực của bản thân đã bị phong ấn hoàn toàn , chưa kịp nói gì thì toàn thân đã bị lôi đi , tinh thần lâm vào trạng thái hôn mê . An Kỳ đã lôi hắn theo . Hải nguyệt thanh huy cầm rời khỏi tay Âm Trúc , rơi xuống nền nhà . Cả An Kỳ và hắn lúc này đang bay a !

“ Buông hắn ra , chuyện của chúng ta không quan hệ gì đến hắn “ . Thanh âm An Nhã phẫn nộ vang lên , ngay sau đó nàng cũng đề khí bay lên đuổi theo An Kỳ .

“ Âm Trúc “ . Tô Lạp kinh hô một tiếng , bản thân cũng động thủ lao theo . Những người chung quanh ngơ ngác đứng nhìn , sự việc vừa xảy ra nhanh như một tia chớp , không một ai có thể kịp phản ứng .

Thân thể Diệp Âm Trúc mặc dù không thể cử động nhưng đại não hắn vẫn còn tỉnh táo , thầm tự hỏi . Bay , các nàng tại sao lại có khả năng bay ? Ngay cả hai vị gia gia của mình đạt tới tử cấp rồi cũng không thể bay lượn cơ mà . Tần Thương từng nói qua , chỉ có phong hệ ma pháp sư nhờ vào ma pháp có thể tự thân bay lượn , chẳng lẽ các nàng là phong hệ ma pháp sư sao ? Tốc độ của ma pháp phi hành nhanh như vậy sao ?

Lúc này trong lòng hắn tràn ngập nghi vấn nhưng hoàn toàn không có chút lo lắng . Chung quanh cảnh vật nhanh như chớp xẹt qua , Diệp Âm Trúc không thể nhìn rõ , chỉ có thể cảm nhận mùi hương thoang thoảng từ người An Kỳ truyền đến . Mùi hương rất thơm , tựa hồ là một loại hương liệu thuần khiết lấy từ thiên nhiên , chỉ tiếc là bây giờ trên người nàng tản mát ra khí tức âm lãnh khiến vẻ đẹp ấy trở nên khiếm khuyết .

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 289

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.