Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử trúc thần châm ( phần 3 )

Phiên bản Dịch · 1779 chữ

Diệp Âm Trúc không trả lời , chỉ mỉm cười , hữu thủ vung lên , một đạo tử quang rời khỏi tay hắn cắm vào má phải của Hải Dương . Hải Dương cảm thấy không đau lắm , chỉ như muỗi đốt . Từ lúc nghe tiếng kinh hô của Hương Loan , hy vọng trong lòng nàng lại càng tăng lên . Nếu thật sự có thể trị khỏi vết thương trên mặt , vậy …

“ Hải Dương học tả , xin mời ngươi cởi áo ra ! “ . Diệp Âm Trúc lại phất hữu thủ lần nữa , trong tay đã có them hai cây tử trúc thần châm .

Hải Dương , Hương Loan , Tô Lạp đồng thời kinh hô , nhìn Diệp Âm Trúc với ánh mắt quái dị .

Diệp Âm Trúc trong tay vẫn cầm tử trúc thần châm , có chút bất đắc dĩ nói : “ Châm pháp của ta chưa được đại thành , hơn nữa cơ thể nữ tử ta lại không hiểu rõ , không thể cách y thi châm , như vậy sẽ rất nguy hiểm . Hải Dương học tả kinh mạch phải khai thông toàn bộ , bắt đầu sơ thông từ thân thể , lấy giữa ngực làm chủ đạo “ .

Hương Loan suy tư hỏi : “ Như vậy xem ra không ổn , chẳng lẽ thân thể Hải Dương đều bị ngươi nhìn hết hay sao ? Không được , tuyệt đối không được “ . Vừa nói xong , nàng vội lấy thân thể ngăn Diệp Âm Trúc tiếp cận với Hải Dương , không cho hắn đến gần .

Tô Lạp cuống quít gật đầu đồng ý : “ Đúng vậy , ngươi làm sao có thể nhìn thân thể người ta “ .

Diệp Âm Trúc nhìn Hải Dương . Lúc này Hương Loan không còn che mắt nàng nữa , hai người bốn mắt nhìn nhau . Hải Dương nhìn thấy một đôi mắt trong sáng , thuần khiết , hoàn toàn không có một tia dâm tà . Khẽ cắn môi , hai mắt Hải Dương lúc này toát ra vài phần kiên định , lại nhớ tới trận đấu tranh phong giữa các đệ tử , Diệp Âm Trúc vì bảo vệ các nàng mà không ngại đối mặt với lục long . Ánh mắt của hắn gây cho những người bên cạnh cảm giác tín nhiệm hoàn toàn .

“ Được , để ta làm “ . Hải Dương kéo Hương Loan lại , thấp giọng nói , tay bắt đầu cởi áo .

“ Hải Dương , ngươi , ngươi … “ . Hương Loan vội giữ tay Hải Dương , lo lắng nói .

Hải Dương than nhẹ một tiếng : “ Hương Loan , lúc nãy không phải chính ngươi đã nói đây là một cơ hội hiếm có sao . Nếu hắn thật sự dung loại y thuật trong truyền thuyết , có lẽ ta có khả năng hồi phục . Ta nguyện ý thử một lần bởi vì ta hoàn toàn tin tưởng vào Diệp Âm Trúc “ .

Hương Loan chậm rãi buông tay ra , ánh mắt có tia thống khổ : “ Diệp Âm Trúc , giao cho ngươi vậy “ .

Diệp Âm Trúc trong lòng có chút kích động bởi lời nói của Hải Dương . Hắn vội vận dụng trúc đấu khí để kìm nén những cảm xúc ấy , hơi thở trở về trạng thái ổn định . Với phương pháp trị liệu này , giờ chưa thể nói trước được điều gì . Vết thương quá phức tạp , một khi có vấn đề xảy ra , chẳng những Hải Dương không thể phục hồi được gương mặt , ngay cả danh tiết của nàng sau này cũng có thể bị bôi nhọ .

“ Ngươi sao còn chưa đi ra ? Tưởng chiếm luôn tiện nghi của Hải Dương hay sao ? “ . Hương Loan trừng mắt nhìn Tô Lạp phía sau Diệp Âm Trúc .

“ A ! “ . Tô Lạp đầu tiên sửng sốt một chút , ánh mắt có chút phức tạp nhìn Diệp Âm Trúc , đưa bố nang trong tay cho Hương Loan . “ Âm Trúc , ta ở bên ngoài chờ ngươi “ .

Vạt áo đã được mở ra , theo đó thân thể tuyệt mỹ của Hải Dương cũng từ từ lộ rõ , mang theo hương thơm của người xử nữ . Hải Dương nhìn Diệp Âm Trúc một cái rồi nhắm chặt hai mắt lại . Tâm trạng của nàng lúc này rất kích động , hai tay giữ chặt lấy hai vạt áo , thân thể run rẩy không ngừng .

Diệp Âm Trúc vẫn lẳng lặng nhìn , ngay cả hô hấp cũng không vì cảnh trươc mắt mà trở nên rối loạn . Hắn căn bản là không hiểu chuyện nam nữ , nhìn da thịt Hải Dương trắng như tuyết trong long cũng chỉ có vài phần khác thường .

Chiếc áo của Hải Dương cuối cùng cũng đã được cởi hẳn ra , trên thân thể nàng lúc này chỉ còn hai mảnh nội y . Diệp Âm Trúc nhìn qua , thầm nghĩ : nguyên lai ngực Hải Dương học tả cũng ‘cường tráng’ quá a ! May mà hắn nhớ An Nhã đã từng dặn dò , nếu không hắn đã buột mồm hỏi luôn Hải Dương rồi . Thân thể Hải Dương đúng là kiệt tác của tạo hóa , cánh tay trắng như tuyết , vòng eo mảnh khảnh , bộ ngực nhô lên ngạo nghễ sau dải yếm … , nói chung là những chỗ cần lồi thì rất lồi , chỗ cần cong thì cũng quá cong .

“ Sao ? Còn muốn ta cởi thêm ra ư ? “ . Hải Dương có chút bất an hỏi .

“ Không cần đâu , như thế này là đủ rồi “ . Câu trả lời của Diệp Âm Trúc khiến cho nàng thở phào nhẹ nhõm , tuy vậy hơi thở vẫn còn dồn dập , bộ ngực đầy đặn không ngừng phập phồng .

Diệp Âm Trúc tiến lên hai bước , ánh mắt trở nên ngưng trọng : “ Hải Dương học tả , nếu có bất kì cảm giác gì ngươi cũng không được cử động nhé . Ta bắt đầu đây “ .

Tô Lạp đứng ở ngoài cửa , lúc này tâm trạng cực kì không tốt bởi không biết Diệp Âm Trúc nghĩ gì khi nhìn thấy thân thể xích lõa của Hải Dương . Nhớ lại những lần nói chuyện với Diệp Âm Trúc , Tô Lạp cảm thấy hối hận khi không nói ra thân phận của mình , đến giờ này mới nói liệu có quá muộn không ? Ở bên ngoài , Tô Lạp chỉ có thể nghe thấy âm thanh của Hương Loan vọng ra : “ Diệp Âm Trúc , ngươi không được đem chuyện ngày hôm nay kể cho bất kì ai , nếu không thì đừng tách ta đối với ngươi không khách khí “ ; “ Ý , Diệp Âm Trúc , động tác của ngươi không thể nhẹ nhàng hơn một chút sao , người ta là nữ tử mà , hãy dịu dàng , ân cần chút đi . Ngươi không thấy Hải Dương nhíu mày vì đau sao ? “ ; “ Diệp Âm Trúc , cái loại vừa dài vừa to này đâm vào thật sự không có vấn đề gì chứ ? Có thể chảy máu đấy ! “ .

Nghe thanh âm của Hương Loan không ngừng truyền ra , Tô Lạp cảm thấy toàn thân chấn động mãnh liệt , mặc dù biết rõ là bên trong đang tiến hành trị liệu cho Hải Dương nhưng cũng không khỏi tưởng tượng lung tung , khuôn mặt lúc đỏ hồng lúc trắng bạch . Nếu không phải bận tâm đến thân phận của chính mình bay giờ , hắn thật muốn đi vào để xem họ rốt cuộc đã làm những gì . Thở dài một tiếng , ánh mắt trở nên si dại nhìn về phía xa xăm , bên tai như văng vẳng từng lời của Diệp Âm Trúc : “ để đánh giá một nữ tử có đẹp hay không , không thể chỉ dựa vào gương mặt . Một nữ tử cho dù gương mặt có đẹp đến đâu mà tâm địa xấu xa thì cũng giống như sửu nữ “ . “ Âm Trúc , có lẽ ta đã quá đa nghi , ngươi làm sao có thể là loại người tâm địa bất hảo được “ . Những suy nghĩ chợt tan biến , đứng một mình giữa đêm khuya , Tô Lạp cảm thấy cô đơn lạ lùng , chỉ mong có Diệp Âm Trúc ở bên cạnh .

“ Hương Loan học tả , ngươi có thể im lặng một chút được không ? Ngươi làm ồn như vậy khiến ta không thể tập trung được “ . Diệp Âm Trúc có chút khó chịu . Vài lần hắn hạ châm đều bị Hương Loan ngăn trở . Hương Loan coi Hải Dương là loại đồ sứ dễ vỡ hay sao mà lại lắm lời thế ?

Hương Loan đỏ mặt , nàng cũng hiểu chính mình vừa rồi đã cư xử không phải : “ Vậy ngươi cứ tiếp tục trị liệu tiếp đi , nhớ cẩn thận một chút nhé “ .

Không có Hương Loan quấy nhiễu , Diệp Âm Trúc rốt cuộc cũng đã có thể tập trung tinh thần , hai đạo tử mang đồng thời từ trong tay hắn bắn ra , lặng im ghim vào hai vai của Hải Dương , chỉ lộ chút cán ở ngoài . Điểm kỳ dị ở đây chính là Hải Dương , dường như nàng không cảm thấy đau chút nào , thân thể không hề nhúc nhích .

Diệp Âm Trúc hai tay mặc dù chỉ có bát chỉ nhưng lại linh hoạt dị thường , đây là lần đầu hắn sử dụng tử trúc châm nhưng do tu luyện cầm nhiều năm nên ngón tay hắn rất nhanh chóng đã quen thuộc với tử trúc châm . Bát chỉ của hắn không ngừng hoạt động , hết rút tử trúc châm ra rồi lại nhanh chóng cắm vào huyệt đạo khác trên người Hải Dương . Từ đầu đến giờ hắn mới chỉ sử dụng ba cây tử trúc châm , thủ pháp này được gọi là tam châm định thần . Hải Dương từ trạng thái khẩn trương đã từ từ trầm tĩnh lại , hơi thở trở nên nhẹ nhàng , cả người như rơi vào trạng thái mông lung , kỳ ảo , cảm giác rất thoải mái …

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 323

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.