Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai chú Ma Đạo Pháo (p3)

Phiên bản Dịch · 2235 chữ

Diệp Âm Trúc từ lúc sanh ra đến nay, lần đầu tiên phát hiện tiền là trọng yếu như vậy. Cảm giác này cho dù tại lúc đầu hắn bị Tô Lạp trộm đi không gian giới chỉ cũng không có xuất hiện. Trong lòng âm thầm quyết định, một khi trở lại Thước Lan, việc đầu tiên muốn làm chính là kiếm tiền.

Trong một tháng thời gian còn lại, không có chuyện gì cụ thể phải làm, Diệp Âm Trúc dùng đại bộ phận thời gian để khảy đàn, không chỉ để tự tu luyện, đồng thời cũng là vì mười một Lam Tinh Linh mĩ nữ khai mở âm nhạc chi môn.

“Bồi Nguyên Tĩnh Tâm khúc” đối với các nàng có tác dụng rất lớn, đương nhiên, khi Diệp Âm Trúc đạn cầm, không chỉ là Hải Dương, mười nữ hài Tử, còn có không ít thường khách, trong đó phải kể cả An Nhã, Tô Lạp, Tử cùng Sơn Lĩnh cự nhân Minh, thậm chí còn có Cầm thành binh lính. Không một ngoại lệ, không ai không thích cầm khúc của Diệp Âm Trúc.

Ảnh hưởng của âm nhạc là vô giới hạn, mà Diệp Âm Trúc đem cầm ma pháp “Bồi Nguyên Tĩnh Tâm khúc” cải tạo thân thể bọn họ, thực lực càng nhỏ yếu, trình độ cải tạo lại càng cao, binh sĩ Cầm thành là được hưởng lợi nhiều nhất.

Đứng ở trên đỉnh núi, nhìn xuống phía dưới Cầm thành, bốn ngàn Cầm thành binh lính đang thao luyện, trải qua thời gian hai tháng cố gắng, trên thân thể của Cầm thành binh lính, tố chất đã được đề cao không ít. Nhưng vẫn còn xa để đạt tới mức yêu cầu của Diệp Âm Trúc. Phát triển thì cần có thời gian, nhưng chờ đợi thật là lâu và thống khổ. Sau khi trở lại học viện, nhất định phải đi tìm một ít vũ kỹ thích hợp cho Cầm thành binh lính tu luyện, hiển nhiên là phương pháp rèn luyện của Long kỵ binh loài người.

- Âm Trúc, chúng ta đã thu thập xong rồi, bây giờ đã đi chưa?

Tô Lạp không một tiếng động xuất hiện sau lưng Diệp Âm Trúc.

Diệp Âm Trúc trong mắt toát ra một tia không muốn.

- Thật không muốn rời đi, nhìn Cầm thành một ngày một biến hóa, ta rất vui mừng, ta cố gắng cũng không có uổng phí, chỉ là chờ đợi thật là làm ta thống khổ.

Tô Lạp mỉm cười, nói:

- Chuyện gì cũng đều không có khả năng giải quyết cùng một lúc. Bây giờ tất cả hết thảy đều đã triển khai rồi, không nên gấp. Đợi sau này Ma Đạo Pháo chú tạo xong, có Địa Tinh bộ lac gia nhập, Cầm thành kiến thiết sẽ nhanh hơn. Ngươi còn trẻ a! Mười năm nữa, Cầm thành nhất định sẽ thay đổi lớn.

- Mười năm a …

Diệp Âm Trúc than nhẹ một tiếng, ánh mắt đã trở nên xa vời.

Tô Lạp đi đến bên người Diệp Âm Trúc, cùng hắn sóng vai,

- Mười năm không lâu lắm đâu. Bất quá, Âm Trúc, ngươi phải chú ý đến bí mật, ngươi hiểu được ý ta không?

Diệp Âm Trúc gật đầu,

- Cầm thành có hơn hai vạn dân cư, ta không thể hạn chế tự do mọi người, ngoại trừ biết ta đang luyện binh, còn lại đều không hay biết gì hết. Địa Tinh, Ải Nhân, Tinh Linh, đều là đáng tín nhiệm, tạm thời không có vấn đề gì.

Tô Lạp gật đầu, nói:

- Mặc dù như thế, vẫn còn phải đề phòng. Làm lĩnh chủ, ngươi có bốn ngàn tư binh, mặc dù vượt qua tiêu chuẩn một ngàn, nhưng Thước Lan đế quốc sẽ không để ý. Nhưng một khi phát hiện ngươi ở nơi này, cùng sống với viễn cổ tam đại chủng tộc, ngươi sẽ có phiền toái, lòng người khó liệu, chính vì vậy, cẩn thận một chút vẫn hơn.

Diệp Âm Trúc nói:

- Ngày hôm qua ta cùng An Nhã tỷ tỷ bọn họ cũng nói qua chuyện này, yên tâm đi, nơi này có An Nhã tỷ tỷ và Tử, sẽ không có phiền toái gì đâu, mười năm là mười năm, tốt lắm, mười năm thành lập căn cơ thuộc về chính mình cũng không sai, ít nhất trong tương lai có thể bảo vệ thân nhân ta cùng các bằng hữu. Tô Lạp, chúng ta đi.

Không cần đi xa, Diệp Âm Trúc cáo biệt Tử, An Nhã cùng dân chúng Cầm thành, bằng vào Tồn trữ sinh mệnh bảo thạch, mang trên người, dùng cái đơn giản không gian truyện tống trận, thuận lợi về đến Thước Lan ma võ học viện.

Nhìn bụi đất trong phòng, cảm thụ được không khí quen thuộc. Diệp Âm Trúc trong lòng không khỏi nhịn được một trận ấm áp. Mặc dù đã có Cầm thành, nhưng ở trong lòng hắn, học viện vẫn như trước là một trong những nơi mà hắn thích nhất. Nơi này, không gì có thể so sánh được.

Tồn trữ sinh mệnh bảo thạch quang mang lóe ra, Mã Lương, Thường Hạo, Hải Dương, Tô Lạp trước sau xuất hiện trước mặt Diệp Âm Trúc. Bởi vì tạm thời không có chỗ trú, Lam Tinh Linh môn chỉ có tạm thời ở lại trong bảo thạch, phải đợi lúc tân học viện năm nhất báo danh sẽ đi ra.

- Rốt cục đã trở về rồi, cảm giác làm đệ tử vẫn là tốt nhất.

Dùng sức vặn vẹo thân thể một chút, Mã Lương nhìn Diệp Âm Trúc toát ra một tia cười nhàn nhạt.

Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:

- Đúng vậy! Học viện cho ta cảm giác tốt nhất, lần này các ngươi đều cũng khổ cực rồi. Qua nửa tháng nữa, ta còn muốn trở lại một lần cực bắc hoang nguyên băng sâm để gặp Nguyệt Minh. Tốt lắm, mọi người cũng trở về nghỉ ngơi đi, chúng ta lần này đi một vòng trở về, ngày mai là tân sanh báo danh, cũng còn một đoạn thời gian nữa mới đi học lại.

Thường Hạo cười khổ nói:

- Âm Trúc, ngươi còn cần học tập sao? Ta nghĩ học viện không có gì để dạy ngươi nữa.

Diệp Âm Trúc chánh sắc nói:

- Đương nhiên phải học tập, hiện thực lực của ta còn không đủ. Trong rất nhiều phương diện đều phải đề cao.

Đương nhiên hắn chỉ đề cập đến phương diện khác chứ không kể cầm khúc. Về phương diện âm nhạc, tại Thước Lan ma võ học viện không ai còn có thể dạy hắn được.

Mã Lương cười hắc hắc nói:

- Âm Trúc, chúng ta lập tức sẽ trở thành nhị niên cấp đệ tử, không ngờ ta cùng Thường Hạo lại trở thành duy nhất nhị niên cấp tham gia tân sanh, lần này ngươi cũng tham gia chứ?

Diệp Âm Trúc cười, nói:

- Ngươi nói gì vậy? Tàng bảo khố của Học viện có không ít hảo đồ vật, rất phong phú a.

Mã Lương chán nản nói:

- Xong hết rồi, tên biến thái này, một khi tham gia, chúng ta còn có thể có cơ hội gì? vô sỉ, quá vô sỉ.

Diệp Âm Trúc trên mặt tươi cười, lộ ra một hàm răng trắng bóng.

- Ta có răng, ngươi nói ta vô sỉ, rõ ràng là ô miệt, chúng ta đây tân sanh đại tái kiến đi, đã lâu không có tiếp đấu, thật ngứa tay.

- Ách … lão đại, ngươi coi như chúng ta chưa nói cái gì hết, ta đi trước đây.

Mã Lương cùng Thường Hạo bỏ chạy, trong phòng chỉ còn lại có Diệp Âm Trúc, Hải Dương cùng Tô Lạp ba người.

Hải Dương có chút phát sầu nói:

- Xong hết rồi, ta cũng không biết như thế nào giải thích với Hương Loan tỷ, lần trước cùng các ngươi đi, ta chính là trốn đi.

Diệp Âm Trúc nhún vai, nói:

- Không có cách nào khác, giải thích hay không cũng không sao, ngươi nói bị ta mang đi.

Hải Dương mặt trắng bệch, không còn chút máu, liếc hắn một cái.

- Âm Trúc, ngươi thật xấu.

Diệp Âm Trúc ngẩn ngơ,

- Này, ta làm sao? Ân, nhất định là Mã Lương bọn họ lây bệnh cho ta rồi, đúng vậy, là như thế đó.

Hắn dám chắc ý nghĩ của chính mình, đáng thương cho Mã Lương cùng Thường Hạo, lại không biết có người nói xấu sau lưng.

Tô Lạp tại một bên cười trộm, nhưng cũng không có mở miệng, Hải Dương có chút không muốn, nhìn Diệp Âm Trúc liếc mắt, một cái, nói:

- Ta cũng trở về đây, nếu Hương Loan tỷ tìm ta gây phiền toái, ta sẽ nói là bị ngươi mang đi.

Hải Dương đi, Tô Lạp đến bên người Diệp Âm Trúc, đẩy hắn một cái.

- Tô Lạp. Ngươi định làm gì?

Diệp Âm Trúc nghi hoặc hỏi.

Tô Lạp nói:

- Ngươi đã trở về, có không ít người phải đi gặp đi, tỷ như viện trưởng sư phụ, hoặc là hệ chủ. Ta muốn thu dọn phòng, nhiều bụi như vậy làm sao ở đây được a!

Bị Tô Lạp đưổi ra khỏi phòng, Diệp Âm Trúc trong lòng lại có một cảm giác ấm áp. Tô Lạp không cần gì cả, mà lại cần cù chăm sóc hắn. Diệp Âm Trúc in chắc, khi trở về, túc xá tuyệt đối sẽ khôi phục lại như trước. Tô Lạp nói cũng đúng, mình khi trở về, quả thật có rất nhiều sự việc muốn làm, người thứ nhất muốn tìm chính là Ny Na chủ nhiệm.

Nơi ở của Ny Na là một tòa biệt thự nằm bên trong Thần âm hệ túc xá. Bây giờ là buổi sáng, chưa khai học, Diệp Âm Trúc đi đến trước biệt thự, dù sao quy mô của Thần âm hệ không lớn.

Hảo, không khí thật thoải mái a! Bên trong Học viện các loại thực vật đều đã sinh trưởng. Diệp Âm Trúc cảm thấy không khí trong lành gây cho hắn cảm giác thỏai mái, kế đến là độ ấm. Cầm thành tại cực bắc hoang nguyên cùng Thước Lan đế quốc giao tiếp, độ ấm thấp hơn nhiều. Lúc này thông qua truyện tống pháp trận trở lại học viện, Diệp Âm Trúc lúc này mới nhớ tới độ ấm bất đồng, với Nguyệt thần thủ hộ, để giữ ấm, hắn phải mặc thêm nội y, lúc này đã tiến vào mùa lạnh rồi.

Trước hết đi gặp Ny Na nãi nãi rồi hãy về túc xá thay quần áo, Diệp Âm Trúc rất nhanh đi tới Ny Na biệt thự, đưa tay gõ cửa.

- Người nào đó!

Thanh âm Ny Na từ trong túc xá truyền ra.

- Ny Na nãi nãi, là ta, Diệp Âm Trúc.

Trong biệt thự yên lặng một chút, ngay sau đó, một thanh âm rít gào từ bên trong phát ra,

- Tiểu tử thúi, ngươi còn biết trở về a!

Cánh cửa mở ra, vẻ mặt giận giữ của Ny Na nhất thời xuất hiện trước mặt Diệp Âm Trúc, dọa hắn phát khiếp.

- Ny Na nãi nãi, ta …

Diệp Âm Trúc vừa muốn giải thích. Ny Na đã có thay đổi, một tay nhéo cái lổ tai hắn.

- Ngươi cái gì, trước tiên tiến đến cho ta.

Đối với Ny Na, bất luận là bởi vì do Tần Thương hay là do bản thân đối với hắn rất tốt, Diệp Âm Trúc trong lòng đều cũng tràn ngập vẻ tôn kính, một chút cũng không dám phản kháng, tùy ý để Ny Na làm gì thì làm.

- Ny Na nãi nãi, xin ngài nhẹ tay.

Diệp Âm Trúc thống khổ hô một tiếng.

- Tiểu tử ngươi cũng biết đau? Đi nghỉ hè mà cũng không nói cho ta biết đi đâu, ngươi còn muốn tốt nghiệp chứ?

Ny Na tức giận trùng trùng nói, nhưng tay vẫn nhéo cái lổ tai Diệp Âm Trúc.

Diệp Âm Trúc cười khổ nói:

- Ngài lúc ấy cũng nói, nghĩ hè thì cứ đi, sao ta lại không đi chứ?

Ny Na cả giận nói:

- Thúi lắm, ngươi đừng quên thân phận kia của ngươi, chính là trợ lý giáo sư. Chẳng lẻ ngươi sẽ không cần chuẩn bị sao? Ngươi đi nơi nào, phải báo cho ta biết nghe chưa? Tần gia gia của ngươi, cái lão hỗn đản, giao tiểu hỗn đản cho ta, vạn nhất ngươi có chuyện gì, sau này, ta làm sao giải thích với hắn?

- Chuyện này... Ny Na nãi nãi, ngài đừng nóng giận nữa, ta biết sai rồi.

Diệp Âm Trúc biết, bất luận chính mình giải thích như thế nào bây giờ cũng không có hiệu quả. Ny Na mặc dù đang phẫn nộ trong lòng, nhưng đối với hắn rất là ân cần, cho nên chỉ cần trực tiếp thừa nhận sai lầm. Không nên chọc tức nàng nữa.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.