Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ải Nhân đệ nhất dũng sĩ (p1)

Phiên bản Dịch · 2306 chữ

An Nhã tựa lưng trên cây đại thụ, đột nhiên kêu lên kinh dị, Diệp Âm Trúc mới vừa chuẩn bị bắt đầu tu luyện một lần nữa giật mình mở mắt ra.

- Làm sao vậy? An Nhã tỷ tỷ.

An Nhã dùng tay quét lên mặt đất , lấy chút bùn đất đưa lên chóp mũi ngửi, hít một hai hơi rồi nói:

- Nơi này hình như vừa có một lượng lớn người đi ngang qua. Khí tức thú nhân phi thường nồng nặc.

Tinh Linh tộc khứu giác vô cùng linh mẫn nhất là trong khu rừng tràn ngập tự nhiên khí tức như chỗ này. Một khi có khí tức khác làm ảnh hưởng đến khí tức tự nhiên, sẽ lập tức khiến cho Tinh Linh chú ý.

- Một lượng lớn người? Có phải là Sở La Môn yếu tắc có hành động gi đó không.

An Nhã lắc đầu. Bọn họ sau khi xuyên qua Sở La Môn yếu tắc đã ở trong Cực Bắc Hoang Nguyên bay được một ngày, mà chỗ này chỉ còn cách nơi mà họ cần đến chỉ có một giờ phi hành.

- Âm Trúc, hình như có chút không đúng. Chúng ta đi theo bờ bên này của Sở La Môn yếu tắc tương đối hẻo lánh, nếu không Ải Nhân tộc cũng sẽ không lựa chọn bên này yếu tắc để sinh sống.

Diệp Âm Trúc trong lòng cả kinh

- An Nhã tỷ tỷ, ý của ngươi là …

An Nhã gật đầu nói:

- Rất có thể. Không được, chúng ta không thể nghỉ ngơi. Hay là nhanh chóng đi đến chỗ của Ải Nhân xem thử đi. Không có việc gì là tốt nhất, nếu thú nhân của Sở La Môn tộc làm chuyện gì bất lợi với họ, chúng ta cũng có thể giúp đỡ bọn họ.

Diệp Âm Trúc nhìn thoáng qua Hồng Linh đã ngủ say

- Hông Linh tiêu hao rất lớn, tựa hồ tạm thời không cách nào nghĩ hình được.

An Nhã sửng sốt một chút, suy nghĩ môt chút nói:

- Ta mang theo ngươi bay đi, ngươi mang theo nó.

Diệp Âm Trúc nói:

- Không, tỷ đã phi hành được một ngày, pháp lực tiêu hao không nhỏ. Nếu tiếp tục phi hành thêm một ngày nữa. Cho dù đến Ải Nhân tộc cũng không có lực lượng giúp cho bọn họ. Không bằng chúng ta tạm thời trước tiên nghỉ ngơi một chút, một canh giờ sau chúng ta ra đi, đến lúc đó ta dụng đấu khí trợ giúp Hồng Linh, hẳn là miễn cưởng có thể phi hành.

An Nhã suy nghĩ một chút nói

- Cũng chỉ có thể như vậy.

Mặc dù một canh giờ không dài, nhưng đối với tử giai bát cấp cường giả như nàng cũng đủ để khôi phục đại bộ phận lực lượng.

Mông Thác lạnh lùng nhìn kỹ ngọn đồi phía trước, giơ tay lên, phía sau đại thú nhân lập tức dừng lại. Là một trong những thống soái của thú nhân, Mông Thác không chỉ có thể dùng vũ lực, đồng thời cũng có trí tuệ khó có được trong thú nhân tộc. Là cường giả nổi danh trong Hùng Nhân tộc, địa vị của hắn trong Sở La Môn yếu tắc gần giống với Sở La Môn bộ lạc tù trưởng cùng với Sở La Môn Bỉ Mông vương.

Lúc này tại sau lưng Mông Thác, tổng cộng có hai quân đoàn. Phân biệt là Lang nhân khinh kỵ binh quân đoàn cùng quân đoàn chủ chiến Hùng nhân trọng hình bộ binh. Hai quân đoàn này đều là do hắn một tay bồi dưỡng, có thể nói đây là lực lượng trung thành nhất của hắn. Trong thú nhân tộc, có thể nói là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Một đối một tác chiến cùng với quân đoàn tác chiến là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Mông Thác vẫn thường hay xem thường người của Lôi Thần bộ lạc. Hắn luôn tin tưởng rằng, dưới tình huống quân đoàn tác chiến, chỉ cần đối thủ không phải là Bỉ Mông cự thú, hắn luôn nắm chắc có thể đánh bại địch nhân có số lượng tương đương với mình.

Lần này, mang theo hai quân đoàn đi đến nơi hẻo lánh này chỉ có một mục đích. Đối với hành động lần này, Sở La Môn yếu tắc cực kỳ coi trọng, ngoại trừ hai chủ chiến quân đoàn không tính tới, hắn còn mang đến đây một vị Hoàng Kim Bỉ Mông cùng với hai vị bạch ngân Bỉ Mông trong tổng số mười Bỉ Mông cự thú của toàn bộ lạc. Lúc này Hoàng Kim Bỉ Mông thống suất Áo Lợi Phật đang đứng ở bên cạnh hắn. Cùng nhau nhìn về phía đồi núi trước mặt. Áo Lợi Phật nghi hoặc nhìn Mông Thác nói:

- Mông Thác, chính là nơi này hay sao? Nhìn qua không thấy một chút dấu vết nào của Ải Tử a!

Mông Thác mở cái bản đồ da trong tay ra nhìn kỹ nói:

- Không sai đâu, chính là chỗ này. Người đưa tin cho chúng ta tuyệt đối không dám lừa gạt chúng ta. Ải Tử rất giỏi trong việc ẩn nấp. Theo nguồn tin cho biết, bọn họ hiện đang ẩn náu trong huyệt động. Thật không nghĩ tới, Ải Nhân tộc lại sinh sống trong phạm vi thế lực của Sở La Môn bộ lạc chúng ta. Bắt được những Ải Tử này, thời gian không lâu sau đó, chúng ta Sở La Môn Bộ Lạc nhất định có thể thay thế Lôi Thần bộ lạc, trở thành thú nhân đệ nhất đại bộ lạc.

Áo Lợi Phật sửng sốt một chút,

- Tại sao vậy? Những Ải Tử chỉ biết uống rượu là loài gì vậy, ta một cước có thể đá chết mấy tên. Thật không rõ Á Đa Ni tù trưởng nghĩ như thế nào, lại trọng thị bọn tiểu Ải Tử như vậy.

Mông Thác nhíu nhíu mày, nhưng hắn không có nói thêm cái gì, hắn biết, cùng vị Hoàng Kim Bỉ Mông suy nghĩ đơn giản mà thảo luận về tầm quan trọng của Ải Nhân thì quả là không có ý nghĩa gì cả.

- Chấp hành mệnh lệnh của Á Đa Ni tù trưởng đi. Nếu có thể được thì không nên sát thương bất cứ Ải Nhân nào. Nếu có thể thuyết phục được bọn họ, thậm chí không nên động võ. Truyền mệnh lệnh của ta, Lang kỵ binh quân đoàn chia làm mười đại đội, đem cả ngọn đồi này vây lại cho ta, Hùng nhân quân đoàn triển khai đội hình “Đan Bài Phòng Ngự” đi tới.

Không hổ là tinh nhuệ của thú nhân tộc, Mông Thác vừa ra lệnh, đại quân hai vạn thú nhân liền di chuyển, mười đội lang kỵ binh, mỗi đội một ngàn lang kỵ binh, trong chớp mắt hóa thành mười đạo bụi mù đi về hai bên, phi nhanh hướng địa hình đồi núi trước mặt bao vây lại, tốc độ nhanh như thiểm điện, so với Ai Lý Khắc Mẫn Long kỵ binh của nhân loại có phần nhanh hơn. Đương nhiên, nếu tính thực lực chiến đấu thì không cách gì so sánh với Ai Lý Khắc Mẫn Long.

Hùng nhân trọng hình bộ binh trên thân mỗi người đều có thiết giáp thô sơ, thú nhân mặc dù ở tại Cực Bắc Hoang Nguyên có sở hữu nhiều mỏ khoáng, nhưng kỹ thuật chế tạo của bọn hắn quá thô sơ, thậm khải giáp trên người của Hùng nhân cũng chỉ là quáng thạch. Nhưng mà Hùng nhân dù sao cũng là Hùng nhân, thân cao vượt quá bốn thước khiến mọi người muốn đối mặt với nó cũng phải tứ chi run rẩy. Tay trái nắm tháp thuẫn cao đến ba thước, tay phải huy vũ một cây búa dài, bọn họ chính là ác mộng của các đội khinh kỵ binh.

Oanh, Đan Bài Phòng Ngự do Hùng nhân trọng hình bộ binh triển khai đồng thời tiến về phía trước, đây chính là một vạn quân trọng hình bộ binh a! Bọn họ mặc dù không cách nào giống Lang Kỵ binh đem đồi núi trước mặt vây kín lại, nhưng đi thẳng về phía trước như vậy lại mang đến áp lực khổng lồ.

Mông Thác cùng mười vị Bỉ Mông cự thú đứng xung quanh, đi tới đồi núi trước mặt. Đồi núi vẫn cực kỳ yên lặng như trước, ngoại trừ trên sườn núi sinh trưởng vài loài thực vật vùng lạnh, còn lại tựa hồ không có sanh mạng khí tức tồn tại.

Mông Thác một lần nữa giơ tay lên, Hùng nhân trọng hình bộ binh đồng thời phát ra một tiếng rống giận, tay trái cầm tháp thuẫn nặng nề giáng xuống mặt đất, tháp thuẫn phía dưới bén nhọn đâm vào trong bùn đất, đem cự đại tháp thuẫn hình thành một tầng phòng ngự thật kiên cố. Cho dù là trọng kỵ binh của nhân loại muốn tấn công, dưới sự ngăn cản của tháp thuẫn cũng không có khả năng xuyên phá quá nữa thước. Đây chính là thuần thiết quáng thạch thiết cát chế tạo thành. Cũng chỉ có binh chủng như hùng nhân mới có thể sử dụng.

Mông Thác trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, thản nhiên nói

- Xem ra, các bằng hữu Ải Nhân cũng không định đi ra nghênh đoán chúng ta. Áo Lợi Phật tướng quân, phiền ngươi nói cho bọn họ một tiếng, có khách tới.

Áo Lợi Phật cười một tiếng, trong mắt phóng thích huyết quang mang, toàn thân lóe ra ánh kim quang,,bộ lông vàng rực phản chiếu ánh mặt trời sáng lòa. Bước đi những bước lớn đến đồi núi chỉ cao hơn mười thước này

.

- Bỉ Mông cự thú, lục chiến vô địch. Bỉ Mông cự thú, lục chiến vô địch.

Hai vạn thú nhân sĩ binh, đều đều phát ra những tiếng gầm thật lớn, chấn nhiếp hết thảy, cả các loại thực vật trên sườn đồi cũng phải run lên.

Áo Lợi Phật rất nhanh bước tới đỉnh đồi, nghe tiếng la của thú nhân binh sĩ, ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay dùng sức đấm mạnh vào thân mình, phát ra những tiếng vang phanh phách. Quang mang màu vàng trong khoảng khắc trải rộng toàn thân, khí tức điên cuồng, ngay cả Mông Thác ở dưới chân đồi cũng không nhịn được than thở. Nói về chiến đấu lực, trong Thú nhân tộc Bỉ Mông cự thú vĩnh viễn đứng đầu.

Thân thể to lớn của Áo Lợi Phật nghiêng về phía sau, song chưởng đồng thời vung lên, khi thân thể khổng lồ của hắn mượn lực mà bắn ngược lại, cũng là lúc hai đấm của hắn đấm thẳng xuống đồi núi dưới chân.

Ầm… một tiếng thật lớn vang lên, không cách nào có thể hình dung chấn động khổng lồ này. Quang mang màu vàng chợt phóng thích, cuồng bạo khí tức trong chớp mắt tỏa ra tứ phía.

Thú nhân sĩ binh càng thêm điên cuồng la lớn hơn, trong lúc nhất thời bùn đất bay lên, dưới hai đấm oanh kích của Hoàng Kim Bỉ Mông Áo Lợi Phật. Đồi núi dưới chân hắn đã đị đánh vỡ một nữa. Bùn đất cường bạo đánh thẳng vào trên tháp thuẫn, phát ra vô số tiếng nổ rầm rầm, ngay cả Hùng nhân tượng hình bộ binh muốn giữ vững tháp thuẫn cũng trở nên khó khăn. Cửu cấp Hoàng Kim Bỉ Mông làm thế nào mà có thể so sánh với thú nhân bình thường được chứ.

Áo Lợi Phật mở song chưởng ra ha ha cười to,

- Các Ải Tử bên trong núi nghe đây, Bỉ Mông đại gia đến chỗ các ngươi tìm phiền tóai đây. Hãy lăn ra đây cho lão tử. Nếu không, lão tử phá nát ngọn đồi nhỏ của các ngươi. Đơn giản như là các ngươi bú sữa mẹ vậy đó.

Ngôn ngữ cuồng ngạo phóng túng nhất thời làm cho Thú nhân binh sĩ cười vang, nhất là chín tên Bỉ Mông cự thú đứng ở sau lưng Mông Thác. Lúc này, nhìn lực lượng mạnh mẽ của thủ lĩnh, bọn họ trong ánh mắt quang mang cũng trở nên đỏ lòm như máu. Khát vọng giết chóc cùng chiến tranh, đây là bản tính tự nhiên của Bỉ Mông cự thú. Mà thú tính của Lang Kỵ binh cùng Hùng nhân trọng hình bộ binh cũng đều bị công kích hủy diệt của Áo Lợi Phật kích thích mà nhuệ khí tăng lên đến đỉnh điểm. Đây là sĩ khí, cũng là tình cảnh mà Mông Thác muốn nhìn thấy.

- Đại ngôn không biết xấu hổ. Tiểu tử ngươi là ai. Cẩn thận ta đánh đến mẹ ngươi cũng không nhận ra ngươi bây giờ.

Một cái thanh âm cuồng dã thô hào từ trong giải đất giữa đồi núi vang lên, vô số kì dị nhân từ nơi đó chui ra.

Đầu đội song giác khôi, thân mang tỏa tử liên hoàn giáp, thân cao chừng một thước tư, bả vai rộng rãi đạt đến gần một thước, trong tay là vũ khí đặc thù của nhân loại – Song nhận chiến phủ (rìu hai cạnh) rất nhanh chóng che kín hết đồi núi cao chừng mười thước. Nhìn qua, chí ít cũng có số lượng chừng ba ngàn người.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 192

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.