Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ cửu ma thú dữ đệ bát ma thú (phần 3)

Phiên bản Dịch · 2369 chữ

Vợ chồng Minh Huy không hổ là đệ cửu ma thú trong băng sâm, có ma thú loại u hồn bọn họ ở đây, tuyết phách đang phiêu đãng trong không khí còn cách trăm thước đã chạy tứ tán, một chút cũng không dám đến gần. Tốc độ phi hành của hai vị u minh tuyết phách rất nhanh, bốn người Diệp Âm Trúc triển khai thân hình mới có thể đuổi kịp cước bộ của bọn họ.

-Minh Huy, ma thú trong băng sâm nếu ra bên ngoài thì sẽ biến hóa ra sao, hay là sẽ bị ảnh hưởng như thế nào?

Tử nhìn về phía thân ảnh màu ám lam bên người hỏi.

Minh Huy cung kính nói:

-Ảnh hưởng thì cũng có một chút nhất định, nhất là ma thú thuộc tính băng. Bọn họ chỉ có ở chỗ này mới có thể phát huy thực lực tối đa, cũng chỉ có nơi này mới là nơi thích hợp nhất cho bọn họ tu luyện. Nhưng chỉ cần không đến nơi cực kỳ nóng ra thì ảnh hưởng cũng không phải rất lớn. Chỉ là ma thú này đều đã sinh sống trong băng sâm lâu năm, từng đời từng đời truyền xuống tới, nơi này đã là lãnh địa cố hữu của bọn họ, cho dù cách một đoạn thời gian lại có ma thú trở thành thực vật của bát đại ma thú trấn giữ, nhưng cũng rất ít có ma thú rời khỏi địa bàn của mình. Mặc dù chúng ta đều có thực lực không kém, nhưng thế giới bên ngoài đối với chúng ta mà nói dù sao cũng quá xa lạ. bất quá nếu ngài có thể làm cho bát đại ma thú trấn thủ nghe mệnh lệnh của ngài, có lẽ cũng có thể.

Minh Huy dù sao cũng là cường giả trong cửu cấp ma thú, trải qua khoảng thời gian tiếp xúc này, hắn đã mơ hồ phát hiện Tử cũng không phải ở trong trạng thái cực mạnh của tử tinh bỉ mông, cho nên mới có chút nghi hoặc về thực lực của hắn.

Tử nhàn nhạt gật đầu, cũng không có nói thêm gì, tử quang trong mắt lóe ra, tựa hồ đang tự hỏi.

Có hai vị u minh tuyết phách đi theo, gió rét xung quanh đều bị quang mang màu ám lam trên người bọn họ tản mát ngăn cản ở bên ngoài, hơn nữa bọn họ quen đường, sẽ không đi đường quanh co, tốc độ đi so với trước kia nhanh hơn nhiều.

-Cũng sắp tới rồi, mỗi một vị ma thú trấn thủ đều ở ngay trung tâm lãnh địa của mình.

Minh Huy nói.

Đúng lúc này thì một tiếng long ngâm phẫn nộ vang lên ở xa xa, rồng ngâm giống như liệt thạch xuyên kim bình thường, có lực xuyên thấu rất mạnh, trong tiếng gầm tràn ngập sự phẫn nộ và không cam lòng.

Minh Huy sắc mặt hơi đổi

-Không ổn, tuyết báo huynh hình như đã xảy ra chuyện. Chẳng lẽ trong lãnh địa này còn có người có thực lực thắng hắn sao? Không có khả năng a!

Tử trầm giọng nói:

-Chúng ta đi xem.

Mọi người đi nhanh hơn về phía trước, xa xa, Diệp Âm Trúc đã phát hiện phía trước không giống bình thường, đầu tiên thấy chính là một số lượng lớn ma thú màu tuyết trắng ở bên ngoài, ma thú này hình thái lớn nhỏ khác nhau, mỗi một ma thú đều tản ra khí tức cực kỳ cường hãn, nhưng đều đanh có chút bất an thấp giọng gầm gừ. Mắt thấy vợ chồng u minh tuyết phách đến, đám ma thú thất cấp này không dám ngăn trở, vội vàng tránh đường. Trong thế giới ma thú, quan niệm cấp bậc thậm chí còn rõ ràng hơn loài người, thực lực chính là tất cả, thất cấp ma thú đối mặt với cửu cấp ma thú ngay cả ngăn cản cũng không dám. Huống chi vợ chồng Minh Huy ở chỗ này đã sinh tồn không biết bao nhiêu lâu, ma thú nơi này đều nhận biết bọn họ.

Có khí tức của vợ chồng Minh Huy, bốn người Diệp Âm Trúc tự nhiên cũng sẽ không bị công kích, cố gắng không quan sát ma thú chung quanh, rất nhanh tiến vào bên trong.

Càng đến gần bên trong, Diệp Âm Trúc phát hiện ma thú chung quanh khí tức càng trở nên mạnh mẽ hơn, rõ ràng là thực lực mạnh hơn. Trong lòng thầm nghĩ, cái này hình như giống với thứ tự sắp xếp các đại thần trong đại điện của Thước Lan đế quốc. Tuyết long báo giống như là đế vương của nơi này, càng gần hắn thì càng lợi hại, Cũng giống như trong đại điện Thước Lan đại thần nào càng gần Tây Nhĩ Duy Áo thì quan hàm càng cao.

Minh Huy đột nhiên gia tốc, trong miệng phát ra một tiếng hú to, tiếng hú chói tai làm cho ma thú chung quanh đồng thời quỵ trên mặt đất mau chóng lùi ra phía sau, xa xa, tiếng long ngâm lại vang lên, chỉ bất quá từ phẫn nộ biến thành lo lắng, mặc dù nghe không hiểu loại thanh âm trao đổi này của ma thú, nhưng Diệp Âm Trúc cũng có thể mơ hồ cảm giác được tuyết long báo là đang cầu cứu.

Băng trụ, băng mạo chung quanh rõ ràng ít đi rất nhiều, bát cấp ma thú bên trong tuy không dám mạo phạm u minh tuyết phách, nhưng những đôi mắt tràn ngập khí tức sâm hàn lại không ngừng quan sát bốn người Diệp Âm Trúc, nhưng bên người Diệp Âm Trúc bọn họ còn có khí tức của Minh Nguyệt thủ hộ, đám ma thú này không cách nào đoán được Diệp Âm Trúc bọn họ có cường đại hay không.

Thân thể của Minh Huy giống như một mũi tên màu ám lam bay ra ngoài, hóa thành một hư ảnh, trong chớp mắt đã biến mất. Diệp Âm Trúc thất kinh trong lòng, không hổ là cửu cấp ma thú, đây mới là tốc độ chính thức của Minh Huy, xem ra lần trước hắn vẫn còn giấu diếm thực lực. hôm nay nếu thật sự phải chiến đấu, mặc dù có hai vị hoàng kim bỉ mông, nhưng cũng vị tất có thể thắng được u minh tuyết phách có khả năng miễn dịch với vật lý công kích. Hơn nữa với tốc độ của bọn họ, thậm chí còn mang đến cho đối phương phiền toái rất lớn.

Từng tiếng kêu to không ngừng từ phía trước truyền đến, thanh âm đã trở nên phức tạp không cách nào nhận ra, Minh Huy tựa hồ đã chạy tới hiện trường.

Diệp Âm Trúc đem trúc đấu khí của mình tăng lên đến cực hạn, trong số mọi người thì thật ra tốc độ của hắn là chậm nhất, dưới tình huống hắn đẩy nhanh tốc độ, mọi người nhanh chóng tiến gần vào bên trong.

Xa xa, Diệp Âm Trúc đã thấy được biến hóa phía trước, xuyên qua một mảnh băng lâm thiên nhiên do băng trụ hình thành

Ma thú đã trở nên cực kỳ ít, nhưng mỗi một đầu đều cực kỳ cường hãn, thậm chí đối mặt với khí tức của Minh Nguyệt cũng không e ngại, thậm chí còn có ý tứ lên thăm dò. Trong miệng Minh Nguyệt liên tục phát ra vài tiếng kêu to, ám băng song hệ nguyên tố thích phóng ra, ma thú lúc này mới hậm hực đứng tại chỗ không tiến hành công kích.

Tử truyền âm nói cho Diệp Âm Trúc, ma thú mà bọn họ thấy ở đây mặc dù không phải là cửu cấp ma thú, nhưng đều là tồn tại cao nhất trong số bát cấp ma thú, thậm chí đã tiếp cận thực lực cửu cấp rồi, có khả năng tiếp tục tiến hóa.

Xuyên qua băng sâm, bọn họ rốt cục đi tới hiện trường, Diệp Âm Trúc liếc mắt một cái đã thấy được thân ảnh Minh Huy đang cao thấp bay lượn, nguyên tố ba động màu ám lam giống như từng đạo lưỡi dao sắc bén không ngừng công kích về phía địch nhân của hắn. Lúc này Diệp Âm Trúc mới kinh ngạc phát hiện, ma thú trong sân so với hắn tưởng tượng còn nhiều hơn, không ngờ có đến bảy đầu, ngoại trừ Minh Huy ra, sáu ma thú còn lại đều có hình thái sinh vật. Đối thủ của Minh Huy là một viên nhân màu tuyết trắng thân thể cực lớn, ma pháp nguyên tố ám băng song hệ của hắn đang va chạm kịch liệt với hàn băng khí lưu do đối thủ từng quyền oanh kích ra. Mặc dù Minh Huy rõ ràng đã chiếm thế thượng phong, nhưng phạm vi công kích của viên nhân này cực lớn, đã vây khốn hắn bên trong, rất khó thoát ra. Bốn ma thú khác trong sân đang vây công một đầu tuyết báo hình thể cực lớn, đầu tuyết báo này toàn thân màu tuyết trắng, sau lưng là một đôi long dực rất dài, bốn lợi trảo cũng là hình thái của long trảo, mỗi một lần phản kích đều cực kỳ hung ác, trên người tản mát ra quang hoàn màu lam một lần lại một lần hóa giải công kích của đối phương. Nhưng lúc này trên người nó đã có nhiều chỗ bị thương.

Minh Nguyệt có chút kinh ngạc nói:

-Chuyện gì xảy ra, tốc độ của tuyết báo huynh hôm nay tại sao lại chậm như vậy?

Vừa nói, thân thế của nàng vừa tiến tới, nhằm vào phương hướng của tuyết long báo, theo một tiếng rít bén nhọn, trên trăm đạo quang ảnh màu ám lam đồng thời công kích vào bốn đầu ma thú đang vây công tuyết long báo.

Cấp tốc chạy như điên làm khí tức của Diệp Âm Trúc có chút bất ổn, ở một bên điều tức đấu khí của mình, khi hắn thấy rõ tình hình cuộc chiến giữa sân thì không nhịn được hít vào một ngụm lương khí, sự phán đoán đối với ma thú trong băng sâm lại tăng lên một bậc. Đó là vì tính cả vợ chồng Minh Huy bên trong, tám ma thú đang giao thủ đều là cửu cấp ma thú.

Đầu viên nhân màu tuyết trắng giao thủ với Minh Huy thân cao hơn sáu thước, bả vai cực kỳ rộng rãi, bộ lông màu tuyết trắng lóng lánh lam quang nhàn nhạt, một đôi mắt đỏ bừng đích tựa hồ như phun ra hỏa, mặc dù có bộ lông bao trùm nhưng hoàn toàn có thể nhìn thấy cơ thể rắn chắc của hắn. Hai chân giống như trụ đá, vững vàng đứng trên mặt đất bất động, chỉ huy động hai tay công kích Minh Huy, mỗi một quyền đều phát ra một đạo khí lưu màu lam dài mấy chục thước, khí lưu bao trùm một diện tích thật lớn, dùng để ngăn cản song hệ công kích sắc bén như lưỡi dao của Minh Huy, cũng không phải trong đó ẩn chứa băng nguyên tố, mà là lực trùng kích cường đại, làm cho tốc độ ma pháp của Minh Huy rất khó phát huy.

Một bên khác, bốn đầu ma thú vốn vây công tuyết long báo đã phân ra một đầu chặn đánh Minh Nguyệt, đó là một đầu kiếm xỉ hổ có bộ lông màu kim bạch, so với tuyết báo có chút cùng loại, nó cũng có một đôi cánh nhưng trên cánh không có lông mà là một ít hoa văn màu vàng, tốc độ cực kỳ nhanh, không hề thua kém Minh Nguyệt là ma thú loại u hồn bao nhiêu. trong miệng không ngừng phun ra từng đạo hàn băng, chỉ có điều không ngạnh tiếp với Minh Nguyệt, một kích tức thối, thân hình không ngừng biến hóa, tựa hồ như biết mình không phải là đối thủ của Minh Nguyệt, chỉ muốn cầm chân nàng rồi.

Tử nhíu mày

-Một trong số các cường giả băng hệ, vật lý công kích cũng rất cường hãn, băng cực ma viên, kim văn kiếm xỉ hổ vương tựa hồ là biến dị, vốn nó chỉ là bát cấp ma thú, có thể là hấp thu khí tức trong băng sâm, trải qua nhiều năm tu luyện mới đạt được cảnh giới cửu cấp. mặc dù chỉ là cửu cấp hạ vị nhưng cũng không thể xem thường. Ba người kia cũng có hai người là băng cực ma viên, chẳng lẻ là ba huynh đệ rất hiếm thấy? Còn lại một là cụ phong mãng vương. Cả năm tên này đáng lý đều không phải là cửu cấp ma thú mà chỉ là đỉnh phong của bát cấp, xem ra băng nguyên tố trong băng sâm này rất thần kỳ, không ngờ giúp chúng nó đều tiến hóa thành cửu cấp hạ vị, năm tên này khiêu chiến tuyết long báo, xem ra là muốn làm chúa tể của lãnh địa này.

Trong số ba ma thú vây công tuyết long báo con lại, có hai ma thú giống y chang ma viên đang ngăn cản Minh Huy, ngay cả vóc người cũng không sai biệt lắm, còn lại một đầu cự mãng thân thể dài hơn hai mươi thước ,toàn thân màu đen điểm một ít màu trắng, thân thể khổng lồ của nó cũng không kềnh càng, mang theo ba đôi cánh trong suốt, nửa thân trước rời khỏi mặt đất, một vòng quyển phong nhận cực kỳ sắc bén giống như suối chảy phối hợp với hai ma viên không ngừng công kích tuyết long báo, phần lớn vết thương trên người tuyết long báo đều là do phong nhận nó phát ra đánh trúng.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 241

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.