Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5

Phiên bản Dịch · 1537 chữ

Giống như có một con ếch đại tướng ngồi chồm hổm trong cổ họng Hermione,kẹp chặt lấy đường thở của cô trong suốt khoảng thời gian cô đến thăm bà dì vào buổi sáng thứ sáu hôm đó vậy.Cái ý tưởng phải tiếp tục đối mặt với Malfoy,sau vẻ hân hoan rạng rỡ tuyệt đối của anh trước ý kiến thiết lập một mối qua hệ lãng mạn giữa hai người bọn họ đủ khiến cô sợ hãi để không dám bắt xe 52 nữa,mà thay vào đó chờ đến chuyến sau.Tuy vậy,dì cô lại chẳng dễ dàng cho qua chuyện đó chút nào.

"Vậy là,ta đã trông thấy cháu đứng nói chuyện với anh chàng trẻ tuổi,lịch thiệp đó một lần nữa,ngày hôm qua".Bà Hattie nói,mỉm cười trên tách trà sứ men hoa của mình."Có vẻ mọi chuyện rất xuôi chèo mái với cháu đó,cháu thân yêu".

Hermione đùa lại."Tốt vừa đủ ạ,cháu cho là thế".Cô trả lời.

Dì Hattie của cô xem đây còn hơn một lời khẳng định,vì vậy bà mỉm cười nhẹ nhàng."Gần tới giờ cháu phải đi rồi,cháu yêu quý".

Hermione cứng đờ người và bắt chéo chân lại."Dì có chắc là dì không muốn cháu ở lại đây với dì thêm một lúc nữa không ạ?Hôm này nhìn dì không được khỏe lắm".Cô bịa chuyện,hy vọng một cách tuyệt vọng sẽ không phải gặp lại tên chồn tóc vàng chết tiệt đó lần nữa.

Bà dì cô tặc lưỡi."Thật vớ vẩn,cháu thân yêu.Ta cảm thấy mình trẻ trung và tràn trề sinh lực như một con chim sơn ca vừa đủ lông đủ cánh để bay đi vậy.Giờ thì đi đi nào".Bà đứng lên và đẩy cô về phía cửa.

Một cách đầy miễn cưỡng,Hermione rời đi.Chẳng cần phải quay lại phía sau cũng biết rằng bà dì cô đang quan sát từng cử động của cô qua khung cửa sổ phòng bà,bởi vậy Hermione buộc phải đi bộ ra bến xe buýt cho kịp giờ.Còn hơn cả mong đợi,Malfoy đã đứng ở đó,cầm chiếc dù của mình lên cao và trông đầy tự hào,dù cho trên bầu trời gần như chẳng có một cụm mây dông gì hết.Anh huýt sáo thành một giai điệu vui vẻ khi cô đến gần,và nở một nụ cười rộng đến mang tai khi cô dừng lại,ngay bên ngoài giới hạn chiếc ô.

"Cô có thể tới gần hơn,tôi sẽ không cắn cô đâu".Anh thông báo,vẫn đang cười toe toét y hệt như cái cách anh cười hôm trước,sau khi cô bỏ anh lại.Hermione hơi nhích chân đến gần,hai tay vẫn khoanh lại vẻ kiên quyết.Từ trong chiếc áo khoác rãnh của mình,anh lấy ra một bông hồng vàng tuyệt đẹp với cái cuống dài xanh ngắt,đưa cho cô."Quý cô của tôi".Anh nói với một nụ cười khẩy.

Hermione nhướng một bên mày lên,nhưng vẫn nhận lấy món quà giá rẻ kia."Cảm ơn".Cô nói,giọng cứng ngắc.Con ếch chết dẫm trong cổ họng cô vẫn ngoan cố nằm ỳ ra đó.

"Nếu tôi không biết điều gì tốt hơn,Granger,tôi sẽ nói là cô đang làm mất mặt tôi đấy".Malfoy đáp,xoay xoay chiếc dù sau vai anh.

"Sự ngớ ngẩn khi dùng một chiếc dù vào giữa ngày hè nắng đẹp tháng bảy có thể được coi như một cái cớ tốt cho việc tôi không muốn đi cùng với anh,Malfoy.Cô nói,cái cằm nhỏ xinh hất cao đón lấy những tia nắng ấm mềm mại.

Anh hơi há miệng ra,nhưng rồi lại đóng ngay vào."Sự trở lại của cô,thật đáng kinh ngạc,có vẻ đã được cải thiện rồi.Tôi lấy làm ấn tượng đấy".

"Tôi sẽ coi nó như một lời khen ngợi vậy".Hermione đáp.Ở phía xa xa,cô nhận thấy vài cụm mây dông đen đặc nghèo nàn đang trôi dạt về phía bọn họ.Cùng lúc đó,một cơn gió bất ngờ lướt tới,khiến phần tay để trần của cô nổi da gà.

"Tuy nhiên".Malfoy tiếp tục."Hôm nay không nắng tệ như cô nghĩ đâu.Trên thực tế,thẳng thừng mà nói thì,trông cô như đang đông cứng lại đó".Hermione lắc đầu,dù cũng cảm nhận được phải vòng chặt tay xung quanh người hơn nữa."Thôi nào,Granger.Giờ thì cô gần giống que kem rồi đấy".Anh quan sát cô.

"Tôi ổn".Cô nghiến răng,bận rộn ngó xuống cuối đường,thầm hy vọng nhìn thấy bóng dáng chiếc xe buýt của họ.Nhưng trời ạ,cái xe cà tàng cọc cạch chết dẫm đó vẫn chưa thấy đâu cả.

Bên cạnh cô,Malfoy đang rên rỉ bực dọc."Cô biết không,tôi nghĩ cô là người ương bướng cá nhân nhất mà tôi từng gặp đấy.Sự kiêu ngạo của cô khiến tôi phải kinh ngạc".

Hermione quay sang nhìn anh,vẻ hoài nghi."Tôi ư?Kiêu ngạo ấy hả?".

Anh nhún vai."Cô chưa bao giờ nhận ra sao?Thưa giáo sư,em biết câu trả lời.Em là cô gái thông minh nhất quả đất.Xin hãy chú ý tới em!Chú ý tới em".Anh nói,nhại theo giọng nữ..

"Hừm".Cô đáp lại,vẻ phẫn nộ."Chà,vậy anh thì sao chứ?Tôi đã tiêu tốn galleon nhiều hơn ái tóc của mình.Tôi có thể truy nguyên dòng dõi của mình cho đến tận sáng sớm hôm sau.Tất cả hãy cúi đầu tôi chào đi".

Malfoy chỉ phá lên cười."Tôi không bao giờ bảo ai đó cúi đầu chào mình....Chà,có thể là ngoại trừ Crabble.Cậu ta làm phiền tôi quá mức hồi đó".

"Cũng giống nhau cả thôi".Cô tiếp tục."Nếu anh buộc tội tôi là đồ kiêu căng,tốt hơn hết là anh nên nhìn vào mặt bên kia của tấm gương hai chiều".

"Cô vẫn đang lạnh".Anh chỉ ra."Nếu tôi giống một quý ngài lịch thiệp hơn,tôi sẽ cho cô mượn áo khoác của mình,nhưng vì trước đó cô đã đón nhận sự quan tâm của tôi theo cái cách cục cằn,gắt gỏng,thế nên tôi nghĩ mình sẽ cứ để mặc cô vậy".

"Quan tâm á?".Hermione hỏi,một bên mày nhướn lên."Đó là cách anh gọi mấy hành động vừa rồi đó hả?"

"Thôi nào,Granger,không phải tôi hơi,được rồi,lịch sự hơn rất nhiều so với bình thường sao?".Anh hỏi.

Hermione khịt mũi."Tôi không chắc liệu anh đang tỏ ra lịch sự hay chỉ...".Tâm trí cô đột nhiên bị kéo vào một vùng trống rỗng.

"Sao nào?".Anh hỏi.

"Chỉ là...Ôi,quên đi.Nói chung anh chẳng có lý do gì để cư xử lịch sự với tôi hết".

Malfoy khoang hai tay lại và nhìn xuống đường."Xe buýt đang đến".Anh thông báo một cách cứng ngắc.

"Tôi có thể thấy điều đó.Tôi có mắt,anh biết mà".Cô đáp,giọng điệu cũng cứng ngắc ngang ngửa anh.

"Tôi không nhận ra đấy".Malfoy lầm bầm.

"Gì hả?".Hermione hỏi.Cô đã nghe thấy anh,cô chỉ không dám chắc anh có ẩn ý gì với câu nói đó.

"Tôi nói là 'Tôi không nhận ra đấy'.Lúc này,hành động của cô cứ như một kẻ đui mù".Anh tiến hai bước về phía trước và nhập vào hàng người đang đứng đợi,Hermione theo sau anh.

Cô khịt mũi."Đừng để ý,không việc gì phải nói với tôi.Tôi dám chắc với anh là tôi cũng chẳng muốn nghe đâu".

"Cô hẳn là bị điếc đặc nhỉ".Anh thêm vào,khi họ chầm chậm hòa vào dòng người.

Hermione tặc lưỡi."Tôi có nghe thấy anh nói.Tôi chỉ không tìm ra được ẩn ý của anh".

"Cô có những cách rất lạ để bộc lộ tình cảm của mình,Granger".Anh bình luận,quay sang và gửi cho cô một nụ cười đáng ngại.

Hermione vẫn giữ im lặng khi họ bước lên xe.Cô chọn chỗ gần sát cửa sổ trong khi anh ngồi ngay bên lối đi,cái dù ẩm ướt của anh đặt giữa hai bọn họ.Với một cú giật,chiếc xe buýt rời bến.Khoảng lặng như càng thêm nặng nề hơn."Tôi chỉ là không hiểu được anh".Cuối cùng,cô lên tiếng."Anh không giống với con người cũ của anh trước đây".

Anh quay sang cô."Ồ,vậy sao?Thế chính xác thì cô biết những gì về cái gọi là con người cũ của tôi?".

Hermione dừng lại."Đủ để thấy được sự khác biệt".

Malfoy thở ra nặng nề.Lần đầu tiên trong năm ngày qua,anh trông có vẻ mệt mỏi vì cô."Được rồi.Tôi thừa nhận là mình đã thay đổi.Hài lòng chưa?".Hermione nhún vai.Nó là một chiến thắng nhỏ bé và khá kì quặc."Nhưng cô cũng đã thay đổi một chút".

Hermione,đang đưa tay vuốt lại ượt mái tóc bù xù của mình,chợt cảm thấy lo lắng."Tôi ư?".

Anh gật đầu."Đương nhiên.Tất cả mọi người đều vậy.Chỉ là cô không có cảm giác gì đối với sự đổi thay của mình mà thôi.Còn về tôi....sự thay đổi của tôi,nó không thực sự bình thường như người khác".

Hermione nhắm mắt lại và khung cảnh về nhà tù Azkaban liền hiện lên,lấp đầy trong tâm trí cô."Hẳn là ở đó khủng khiếp lắm".Cô thì thầm.

Anh không đáp lời cô.Sau vài phút,chiếc xe buýt lại giật lên để dừng lại,và Hermione đứng dậy,đầu gối của Malfoy ngăn cách lối đi của cô.Khi cô lướt qua chúng,phần phía sau xương bánh chè để trần của cô chợt ngứa râm ran.Hơi thở như bị nghẹn lại trong cổ,và Hermione cũng biết anh đã hướng cái nhìn chăm chú của mình vào cô khi cô rời đi.

Cô vẫn đang cầm chặt trong tay bông hoa hồng vàng anh tặng.

-------End chap 5-------

Bạn đang đọc Bus Stop của Marmalade Fever
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.