Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương Cháp 1 :

Phiên bản Dịch · 470 chữ

Tại nhà nó.

Nó đang ngồi thẩn thờ trên chiếc ghế sopha chìm trong bao suy nghĩ bâng quơ.từ nhỏ đến giờ nó luôn một mình k quan tâm đến mọi thứ xung quanh.một ngày của nó trôi qua rất đơn giản chỉ nhốt mình trong phòng mãi xa lánh mọi người ngay cả cha mẹ nó.chợt tiếng chuông cửa vang lên dữ dội làm nó bực mình chạy ra xem ai đang phá vừa ra tới cửa nó giật mình liền vội mở cửa.đó là cha mẹ nó cùng với 1 người máu me đầy mình.máu đã làm đỏ cả chiếc áo của a ta.nó hốt hoảng cuống cả lên.

-chuyện gì z mẹ.người này là ai?s a ta lại._nó ấp úng.

-để sau đi.mau gọi cấp cứu cho ba_ba nó có vẻ lo lắng

thấy ông z nó cũng hơi lo gọi nhanh cho cấp cứu.một lúc sau xe đến ông Minh(ba nó)đưa người đó lên xe mẹ nó cũng chạy theo nó thì k hiểu gì cứ ngơ ngát rồi chạy theo luôn.nó cứ mãi thắt mắc"n đó là ai s ba mẹ lại lo đến z.còn s n đó lại chảy máu nhiều thế"nó đành bỏ qua suy nghĩ của mình mà ngồi chờ với ba mẹ.nó thấy ông bà rất lo lắng và nó cũng thấy n đó khoảng tuổi nó.làm nó càng thắt mắc hơn .

Lúc này ba mẹ nó ngồi gục mặt trên ghế vẻ mệt mỗi.tay ba nó vẩn còn những vết máu bị dính khi bế hắn.không gian như trùng xuống làm nó cảm thấy khó chịu.nếu như bình thường nó sẽ mặc thì lúc này nó lại tỏ ra rất quan tâm.nó quyết định xé tan cái không gian này bằng giọng nói ấm áp của mình.

-ba mẹ nói cho con nghe có chuyện gì vậy?

-con ngồi xuống để mẹ nói_nó ngồi xuống cạnh mẹ.

-lúc ba mẹ đi cắm trại ở chân núi.vừa đến nơi thì thấy cậu ta vướn trên bụi rậm máu chảy rất nhiều.có lẽ cậu ta rơi trên núi xuống.ba con hốt hoảng bế cậu ta về với hy vọng sẽ k sao vì núi đó cũng k cao lắm._mẹ nó thở dài vì bà hay đi làm từ thiện nên gặp chuyện này bà rất lo.

nó hiểu ra mọi chuyện.khẽ nhìn ông bà nó nhẹ nhàng nói.

-thôi!ba mẹ về nhà đi.con thấy ba mẹ có vẻ mệt rồi.để con ở đây có gì con gọi vào.

ông bà giật mình vì đây có lẽ là lần đầu tiên nó quan tâm ông bà như vậy.mẹ nó chợt bật khóc rồi níu tay ba nó về vì bà sợ nó buồn.trước khi đi bà ôm trầm lấy nó còn ba nó thì nở nụ cười mà đã lâu ông k hé.

Bạn đang đọc Bộ Đôi Lạnh Lùng của TDST
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.