Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2892 chữ

CHƯƠNG 01

“Thông báo, hiện tại máy bay đang đi vào khu vực thời tiết xấu, đề nghị hành khách không di chuyển”

“Phi công trưởng, không hay, động cơ xảy ra sự cố”

“Đã mất liên lạc với bên đất liền!”

Máy bay chao đảo khiến ai nấy đều tinh thần bất ổn, chạy náo loạn, khung cảnh bỗng chốc nhốn nháo như rắn mất đầu.

Chuyện gì thế này? Cô buôn ba bao năm bên đất khách, nay chưa được hưởng quả ngọt đã phải gặp nạn diệt vong? Ông trời ơi, hãy một lần đối xử công bằng với cô đi!!

Cô gái trẻ bị dòng người náo loạn xô đẩy ngã nhoài xuống, khuôn mặt đầy sự bất mãn cùng than trách.Nhưng trong khung cảnh này ai còn bận tâm đến tâm trạng của một người lạ.

“Không xong rồi! Máy bay đã mất kiểm soát!” Cùng với tiếng hét của phi trưởng, con chim sắt lao vô định xuống, với bao nhiêu sinh mệnh xấu số.

Cô không cam tâm! Tại sao? Tại sao chưa một lần ông trời nhìn đến cô! Tại sao luôn bất công với cô!

Mặc tiếng gào thét đầy ai oán, chiếc máy bay vẫn lao xuống với tốc độ kinh hồn.

Đùng!!!

Tiếng nổ vang lên cướp hết bao nhiêu sinh mệnh.

…..

“Y Kiều, cô thật sự muốn làm sao?” Cô gái tóc ngắn nhìn chằm chằm người con gái tên Y Kiều.

“Muốn” Y Kiều gật đầu như quyết tâm, ánh mắt nhìn vào gói thuốc màu trắng đầy thâm trầm.

“Nếu chỉ có cách này khiến anh ấy liếc nhìn tôi, tôi muốn!”

Khung cảnh lại chuyển, cô gái toàn thân trần như nhộng, khuôn mặt đẫm nước mắt nhưng ánh mắt lại tràn đầy hận ý.Bàn tay túm chặt góc chăn, gào về phía người đàn ông đang đứng quay lưng lại phía cô:

“Lam Ly, anh sẽ phải hối hận!”

“Là tôi quá nhân nhượng” Để lại câu nói khó hiểu, người đàn ông tên Lam Ly lạnh lùng bước ra ngoài, như thể hận ý của cô gái chỉ là trò đùa. Y Kiều nức nở, khóc như hoa lê đái vũ, nhưng chỉ một lúc sau một đám nam nhân bước vào cùng tiếng cười thô bỉ của họ khiến cô sợ hãi.Cô hét lên, chộp lấy con dao ở đầu giường, máu từ cổ tay phun ra, tí tách rơi xuống sàn, nở rộ ra như những đóa hoa máu.

“Có gan bỏ thuốc lại không có tiền đồ như vậy!” Người đàn ông Lam Ly nheo ánh mắt nguy hiểm nhìn cô gái nằm giữa vũng máu loang lổ.

Sau đó khung cảnh trở nên mờ mờ ảo ảo,Y Kiều vô thức nhíu mày.

Ngay cả lúc sắp chết mà cô cũng bị giấc mơ kỳ quái này quấy nhiễu? Một cô gái có tên giống cô cùng một người đàn ông băng lãnh, đáng sợ, giấc mơ về cuộc sống của hai con người kỳ quái này đã đeo bám cô cả năm. Hai người họ rốt cuộc là gì, cô không còn quan tâm nổi rồi.

Y Kiều thiếp lịm đi, cả cơ thể cô như rơi vào khoảng không vô định.

….

Ánh nắng mặt trời gay gắt rọi thẳng vào khuôn mặt mỹ nhân trên giường, cô nhíu chặt đôi lông mày, cơn đau đầu như búa bổ khiến cô không thể tiếp tục ngủ, đôi mắt hạnh từ từ mở ra.

Ưm, mùi bệnh viện, rèm trắng, tường trắng, cả bình truyền dịch? Bệnh viện?!

Phát hiện bản thân nằm trong một không gian hoàn toàn xa lạ khiến Y Kiều bừng tỉnh. Cô ngồi bật dậy, đảo mắt nhìn quanh.

Chuyện quái gì đây? Bệnh viện?! Rõ ràng cô đang ngồi trên chuyến bay bị phát nổ! Không có khả năng cô được cứu! Vậy thì đây …?

Đang khi Y Kiều lòng còn tràn đầy nghi vấn thì tiếng mở cửa, giọng nói của cô y tá vang lên:

“Kiều tiểu thư, cô đã tỉnh! Thân thể cô còn yếu, bác sĩ đã dặn không nên cử động quá mạnh, cẩn thận vết thương ở cổ tay.”

“Chị y tá, cho hỏi ai đã đưa tôi vào vậy?”

“Là Ly tiên sinh đã đưa cô vào. Chỉ cần chậm trễ một chút là khó lòng cứu chữa a! Mà cô còn trẻ , dù là chuyện gì cũng không nên đùa với tính mạng mình như thế chứ!”

Ly tiên sinh? Là vị nào a? Cô chưa từng nghe qua cái tên này!

“Kiều tiểu thư, cô có sao không? Nghe thấy tôi nói chứ?” Bị tiếng hét nhiệt tình của cô y tá lôi hồn cô về, Y Kiều ngơ ngác.

“ Haiz, cô nghỉ ngơi đi nha. Tôi đi báo với bác sĩ, cần gì cứ nhấn chuông gọi tôi đó!” Sau khi cô y tá đi khỏi, cô lại một lần nữa chìm vào nghi vấn.

Quái lạ, giả sử dù cô được cứu cũng không thể lành lặn như thế này! Hay là …

Như phát hiện điều gì đó, Y Kiều vội vã chạy vào nhà vệ sinh. Hình ảnh phản chiếu trên gương khiến cô sững sờ.

Đây là ai? Không phải cô! Làn da trắng nõn, mắt hạnh ướt át đầy dụ hoặc, mũi cao, môi đỏ, cả dáng người đầy quyến rũ này. Chắc chắn không phải cô! Mỹ nhân này … sao lại quen mắt đến như vậy? Như đã gặp rất nhiều lần? Khoan đã, vết thương nơi cổ tay, Ly tiên sinh! Không lẽ Ly tiên sinh chính là Lam Ly sao? Vậy Kiều tiểu thư …

Sự thật khiến cô không tài nào khép miệng nổi, cô còn sống nhưng cũng không hẳn là sống, từ bây giờ cô sẽ sống trong một thân xác khác cô sao? Nhưng có lẽ … còn tồn tại là điều tuyệt vời đúng không?

Nhưng từ bây giờ cô nên làm gì? Cách tốt nhất là đóng vai người mất trí nhớ, có lẽ sẽ không bị nghi ngờ nhiều, nhưng có thật là cách tốt nhất? Theo như giấc mơ bám cô suốt năm nay, cô gái này tên gọi giống cô, ba lấy mẹ kế nhưng bà ta ham muốn tài sản của ông ta mà ra tay sát hại, sau đó nhanh chóng lấy một người đàn ông khác, tức là giờ cô gái này chính là cái gai trong gia đình cha dượng, mẹ kế và một người chị kế. Đúng là cuộc sống a, lại có người giống hoàn cảnh của cô đến đáng kinh ngạc như vậy?! Chỉ khác thay vì sau khi mất tất cả cô quyết định đòi bằng được số tiền cha cô để lại, sau đó đi du học, bắt đầu cuộc sống khó khăn nơi đất khách thì cô gái này lại cố gắng bám lấy, tìm cách leo lên giường của người chú trên danh nghĩa, em trai của cha dượng, mặc dù hai người hoàn toàn không máu mủ, quan hệ huyết thống với nhau nhưng … cũng quá là .. ấu trĩ đi.

Người chú đó chính là người đàn ông tên Lam Ly, đẹp trai, giàu có, là người duy nhất không tìm cách đá cô gái ra khỏi nhà, nhưng từ bây giờ chắc sẽ khác rồi a, từ cái khoảnh khắc cô gái trần truồng gào thét đó thì ông chú chắc sẽ không bận tâm đến cô gái này nữa rồi. Cô là người ngoài nhìn toàn bộ cuộc sống của cô gái trong mơ, coi như người ngoài có cái nhìn khách quan hơn, không nên đụng vào người đàn ông Lam Ly đó, nếu muốn sống yên ổn, tốt nhất phải khiến anh ta không ghét cô, ít nhất còn có hy vọng về tương lai tốt hơn. Được rồi, từ bây giờ cô sẽ sống theo cách cô muốn, Y Kiều, fighting!!!

Do quá phấn chấn nên có thêm một người hiện diện trong phòng lúc nào cô không hề để ý, mãi đến khi cảm nhận được nhiệt độ phòng dường như giảm xuống cô mới hay biết. Một người đàn ông với khuôn mặt lãnh cảm cùng ánh mắt tràn đầy vẻ khó chịu, nhưng không thể không thừa nhận rằng anh ta quá soái a! Mày đậm, mắt phượng cùng sóng mũi cao thẳng, mặc dù trên người tản ra luồng khí như cấm người khác đến gần, nhưng khuôn mặt điển trai cùng vóc người cao ngất này chắc không ngăn được các cô gái ảo tưởng về anh ta đâu. Chính cô từ những ngày đầu nhìn thấy anh ta cũng không thể dời mắt nổi, người đàn ông này so với trong mơ còn xuất chúng gấp vạn lần, Lam Ly, người chú trên danh nghĩa!

“ Xem ra cô vẫn chưa có ý định từ bỏ?” Giọng nói lạnh lẽo vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của cô.

“Chú …” Lời cầu xin như mắc kẹt nơi cổ họng vì ánh mắt lạnh băng của người đàn ông đối diện.Anh ta nheo mắt nhìn Y Kiều khiến cô nhụt chí.

Nếu không cầu xin tha thứ, đừng mong lần sau còn cơ hội!

“Chú … chuyện hôm qua, thật lòng cháu đã quá hồ đồ! Là cháu đã vọng tưởng, nhưng có thể bỏ qua được … đúng không ạ?”

“Cô nói xem” Lam Ly khoanh tay trước ngực, thái độ như đang xem trò vui khiến cô cảm thấy nhục nhã. Cô đời trước dù có đến đường cùng cũng chưa bao giờ phải khụy lụy đến mức này! Nhưng cô gái này thật sự đã đắc tội với quá nhiều người, nếu không có người trước mặt, thì không dám nghĩ sẽ thảm đến độ nào! Biết cương nhu đúng chỗ mới là người thông minh, cô không thể để hỏng việc!

“ Chú đã đến đây, dù là vì gì thì cũng không thể phủ nhận rằng quan tâm đến cháu! Chính vì vậy …

Hừ!

Tiếng cười khinh khỉnh, ánh mắt coi thường của anh ta khiến Y Kiều không thể không nhíu mày.

“Là tò mò! Tò mò cô đã chết chưa!” Câu nói thốt ra như cái tát khiến cô choàng tỉnh, sững sờ nhìn người đàn ông trước mặt.

“Từ khi nào danh xưng chú cháu lại khiến cô yêu thích như vậy? Lại muốn đổi chiến thuật?” Thái độ đầy vẻ miệt thị khiến Y Kiều tức run người, cố gắng ngậm chặt miệng nhẫn nhịn, nếu cô mở miệng không biết sẽ có thể thốt ra những gì!

Anh ta bước lại, bàn tay to lớn dùng sức nắm cằm cô, như hận không thể bóp nát nó. Ép cô phải đối diện với ánh mắt rét lạnh đó.

“Đừng vọng tưởng, đây là sự nhân từ cuối cùng dành cho cô!” Bỏ lại câu nói, anh ta lạnh lùng bước ra ra ngoài. Cánh cửa bị lực đóng mạnh mà phát ra tiếng vang lớn.

Là người trực tiếp nhìn thấy cuộc sống của cô gái này suốt năm trời, không phải cô nên biết người đàn ông này tàn nhẫn sao? Anh ta làm sao có thể là người dễ thương lượng?

Nhưng dù sao Lam Ly cũng chưa ghét bỏ đến mức đạp đổ cô, phải nhanh chóng lấy lại số tiền mà cha cô gái này để lại, trước hết phải giải quyết từ bà mẹ kế rồi!

……..

Lăn lộn mấy tiếng đồng hồ cuối cùng cô cũng có thể về được nhà của cô gái. Cuộc đời cô chưa bao giờ phải nài nỉ người khác cho quá giang như thế này, thật sự ngay đến một xu cũng không có.

“Ái chà, cũng biết đường mò về nhà?” Giọng nói mỉa mai của cô chị kế vang lên. Cô nàng đang tưới cây, cả ngày giả giả tạo tạo ra vẻ tiểu thư đài các, hiền thục, ngây ngô, nhưng thực chất lại thối rửa đến mức nào. Cô ta trong lòng cũng thèm muốn người chú Lam Ly nhưng cũng khá khôn ngoan mà che dấu, lúc nào cũng vở kịch e thẹn khiến người xem như cô cũng phát mệt mỏi.

“Dù học người chăm cây bón hoa cũng không khiến nhân cách chị thơm thêm chút nào đâu a”

“Mày …”

Bỏ lại sau lưng khuôn mặt đang tức điên như phun trào, cô bước nhanh vào nhà.

Y Kiều nhanh chóng thu dọn quần áo, vì cô khẳng định mấy giờ nữa cũng không thể ở trong ngôi nhà này nữa.

“Con kia, mày vừa xúc phạm con gái tao đúng không?!” Giọng nói the thé của bà mẹ kế gằn lên sau lưng cô, hai mẹ con họ như hận không thể một ngụm nuốt chửng cô vậy.

“Con nào dám ạ!” Tốt nhất bây giờ cô nên diễn tuồng với họ một chút.

“Mày không cần ngụy biện, con gái tao uất ức, tổn thương, hậu quả mày đủ bản lĩnh gánh không?!” Rõ ràng là hỏi nhưng thật chất là đến chất vấn cô thì đúng hơn!

“Ông già mày chết, tao nhân từ chứa chấp một đứa ăn bám như mày, còn không biết liêm sĩ mà sống tử tế! Đồ con chó hoang!”

“Thật là cao thượng quá, mẹ ghẻ khiến con cả đời không thẻ trả nổi ơn huệ đâu!”

“Mày …” Bà ta ánh mắt như phun ra lửa, nghiến răng nhìn cô:”Cút ra khỏi đây! Đã là chó hoang còn cắn người như mày đừng để tao nhìn thấy mặt!!”

Mẹ nó chứ, con mụ này có thật là người có học thức không vậy? Lời lẽ khiến người khác mở mang tầm mắt đấy!

“Tôi cũng không dám phiền hai vị, nhưng trước khi đi cũng nên lấy hết đồ của mình chứ, đúng không mẹ kế?” Thấy cô thay đổi thái độ, bà ta nheo mắt lại, vẻ mặt tràn đầy khó hiểu:”Tiền của bố tôi để lại cho tôi cũng nên đưa lại chứ?”

“Mày đang nói hàm hồ gì? Còn không phải mày quá thất lương khiến bố mày không để lại đồng nào sao? Đã mau quên tờ di chúc rồi?”

“Tội làm giả di chúc cũng không nhẹ đâu! Bà nói xem, tôi là con gái ông di chúc thế nào có thể không nói với tôi a? Chi bằng chúng ta nhờ pháp luật giải quyết, không biết chừng lại lòi ra một tờ di chúc giả a!”

Nhìn thấy vẻ mặt biến sắc của bà ta cô biết đã thành công phần nào. Nhưng không thể vui mừng vội được.

“Vả lại, mẹ kế à, có phải cuộc sống giàu sang đã khiến trí nhớ bà giảm ? Giảm đến mức đã quên luôn xuất thân của mình rồi? Không biết tội giết người có bị phạt nặng không a?”

Từng câu nói của Y Kiều thốt ra khiến sắc mặt bà ta càng ngày càng xám xịt. Như không thể tin được.

“Mày có bản lĩnh thì làm gì đi! Cho dù mày biết những gì thì đã sao? Tao cũng mong chờ khả năng mày làm gì tao đấy!”

“A mẹ kế, con thật không có bản lĩnh gì, nhưng, chú Lam Ly thì có nhiều a!”

Ngay sau khi cô nhắc cái tên đó, mặt nạ bình tĩnh bà ta cố gắng trụ cuối cùng cũng bể ra từng mảnh, kinh hãi nhìn cô.

“Mày muốn gì?”

“Còn phải xem nhân phẩm của mẹ kế đáng giá bao nhiêu a?”

“Mày nói nhanh đi!” Mắt thấy vẻ mặt mất kiên nhẫn của bà ta, cô nhanh chóng quay lại trạng thái nghiêm túc. “Chó cùng bứt giậu”, bà ta mà thay đổi thái độ là “sôi hỏng bỏng không” mất.

“10 tỷ! Tôi muốn 10 tỷ!”

“Nó bị điên rồi! Mẹ, mẹ đừng để nó lấn át nữa!”

“Gia tài có bao nhiêu bà hẳn biết rõ, tôi xin một con số nhỏ như thế chắc không khiến bà khó xử ha?”Mặc tiếng la ó, phản đối của chị kế, cô và bà ta mắt đối mắt, không ai nhường ai.

“Sau khi cầm tiền, mày lập tức cắt đứt mọi quan hệ với nhà này, cút ra khỏi đây!”

“Ok, thành giao!”

Sau đó cô thành công cầm ngân phiếu ra khỏi nhà dưới ánh nhìn đầy căm hận của hai mẹ con bà ta.

Dù sao ván cược này cũng quá liều lĩnh. Nếu không phải cô là người chứng kiến toàn bộ sự việc trong gia đình này, làm sao có thể biết được thật ra người mà ba cô gái này muốn cưới là chị gái bà ta, hai chi em song sinh, giống nhau như hai giọt nước, nhưng vì đố kỵ bà ta đã giết chết cô chị, có lẽ ba cô gái đã biết chăng? Nhưng nếu không nhờ cái tên Lam Ly đó thì tất cả đã thành công dã tràng rồi! Mọi người luôn nghĩ anh ta cưng chiều cô, nhưng sự tình bên trong ai biết rõ a! Dù sao cũng vô tình mắc nợ anh rồi, Lam Ly!

Bạn đang đọc BIẾN THÚC THÚC THÀNH LÃO CÔNG sáng tác bởi vudiem

Truyện BIẾN THÚC THÚC THÀNH LÃO CÔNG tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vudiem
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.