Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày bình thường

Tiểu thuyết gốc · 1007 chữ

.

Từ khi ta tỉnh lại đến giờ đã một tháng, đã khỏe hơn rất nhiều, ít nhất có thể tự bước xuống giường. Diệp Hạ ngày nào cũng đến thăm ta, mang đến trân quý đồ vật bồi bổ kinh mạch cho ta. Hắn hẳn vẫn là chưa chấp nhận sự thật kia đi....

Người chữa cho ta là thái y, Diệp Hạ đương nhiên biết được ta đã không thể nào tu luyện nữa, thế nhưng hắn cứ cố, ngày nào cũng mang những thứ trân quý trong cung đến cho ta.

Tạp Nhan đã bị hắn đánh chết, liền là Mộ Hình Như cũng không thể can được hắn. Diệp Hạ chỉ mới nhỏ như thế, đồng tuổi ta thế nhưng hắn không có cảm giác gì khi lấy đi một mạng người cả. Dù sao thế giới này cũng không có luật cấm giết người gì đó, hoàn toàn ổn cả thôi, ta cũng vậty, đâu có bị cái gi đó ngăn cản đâu.

Thừa tướng phụ thân cũng không dám chọc giận hắn, liền những ngày này so với khi xưa đối xử với ta tốt lắm. Ta cứ như thế bởi vì được hắn quan tâm, làm người khác không thể nào không đem ta nâng như trứng hứng như hoa được. Sẽ không có người châm chọc không nhìn, sẽ không có người mỗi ngày luôn đánh ta.....

. . .

Ở trong vườn, ta dựa một góc đào thụ đọc sách, Diệp Hạ ở bên cạnh vừa rót trà cho cả hai vừa thưởng thức bánh mứt hoa đào cống phẩm từ nước lân bang gửi đến.

“ Ngũ điện- Hạ tử, hôm nay ngài học ở Tần Viên thế nào ?” Liền là hắn không cho ta kêu ngũ hoàng tử ngũ điện hạ gì đó, không cho kêu Hạ vương, ta phải đổi cách danh xưng. Thật tình người gì đâu mà để ý tiểu tiết thế không biết ~

Hắn sáng đến Tần Viên học viên, nơi là con cháu quý tộc hoàng tộc đều phải đến học, đến chiều lại đến chỗ ta bên này. Hẳn là sợ ta bị thương không thể ra ngoài liền buồn chán đi, kì thực....ta chẳng buồn chút nào cả đây.

“ Nhàm chán, hôm nay vẫn lại dạy cái gì đó linh-” Diệp Hạ nói đến đây đột nhiên khựng lại, đổi cái khác câu nói. “ Đám lão sư đều thích lảm nhảm thôi, chẳng thú vị gì cả.”

Ta biết, hắn nói đến linh căn hẳn là để tu luyện, thế nhưng hắn lại không muốn ta buồn mỗi khi nhớ đến việc ta không thể tu luyện đâu.

Hài tử ở đâu mười tuổi liền đến học viện, đi học rồi tu luyện. Ta liền năm nay vừa lên mười, gặp cái này vận rủi vẫn chưa thể đến trường. Diệp Hạ cũng không nghĩ cho ta đến trường, ở cái thế giới không thể tu luyện này, ta là loại người sẽ nhận lấy hàng loạt khinh bỉ nhất.

Liền Liên Tinh đại lục, Diệp Tinh đại lục, Phong Linh đại lục, tam cái khu liền hợp lại tạo thành trung tâm môn phái. Ở môn phái tu luyện, thông qua truyền tống mới có thể bước lên Thần giới, nơi ở của Thần tộc.

Ma giới, một cái khác giới lại nằm ở cái khác không gian, không ai biết quá lối vào của nó ở đâu. Chỉ có ma tộc nhân và ma thú mới biết được lối vào, bọn chúng nghe nói thích nhất xâm lấn nhân loại, nghe nói thích nhất là giết chóc.

Liền cấp bậc tu vi rất đơn giản, từ một đến một trăm là giới hạn, chỉ khi ra khỏi nơi đây mới có thể tiến lên cái cảnh giới cao hơn. Tựa như Thần giới, Thần Hoàng Sở Ly từ ngàn năm trước cấp bậc đã vượt quá một trăm hai mươi từ lâu.

Từ 1 đến 10 gọi Linh Nhân Cảnh, 10 đến 20 gọi Hợp Nhân Cảnh, 20 đến 30 là Ly Nhân Cảnh, 30 đến 40 là Thiên Nhân Cảnh, 40 đến 70 là Tạo Hóa Cảnh, 70 đến 80 là Vô Kỳ Cảnh, 80 đến 90 là Thánh Cảnh, 90 đến 100 là Thần Cảnh.

Mỗi người sinh ra trên thế giới này ai cũng biết tu luyện, chỉ có linh căn là khác nhau. Địa căn, nhân căn, và thiên căn, chính là ba loại căn cốt duy nhất có trên đại lục này.

Địa căn người không thể vượt quá Linh Nhân Cảnh, Nhân Cảnh là bình thường nhất tu luyện, vẫn có thể đạt đến Thần Cảnh, thế nhưng con đường lại khó không thể tả.

Thiên căn là tốt nhất, Diệp Hạ và cả Diệp Ngọc Hàn đều là thiên căn, đại tỷ tỷ của ta là nhân căn bậc năm đâu.

Ba loại căn cốt phân làm mười bậc phân cấp, Diệp Hạ và cả Diệp Hàn đều là thiên căn bậc bốn, đại tỷ tỷ ta muốn qua lại với Diệp Hạ chỉ với tư chất bình thường này quả thực không xứng rồi. Phải biết còn bao nhiêu nữ nhân thiên phú cao hơn nàng thế nhưng chỉ thua nàng cái khí chất mà vẫn không lọt được vào mắt của bọn hắn đấy thôi.

Ta chưa từng xem quá linh căn, bởi vì ta đã không thể đến quá kỳ nhập học. Thế nhưng ta đoán nó phải là thần căn, chỉ có thần tộc huyết mạch mới có thần căn, với linh căn này, liền đến cấp 20 Hợp Nhân Cảnh ta dùng chưa tới vài tuần đó.

Ta không vội tu luyện liền là vì điểm đó, ta muốn để mọi người hết hi vọng với ta vào việc tu luyện. Ta muốn ở thần không biết quỷ không hay tiến hành kế hoạch của mình.

Thế nhưng, trong bước đầu tiên của kế hoạch của ta….chính là phải đến Tần Viên học viện đã....

Bạn đang đọc Bi Thảm Thiết Cuộc Sống Trả Thù sáng tác bởi Phi_Ma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phi_Ma
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.