Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ mất tích không thể tưởng tượng được trong phòng kín (2)

Phiên bản Dịch · 1299 chữ

Bước dọc theo cầu thang kéo dài xuống dưới, Liễu Hàng không nhìn rõ thứ gì cả, tay lần vào cánh cửa này đã là cánh cửa thứ ba.

Phòng của Liễu Hàng là phòng thứ bảy từ trên tính xuống trong tòa tháp màu nâu, mà anh vừa đi lên ngang qua căn phòng thứ sáu, sau đó anh lại đi xuống tức là bắt đầu đếm từ cánh cửa thứ sáu, bây giờ đã chạm đến một căn phòng trống không có ai, cũng chính là căn phòng thứ tám từ trên xuống.

- Mình có muốn đi xuống nữa không chứ?

Liễu Hàng do dự dừng bước lại, âm thanh phía dưới ngày càng rõ ràng, hình như là phát ra từ tầng dưới cùng của cầu thang, không giống được truyền tới từ mấy căn phòng ở giữa.

Nhắc đến đây, Liễu Hàng quả thật hơi sợ, anh từ xưa đến giờ đều không lớn gan, cũng đã từng thừa nhận như vậy, còn bị ông nội mắng chửi một trận! Trong mắt Liễu Kiều Bồ, đàn ông nhất định phải giống như anh hùng trong quân đội cứng rắn tựa sắt thép, mà người cháu này của ông lại nhát gan như chuột vậy.

- Hay cứ đến xem thử một lát?

Liễu Hàng tự hỏi mình lần thứ hai.

Anh rất muốn biết ở dưới đang phát ra tiếng gì, cũng vừa sợ gặp phải chuyện không may, chẳng hạn như....

Chính Liễu Hàng cũng không hình dung ra được, chắc giống những thứ như ác quỷ oan hồn trong câu chuyện bà nội kể lúc nhỏ, Liễu Hàng không biết tại sao bản thân mình đối với mấy thứ này lại nửa tin nửa ngờ, đến tận bây giờ vẫn chưa thoát ra được.

Tim bên trong lồng ngực đập liên hồi, Liễu Hàng rất muốn quay đầu đi về phòng mình, nhưng nghĩ đến mấy câu trách mắng của ông nội, Liễu Hàng rất muốn chứng mính bản thân mình.

Răng đã vô thức cắn chặt môi dưới, môi cũng trở nên trắng bệch, bàn tay cũng dần dần đổ mồ hôi lạnh! Do dự như thế rất lâu cuối cùng Liễu Hàng quyết định, bước chân bắt đầu bưới xuống dưới, lần này càng cẩn thận chậm rãi hơn nhiều.

Vừa đi được mấy bước, đột nhiên có một cái bóng màu đen từ phía dưới phóng lên, bay qua người Liễu Hàng, thật sự là chân không chạm đất mà bay qua! Cái bóng kia bay qua sát ngang vai của Liễu Hàng, dừng lại ở bậc thang sau lưng anh.

Thiếu chút nữa là muốn rớt tim ra ngoài luôn, Liễu Hàng run rẩy cầm cập quay đầu lên nhìn.

- Hô.... thì ra là một con mèo mun! Dọa chết ta rồi!

Trước mắt là một con mèo đen nhỏ thó, đôi mắc của nó như ác quỷ vậy trừng trừng nhìn Liễu Hàng một hồi, sau đó chạy lên phía trên hành lang, ra bên ngoài cây cầu dưới mái nhà. Lúc này Liễu Hàng mới nghe vang đến âm thanh dọn tuyết từ trên đó, có lẽ là đã có người thức dậy.

Hôm qua chị Vương có nói với bọn họ, mọi người trong nhà sẽ thức dậy lúc 5 giờ rưỡi. Liễu Hàng tỉnh táo trở lại, vội vã chạy lên một đoạn, hơn phân nửa bậc thang đã được mặt trời chiếu sáng, Liễu Hàng nhíu mày suy nghĩ:

- Sao mới 5 rưỡi mà trời đã sáng như vậy? Hơn nữa bây giờ còn là mùa đông nha!

Nhưng anh nhanh chóng gạt bỏ mối nghi ngờ, lâu lâu dậy trễ một lần cũng là điều bình thường thôi, sao mình lại tự xem chuyện này là kỳ lạ. Thật là.

Trên người rõ ràng cảm nhận rõ ràng một cơn lạnh giá từ bên ngoài, Liễu Hàng quay trở lại phòng mình để lấy áo khoác, bởi vì cánh cửa tòa tháp màu nâu đã có người mở ra, máy điều hòa không khí ở trung tâm hành lang cũng đã tắt, không bao lâu nữa, toàn bộ khí ấm ở đây cũng sẽ tan đi hết.

——

Bóng đen trốn ở trong góc dưới chân cầu thang, hắn run lẩy bẩy, con mèo đen trong ngực đã bắt đầu đói bụng, cào lên vách tường.

Bóng đen muốn ngăn nó lại, nhưng con mèo nhỏ kêu lên như tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh, đúng là dọa bóng đen sợ hết cả hồn.

‘Nó không biết chui ra từ đâu? Nếu như bởi vì nó mà bị người khác phát hiện ra, ta sẽ rất khó khăn...’ những ý tưởng sợ hãi không tự chủ được bắt đầu dâng lên trong đầu bóng đen, giống như cỏ dại mọc lên lan tràn từ đất vậy.

Con mèo nhỏ có lẽ vì tối hôm qua lạnh quá nên mới từ bên ngoài nhảy vào. Không có ai phát hiện ra nó, cho đến khi bóng đen nấp vào góc khuất này, mới vô tình đạp trúng cái đuôi nó.

Sự việc xảy ra bất ngờ, làm người vừa mới đi ra khỏi phòng quay sang, đi đến hướng hắn đang trốn, hình như muốn xác nhận bên dưới lầu có vật gì.

Bóng đen thấy vô cùng phiền não, vận khí đúng là quá kém, nếu như theo tính tình bình thường của hắn, đã đá cho con mèo trước mặt một cái bay đi xa rồi. Nhưng bây giờ không thể như vậy, bởi vì lúc này nếu gây ra bất kỳ tiếng động nào lớn hơn, cũng có thể làm cho người trên lao thẳng xuống đây.

Nhưng âm thanh cào cấu vách tường kia thực sự rất khó nghe, bóng đen buông tay một chút, con mèo kêu lên một cái thoát đã chạy đi rất xa, còn dùng con ngươi giống như ác quỷ đó liếc hắn một cái.

‘Nó lại dám coi thường mình. Nếu còn để ta gặp ngươi lần nữa, nhất định sẽ bắt ngươi đi nấu lẩu.’

Trong lòng bóng đen kia còn muốn tính tonà với con mèo, nhưng thân thể lại rúc vào trong góc tường hơn.

Con mèo đen sau khi thoát khỏi trói buộc kia chạy lên phía cầu thang, cũng khiến người khắp đến gần kia quay đi.

Cho dù như vậy, bóng đen cũng không thể buông lỏng, đoán rằng bên ngoài trời đã sáng, mấy người trong nhà hẳn đã thức dậy, bóng đen nhanh chóng đứng lên, giống như đặc công trong mấy bộ phim trên ti vi vậy, dựa lưng vào một góc tường bắt đầu lục lọi góc tường bên kia.

Ánh nắng mặt trời không thể chiếu đến chân cầu thang, trong bóng tối truyền đến tiếng gạch đá ma sát, bóng đen giấu mình thành công vào một nơi đặc biệt dần dần không còn thấy nữa. Bây giờ ngoài hành lang, vô tình lại có nhiều hơn một căn phòng trống, mà căn phòng này đã bị khóa từ bên trong đêm hôm qua.

Cũng không ai biết đây là một căn phòng trống, người giúp việc nhìn tận mắt anh ta đi vào phòng, lúc đi lên lầu, còn đích thân nghe thấy âm thanh khóa trái từ bên trong.

Nhưng người bên trong hoàn toàn biến mất sau một đêm! Từ một căn phòng khóa trái cửa, không có bất kỳ cửa sổ nào có thể ra ngoài, trong phòng kín lại như không khí biến mất không còn dấu vết.

Rất nhanh sẽ có người phát hiện chuyện này, mà người phát hiện chuyện này cũng không lâu nữa, sẽ tự mình đón nhận một tai nạn quái dị!

Bạn đang đọc Bí Mật Của Ngôi Nhà Ma Quái của Tiểu Vận và Tiểu Vân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnAnh519
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.