Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồng dao và giải đố (1)

Phiên bản Dịch · 1285 chữ

Trở lại phòng khách, Văn Mạn Mạn mới để ý rằng cô còn cầm cuốn sách trên tay, vừa nãy quên cất lại kệ sách, nên suy nghĩ thôi để xem qua giải khuây một chút cũn g được. Cô nhìn thoáng qua bìa sách.

Đây là một quyển sách bìa cứng làm bằng da khá dày, nhìn qua rất giống kiểu sách học thuật, hình như là loại xuất bản lần đầu tiên, dù sao trên gáy sách có ghi rõ, Văn Mạn Mạn cũng không nhìn kỹ.

Cô ngồi vào một cái ghế trống đối diện Tần Sâm, lại trùng hợp gần với chiếc đàn piano lớn trong phòng khách, chỉ cần xoay người là có thể chạm được chiếc đàn.

Đào Mộ Thanh bên cạnh hỏi cô:

- Sách gì vậy?

- Ừm... “Toàn tập đồng dao các nước.”

Văn Mạn Mạn trả lời.

Không ngờ rằng Hạ Hồng Thị đột nhiên đến bên kia tai của Văn Mạn Mạn ghen tị nói:

- Như thế nào? Nắm được cơ hội rồi à? Cậu cũng bạo gan thật đấy!

- Cậu nói gì vậy?!

Văn Mạn Mạn kinh ngạc trả lời cô bạn. Nhưng cô nhanh chóng hiểu tại sao Hạ Hồng Thị lại hỏi như vậy, bởi vì trên mặt cô ấy hiện ra một biểu cảm vừa hâm mộ vừa ghen tị.

Hạ Hồng Thị bình thường không phải kiểu người hay làm bộ, chỉ là cô rất thích Uẩn Dạ Diêu, một người hâm mộ không đủ tự tin nói chuyện cùng thần tượng, thì tự nhiên trong lòng sẽ nảy sinh chút ghen tị.

Văn Mạn Mạn nhìn thấy cô bạn ngoài mặt cười nhưng lòng không vui, mới thuận miệng nói:

- Chờ lát nữa, mình giúp cậu làm quen một chút, nhưng sau đó phải dựa vào cậu rồi. Tâm tư của người nổi tiếng đâu dễ đoán được.

- Thật vậy chứ? Cám ơn nhé, khi về mình sẽ mời cậu bữa cơm.

Hạ Hồng Thị thấy một người bình thường đều nói chuyện nghiêm túc như Văn Mạn Mạn bây giờ lại nhiệt tình trả lời như vậy, lập tức vui vẻ nhỏ giọng nói. Khuôn mặt tươi cười như hoa.

Mấy câu này bị Uẩn Dạ Diêu ngồi bên cạnh nghe thấy hết, anh chỉ cười khổ một cái, cũng không có phản ứng gì khác cả, vì thời tiết rét lạnh này mà anh bị cảm một chút, nên khi uống một ngụm cà phê nóng vào, cổ họng liền cảm thấy thoải mái không ít.

Uống hai ngụm xong, Uẩn Dạ Diêu lại cảm thấy có gì đó không đúng, cà phê vẫn còn đang nóng hôi hổi, anh nhìn những ly khác trong tay mọi người, mặc dù đang ở trong phòng có điều hòa nhưng đã không còn tỏa khói nữa.

Nghi ngờ nhanh chóng trở thành suy đoán, Uẩn Dạ Diêu nhìn từng vị trí mỗi người trên bàn, đầu tiên lông mày nhíu lại, sau đó lại dãn ra, cuối cùng lại thở ra một cái, vì tránh ánh mắtnào đó, liền bưng ly cà phê lên uống một ngụm lớn.

Tiểu Nhã Nhã bên cạnh có lòng tốt nhắc nhở:

- Uẩn tiên sinh uống từ từ, người giúp việc vừa đem ly cà phê của anh đi hâm nóng lại, cho nên vẫn còn rất nóng.

- À, cảm ơn...

Trong lòng có chút căm hờn và bất lực, Uẩn Dạ Diêu vội vàng nói cảm ơn, một ít cà phê tràn ra khóe miệng, liền bị khănăn giấy lau đi.

Lúc này, ở phía đối diện mọi người đang cùng thảo luận về nội dung cuốn “Đồng dao các nước toàn tập” kia, bọn họ tìm được một bài đồng dao rất nổi tiếng, nên đang hào hứng bàn luận.

Mọi người ngồi ở hai cái bàn ghép lại trong phòng khách, rất gần với cửa phòng của chủ nhà, cho nên không thể nói quá lớn tiếng, nhưng cuộc thảo luận vẫn thu hút được sự chú ý Uẩn Dạ Diêu và mọi người.

Diêu Mộ Thanh đem sách từ trong tay mình đưa cho bà Đường đang ngồi bên cạnh nói:

- Bà ơi, nếu bà có hứng thú thì cùng xem một chút đi ạ.

- Phải không! Để ta xem một chút.

Bà Đường nhận lấy sách, mang kính lên, bắt đầu mở ra đọc nội dung một trang lên.

Lời nói của bà Đường không hề quá vang dội, nhưng so với người bình thường thì trầm ấm có cảm tình hơn hẳn, mọi người vì thế yên tĩnh trở lại.

- Ừ... Ta xem một chút, đều là những bài đồng dao rất nổi tiếng. Bài đồng tiên tên là “Lộ”, không rõ tác giả.

“Thiên lý thảo, hà chương thanh; thiên lý thảo, hà thanh thanh; thập nhật bặc, bất đắc sinh” đây có lẽ là một bài châm biếm tình trạng xã hội thời đó! Ta nhớ hình như đây là một câu đố, 'Thiên lý thảo' và 'Thập nhật bặc' mỗi câu nói đến một từ, ghép lại chính là tên một người thời xưa, mọi người đoán xem đó là ai?

Ngay sau lời của bà Đường, mấy người thanh niên liền thảo luận rôm rả.

Mạnh Kỳ Nhi là người nói đầu tiên, nhưng cô đưua ra rất nhiều đáp án đều không đúng, nên nản lòng nhường mấy người khác. Ấy thế Văn Mạn Mạn lại nói đúng chữ thứ nhất:

- Trong 'Thiên lý thảo', ‘Thiên lý’ ghép lại sẽ được chữ 'Trọng', thêm đầu của chữ ‘Thảo’ vào, thì chính là chữ 'Đổng' đúng không?"

- Cô gái, xem ra cô đã xem qua bài đồng dao này rồi nhỉ, nếu không làm sao có thể trả lời nhanh như vậy?

Bà Đường hỏi.

- Đúng ạ, cháu đã từng nhìn thấy ở trên mạng, nhưng đã nhiều năm trước rồi, còn đoạn sau là...

Văn Mạn Mạn khảng khái thừa nhận.

- Cô đừng nói ra, đừng nói ra, để tôi đoán một chút. - Liễu Hàng cắt ngang lời của Văn Mạn Mạn - ‘Thập’ với ‘Nhật’ gộp lại sẽ được chữ ‘Tảo’, nhưng rốt cục chữ ‘Bặc’ kia có tác dụng gì chứ.

- Anh suy nghĩ một lát có thể đặt chữ ‘bặc’ vào chỗ nào của chữ ‘Tảo’?

Văn Mạn Mạn nhắc nhở Liễu Hàng, nhưng ông nội của anh lại không gợi ý, Liễu Kiều Bồ nói:

- Đồ ngốc! Ngay cả điều này cũng không biết!

- Hay ông nội nói xem thử đi ạ...

Hai mắt Liễu Hàng sáng lên nhìn ông nội, vốn muốn cho ông một cơ hội để thể hiện, không ngờ mặt ông cụ lập tức đỏ bừng, thiếu chút nữa phun cả ngụm cà phê lên mặt anh, tức giận nói:

- Tự mình nghĩ đi!

- À, thì ra ông nội cũng không giỏi hơn cháu là bao!

Liễu Hàng cố ý trêu đùa, một câu đố chữ đơn giản như vậy mà bọn họ tôi một câu anh một câu, làm bầu không khí thoải mái đi không ít, mọi người đều cười to thành tiếng.

Liễu Kiều Bồ trừng mắt nhìn cháu trai một cái, không để ý đến anh nữa, tự mình uống cà phê.

Bà Đường thấy cũng được rồi, liền nói:

- Là chữ 'Trác', nên 'Thiên lý thảo, thập nhật bặc' ý muốn nói đến Đổng Trác.

- À! Thì ra là như vậy.

Trong tất cả mọi người chỉ có Mạnh Kỳ Nhi là có vẻ bất ngờ, những người khác đều là biểu cảm hiển nhiên, bởi vì thực ra đáp án không hề khó đoán, những người có hiểu biết một chút về từ ngữ thì có thể đoán ra được.

Bạn đang đọc Bí Mật Của Ngôi Nhà Ma Quái của Tiểu Vận và Tiểu Vân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thiên_Nhai
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật AnAnh519
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.