Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

7 năm đơn phương kết thúc, khởi đầu mới bằng một nụ cười

Tiểu thuyết gốc · 599 chữ

Đã qua khai giảng, lúc này, mọi thứ dần ổn định, giáo viên, học sinh tất cả đều sắp xếp về vị trí của mình. H với điểm số tệ hại của nó đã bị chuyển xuống 1 lớp cá biệt, vẻ mặt của nó hiện rõ không hài lòng, nội tâm dấy lên khao khát cố gắng học để chuyển lớp.

- ê, mày có định chuyển lớp không.

Mắt nó nheo lại, trầm đục, giọng nói mang cảm giác khó chịu.

- chuyển chứ, lớp này thì học hành đéo gì.

S, thằng ngồi cùng nó từ những buổi đầu nay cũng chuyển xuống dưới với nó, nhìn một đám hỗn tạp nhao với những trò bắt nạt người mới hay những bộ bài ba cây, góc phòng là 1 núi rác chồng chất bốc mùi, có chút đồng cảm về việc đi khỏi đây a.

- haizz, thôi tao cũng đành cố gắng vậy. Tao đéo thể nhìn nổi mà.

Lúc này, một vài thành viên còn lại của lớp bắt đầu vào, nó ngẩng đầu lên, gặp một ánh mắt nhìn mình.

" thằng này nhìn được a " H tự nhủ rồi cũng cười nhẹ đáp trả. Ai ngờ nó nở nụ cười tươi rồi lại gần hỏi :

- mới chuyển à? giọng thằng này nghe rất trong, âm điệu cũng rất chuẩn, tuy là giọng phổ thông nhưng nghe rất hay a. H thầm nghĩ, nó cười cũng đẹp thật.

- ờ, mới chuyển. S đáp

"ớ không phải hỏi mình à. Ớ , mình hớ à. Đ-t, nhục vãi lòn" H nhủ thầm. May là mặt nó sớm luyện thành không biểu thị cảm xúc, không thì..

- Còn thằng này cũng mới đến à, xuống kia đánh bài với bọn tao không ? Nó vừa hỏi vừa cười. Thật sự, lúc này H bị nụ cười đấy của nó cuốn rồi, ở một nơi như này, nó lại có thể giữ được nụ cười như thế, trong veo như ánh nắng vàng cuối thu, không có suy nghĩ vẩn đục, H nhìn nó cười như nhìn thấy mặt trời của riêng nó vậy. Ánh sáng sáng xuyên qua lớp da mặt không cảm xúc của nó, tựa như dòng nước ấm áp chảy xuống trái tim lạnh, làm nó cảm giác tim mình hẫng một nhịp. Luống cuống một chút, nó cũng bình tĩnh.

- Bọn mày chơi đi, tao không chơi, hơn nữa vào giờ rồi còn gì?

- tiết đầu không có giáo viên, không chơi cứ xuống cho vui, ngồi đây làm đéo gì.

- xuống trước đi, t xuống đây

- nhanh không hết chân. Rồi nó xuống tụ họp với đám đánh bài bên dưới. H thì vẫn ngẩn ngơ

"Bao lâu rồi mình mới có lại cảm giác này nhở, mình tưởng nó đã hết khi để nó cho cô ấy rồi chứ, vậy cảm giác hẫng mất vừa rồi là gì đây. Kì lạ thật! " mắt nó thoáng buồn, nhớ vu vơ về kỉ niệm ấy, về một đoạn tình cảm, theo đuổi một người con gái, người ta biết, người ta ghét, người ta xa lánh, nhưng vẫn cứ thầm yêu. Tới bây giờ, có lẽ cũng là tròn 7 năm, 7 năm đơn phương một mối tình, mơ hồ thật.

"Thôi, xuống chỗ chúng nó vậy." Nhấc người khỏi ghế dài một cách chậm chạm, như còn suy nghĩ một cái gì đó.

- Xuống đây nhanh lên! A giục nó, khóe miệng vẫn cong môi chếch lên.

"Nó cười đẹp thật." H tự lẩm bẩm sau đó nhếch mép cười.

Bạn đang đọc Bé Con, Có Khi Cả Đời Tao Gọi Mày Như Vậy sáng tác bởi dh3082

Truyện Bé Con, Có Khi Cả Đời Tao Gọi Mày Như Vậy tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dh3082
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.