Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Kiếm đồ

Tiểu thuyết gốc · 1015 chữ

Bên ngoài Lan Lăng phường khá đơn giản, thậm chí không có ai trông coi nhưng bên trong nó hoa lệ hơn ngươi tưởng. Sở dĩ Du Lãng đến đây vì hắn có một thẻ Chí Tôn, được đãi ngộ như vua chúa, thỉnh thoảng trang cái bức cũng không tệ.

Chợt, giọng nói của linh hồn Du Lãng lại vang lên như có như không:

- Cha, con cảm ứng được 4 tia linh hồn ở gần đây.

- Còn không mau thu thập đi.

- Nhưng là.... Cha, ngươi tiến tới một bước.

Du Lãng tiến tới một bước. Hắn có thể cảm nhận được linh hồn lực đang không ngừng chuyển động. Cụ thể chỉ có linh hồn Du Lãng mới biết rõ mà thôi.

Thời gian trôi qua không lâu, linh hồn của Du Lãng đã thu thập xong.

- Cha, ta còn có chuyện muốn nói - Linh hồn Du Lãng ấp úng - Chuyện quan trọng.

- Nói đi!

- Chuyện là... Đường Yên, Tiêu Thanh Tuyền, Lạc Linh Linh, Uyển Nhi và Trúc Nhi... Các nàng... Đều là thê tử của con. Nếu như cha có gặp... Cha.. Đừng quá khắc khe.

"..."

Đừng quá khắc khe.

Lượng tin tức quá lớn. Để cho ta yên tĩnh một chút.

Ngọa tào.

Du Lãng, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thê tử? Cưới hỏi đàng hoàng sao? Ta là cha ngươi a, ta chết rồi sao?????

- Đạo hữu! - Một thanh âm vang lên kéo Du Lãng về hiện thực. Là Hoa Vũ Văn - Tại hạ Hoa Vũ Văn, không biết quý tánh đại danh của đạo hữu...?

- Du Lãng, Du lãng Du, Lãng lãng Lãng.

--------------------------

Lan Lăng phường đang tổ chức đấu giá hội, mỗi tháng một lần, mỗi lần 10 món. Tuy không phải kì trân dị bảo nhưng cũng quý giá vô cùng.

Du Lãng hiên ngang rút thẻ Chí Tôn ra, được ngồi chỗ VIP.

Hoa Vũ Văn cũng có một cái, ngồi kế bên.

Du Lãng cảm thấy tâm có chút mệt: Ngồi cứ ngồi, miễn là đừng quấy rầy ta thể hiện. Nếu lần này trang bức không thành lại bị đánh mặt thì truyện này bị xoát rớt là cái chắc.

Vật phẩm đầu tiên mở đầu cho buổi đấu giá hôm nay là một cái Lưu Ly Trản mô phỏng cái của Quyển Liêm đại tướng quân làm vỡ. Giá khởi điểm là 100 bạch tinh.

Du Lãng xem thường.

Vật phẩm thứ hai là một cái Tuyền Qua đồ đến từ Bất Hủ tông, danh như ý nghĩa.

Du Lãng vẫn xem thường. Thực lực của hắn chính hắn biết rõ, không cần thêm bất cứ cái gì phụ trợ nữa.

Vật phẩm thứ ba chưa kịp mang lên thì linh hồn của Du Lãng bỗng dưng kêu lên:

- Mau mua nó! Bên trong có 10 tia linh hồn!!!

Du Lãng theo âm vang nhìn lại, chỉ thấy một cái tịnh bình tầm thường. Kì diệu là cái tịnh bình này khi rót ôn thủy vào lại hiện ra những tường vân màu chàm. Là Vạn Kiếm đồ. Vạn Kiếm quy tông, linh lực tụ, sát khí sinh, huyết vận sôi trào.

- Kiếm sao? - Du Lãng hơi nghi hoặc. Từ khi biết mình độ kiếp thất bại, hắn đã nghe được rất nhiều lời đồn, trong đó có một cái quan trọng: hắn dùng kiếm chứng đạo.

Kì lạ là hiện tại hắn đối với kiếm không có một tí hứng thú nào.

Có lẽ do kí ức bị thiếu sót?

Lúc mới tỉnh lại, hắn thậm chí không nhớ mình là ai. Quên một vài chuyện cũng là bình thường đi.

- Cha... - Linh hồn của Du Lãng lại gọi.

Du Lãng xua đi những suy nghĩ linh tinh, chú tâm vào tịnh bình.

- Ta ra 1000 bạch tinh! - Một người hô lên.

- 1500 bạch tinh!

- 3000...

- 3100!

Nhìn mọi người nhao nhao ra giá, Du Lãng uống một ngụm trà, điều chỉnh lại cổ họng và cổ áo, bày ra tư thế ngầu lòi giơ bảng:

- 1 vạn bạch tinh! - Hoa Vũ Văn đứng lên.

- 1 vạn 5 nghìn bạch tinh! - Du Lãng chậm một nhịp không chịu thua kém.

Hoa Vũ Văn hơi kinh ngạc nhìn qua Du Lãng:

- 2 vạn.

- 2 vạn 5 nghìn.

- Du Lãng, Hoa Vũ Văn ta chính là hướng về tịnh bình này mà tới, ngươi cho cái mặt mũi, những món phía sau tùy ý chọn, thế nào? - Hoa Vũ Văn không muốn có thêm một kẻ thù nên nhượng bộ trước.

Thế nhưng Du Lãng nhất định phải có cái bình này a.

- Thứ lỗi, ta rất cần nó.

- Vậy thì xem ai có bản lĩnh đi, 5 vạn bạch tinh - Hoa Vũ Văn dứt khoát nói

- 10 vạn.

- 30 vạn.

- 50 vạn.

Đám người ngồi cùng rốt cuộc bị bất ngờ tới:

"Điên rồi, hai người này nhất định là điên rồi "

"Hai người này là ai a? "

"Hai người này có thù oán gì sao? "

"Một cái bình chứa linh khí thôi có cần nâng giá cao vậy không!? "

- 100 vạn bạch tinh! - Du Lãng cắn răng kêu. Trong túi trữ vật của hắn chỉ cóđúng 100vạbạch tinh, nếu tiếp tục nâng giá sẽ bị đánh mặt không trượt phát nào!

Bất quá, không mua được thì "mượn"

Dù sao linh hồn của Du Lãng chỉ thu thập tia linh hồn, không động tới linh khí trong bình.

- Vũ Văn huynh, ta chỉ có thể ra bấy nhiêu. Nếu huynh có hơn thì ta xin nhường. Sau này gặp lại còn dễ nói chuyện... - hắn lễ độ nói.

Có điều, hắn sai.

Hoa Vũ Văn không muốn nể mặt nữa, kiểu như: khi nãy ta đã thành khẩn như vậy, ngươi không chấp nhận. Bây giờ sắp bẽ mặt tới nơi rồi, lôi kéo có gì dùng~

- 100 vạn linh 1 bạch tinh! - Hoa Vũ Văn nhàn nhạt nói.

"..."

Phản ứng của Du Lãng hiện tại: cốt truyện này là hướng về phía thái giám mà viết sao!?!???

Mặt đau. Trứng cũng rát.

Bạn đang đọc Bẫy Tiên Tu sáng tác bởi MạcHinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MạcHinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.