Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm được một cái, còn lại 808

Tiểu thuyết gốc · 1013 chữ

- Duma... Bịa đặt, trắng trợn bịa đặt!!! - Áo ngũ sắc Sát Minh tông chủ như mèo bị giẫm đuôi - Ta nói cho ngươi biết, ở trên đời này cái không đáng tin nhất chính là lời đồn. Ngươi không biết mỗi một người nhiều chuyện là một biên kịch đại tài sao!

- Nha...

- Tuy nhiên... Trong lời đồn cũng đúng chút đỉnh, ta kể cho ngươi nghe, ngày xưa...

Du Lãng mang ba vạch hắc tuyến càng đi càng xa. Có trời mới biết lão ta nói đến khi nào mới dừng.

Bổng nhiên, giọng nói của tàn hồn Du Lãng lại vang lên bên tai hắn:

- Cha ơi, con cảm nhận được rồi!

-------------------------------------

Bên ngoài.

Diệp Vô Dục và Lục Bất Xuất say sưa đàm đạo, người này nói ra vài tâm đắc tu luyện, người kia kể lại vài bí cảnh hiểm địa. Còn thiếu một gói đậu phộng rang và mấy chai bia thôi.

Chợt, Sát Minh trận mở ra một kẻ hở, Du Lãng đi ra. Trong chớp mắt, ai có kiếm cầm kiếm, ai có côn cầm côn, ai có roi, gậy, đao, châm... Tất cả chỉ về phía hắn.

- Ngươi là ai? Tại sao có thể tự nhiên ra vào Sát Minh trận?

- Ngươi là đồng bọn của Sát Minh tông chủ?

Tâm trạng của Du Lãng hiện tại không tốt lắm. Vốn là hắn vừa thu được một tia của linh hồn Du Lãng, nào ngờ linh hồn Du Lãng nói còn 808 tia nữa. Trời ạ. Đường cách mạng còn lắm gian truân!!!!!!!!

- Ngươi có mục đích gì? - Một người lớn tiếng hỏi - Nếu không nói, đừng hòng rời khỏi đây!!!

- Phải, Thiên Vũ các thề không nhân nhượng với tà ma ngoại đạo!

- Lâm Hoa đảo không bỏ qua cho kẻ ác nhân.

- Di Liên sơn ở đây!

- Tuyết Vực nhân ở đây!

Hạnh nhân hồ, Đào tròn động, Bánh in hiệp hội vân vân... Các loại báo tên ra...

Du Lãng nhíu nhíu mày, vừa thấy phiền vừa thấy buồn cười. Chỗ nào có người, chỗ đó có ganh đua, huống chi tu tiên là một loại ganh đua cao cấp.

Có người nói chính nghĩa luôn chiến thắng, đó là bởi vì kẻ thắng sẽ biến thành chính nghĩa.

Nếu hôm nay Sát Minh tông vực dậy, người ta sẽ nói cho Sát Minh tông tuy ma tu nhưng bản chất vẫn lương thiện, chưa từng hại người... Nhưng không, liên minh chính nghĩa đã dựng lên cây cờ lớn như vậy mà tới sẽ không để tay trắng mà quay về. Lần này Sát Minh tông không sớm thì muộn sẽ đổ, tiếng xấu muôn đời.

Có điều, bọn họ muốn diễn sao thì tùy, nhưng nếu đụng tới hắn, là bọn họ sai rồi.

Thời cơ trang bức của Du Lãng đã tới. Tu luyện mấy trăm năm không vì thời khắc này thì vì cái gì? Trước tới một câu "chó khôn không cản đường" sau đó lại đến "đã tới thì vĩnh viễn ở lại đi" rồi kết thúc bằng "đừng bao giờ xem thường người khác"

Tiêu đề là: Con trai của Đại Thừa viên mãn bị xem thường và cái kết.

Ha ha... Nghĩ thôi đã thấy bức cách tràn trề. Du Lãng lạnh mặt, khi thế lên tiếng:

- Chó....

- Chòi má!!!!! - Một thanh âm còn cao hơn của Du Lãng đột ngột vang lên.

Là bọn người Diệp Vô Dục, Lục Bất Xuất. Họ cuối cùng cũng nhớ ra được.

- Hắn là Du Lãng, con trai của Du Nhất Thiên.

- Hắn đến đây chắc chắn có giao ước với Sát Minh tông!

- Cha hắn muốn chống đỡ cho Sát Minh Tông!

- Hừ, kịch bản này ta đã thấy nhiều, hắn muốn giả heo ăn thịt hổ!!!

- Vô Dục huynh nói đúng, ta nghĩ cha hắn đang ở gần đây, đợi thời cơ ra tay đẩy tất cả chúng ta vào chỗ chết - Lục Bất Xuất gằn giọng nói.

Vẻ mặt của Diệp Vô Dục cũng đầy vẻ phẫn nộ:

- Du Nhất Thiên! Ta không sợ ngươi!

- Ta cũng không sợ ngươi! - Lục Bất Xuất hùa theo

Sau đó, Diệp Vô Dục chạy trước, Lục Bất Xuất chạy sau một giây nhưng mau chóng qua mặt Diệp Vô Dục.

Âm thanh của 2 người không lớn, đủ để tất cả mọi người nghe được, không sót một ai.

Liên minh chánh phái: Chuyện gì vừa sảy ra?

- Ngọa tào, ta cũng chạy! - một người gào lên.

- Núi xanh còn đó sợ gì không có củi! Ta sẽ quay lại sau! - một người nữa lên tiếng

- Hảo hán không chịu thiệt trước mắt, cáo lui trước.

- Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, cáo từ.

- Ngọa tào, ta không nghĩ ra câu nào, ta phải về nhà hảo hảo học tập, cáo từ.

- Vị đạo hữu này, ta cùng ngươi học!

Nha nha nha... Trong chớp mắt, không còn một bóng người.

- Ngọa tào, ta còn chưa bắt đầu trang bức!!! - Du Lãng trong lòng thất lạc.

Mặc kệ đi, thu thập tia linh hồn của Du Lãng quan trọng hơn. Hình như vừa rồi áo ngũ sắc Sát Minh tông chủ có nói đến Quỷ thị.

Tia linh hồn của Du Lãng phân tán nhiều như vậy, khả năng bám vào đồ vật khá cao. Tự xưa vạn vật hữu linh, càng cổ càng linh, đúng là chỗ tốt để kí gởi hồn phách. Mà Quỷ thị, là nơi có nhiều cổ vật nhất.

Chợt, một thướt vải màu hồng nhạt dắt ngang trước mắt Du Lãng. Tầm nhìn của hắn bị một bàn tay chắn lại. Nếu là bình thường hắn đã cho người không mời mà đến này bay lệch quỹ đạo rồi. Nhưng âm thanh của linh hồn Du Lãng lại vang lên:

- Đây là thê tử của con!

- Thê tử? - Du Lãng mộng bức -Ngươi có thê tử bao giờ? Tại sao ta lại không biết ?

Du Lãng ngươi ra đây, lão tử đảm bảo đánh ngươi không chết !!!

Bạn đang đọc Bẫy Tiên Tu sáng tác bởi MạcHinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MạcHinh
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.