Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm ma đáng sợ

Tiểu thuyết gốc · 1200 chữ

Tâm ma Đan Khải nhìn hắn nở một nụ cười ôn nhu rồi cười nói

-Ta là Tâm Ma của ngươi thế nhưng đồng thời ta chính là nội tâm của ngươi, tâm tình của ngươi một lần nữa rung động cũng chính là do ngươi tự làm khổ bản thân

Đan Khải khi nghe vậy thì nhìn thật kĩ cái bạch bào thiếu niên trước mắt, lời này thật sự khiến hắn khó hiểu

-Ngươi vẫn luôn tự làm khổ bản thân, dù cho đã sống hơn 10 vạn năm thế nhưng ngươi vẫn không dứt bỏ được quá khứ

Khi bạch bào thiếu niên nói ra tiếp 1 câu này thì khiến cho hắn cảm thấy khó chịu, hắn liền nói

-Ta... không thể dứt bỏ được, từng cái thân nhân bằng hữu thật sự ta không đành lòng phải dứt bỏ, ta thà sống trong sự dằn vặt của quá khứ còn hơn phải quên đi những người đó

Tâm ma nghe vậy thì cười lớn, y tiến lại gần Đan Khải và nói

-Chính là như vậy, có một số chuyện ngươi cần nhớ thì lại quên còn các chuyện vô nghĩa khác thì không cần nhớ ngươi lại nhớ rất rõ

-...

-Đến cuối cùng là ngươi tự làm khổ bản thân hơn 10 vạn năm, tự mình chìm đắm trong quá khứ để rồi đến cuối cùng dù cho ngươi có nhìn thấu sinh tử đi nữa thì cũng bị cho cái quá khứ khuấy động

Đan Khải nhìn thật lâu cái thiếu niên trước mắt, lời của thiếu niên đúng là rất có đạo lí. Chỉ là hắn không đành lòng quên đi những hồng nhan, bằng hữu và cừu nhân trong quá khứ.

Hắn đã giữ lại quá khứ và lấy nó làm động lực sống cho bản thân, chỉ là đến lúc này lại đau khổ vì nó

Tâm ma thoáng chốc đi đến bên cạnh hắn, rồi khẽ cười nói

-Ngươi tốt nhất là tự mình thoát ra khỏi vũng bùn quá khứ đó đi, ngươi càng bước sâu vào thì chỉ tự mình làm khổ mình thôi

...

-Xích Hàn tỷ tỷ, tại sao ca ca lại ngồi yên như vậy ? Ca ca đã bất động cả ngày rồi a

Xích Hàn nghe tiểu loli hỏi thì nàng cũng lắc đầu, bất quá nàng biết hắn đang làm gì đó rất quan trọng nên liền ngăn lại không cho tiểu loli quấy rầy hắn

-Sư phụ vẫn ổn chứ ?

Khi thấy Thanh Thanh bằng vẻ mặt lo lắng hỏi thì Xích Hàn liền gật gật cái đầu, Thanh Thanh nghe vậy thì cũng yên tâm hơn một ít rồi ngồi xuống đợi hắn

....

Đan Khải lúc này đây tâm trí hỗn loạn, hắn không muốn quên đi quá khứ cũng không muốn phải bị dằn vặt bởi nó. Hắn lúc này không biết phải làm gì cả, dù cho tu vi có siêu thần, thông thiên, dù cho kinh nghiệm sống mấy vạn năm cũng không giúp ích được gì cho hắn vào lúc này

Hơn nữa chẳng lẽ hắn phải làm theo lời tâm ma của bản thân sao ? Từ xưa đến nay phàm là tu sĩ thường sẽ phải đối mặt với tâm ma của bản thân, hình dạng của tâm ma phụ thuộc vào thứ mà khiến cho tu sĩ sợ hãi. Tuy không biết tại sao tâm ma của Đan Khải lại có hình dạng giống như bản thân nhưng hắn cũng không để ý nhiều

Tâm ma dường như hiểu được trong lòng hắn đang nghĩ cái gì nên mỉm cười nói

-Ta là tâm ma cũng là nội tâm của ngươi, hình dạng của ta như thế này chính là thứ khiến ngươi sợ. Sao hả ? không ngờ thứ khiến ngươi sợ hãi lại là bản thân ngươi phải không ?

-Ân, thật không ngờ.....Ta vốn tưởng đâu tâm ma của ta là Elvia hay là Thần Hoàng nhưng mà không ngờ lại là bản thân ta

Đan Khải chính là lắc đầu thở dài, ngay cả hắn cũng không nghĩ đến tâm ma của hắn chính là hắn

-Con người luôn sợ hãi thứ không mà chúng không biết, cái quá khứ đó của ngươi đúng là rất đáng thương nhưng liệu nó có đủ đáng sợ để tạo ra tâm ma không ?

Đan Khải nghe vậy thì còn mờ mịt hơn nữa, cái tâm ma trước mắt thật sự càng nói càng khiến hắn mơ hồ. Nhưng nghĩ lại thì thấy tâm ma nói cũng có lí, phải rồi từ nhiều năm trước hắn đã trảm tâm ma. Tại sao bây giờ lại tâm ma lại xuất hiện ? Không lẽ cái quá khứ với Elvia chính là "giọt nước tràn li" sao ?

Hắn nhíu mày lại rồi nhìn cái bạch bào thiếu niên trước mắt, miệng mấp máy muốn nói gì đó nhưng lại vẫn không mở ra, tâm ma thấy vậy thì chắp tay sau lưng xoay người đi rồi nói

-Lí do ngươi sợ chính bản thân mình là vì ngươi.... hoàn toàn không biết gì về bản thân hết, mặc dù ngươi nhớ rất rõ một số chuyện trong quá khứ nhưng đến những lúc quan trọng thì ngươi lại quên ví dụ như vì sao ngươi lại mạnh như thế này ? vì sao ngươi đến bây giờ vẫn không chết ? và ngươi là ai..? ngươi có thấy bản thân ngươi như.... một con cờ không ?

Tâm ma vừa dứt lời thì khung cảnh xung quanh bỗng vỡ vụn, tâm ma lúc cuối cùng lại xoay mặt lại nở ra một nụ cười rồi nói

-Ta không chỉ đơn giản là tâm ma của ngươi thôi đâu...

Tâm ma nói xong một câu đó rồi thì dường như Đan Khải bị ép buộc đình chỉ thổ nạp, hắn mở to đôi mắt ra rồi đột nhiên cảm thấy đầu vô cùng đau. Hắn ôm đầu nằm hai chân khụy xuống đất

Xích Hàn, tiểu loli và Thanh Thanh liền đi đến đỡ hắn đứng dậy, tiểu loli đôi mắt lo lắng nhìn hắn rồi nói nhỏ

-Ca ca sẽ không sao, không sao đâu. Xích Ngân sẽ mãi mãi bảo vệ ngươi

Đan Khải nghe tiểu loli nói vậy thì mỉm cười, hắn liền lắc đầu một cái cố rắng kiềm lại cơn đau đầu rồi nói

-Ta không sao đâu, chỉ là vừa xảy ra một chút biến cố thôi. Giờ thì ổn rồi

Bất quá vừa rồi cái tâm ma đó thật sự khiến hắn phải hoảng sợ, nhất là lời cuối cùng của y "ta không chỉ đơn giản là tâm ma của ngươi" thật sự khiến hắn tò mò

Xích Hàn thấy hắn như vậy thì liền ôm hắn, đôi mắt nàng ươn ướt nhìn hắn rồi ôm chặt hắn hơn

-Xích Hàn, ta không sao. Đừng ôm chặt quá nha

Thanh Thanh thấy cái nữ tử mắt đỏ xinh đẹp đó ôm lấy Đan Khải thì trong lòng tiểu thôn nưc có một chút chua xót, ai bảo nàng chỉ là đệ tử hắn ?

Bạn đang đọc Bất Tử Vẫn Là Bất Tử sáng tác bởi BaLỗRốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaLỗRốn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.