Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đan Khải tâm ma

Tiểu thuyết gốc · 1209 chữ

Hư vô chân khí chính là thứ giúp cho người Vô Linh Căn có thể tu luyện được, Đan Khải thật sự hâm mộ kẻ mà viết ra cái bảo điển này. Bởi vì hắn đến tận Vân Tiên Kỳ mới có thể tụ ra được hư vô chân khí, còn cái Hư Vô Khí Điển này lại có thể khiến cho tu sĩ tụ ra được hư vô chân khí ngay từ khi bước vào Luyện Khí thì lại có thể dễ dàng tụ ra. Đúng thật là vô thượng bảo điển

Về phần diệu dụng thì hư vô chân khí so với cái kia chân khí thông thường thì chỉ có tốt hơn chứ không kém, còn nó tốt thế nào thì đợi về sau Thanh Thanh tu vi cao hơn mới có thể nhìn rõ được

....

Đan Khải lúc này biết rằng bản thân đã thu nhận một cái biến thái đệ tử nên liền nâng niu như một viên ngọc châu, sau lần đó thì Thanh Thanh tu luyện thêm một chút nữa thì tiến vào Luyện Khí tầng 2. Sự việc này khiến hắn điên cuồng hơn, không nghĩ đến tiểu thôn nữ này lại yêu nghiệt như vậy. Bất quá hắn cũng hiểu rằng nếu như hắn cứ để nàng vĩnh viễn đi theo sau lưng hắn thì tâm tính cùng ý chí của Thanh Thanh sẽ không thể rèn luyện được. Hắn không cần một đệ tử tu vi cường đại mà không biết tự bảo vệ bản thân. Hắn chỉ cần một đệ tử có thể tự bảo vệ bản thân, không hối hận con đường tự bản thân chọn lựa và không bỏ cuộc giữa chừng

Nghĩ đến đây hắn cũng ngăn tâm tình kích động lại, phải rồi. Dù cho để Thanh Thanh đi bên cạnh hắn là yên tâm nhất nhưng Đan Khải không muốn cái yêu nghiệt nữ đệ tử này trở thành một cái bình hoa

-Thanh Thanh, ta cho ngươi bốn cái Hình Nhân Thế Thân và một cái Truyền Tốc Phù. Mỗi một cái hình nhân thế thân chính là mạng của ngươi, cái truyền tốc phù này chính là ngươi phải dùng sau khi đã dùng hết các Hình Nhân Thế Thân. Tổng cộng ngươi có năm cái mạng

-Tạ ơn sư phụ, đệ tử sẽ không phụ lòng người

-Phụ lòng cái gì chứ, nếu không thích tu luyện nữa thì cứ vứt bỏ hết. Quay làm một phàm nhân, tìm một trượng phu tốt rồi an nhàn sống. Ta không ép ngươi, con đường ngươi đi là do ngươi chọn

Thanh Thanh hiện tại có đến năm cái mạng, hắn biết tu chân giới tàn khốc là chốn người ăn thịt người. Mặc dù cái này đệ tử của hắn quá là yêu nghiệt nhưng hắn vẫn chỉ mong nàng có thể sống một cuộc sống vô ưu vô lo nên liền cho nàng năm cái mạng để nàng trải nghiệm sự đáng sợ của thế giới tu sĩ này

Bất quá hiện tại hắn còn một việc nữa phải làm đó là đưa Thanh Thanh đến một tông môn nào đó để nàng có thể có một chỗ dựa khác ngoài hắn

-Tông môn nào đây ? Hừm, ta thì mới tỉnh lại sau 1 vạn năm nên hiện tại không còn biết cái gì nữa rồi

Đan Khải liền hiện tại trong tay hiện ra một cái pháp bảo la bàn rất lớn, cái la bàn này vết nứt khắp nơi màu bạc của nó thì lại chuyển sang màu nâu đỏ. Hiển nhiên đây là vết tích của thời gian, bất quá cái lai lịch của la bàn này không hề tầm thường. Tên nó là Tầm Linh Bảo, đây là một cái la bàn do cái kia nữ hoàng Tinh Linh tộc tên là Elvia vào lúc 8 vạn năm trước tặng hắn. Tính ra mà nói trong số các hồng nhan tri kỉ thì hắn lại có vẻ sợ một chút khi gặp phải cái nữ hoàng này bởi vì năm xưa hắn một tay nuôi dưỡng nàng từ lúc còn ẵm trên tay cho đến lúc trở thành một nữ tinh linh vô cùng xinh đẹp. Hắn cũng một thân ủng hộ nàng khiến nàng trở thành nữ hoàng cao thượng của Tinh Linh Tộc. Hắn xem nàng không khác gì con gái, Đan Khải liền nuôi dưỡng nàng cho đến lúc trưởng thành hết 1600 năm

Chỉ là không ngờ cái đứa con gái tinh linh tộc mà hắn một tay nuôi dưỡng sau khi làm nữ hoàng thống nhất Tinh Linh Sâm Lâm thì lại cầu hôn hắn, Đan Khải liền không do dự mà chối bỏ, chính vì cái cớ sự này mà cái kia nữ hoàng Tinh Linh tộc vừa yêu vừa hận hắn. Đến cuối cùng nàng lại chết trong cô độc và người đắp mộ cho nàng dĩ nhiên là Đan Khải

Một cái hồi ức kia thoáng một chút lượn qua đầu khiến cho hắn lắc đầu, hắn liền nhìn Xích Ngân tiểu loli trong lòng hắn. Bất quá hắn lại nở lên một nụ cười, bởi vì hắn cảm giác được cái Xích Ngân tiểu loli này khác với cái kia nữ hoàng

Chỉ là khi hắn cầm cái Tầm Linh Bảo lên thì hắn lại nhớ đến cái ánh mắt ai oán kia của nữ hoàng, hắn lắc đầu cất cái la bàn đó vào rồi nhẹ nhàng nói

-Sau ngần ấy năm tưởng chừng ta đã có thể buông được cái quá khứ này, nào ngờ lại là vĩnh viễn không quên. Không lẽ đây là tâm ma đời này của ta sao ?

Đan Khải đôi mắt trở nên mờ mịt đi, gương mặt tuyệt mỹ đẹp hơn mĩ nhân của hắn lúc này cũng sầm lại. Hắn liền cất cái la bàn đi ngồi xuống nhắm mắt lại và bắt đầu thổ nạp

Hắn biết nếu như không giải quyết cái tâm ma này thì lòng của hắn vĩnh viễn không được yên

....

Thoáng một chút, Đan Khải đã nhìn thấy một khung cảnh xung quanh là một màu tím mờ ảo. Hắn nhẹ nhàng bước đến phía trước, đi một lúc ngoại trừ cảnh vật vẫn như cũ ra thì hắn còn thấy thêm một cái bóng dáng lờ mờ có phần quen thuộc đang bước đến hắn. Đan Khải liền dừng lại, hắn chờ đợi cái bóng dáng kia đang từng bước tiến đến gần

Một cái bạch bào tuyệt mĩ thiếu niên bỗng xuất hiện mái tóc của thiếu niên không gió mà bay lại giống y đúc còn với gương mặt đó không khác gì so với Đan Khải. Thiếu niên mở một nụ cười ôn hòa nhìn Đan Khải nói

-Ta biết ngươi sẽ đến mà

Đan Khải nhìn cái thiếu niên này thật lâu rồi cũng cười nói

-Ta vốn tưởng đâu bản thân đã nhìn thấu rõ sinh tử, thông suốt mọi chuyện. Nào ngờ đến cuối cùng một đoạn quá khứ đó lại khiến tâm tình ta một lần nữa phải rung động, ngươi nói xem ta nên làm gì đây Tâm Ma của ta

Bạn đang đọc Bất Tử Vẫn Là Bất Tử sáng tác bởi BaLỗRốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaLỗRốn
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.