Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu nghiệt thôn nữ

Tiểu thuyết gốc · 1184 chữ

Thanh Thanh đôi mắt mờ mịt nhìn Đan Khải, nàng bây giờ không biết nên làm gì. Đan Khải nhìn nàng cười nói

-Nếu không thích thì cô nương cứ tự nhiên nói ra, ta sẽ không ép cô làm đệ tử

Thanh Thanh lắc đầu, phút chốc lại chảy ra một giọt lệ nóng. Nàng bỗng quỳ xuống rồi bái Đan Khải

-Đệ tử.... bái kiến sư phụ

Nhìn lại gương mặt tuyệt mĩ đang mỉm cười ôn hòa kia, nàng bỗng nhiên cảm thấy mất mát. Nàng... chỉ có thể làm đệ tử hắn thôi sao ?

Đan Khải hài lòng cười, hắn đỡ nàng lên rồi nhẹ nhàng nói

-Vào lữ quán đi, sáng mai chúng ta sẽ xuất phát. Sáng mai ta kiếm được thứ thích hợp với ngươi thì sẽ truyền thụ cho ngươi

Thanh Thanh gật gật đầu, nàng cúi đầu bước theo hắn vào lữ quán. Cái tiểu thôn nữ theo Đan Khải thấy thì nàng hiện tại quá mức đơn thuần, nếu mà hiện tại đặt chân ra tu chân giới thì không khác gì miếng thịt ngon

....

Thanh Thanh là linh căn vô thuộc tính, theo lý thuyết nhân tộc tu chân giới thì đây là cùng loại với Phế Linh Căn không thể tu luyện được, bất quá năm xưa hắn thiên tân vạn khổ tìm hiểu về Vô Linh Căn thì lại nhận ra Vô Linh Căn không phải là không thể tu luyện được. Mà căn bản là nó rất khó để có thể tu luyện, nếu tu sĩ đạt đến Tầm Thiên Kỳ không còn bị phụ thuộc vào nguyên tố linh căn nữa thì cái Vô Linh Căn này ngay từ đầu đã không thể tu luyện theo một nguyên tố nào cả. Mặc dù tu sĩ có linh căn thuần hỏa nhưng vẫn có thể tu luyện công pháp hệ thủy nhưng cái Vô Linh Căn này thì thật sự là không thể tiếp nhận bất kì nguyên tố nào

Đan Khải trong đầu nhớ lại cách tu luyện dành cho Vô Linh Căn

"Nhớ rồi, là Hư Vô Khí Điển"

Đó là một cái bảo điển hướng dẫn tu sĩ tụ ra hư vô chân khí, Đan Khải đã dùng hết mọi cách phức tạp như ngâm dược, nuốt đan nhưng đều thất bại. Đến cuối cùng hắn lại nhận ra hư vô chân khí mới là thứ giúp cho tu sĩ Vô Linh Căn tu luyện

....

Bầu trời bên ngoài đã sáng, từng luồng sáng chiếu vào căn phòng mà Đan Khải đã mướn một đêm. Tiểu loli Xích Ngân thì say mê ngủ trên giường nằm kế Thanh Thanh, Xích Hàn thì luôn âm thầm đứng sau lưng Đan Khải.

-Dậy đi, chúng ta đi thôi

Nói rồi hắn ôm tiểu loli còn đang say mê ngủ trong lòng rồi gọi Thanh Thanh dậy, tiểu thôn nữ khi mở mắt ra nhìn thấy hắn thì liền vội đỏ mặt. Nàng khẽ dụi mắt một cái rồi đi vệ sinh cá nhân

....

Đến buổi trưa ánh nắng chói chang, cả 4 người bọn hắn ngồi nghỉ ngơi dưới một gốc cây. Đan Khải đi đến trước mặt Thanh Thanh rồi cười nói

-Ngươi ngồi xuống, 2 chân xếp lại như ngồi thiền. Cứ ngồi yên, mặc kệ xung quanh đi

Thanh Thanh làm theo lời hắn rồi ngồi xuống, Đan Khải lúc đầu dùng chỉ ấn vào đầu Thanh Thanh. Một lúc sau ngón tay hắn hiện ra một luồng ánh sáng màu xanh rất nhanh rồi lại biến mất

Thanh Thanh lúc này trong đầu dường như lại nhiều ra thêm mười vạn chữ, từng câu khẩu quyết, từng cái bức hình kì lạ truyền vào trong não nàng. Bỗng nhiên nàng lại chìm sâu vào trong đó, Đan Khải nhìn thấy hơi thở nàng lại đều đặn cùng với đôi mắt của nàng khẽ nhắm lại thì mỉm cười gật đầu

"Ngộ tính quả nhiên trác tuyệt, không nghĩ đến mới truyền cho nàng thì ngay lập tức nàng lại có thể nhanh như vậy mà tu luyện"

Nếu lúc này có ai đó nói Vô Linh Căn là thứ linh căn phế phẩm cả đời vô phương tu luyện thì Đan Khải sẽ đánh chết kẻ đó, không thấy đệ tử lão tử đang ngồi tu luyện à

-Xích Hàn, ngươi cũng không cần phải đi theo sau lưng ta như vậy a

Xích Hàn lắc đầu rồi vẫn cứ đứng sau lưng hắn, nàng tay nắm chặt thanh loan đao. Đôi đồng tử màu đỏ của nàng cứ đảo đi khắp nơi hận không thể bảo vệ hắn tốt hơn

Đan Khải nhìn thấy vậy thì bỗng phì cười, chỉ là khi không cười được bao lâu thì gương mặt của hắn trở nên kinh sợ. Hắn cảm giác được linh khí xung quanh đang bị Thanh Thanh hấp thụ điên cuồng, thanh thế còn hơn cả Tụ Linh trận. Đệ tử trước kia của hắn tuy không phải ai cũng là bá đạo, mạnh mẽ nhưng cũng là nhân vật gây sóng gió một phương. Nào ngờ cái Thanh Thanh tiểu thôn nữ Vô Linh Căn này lại có thể yêu nghiệt hơn đại đa số các đệ tử của hắn, Đan Khải lúc này nàng như củ khoai nóng bỏng. Đệ tử của lão tử quả nhiên là yêu nghiệt nha, một cái thôn nữ vừa đủ 18 lại có thể có ngộ tính bậc này

Nụ cười trên mặt Đan Khải càng rộng, cứ như vậy thì chừng 1-2 ngày nữa là tiểu thôn nữ này tiến vào Luyện Khí Kỳ rồi. Bất quá suy đoán của hắn lại sai, khi linh khí dần dần bị nàng hấp thụ chậm lại thì hắn nhìn thấy trong đan điền nàng xuất hiện một luồng chân khí mơ hồ ngoài cái hư vô chân khí kia ra thì còn là cái gì đây ?. Nàng cũng dần mở mắt ra nói với Đan Khải

-Đệ tử cảm thấy trong bụng mình hết nóng lên rồi dịu xuống, hiện tại thì cảm thấy vô cùng thoải mái. Các giác quan thì lại dường như tốt hơn trước, đây là chuyện gì vậy sư phụ ?

Còn có chuyện gì đây, bà mẹ nó. Lão tử nhặt được bảo bối rồi, đã tụ ra hư vô chân khí rồi thôi này lại còn thuận lợi tiến vào Luyện Khí Kỳ. Siêu cấp thiên tài, yêu nghiệt cũng chưa chắc có thể dễ dàng tiến vào cảnh giới này nay đệ tử vừa mới nhận của lão tử lại có thể làm được điều này

Đan Khải phấn khích chạy đến ôm chầm lấy Thanh Thanh, tiểu thôn nữ đỏ mặt có chút ngại nhưng nàng vẫn để mặc hắn ôm chặt. Đôi mắt nàng bỗng trở nên mê muội đi...

Đan Khải thì lại không để ý đến tình trạng của nàng, hắn ôm cái tiểu thôn nữ này miệng thì thầm nói

-Đệ tử lão tử tốt, Hư Vô Khí Điển cũng tốt

Bạn đang đọc Bất Tử Vẫn Là Bất Tử sáng tác bởi BaLỗRốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaLỗRốn
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 197

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.