Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ tử

Tiểu thuyết gốc · 1280 chữ

Một cái ma đạo tông môn cứ như vậy bị nhổ đi, qua ngày hôm sau chuyện này cứ lan ra khắp tu chân giới. Có tu sĩ còn bảo thi thể lão tổ thì bị đứt đầu, tông chủ thì bị chém đứt đôi. Các tán tu thì cứ nói chuyện rôm rả về vấn đề này còn các môn phái khác dù là chính đạo hay ma đạo đều trở nên cảnh giác, nhất là Huyết Linh tông

Lão tổ Huyết Linh tông kể từ khi biết được cái tin tức này thì càng khẩn trương, tu vi của Băng Ma lão tổ so với lão còn cao hơn một bậc cảnh giới mà cứ như vậy mà chết

-Không lẽ là do tiểu tử biến thái đó làm hay sao ?

Bất giác lão lại nhớ tới cái gương mặt so với nữ nhân còn đẹp hơn kia, trong lòng lão hoảng sợ. Một thân tu vi Nhập Đạo kỳ đỉnh phong của lão cũng đã có dấu hiệu tiến cảnh nay lại bị Đan Khải đặt vào một cái tâm ma khiến cho lão đầu tử này hằng ngày bế quan trong đau khổ

....

-Xích Hàn, chúng ta đi thôi

Đan Khải một thân bạch bào cùng mái tóc dài đến lưng bay phấp phới trong tuyết khiến cho hắn tiêu sái thêm, hắn nhẹ nhàng nói với Xích Hàn rồi cùng nhau biến mất khỏi cái Bỉ Ngạn vực này

...

Thanh Thanh trong giấc mơ thì thấy bản thân đang ngồi ăn cơm cùng với gia gia, trong giấc mơ đó nàng còn thấy cái kia tuyệt mĩ thiếu niên đã khiến nàng mơ mộng đang dìu dắt nàng. Cả 2 người nàng yêu quý đều đang bên cạnh nàng, chăm sóc nàng

Chỉ có điều, khi đôi mắt nàng mở ra thì lại nhớ đến cái thảm cảnh kia. Nước mắt nàng lại tuôn trào

-Đừng khóc nữa, nếu không mắt cô sưng lên như miếng báng rán thì sẽ không còn xinh đẹp nữa đâu

Hiện tại Đan Khải đang ở trong cái lữ quán, hắn đưa Thanh Thanh từ cái tiểu thế giới và đặt nàng xuống giường để nàng nằm nghỉ. Không ngờ khi nàng tỉnh lại thì lại khóc nhiều như thế này

Thanh Thanh khi nhìn thấy hắn thì lại chầm chậm lau đi nước mắt, nàng ráng gượng dậy nói

-Công tử, đa tạ huynh đã kịp thời cứu tiểu nữ

-Không có gì, nếu như cô xé nát cái thông linh phù đó từ sớm thì cũng sẽ không xảy ra thảm cảnh như vậy

-Tiểu nữ...

Thanh Thanh chợt nhớ đến tấm phù đó, nàng vốn tưởng đó chỉ là một miếng giấy đẹp mắt thôi nên cứ giữ bên mình làm kỉ niệm, nào ngờ...

Nàng lúc này lại khóc thêm nữa, phải rồi. Nếu nàng đã tin lời hắn thì đã sớm xé rồi, lúc đó thôn nhỏ của nàng cũng không có thảm cảnh, gia gia của nàng cũng sẽ không chết. Nàng lúc này khóc đến sưng đôi mắt

Đan Khải cảm thấy phiền lòng, nữ nhân đúng là khóc dai a. Bất quá suy cho cùng nàng vẫn đang độ tuổi thanh xuân, đáng lẽ cuộc sống của nàng nên là một cuộc sống yên bình. Nghĩ đến đây Đan Khải chợt thở dài thầm than

-Vì cái gì mà những phàm nhân lại phải chịu đựng các ác tu sĩ như thế ?

Hắn lúc này lại nghĩ đến một vấn đề khác đó là nên an bài Thanh Thanh làm gì đây, không lẽ lại bắt nàng phiêu du chân trời góc biển với hắn ?

-Tiểu nữ Thanh Thanh đa tạ công tử cứu mạng, từ nhỏ cha mẹ mất đi chỉ có Gia Gia một tay chăm sóc tiểu nữ nay người cũng mất. Tiểu nữ tứ cố vô thân xin công tử hãy thu nhận Thanh Thanh làm nha hoàn bên cạnh người, tiểu nữ cũng có thể làm ấm giường cho người

Thanh Thanh bỗng nhiên đứng dậy khỏi giường rồi quỳ xuống trước Đan Khải, lời của nàng khiến hắn vô cùng ngạc nhiên, tiểu thôn nữ này cũng thật là...

Hắn chợt đỡ tiểu thôn nữ này lên rồi cười nói

-Ta không cần nha hoàn cũng không cần làm ấm giường, bất quá ta có thể giúp cô có được một kiếp yên bình không cần phải lo đến cái gì nữa. Chỉ cần hưởng thụ từ bây giờ cho đến lúc già yếu rồi chết

Đây quả thật là một lời đề nghị hấp dẫn đối với phàm nhân nhưng Thanh Thanh lại có vẻ chẳng động lòng, nàng còn không đứng lên chỉ nói

-Tiểu nữ đã không còn người thân nữa, bây giờ chỉ còn lại công tử là người mà tiểu nữ quen biết trên cõi đời này. Làm ơn hãy thu nhận tiểu nữ, tiểu nữ có thể vì người mà làm tất cả các chuyện

Nói rồi nàng lại dập đầu xuống đất, cái tiểu thôn nữ này đáng lí ra nên đồng ý lời đề nghị của hắn mà sống vui vẻ hết một kiếp, nào ngờ nàng lại có ý muốn lấy thân báo đáp khiến Đan Khải không biết phải làm sao, trong đầu hắn lại suy nghĩ ra một phương án. Chi bằng nhận nàng làm đệ tử vậy, lão tử một thân sở học tuy không nói là đã đạt đến đỉnh cao nhưng đời này chắc chắn không ai có thể vượt qua, tiểu thôn nữ này là Vô Linh Căn đúng không ? Không có tư chất gì đúng không ? Bà mẹ nó, dưới tay lão tử thì tiểu thôn nữ này nhất định phải là một nữ nhân cường đại nhất lịch sử tu chân giới

Hắn trong lòng nảy ra một lựa chọn, cứ nhận tiểu thôn nữ này làm đệ tử. Dù sao trước kia đệ tử hắn không ít, chỉ có điều là chết hết rồi. Chính hắn tự tay đắp mộ cho từng cái đệ tử mà

Đan Khải chợt lắc đầu rồi nắm tay dắt Thanh Thanh dắt ra lữ quán, hành động này khiến nàng đỏ mặt nhưng vẫn tùy ý để hắn nắm tay rồi dẫn đi. Khi đã ra ngoài thì Đan Khải cũng buông tay, hắn chợt búng tay một cái thì trên tay hắn bỗng xuất hiện một cái Hỏa Phượng ảo ảnh rồi lại xuất hiện thêm một cái Bạch Sắc Kim Bằng ảo ảnh. Cả 2 cái ảo ảnh đều nhỏ bằng một nắm tay đang giao chiến với nhau

-Thanh Thanh, cô nương thử nhìn xem

Thanh Thanh ngước đầu thì nhìn thấy 2 cái ảo ảnh bay qua lượn lại, Phượng Hoàng lả lướt trang nhã Kim Bằng cuồng ngạo mạnh mẽ. Cả 2 đều đang giao chiến kịch liệt với nhau, Phượng Hoàng phun ra từng đạo hỏa diễm có thể đốt chảy cả đá Kim Bằng bay lướt trên bầu trời xuyên thủng chín tầng mây. Cảnh tượng này khiến cho Thanh Thanh mê mẩn nhìn, ngay cả đôi mắt cũng không chớp lại.

Bỗng nhiên cả 2 đều lao vào nhau lưỡng bại câu thương rồi biến mất, ảo ảnh suy cho cùng vẫn là ảo ảnh

Thanh Thanh ngạc nhiên đôi mắt nhìn Đan Khải, hắn nhìn nàng cười nói

-Chỉ cần cô nương làm đệ tử của ta thì có thể tùy ý tạo ra một loạt các ảo ảnh như vậy, sau này cũng có thể tự bảo vệ bản thân trước đám ác tu sĩ đó

...

Bạn đang đọc Bất Tử Vẫn Là Bất Tử sáng tác bởi BaLỗRốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaLỗRốn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 354

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.