Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô thanh vô tức diệt môn

Tiểu thuyết gốc · 1394 chữ

Trong lúc đang sung sướng thì Đan Khải bỗng ngừng rên, hắn thở dốc lại cộng với gương mặt ửng hồng của hắn thật khiến cho người ta hiểu lầm. Hắn liền khẽ nói với tên biến thái đại sư huynh trước mắt

-Ngươi không thể chịu đựng thêm một chút nữa à ? Sao không nuốt giọt lih tuyền kia vào

-....

Gương mặt bệnh hoạn của tên đại sư huynh liền trở thành một bộ mặt cứng đờ, tuyệt học của tông chính là Băng Ma Pháp Quyết, vô thượng pháp khí của y chính là Khốn Long kiếm, Tu vi của y là Kim Đan Sơ Kỳ.... thế nhưng tất cả các vốn luyến này đều chỉ như dụng cụ tẩm quất cho tiểu tử trước mắt. Kiêu ngạo của y đã bị tên tiểu tử này đánh nát không còn một miếng vụn rồi

Đan Khải thấy tên đại sư huynh này không trả lời lại thì cũng lắc đầu thở dài, hắn vung tay một cái thì tên đại sư huynh này bạo thể mà chết. Đan Khải chợt nhìn thấy từ trong đống thịt bầy nhầy kia có một viên Lam Châu tỏa ra ánh sáng lam dịu nhẹ mà hài hòa. Hiển nhiên đây là đan điền của tên đó, đan điền của tu sĩ Kim Đan kỳ thật đúng là một món trang sức đẹp a

Chợt từ bên trong đại điện lại thấy 2 người nữa bay ra, một cái là lão già đang mặc lam bào một cái là thư sinh trung niên nhân. Hiển nhiên đây là trưởng môn cùng lão tổ Băng Ma tông

-Tụ nhi.... Tụ nhi...

Trung niên nhân nhìn đám thịt bầy nhầy ở dưới mà quỳ xuống thét lớn, lão già thì không tỏ vẻ thương cảm như vậy chỉ có điều đôi mắt lão nhìn Đan Khải đã đỏ như máu

-2 ngươi là trưởng lão của cái tông môn chó đẻ này à

Đan Khải mặc dù dùng tục ngữ nhưng giọng điệu của hắn nhẹ nhàng, ôn nhu tựa như một công tử gia

-Tông có 4 vị trưởng lão, tất cả đều không thoát khỏi ngươi. Nay chỉ còn lại lão phu và tông chủ.... nói mau, rốt cuộc tông môn đã phạm gì đến ngươi. Tu vi ngươi so với chúng đệ tử có thể được xem như là tiền bối, vì sao lại ra tay độc ác diệt hết chúng đệ tử tông ta ?

Lão tổ đôi mắt đỏ ngầu mặc dù không được đỏ như của Xích Ngân và Xích Hàn nhưng cũng khá đáng sợ đi

-Lão già.... ngươi cũng quá tiện rồi, chúng đệ tử của ngươi tùy tiện diệt đi một cái thôn nhỏ của phàm nhân, ta chỉ là muốn diệt tông ngươi để tế bái những phàm nhân đã chết kia thôi

-Chỉ là lũ kiến hôi phàm nhân, chết thì có sao chứ ?

Nghe đến câu này thì Đan Khải lại nổi lên sát tâm, hắn căm ghét nhất chính là lũ tu sĩ luôn tự cho bản thân là thần tiên là cao thượng. Nhân tộc tại thượng cổ năm xưa cũng có không ít những người vô linh căn không thể tu luyện, thế nhưng năm đó tu sĩ cùng phàm nhân đều nương tựa nhau mà sống. Phàm nhân thì đi trồng trọt, tế bái tu sĩ như thần tiên cho họ Tín Ngưỡng Lực, tu sĩ thì chỉ có một trách nhiệm là phải bảo hộ nhân tộc. Thế nhưng càng lúc các tu sĩ cũng càng kiêu căng hơn, liền cho rằng những phàm nhân tế bái mình là chuyện phải làm và đó cũng là một trong các nguyên nhân khiến nhân tộc không thể ngóc đầu lên được tại thời thượng cổ.

Đan Khải là một nhân tộc cũng là một tu sĩ lúc đó, tuy rằng không ai thờ phụng hắn cho dù là tu vi hắn đều đã vượt xa đám tiểu tử Nguyên Anh kiêu ngạo đó nhưng vẫn luôn âm thầm bảo hộ nhân tộc. Vẫn vì nhân tộc mà làm không ít chuyện, có lẽ chuyện tốt cuối cùng hắn làm cho nhân tộc là khiêu chiến rồi đuổi hết đại thiên chủng tộc hùng mạnh đi ra khỏi vị diện này. Bất quá đại thiên chủng tộc tuy nói là bị đuổi nhưng vẫn còn lác đác tại Lạc Hạ đại lục này

Hắn chợt nhớ đến cái kia đám tu sĩ cũng đều khinh thường phàm nhân như lão già đang đứng trước mặt hắn, hắn tỏa ra một loại khí thế vô cùng bá đạo làm cho xung quanh nổi lên ba đạo cuồng phong rồi từng bước tiến đến trước mặt lão già

-Sâu kiến phải không ? Vậy thì bây giờ ta sẽ ngắt đầu lão già nhà ngươi ra để ngươi biết tư vị của sâu kiếm là thế nào

Mặc dù hơi hoảng sợ trước cái khí thế đáng sợ của Đan Khải nhưng Băng Ma lão tổ liền nghĩ đến tu vi Mệnh Đạo một bước đỉnh phong của mình thì cũng cười gằn lên nói với hắn

-Đến đây để lão phu xem ngươi có bản lĩnh đó không ? Đừng tưởng có một chút tu vi thì liền mộng.... tư.. ở...

Chưa nói dứt câu, lão già bỗng cảm thấy toàn thân đau nhói. Đến khi định thần lại thì lão đã thấy cơ thể của mình đã là một cái xác không đầu... lão hoảng sợ một hồi rồi thân thể xuất ra một cái lam sắc nguyên thần rồi bay đi đi, tên thư sinh trung niên đó bỗng nhiên thét lớn nói

-Lão tổ mau chạy đi, để Băng Niệm mua thời gian cho ngài. Chỉ cần ngài còn một đường sống thì tông môn cũng sẽ có thêm một phần cơ.....

Thanh loan đao màu đen của Xích Hàn bỗng vung lên, cái đầu của tông chủ liền bay ra rồi lăn mấy vòng, tên tông chủ này tính ra cũng đã đạt đến Sơ Đạo kỳ chỉ có điều chút tu vi này dưới tay tuyệt thế Hỗn Độn liền cứ như con kiến bị giẫm đạp. Nàng khẽ lấy tay vũ đi những giọt máu tươi trên thân đao, gương mặt xinh đẹp của nàng lúc này lạnh như băng.

Nguyên thần của băng ma lão tổ bay rất nhanh, thoáng một chốc mà đã cách xa Đan Khải vạn dặm thế nhưng Đan Khải làm sao để lão thoát đây ? Hắn liền trong tay tụ ra 2 cái bạch hắc quang cầu rồi khẽ hô

-Phán Quyết Lĩnh Vực - Sát

Khi vừa dứt lời thì một luồng bạch quang cùng với hắc quang chiếu rọi xuyên thấu cả Lạc Hạ đại lục, tay hắn bỗng bóp 2 cái quang cầu trên 2 tay. Lúc này sau lưng hắn mơ hồ xuất hiện thêm 6 cái đôi cánh màu mờ nhạt, đôi mắt hắn một bên lóe ra hắc quang một bên lóe ra bạch quang khiến hắn hiện tại uy vũ như một thiên sứ

Thật ra đây chính là tuyệt kĩ của Thần Tộc mà năm xưa hắn vô tình học được, tuyệt kĩ của Thần Tộc đều có tên gọi đằng trước là "Phán Quyết Lĩnh Vực" đọc lên phiền vô cùng bởi vậy hắn cũng không muốn dùng đến

....

-Lão phu đã thoát được, đã thoát được. Tên khốn đó là ai vậy chứ, không ngờ cơ thể rắn chắc như băng của lão phu đã bị tên đó ngắt đầu nhẹ nhàng vậy ? Không sao...chỉ cần thoát được thì lão phu sẽ quay lại hành hạ ngươi sống dở chết dở... a

Bỗng nhiên một luồng hắc quang xuất hiện, luồng hắc quang này đem nguyên thần lão bao phủ lại rồi cứ dần dần ăn mòn lão, thêm một luồng bạch quang nữa xuất hiện. Luồng bạch quang đó bỗng nhiên xuyên qua luồng hắc quang, 2 cái ánh sáng giao nhau tại nguyên thần của lão. Hiện tại không ai biết nguyên thần của lão thành hình dạng gì rồi

Bất quá Băng Ma tông, một cái tông môn có tiếng tăm tại Bỉ Ngạn vực cứ như vậy mà vô thanh vô tức bị diệt môn

Bạn đang đọc Bất Tử Vẫn Là Bất Tử sáng tác bởi BaLỗRốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BaLỗRốn
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.