Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CỰ TUYỆT HẢO Ý

Phiên bản Dịch · 1946 chữ

Tuy rằng Mạc Vô Kỵ có thể nhìn ra Thạch Đan Sư không có đem dược vật lấy ra sạch sẽ, chính hắn cũng sẽ không tinh luyện. Tinh luyện Linh Dược là một cái quá trình rườm rà phức tạp, Mạc Vô Kỵ hiện giai đoạn còn đang ở học tập các loại đặc tính cùng tương dung tính chất linh dược, còn chưa tới thời điểm tinh luyện linh dược.

Hơn nữa tinh luyện Linh Dược cần đại lượng Linh Dược luyện tập, dùng thân gia hắn bây giờ, căn bản cũng không có thực lực học tập.

Lại là một giờ đi qua, Mạc Vô Kỵ dần dần nghe thấy được đan hương. Trên mặt Thạch Đan Sư thần sắc kích động cũng là càng ngày càng đậm, hắn mơ hồ cảm thấy được ngày hôm nay luyện đan vận may đích xác so với trước kia tốt hơn.

Lúc này Thạch Đan Sư cuối cùng là đem cái xẻng cầm trong tay vứt bỏ, lửa diễm trong lò đan cũng bị hắn giảm yếu bớt xuống tới. Hai tay của hắn càng là không ngừng vỗ hờ vào bề ngoài lò luyện đan, Mạc Vô Kỵ dường như nhìn thấy vài viên thuốc trong lò luyện đan đang lăn.

- Răng rắc.

Một tiếng, Mạc Vô Kỵ thấy Thạch Đan Sư đưa tay đem tay gạt bên cạnh lò luyện đan đẩy đi tới, tay vỗ một nhịp bề ngoài lò luyện đan. 6 tấm đan dược xanh đỏ rơi vào trong bình ngọc bên cạnh.

- Ha ha há há...

Thấy 6 viên thuốc này bay ra, Thạch Đan Sư là cười ha ha, trong mắt đắc ý cùng nét mặt hưng phấn hoàn toàn che lấp không được.

Mạc Vô Kỵ trong lòng có chút thất vọng, thực ra mà nói. Tuy rằng việc Thạch Đan Sư vừa rồi làm hắn bây giờ còn không làm được, thế nhưng hắn đối với luyện đan thủ pháp của Thạch Đan Sư thật sự là kính phục không nổi. Có thể nói Thạch Đan Sư ngoại trừ ban đầu động tác thanh trừ lò luyện đan cặn để cho hắn cảm thấy có chút đẹp mắt ra, các quá trình khác không thể làm cho hắn kính phục.

Trong truyền thuyết luyện đan cần thủ quyết cùng Đan Quyết hắn cũng không có nhìn thấy, hắn nhìn thấy là một tên đầu bếp đan xào rau. Trong truyền thuyết đan hỏa hắn cũng không có thấy, hắn nhìn xem liền là địa hỏa. Trong truyền thuyết thu đan hắn đồng dạng không có thấy, hắn nhìn thấy chỉ là một cái tát đem đan dược trong lò luyện đan vỗ vào bay ra.

- Tam phẩm linh đan, ta rốt cục luyện chế ra tới tam phẩm linh đan rồi, còn là Ngưng Lạc Đan. Ta Thạch Tuấn hôm nay cũng là một cái tam phẩm Nhân Đan Sư, sư phụ, ngươi nói ta tư chất hữu hạn chung thân không cách nào bước vào hàng ngũ tam phẩm Nhân Đan Sư, nhưng là hôm nay ta đã làm đc...

Thạch Đan Sư nắm bình ngọc dường như càng ngày càng kích động.

Mạc Vô Kỵ thở dài, cái này là trúng số sao?

Người sư phụ này không có nói sai a, dùng thủ đoạn luyện đan cùng tư chất của hắn loại này, đích xác rất khó khăn bước vào hàng ngũ tam phẩm Nhân Đan Sư. Dù cho Mạc Vô Kỵ còn không có trở thành một chân chính Luyện Đan Sư, cũng có thể nhìn ra cái Thạch Đan Sư này luyện đan tư chất đích xác hữu hạn.

Ngày xưa chăm chỉ là có thể bù đắp rất nhiều vốn sinh ra đã kém cỏi. Nhưng có những nghề nghiệp, dù cho lại chăm chỉ, thiếu khuyết thiên tư cũng khó mà thành công. Ở trên địa cầu thực vật nghiên cứu học giả chính là hành nghiệp như vậy, thứ này có đôi khi bằng vào là một loại Tiên Thiên cảm giác.

- Ngươi nói không sai, ngươi quả nhiên là ngôi sao may mắn. Vì Ngưng Lạc Đan này, ta luyện chế mười một lô đều thất bại. Ngày hôm nay đem ngươi gọi đến đan thất đến quả nhiên không sai, ta quả nhiên luyện chế thành công, thành một người chân chính tam phẩm Nhân Đan Sư.

Thạch Tuấn giọng nói vẫn như cũ mang theo kích động, liên tiếp dùng ba chữ quả nhiên.

Mạc Vô Kỵ thầm nghĩ trong lòng, xem tướng mạo ngươi, ngươi chẳng những tên đặt không có dự kiến trước, chính là đối với luyện đan trình độ của mình cũng không có dự kiến trước, ta cũng không tin không có ta lần sau ngươi còn có thể luyện chế ra một lò Ngưng Lạc Đan được. Hay là thành thật đi làm nhị phẩm Nhân Đan Sư của ngươi sao?. Tam phẩm Nhân Đan Sư? Ngươi thực sự suy nghĩ nhiều quá rồi.

Trước hắn còn tưởng rằng Thạch Đan Sư này là bảy lần thất bại, không có nghĩ tới tên này đã thất bại mười một lần. Nếu không phải là mình giúp hắn một chút, lần thứ mười hai cũng sẽ thất bại.

- Chúc mừng Thạch Đan Sư, đệ tử cáo từ.

Mạc Vô Kỵ không có hứng thú ở tại chỗ này nghe tên này chém gió.

Thạch Tuấn bỗng nhiên nói:

- Không cần phải gấp gáp đi, ngươi tên là gì?

- Đệ tử Mạc Vô Kỵ.

Mạc Vô Kỵ nhanh chóng hồi đáp, hắn tuy rằng cảm thấy Thạch Tuấn này không có bao nhiêu tiền đồ. Trong lòng lại rất rõ ràng, tại tông môn, Thạch Đan Sư này so với hắn, chênh lệch chẳng khác nào bầu trời trăng sáng cùng một con đom đóm. Người như thế hắn là không thể đắc tội.

Thạch Tuấn hài lòng gật đầu:

- Ngươi rất tốt, sau này liền cùng ở bên cạnh ta sao?, giúp ta phối giống... í lộn, phối thuốc.

Mạc Vô Kỵ trong lòng kinh hãi, đây chẳng phải là muốn hắn muốn chết? Dùng Thạch Đan Sư luyện đan bản lĩnh, luyện chế tam phẩm linh đan, phỏng chừng mười lần sẽ có mười một lần thất bại. Nhiều hơn một lần là bởi vì mười lần luyện đan, hắn chí ít yêu cầu mười một phần dược liệu.

- Tiền bối, vãn bối vẫn là tạp dịch đệ tử số 19 phối dược thất, không tiện theo tiền bối cùng đi, còn xin tiền bối thông cảm.

Mạc Vô Kỵ không chút do dự cự tuyệt.

Thạch Tuấn hoàn toàn không thể tin được nhìn Mạc Vô Kỵ này, đây là cơ hội tốt cỡ nào? Nếu mà đổi thành cái tạp dịch đệ tử khác, sợ rằng lúc này sớm đã quỳ trên mặt đất thiên ân vạn tạ. Nào có Mạc Vô Kỵ như vậy, chẳng những không cảm tạ, còn không muốn cùng theo hắn cùng đi.

- Ta không nghe lầm chứ? Ngươi biết ngươi vừa rồi đang nói cái gì sao? Ngươi biết một khi ngươi cự tuyệt, ngươi sẽ bỏ qua cái gì không?

Thạch Tuấn rốt cục hồi thần lại, càng là không hiểu hỏi.

Mạc Vô Kỵ trong lòng nói, ta đã quá biết. Theo như một cái phế Đan Sư ngươi vậy, có tiền đồ mới đúng là quái sự. Ta thà rằng ở chỗ này phối dược, sau đó học tập một phần thủ đoạn luyện đan của Luyện Đan Sư khác. Theo ngươi cùng đi học xào rau sao? Thật đúng là không có hứng thú này.

Xác nhận Mạc Vô Kỵ là thật không muốn theo hắn cùng nhau làm một cái chuyên môn vì hắn phối dược tài tạp dịch, Thạch Tuấn hừ lạnh một tiếng, ném ra một cái bình ngọc cho Mạc Vô Kỵ, sau đó xoay người rời đi. Một tên tạp dịch đệ tử cũng dám cự tuyệt loại chuyện tốt này, để cho hắn cực kỳ tức giận. Bất quá hắn nói qua đan thành sẽ cho Mạc Vô Kỵ một phần chỗ tốt, còn chưa phải thất tín với Mạc Vô Kỵ một tên tạp dịch đệ tử như vậy.

Đối với Thạch Tuấn ban tặng Mạc Vô Kỵ tự nhiên sẽ không cự tuyệt, đây vốn chính là hắn nên được. Hắn lấy Thủy Nhung Đằng cũng là dùng tiền mua được, nếu không phải hắn bỏ thêm Thủy Nhung Đằng, Thạch Tuấn một lò Ngưng Lạc Đan này xác định vững chắc thất bại.

Nhìn một chút cái chai trong tay, Mạc Vô Kỵ nghĩ thầm, coi như là đan dược bên trong không bao nhiêu tiền, cái bình ngọc này cũng có thể giá trị ít tiền. Khai Mạch dược dịch của hắn có thể dùng nổi bình ngọc, vậy cũng là bình thủy tinh cỡ ngón út lớn nhỏ.

Thạch Tuấn cho cái bình ngọc này bên ngoài viết Ngưng Khí Đan, loại đan dược này áp dụng cho Thác Mạch sơ kỳ tu luyện giả sử dụng, có thể tăng lên tu luyện giả tu luyện tốc độ. Bất quá Mạc Vô Kỵ cảm thấy loại đan dược này đối với hắn không có bao nhiêu tác dụng, hắn hấp thu thiên địa linh khí như vậy đủ rồi, căn bản không dùng được loại Ngưng Khí đan này.

Đem đan dược thu hồi, Mạc Vô Kỵ đối với Thạch Tuấn tức giận cũng là không có vấn đề, hắn về tới nơi ở tiếp tục nghiên cứu quyển kia Vô Tự Đan Thư.

Mặc dù Thạch Tuấn thủ pháp luyện đan tại trong mắt Mạc Vô Kỵ rất kém cỏi, hắn vẫn còn là từ Thạch Tuấn này học được rất nhiều thứ. Hạ cấp đoạn, hắn bắt đầu học tập dược liệu tinh luyện. Dược liệu tinh luyện cùng Linh Dược đặc tính nguyên lý bất đồng, là phải động thủ mới được. Hắn nhất định phải mua một phần cấp thấp Linh Dược trở về, một bên học tập một bên động thủ.

Chỉ là trên người hắn không có bao nhiêu kim tệ, Linh Dược coi như là tiện nghi nhất cũng phải mấy chục kim tệ trở lên. Hơi chút khá hơn chút Linh Dược hở ra là.. mấy vạn thậm chí hơn mười vạn kim tệ. Linh Dược lại tốt một chút, nghe nói kim tệ là mua không mua được, phải dùng linh thạch.

Liên quan tới linh thạch cái đơn vị tiền này, Mạc Vô Kỵ chỉ là nghe nói, lại chưa hề nhìn thấy qua, chứ đừng nói chi là đi dùng. Nghe nói linh thạch chẳng những có thể làm tiền sử dụng, còn có thể dùng làm tài nguyên tu luyện. Bên trong ẩn chứa linh khí so với ngoại giới linh khí phải nồng nặc hơn vô số lần, còn dễ dàng hấp thu cùng chuyển hóa nguyên khí.

Muốn tinh luyện dược liệu, ngoại trừ Linh Dược luyện tập ra, còn cần một cái lò luyện đan cao cấp. Mạc Vô Kỵ ngay cả Linh Dược đều mua không nổi, lò luyện đan tự nhiên là càng mua không nổi.

Nhìn một chút Yên Nhi đã bình yên đi vào giấc ngủ, Mạc Vô Kỵ quyết định đi tìm Ô Khai hỗ trợ. Hắn yêu cầu có một người chiếu cố Yên Nhi, sau đó chính bản thân ra đi tìm một ít linh thảo, mà không phải dùng tiền đi mua.

...

Bạn đang đọc Bất Hủ Phàm Nhân của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 35
Lượt đọc 2895

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.