Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta đến rồi!

Tiểu thuyết gốc · 1585 chữ

_Lâm gia_ 

 Hai tên canh cửa đứng sít lại với nhau , tay xoa xoa , cố gắng tạo ra hơi ấm xua đi lạnh giá .

  - Lão Lý , ngươi nói Lâm gia này có bao nhiêu kì lạ . Một cái hỷ sự cũng lén la lén lút - Một tên mở lời nói trước. Lâm gia có việc gì đối với hắn ta mà nói cũng không có can hệ gì . Chỉ là , một đám ăn chơi hưởng lạc , để hắn ở ngoài canh cửa , hứng gió hứng sương , một cắc tiền thưởng cũng không đưa , là ai cũng sẽ không bằng lòng .

   Tên canh cửa được gọi là lão Lý kia lại không nói gì , chỉ thở hắt ra một tiếng , trừng mắt cảnh cáo tên còn lại . Chuyện của Lâm gia đâu đến lượt bọn hắn quản , tên kia thấy vậy liền lũi ra xa , không quên đưa một ánh mắt khinh bỉ cùng trào phúng . Nói chuyện với ngươi là cho ngươi mặt mũi , ngươi lại cho mình là cao . Gío lạnh quét qua , đèn hỷ treo đầy đường phất phơ , từng cái vụt tắt rồi lả tả rơi xuống . Bọn hắn đưa mắt cảnh giác nhìn , đột nhiên thân thể lạnh ngắt , cơ thể lảo đảo rơi xuống nền đất .

   Trong Lâm gia náo nhiệt ồn ào , trừ việc tổ chức vào ban đêm ra thì so với những hỷ sự khác cũng không quá khác biệt . Có khác thì chẳng qua chính là sự tráng lệ đến kinh người của đám hỷ này . Lâm gia quả nhiên yêu thương đứa con gái này vô cùng , vung tiền cũng không nể nang chút nào , muốn bao nhiêu xa hoa liền có bấy nhiêu . Khách khứa đưa rượu đến chúc mừng  tân lang cùng Lâm lão gia . Một ly lại tiếp một ly , tửu lượng không bằng tuổi trẻ khí thịnh , Lâm Cương loáng thoáng say , cười cười đưa tay ra hiệu ý muốn ra ngoài .

   Ông ta đứng ra ngoài sân cho gió tạt vào người để tỉnh táo , đôi mắt híp thành một đường dài . Châm một điếu thuốc hít một hơi , khói bay lượn lờ trong không khí . Nếu không phải tại con nhỏ mang sát mệnh kia , My Nhi của ông cũng không phải nửa đêm canh ba mà bái đường . Nha đầu đó sinh ra đã không phải thứ tốt đẹp gì . Suy nghĩ chưa kịp dứt . Thân thể ông ta dâng lên rét lạnh , hàn khí lan tỏa khắp người , vai như có thứ gì đè năng xuống , chân tay bần bật run lên , Lâm Cường gục xuống , quỳ trên mặt đất , ú ớ nói gì đó nhưng không phát ra thành lời .

  - Ngươi là Lâm Cường ? - Giọng nói không nhanh không chậm vang lên . Thong dong lạnh nhạt lại như ẩn chứa băng hàn cực độ , làm người ta cư nhiên mà run rẩy .

   Mặt Lâm Cường vặn vẹo đến kinh người , mặt tái mét lúc tím lúc xanh . Thân thể như bị đè chặt xuống , nhìn không được người phát ra âm thanh kia . Đột nhiên cổ họng được thông thoáng , cảm giác đau đớn cũng với bớt đi nhiều . Khà khạc vài tiếng , cũng không có trả lời câu hỏi của người kia , hết sức mà la lên nhưng cuối cùng bật ra cũng chỉ là âm thanh the thé , hoảng hốt .

  - Ngươi là ai ? - Đối với âm thanh mà ông ta cho là hét lên kia , chính bản thân Lâm Cường cũng giật mình . Lão thở dốc liền không nói thêm môt lời nào . Thâm tâm run sợ , thực sự là đoán không ra người kia là ai , là cái dạng gì ! Nghĩ ngợi một lúc , lão ta cuối cùng cũng thanh thành thật thât mà trả lời .

  -Ta... Tiểu nhân tên là Lâm Cường . - Sợ hãi trong lòng ông ta lan tràn , cũng không ngông nữa , trực tiếp đem bản thân hạ xuống .

  - Nữ nhi của ngươi có mấy người . Tên ? Tuổi ? - Thấy lão ta điếng người . Ngừng một chút , hắc y như nghĩ tới cái gì liền tiếp lời . - Bổn tọa không hại các nàng .

  Nghe lời phía sau của hắc y kia , Lâm Cường cư nhiên lại có cảm giác tin tưởng kì lạ , Một phần cũng là do chứng kiến uy áp mạnh mẽ của y , sức mạnh kia... tuyệt đối có thể đem Lâm gia một lần diệt sạch , không cần thiết hỏi nữ nhi với hắn , lần này hắn về ngoại thành tổ chức hỷ sự cho nữ nhi cũng không có đem theo người ... Không ! Dù có đem cũng không làm được ! Ông ta đảo mắt suy nghĩ , sức mạnh kia không phải của con người , trong mật đồ của Lâm gia có từng ghi , có lẽ hắc y này là một cái siêu năng lực * .

Nếu hắn giả như để ý một nữ nhi của hắn thì.... chính là hại bất cập lợi .

  • Một người có siêu năng lực .

      - Tiểu nhân có hai nữ nhi . - Trong tâm khẽ động , lão nói tiếp  - Trưởng nữ * Lâm Uyển My năm nay hai mươi tuổi , hôm nay là ngày đại hỷ của nàng . Út nữ * Lâm Duy Duy năm nay mới lên tám .

  • Trưởng nữ : con gái cả .

*  Út nữ : con gái út .

  Tay Lâm Cường cũng loáng thoáng mồ hôi , hy vọng tên này đừng có chơi liều . Nghe giọng nói , chắc chắn là một người trưởng thành , sẽ không đến mức nhìn trúng Duy nhi chứ .

  - Các nàng ở đâu ?

  - Tiểu Duy chắc là đang chạy đi chơi , còn My nhi đang ở hỷ phòng . - Nói ra hai chữ '' hỷ phòng" này trong lòng Lâm Cường cũng không có một tia bối rối nào , một cái nữ nhi thôi , không lấy kẻ này thì lấy kẻ khác .

   Hăc y cười nhạt phảng phất có ý vị chế diễu . Trên đời này không ngờ lại có kẻ vô liêm sỉ như thế ,  vì lợi ích của bản thân mà ngang nhiên bán rẻ cả nhân thân . Muốn lợi dụng hắn ? Mơ tưởng ! Hắc y trầm giọng , âm thanh lạnh lẽo vang lên .

  - Chuyện hôm nay , tuyệt không có người thứ ba biết . - Cũng không để ông ta trả lời , hắc y biến mất chỉ còn để lại một đạo tàn ảnh mờ mịt , Lâm Cường gục xuống ngất đi .

  Hắc y lướt qua các ngõ ngách trong Lâm gia , cũng không có biết cái hỷ phòng kia ở cái chỗ nào . Đưa mắt nhìn xung quanh , tầm mắt hướng đến đại sảnh , âm thanh ồn ào bên trong truyền đến tai y . Mày hơi nhăn , rõ ràng một cái khó chịu . Ồn . Thực ồn . Trong đầu chợt xẹt qua ý nghĩ muốn đem hết thảy người bên trong , toàn bộ thành xác chết . Nàng không có ở đây . Toan bước đi , một bàn tay vươn ra níu lấy góc áo hắn giật giật . Ánh mắt linh động hướng hắn chớp chớp . Môi anh đào khẽ mở . Giọng nói như chim anh *.

  • Chim vàng anh

      - Ca ca , người đến chúc mừng đại tỷ sao ? - Tiểu Duy đưa mắt nhìn . Người này ăn mặc kì quái , nhìn cứ như người của mấy thế kỉ trước vậy . Chỉ là hắc phục hắn đem trên thân  quả thực quý giá kinh người . Chỉ bạc thêu vân mây , loại vải này nàng chưa từng thấy qua nhưng tuyệt đối không phải thứ người thường mua được . Chắc là người của đại gia tộc nào đó . Hắc y nhân nghiêng mặt , ánh mắt sắc lạnh qua loa nhìn tiểu cô nương kia . Không phải nàng . Nhìn thấy nửa khuôn mặt kia , trong lòng Duy Duy nhảy một cái , tầm mắt dời đi , vừa vặn che đi khuôn mặt sớm đã hồng rực của nàng .

      - Ca ca , đại sảnh phía đằng này - Tiểu cô nương đưa tay vốn đang đặt trong túi áo của nàng ra hướng về phía đại sảnh chỉ , lại nhân lúc nhìn y thêm một lần . Người này bị câm sao ? Ý nghĩ chưa kịp tới đích , vạt áo trong tay rời ra , thân ảnh phiêu dật biến mất khỏi tầm mắt nàng . Duy Duy thất thần hồi lâu , đột nhiê môi dương lên một nụ cười đẹp mắt muốn bao nhiêu khuynh tâm liền có bấy nhiêu . Sau ánh mắt lại như cũ không một gợn sóng , tĩnh mịnh yên lặng , một loại ánh mắt đáng ra không nên xuất hiện ở một bé gái nhỏ tuổi như nàng . Người này ta thích . Tay một lần nữ lại đặt vào túi áo .

       Má Lưu hớt hải chạy đến phía nàng .

      - Tiểu thư , lão gia trúng gió , phu nhân gọi người đến . - Nghĩ ngợi thoáng qua , Duy Duy liền vẫy tay cho má Lưu dẫn đường . Lại như nói với bản thân mà nhỏ giọng .

      - Một cái trúng gió thôi , cũng chưa có chết được .


Bạn đang đọc Bất Điểm sáng tác bởi Liễn_Sinh

Truyện Bất Điểm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Liễn_Sinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.