Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần mở đầu.

Phiên bản Dịch · 647 chữ

~oOo

~Tình yêu là thứ không hề có thật?

Không hề tồn tại …?

Vì tôi đã đánh mất nó hay ai đó đã cướp nó …

Kẻ cướp lấy nó là người tôi …

Yêu thương …

~oOo

~“ Chúng ta…chúng ta…” - Một người con trai ấp úng.

“ Hãy chia tay đi.”- Người đó nói tiếp.

Hai bàn tay thon gọn, trắng trẻo đang cố gắng nắm lấy cánh tay người con trai. Cô là ai?

“ Không. Không thể như thế được. Em không thể. Không thể…” - Giọng cô vỡ oà, đầu lắc lia lịa.

Người con trai thở mạnh, hất hai bàn tay đó ra khỏi người, quay đầu lại. Ánh mắt đáng sợ.

“ Sao cô dai như đỉa vậy? Chia tay đi. Đừng cố níu kéo. Cô không có tự trọng hay sao???” - Giọng anh ta bắt đầu thay đổi.

“ Anh nói gì? Không có tự trọng? Dương Trực Khôi. Anh nghĩ anh là ai mà có thể nói như thế vậy ?”

“ Nếu có tự trọng thì hãy chia tay đi. Tôi cầu xin cô đấy.” – Ánh mắt đểu trá.

“ Anh...” – Cô gái quá sock.

“ 4 năm là quá đủ. Làm ơn. Hãy buông tha cho tôi. Tôi đã đối xử với cô rất tốt mà. Lam Thư, xin cô.”

“ Dương Trực Khôi!! Không ngờ anh là hạng người như vậy? Tôi thật hối hận khi yêu anh.” – Lam Thư cố gắng kìm nước mắt.

“ Hối hận rồi hả? Thế tha cho tôi nha.” - Trực Khôi quỵ lỵ như một tên ăn mày.

“ Xin lỗi. Tôi không hề đeo bám anh. Đồ đểu trá. Cút đi. ” – Lam Thư ngồi bệt xuống đất như không còn một chút sức lực.

“ HAHA… Cảm ơn cô Lam Thư. Nhưng dù sao trong 4 năm qua cũng cảm ơn cô vì đã quan tâm chăm sóc cho tôi và cũng thành thật xin lỗi vì tôi dù cố gắng vẫn không thể yêu cô.”

Từng câu nói của Trực Khôi như những cây kim sắt nhọn cứ từng chút đâm vào tim cô. Nhưng câu nói cuối cùng anh thối ra là con dao rất lớn đâm vào trái tim đang chảy máu đó. Chắc chắn rằng đây là một vết thương rất khó lành. Liệu cô có thể yêu nữa hay không? TÀN NHẪN là hai từ có thể dành cho Hắn.

Đó là một ngày mưa.

1.Nguyễn Lam Thư : Cô là trẻ mồ côi, học rất giỏi và hát rất hay. Cô là người giỏi chịu đựng, ít chia sẻ nhưng biết quan tâm đến người khác đặc biệt là người cô yêu thương. Lam Thư dễ gần.

2. Dương Trực Khôi: Hoàn cảnh gia đình anh không hạnh phúc, cha mẹ ly hôn và người cha chỉ biết nhậu nhẹt. Anh là người có giả tâm lớn, biết tính toán, lạnh lùng và khá độc ác. Anh và Lam Thư đã quen nhau gần 4 năm.

3. Hoàng Hải Minh: Hải Minh sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có, cha anh là chủ tịch của tập đoàn E-Shine danh tiếng. Anh lạnh lùng đầy quyến rũ, ít nói nhưng rất tốt bụng. Hải Minh là người khó gần. Vẽ đẹp và học cực kì giỏi là nhân tài hiếm thấy.

4. Đỗ Thiên Kim: Là con gái của chủ tịch Công Ty Cổ Phần Đức Dương. Cô xinh đẹp và tài năng, hoà đồng, rộng lượng với nhiều thứ nhưng lại rất ích kỉ trong chuyện tình cảm. Cô bướng bỉnh.

5. Hoàng Linh Liên: Em gái sinh đôi với Hải Minh. Cô yêu thích việc đọc sách.Biết lắng nghe tâm sự của người khác. Hai anh em cô rất vui vẻ, hay chọc nhau cười và cũng rất thân thiết với nhau.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Một Kết Thúc của bell_TF
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.