Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 2175 chữ

Thành phố Tô Hoài thời tiết luôn ẩm ướt, mà ngay cả mùa hè cũng như vậy, oi bức ẩm ướt, bao lấy người là tầng tầng mồ hôi. Triệu Thuyền mặc chiếc áo trắng, một cái quần đen, lề mề chậm chạp kéo chân bước, trong tay còn cầm một túi, bên trong là lon bia đi về nhà.

Hắn ở một thành phố lớn, trong một khu nhà giàu, coi như là khu nhà cao cấp, hắn ở được trong khu này là nhờ một phú bà bao dưỡng, rồi được đưa đến đây, phú bà kia là người có tiền, nhà ở xe đưa không keo kiệt, đến sau này tuy có cùng hắn xích mích nhưng cũng không đuổi hắn đi.

Xe sang trọng phần lớn là ở trong gara, đến khi nào Triệu Thuyền đi khách mới có thể đem ra, nhưng cũng không thể lấy những chiếc xe quá đắt tiền, dù sao... những bà chủ kia có đi tìm nam nhân cũng phải từ trên xuống dưới lộ rõ khí chất hơn người.

Triệu Thuyền trước kia làm việc cho họ, khi người sau vừa đến hắn đã lôi thôi thấy rõ, ăn mặc tuỳ tiện, chân đi kéo lê, hắn chậm rãi hướng tới đường cái của khu nhà giàu này, ngồi lại ở góc đường. Lúc này trời nắng đến lợi hại, hắn nheo mắt xê dịch lại gần bóng cây gần đấy, mở ra một lon bia cũng lấy ra bao thức ăn cho mèo.

“ Chậc Chậc...”

Triệu Thuyền ngồi xổm xuống, trong tay là một ít thức ăn mèo, chỉ chốc lát, một con mèo lưng trắng chân viền đen đi ra, mèo lớn cẩn thận nhìn xung quanh, rồi nhìn tới Triệu Thuyền, meow một tiếng rồi chạy lại, thân mật cọ chân hắn sau đó lại dùng dầu cọ cọ bàn tay, Triệu Thuyền mở bàn tay ra, ra hiệu cho mèo lớn ăn đi, mèo lớn mới bắt đầu ăn.

Hắn thấy mèo lớn này vào hai tuần trước, lần đấy Triệu Thuyền đi ngang qua, miệng hẵng ngậm con cá. Mèo lớn kia đói lắm rồi, ngửi được mùi thơm liền liều mạng chạy đến gót chân Triệu Thuyền, cọ cọ ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn căng sâu không thấy đáy nhìn hắn, đúng hơn là nhìn con cá trên tay hắn. Triệu Thuyền sững sờ, đem con cá nên cho mèo lớn, mèo lớn ngậm cá khô rồi chạy biến nhanh tự như làn khói.

Chỉ để lại Triệu Thuyền còn đang ngơ ngác, từ đấy, khi không có việc gì Triệu Thuyền lại đến đây, mang theo bao lương thực hoặc mấy miếng cá khô, cũng không quá lâu, hắn và mèo lớn kia tình cảm không tệ, lúc này, Triệu Thuyền đã muốn mang mèo về nhà mình nuôi.

Nghĩ như vậy, Triệu Thuyền cho mèo ăn xong, nâng lên ôm vào lòng ngực. Mèo cũng không giãy dụa, còn dụa vào người hắn uốn thân, bộ dạng đáng yêu này khiến Triệu Thuyền thích không nỡ buông tay.

Nhưng bỗng nhiên từ bụi cây truyền đến tiếng vang kinh động, Triệu Thuyền cả kinh, mèo cũng bị dọa đến xù lông đuôi, nhảy phắt ra từ lồng ngực hắn. Triệu Thuyền nhíu mày, nhìn về phía bụi cây. Cái đầu tiên đập vào mắt hắn là đôi tay mang vết máu, bên cạnh bụi cây là tường thành, người này đại khái là chèo tường qua nên ngã xuống đi, Triệu Thuyền hắn không phải cái gì cũng xen vào chuyện của người khác, chỉ nhìn thoáng cái rồi muốn rời đi, thế mà người vừa ngã xuống lại bò lên đi ra, bụi dính đầy mặt, vạt áo với cổ áo còn mang vết máu, khuôn mặt cường tráng lạnh lùng ấy lại là khuôn mặt Triệu Thuyền không có cách nào có thể quên được.

“ Cố Hạng Thành?”

Nam nhân nằm rạp trên mặt đất, nhíu mày, ngây thơ nghi hoặc hỏi, “ Ngươi là ai?”

Triệu Thuyền sững sờ, trong mắt nhanh hiện lên tia ranh mãnh, rồi lại cười tủm tỉm nói: “ Ta là cha ngươi.”

“ Cha, ngươi mau dẫn ta về nhà đi, ta đau ở đây này!” Ai ngờ nam nhân giơ tay lên, nằm rạp trên mặt đất vô tội kêu lên, thành công dọa Triệu Thuyền rùng mình một cái, không dám nhìn thẳng Cố Hạng Thành, cái này... không phải thấy rất đần hay sao!

Cố Hạng Thành là ai?

Đó là thời Triệu Truyện còn là học sinh, độc nhất vô nhị cao quý lãnh ngạo vạn người nhìn, chính là nam thần, từ tiểu học đến cấp ba hai người đều học chung một trường, mà cũng bởi vì vậy, tưởng chừng cả đời này hai người xa cách nhưng cuối cùng nam thần Triệu Thuyền cũng chiếm được chú ý của Cố Hạng Thành.

Triệu Thuyền từ cấp hai đã để ý đến Cố Hạng Thành, thời điểm đó Cố Hạng Thãnh lãnh ngạo không giống ai, Triệu Thuyền ở bên cạnh hắn như cái đuổi nhỏ. Triệu Thuyền dậy thì muộn, ngày ấy chỉ cao một mét sáu, Cố Hạng Thành lại cao hơn mét tám. Hắn đứng cùng Cố Hạng Thành một chỗ không khác vở hài kịch, không ít lần bị người ngoài cười nhạo.

Chẳng qua, Triệu Thyền khi đó ngây ngốc cái gì cũng không hiểu, chỉ cảm thấy Cố Hạng Thành thật lợi hại, lớn lên đẹp trai, thành tích tốt, trong nội tâm hắn là cả một vùng sủng bái, đem Cố Hạng Thành coi như Phật. Một bên người tình nguyện nhiệt tình, Cố Hạng Thành như nhận ra giới tính của mình đã bị đánh gãy.

Hắn là một người trời trong nắng ấm, Cố Hạng Thành trốn tiết tự học, lôi kéo cái đuổi nhỏ Triệu Thuyền vào nhà vệ sinh nam, tùy tiện khóa tay hắn trên cửa, Cố Hạng Thành giữ chặt lấy hai tay, “ Cởi quần ra.”

“ Ồ?” Triệu Thuyền kinh ngạc, động tác do dự, hắn để ý tới Cố Hạng Thành dần không kiễn nhận liền nhanh nhẹn cởi quần xuống, hắn còn không kịp phản ứng chỉ cảm thấy có bàn tay đặt lên mông mình, Triệu Thuyền lại càng hoảng sợ, thân thể thoáng run lên, quần lót cũng bị Cố Hạng Thành kéo thấp xuống.

Cố Hạng Thành từ trong túi tiền lấy ra cái bao, bọc lại mấy ngón tay, đưa vào trong miệng Triệu Thuyền, quẫy làm cho ẩm ướt, phía sau Triệu Thuyền lại chọc chọc, Triệu Thuyền hốt hoảng, chỗ kia cũng theo bản răng co rút.

“ Cậu làm cái gì?”Giọng Triệu Thuyền yếu ớt, như tiếng mèo con, Cố Hạng Thành nghe xong thì nhíu mày, giữ bộ mặt lạnh ghé vào tai Triệu Thuyền, hạ giọng nói: " Tôi muốn làm cậu.”

Nói xong, ngón tay được bọc bao chậm rãi tiến vào, tùy ý khuếch chướng một phen. Cố Hạng Thành kéo khóa quần cởi xuống, lộ ra dương vật cương cứng, đâm tới lỗ nhỏ Triệu Thuyền, Cố Hạng Thành không để Triệu Thuyền kịp thích ứng đã động, cả người Triệu Thuyền đều đau, hắn cắn răng, tiếng nức nở nghẹn ở yết hầu, nước mắt chực chờ rơi xuống, cái này... đau quá, hắn không chịu được, thé nhưng Cố Hạng Thành không có ý muốn dừng lại, hắn như bắt được lộc, hết lần này đến lần khác không để ý tứi cảm xúc của Triệu Thuyền, ra vào liên tục.

Lần thứ nhất Cố Hạng Thành không quá lâu, xuất trong thân thể Triệu Thuyền, kích thích đi qua, hắn đem khăn tay lau rồi ném xuống sàn, lại sờ chiến lợi phẩm vừa làm rồi mới liếc Triệu Thuyền, “ Cậu nói muốn tôi giúp cậu học bù, tôi đồng ý, đêm nay cậu tới nhà tôi!”

Lúc đấy thành tích của Triệu Thuyền không tốt, có lần đùa với Cố Hạng Thành kèm hắn học, Cố Hạng Thành không có phản ứng. Triệu Thuyền nghĩ chắc Cố Hạng Thành đã quên rồi, không nghĩ tới giờ Cố Hạng THành lại nhắc tới. Nguyên cái đau đớn thống khổ vừa rồi bị lời này của Cố Hạng Thành làm tan biến. Triệu Thuyền mắt sáng lên, hắn liều mạng vứt hết đau đớn muốn đứng dậy nói với Cố Hạng Thành mấy câu thì Cố Hạng Thành đã mở cửa đi rồi, “ Cậu nhanh lau sạch đi, đợi lớp tan học.”

Triệu Thuyền “nga nga” hai tiếng, tuy trong lòng có chút mất mát nhưng mặt lại cao hứng, Cố Hạng Thành nhìn hắn cuống quít lau hậu huyệt còn đang chảy ra rất lỏng màu trắng, ánh mắt chậm rãi tối đi.

Về sau, Triệu Thuyền xem Cố Hạng Thành như gia sư, cha mẹ Cố Hạng Thành quanh năm bận rộn, cả tòa nhà như chỉ có Cố Hạng Thành ở, mỗi lần Triệu Thuyền tới, Cố Hạng Thành giúp hẵn hoàn thành bài tập trước, dạy hắn những chỗ hắn không hiểu, sau đó là tình ái. Cố Hạng Thành như mãnh thú động dục, không ngừng xâm chiếm thân thể Triệu Thuyền, thân thể tuổi thiếu niên, toàn thân cao thấp đều lưu đầy dấu vết.

Đoạn thời gian này, đại khái là bọn họ khá khoan khoái, Triệu Thuyền từ khi được Cố Hạng Thành kèm bài tập thực sự có tăng, thành tích thi cũng khá, nhưng tiệc thì cũng đến lúc tàn, không biết là ai làm, mà trên tường trường có dán ảnh chụp của Triệu Thuyền cùng Cố Hạng Thành.

Trong tấm ảnh hành vi của hai người mập mờ, đặc biệt là Triệu Thuyền, hắn nhón chân lên giống như đang cố hôn Cố Hạng Thành, ngày ấy, giáo viên chủ nhiệm gọi Triệu Thuyền đến văn phòng, trong mắt các thầy cô, Cố Hạng Thành không bao giờ có vấn đề, như vậy vấn đề nhất định là Triệu Thuyền, họ tìm tới mẹ của hắn, cùng cô ấy bàn về sự tình của Triệu Thuyền.

Mẹ của Triệu Thuyền là người bảo thủ, suy nghĩ lạc hậu ở nông thôn, cha hắn mất sớm, mẹ hắn có hai người con, chị Triệu Thuyền Triệu Phồn với hắn, lúc nhìn thấy ảnh chụp của Triệu Thuyền, chưa cần một lời giải thích nào, việc đầu tiên mẹ hắn làm là tìm cây chổi để đánh hắn.

Mẹ Triệu Huyền có kỳ vọng rất lớn đối với hắn, lúc nhìn thấy ảnh chụp, còn bị thầy giáo gọi lên, mẹ hắn tất nhiên nhục nhã vạn phần, tâm tình của cô dĩ nhiên là muốn đánh Triệu Thuyền cho đến chết, đánh đến sau lưng hắn tràn máu, chính thầy cùng ngồi không yên, vội vàng khuyên bảo mẹ Triệu Thuyền.

Xong, thầy hỏi những ảnh này... ảnh này chụp có thật hay không, Triệu Thuyền không nói lời nào, mẹ hắn lại muốn đánh hắn, chỉ nghe Triệu Thuyền giọng nghẹn lại hỏi: “ Cố Hạng Thành... Cậu ấy nói như thế nào?”

Thầy giáo sững sờ, “ Cố Hạng Thành em ấy cái gì cũng chưa nói, chỉ yêu cầu chuyển trường.”

“ Cái gì, hắn muốn chuyển trường?” Triệu Thuyền nhảy dựng lên, không dám tin nói: “ Làm sao có thể? Ngày hôm qua cậu ấy với tôi còn rất tốt, chẳng lẽ là vì ảnh chụp, hắn đã chuyển đi rồi ư?” Hắn vừa nói, nhưng lại đem tất cả mọi chuyện rõ ràng, thầy giáo nheo mắt lại, mặt vô cùng trịnh trọng, mẹ Triệu Thuyền thì không thể tưởng tượng được nhìn Triệu Thuyền, không tin hắn có thể nói ra những lời này, tay run rẩy cầm chuôi chổi, trong miệng lầm bầm: “ Ta sao lại có thể có đứa con như này?”

Sau đấy, Triệu Thuyền bị ép nghỉ học, mà Cố Hạng Thành thì không nói một lời mà chuyển rời, rời khỏi hắn. Triệu Thuyền từ trường học chạy đến nhà Cố Hạng Thành, ấn chuông liên tục, gõ cửa liên tục, lớn tiếng gọi tên Cố Hạng Thành, hắn như kẽ điên người dại, nhưng Cố Hạng Thành không xuất hiện.

Cứ như vậy, Cố Hạng Thành như sương mù biến mất khỏi cuộc đời hắn, hằn từ tiểu học lên cấp 3 luôn nhưỡng mộ nam thần, cứ như vậy, không một câu đã bỏ hắn đi.

Triệu Thuyền sau này nghỉ học, mẹ hắn cũng lập tức cùng hắn tuyệt quan hệ mẩu tử, Triệu Thuyền một người lưu lạc ở đầu đường, đần độn u mê, khi đi ngang qua bên đường có tòa nhà “ Venus”, đói đến hôn mê bất tỉnh, được người bên trong cứu, từ đó về nhân sinh của hắn bị triệt để phá vỡ, hắn giờ đây là truyền kì Ngưu Lang.

Bạn đang đọc Bất Cử Đích Nam Nhân của Ngụy Tùng Lương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửXuyên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.