Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất đại khiếu huyệt chi nhị

Phiên bản Dịch · 5811 chữ

Đột nhiên Niệm Băng chấn động toàn thân, trong nháy mắt có chút ảnh hưởng mơ hồ, thông qua thiên nhãn gặp lại, dĩ nhiên hoàn toàn do tinh quang ngưng kết mà thành chính mình, hắn đang kinh ngạc, tiên thiên khí được hắp thụ trong cơ thể hắn đột nhiên bắt đầu tách khỏi cơ thể, cả những cái mới hấp thụ cũng không ngoại lệ, Niệm Băng hoảng sợ, dù đang muốn giải trừ cảnh giới kì diệu này, nhưng hắn lại phát hiện, tinh thần lực của mình bị nhốt kín trong thiên nhãn huyệt, tạm thời không thể khống chế cơ thể, dù là muốn thông qua linh côi kêu gọi Áo Tư Tạp hỗ trợ cũng không làm được.

Tiên thiên khí điên cuồng tuôn ra, làm cho Niệm Băng có cảm giác, hơi thở của mình không ngừng yếu đi, cảm giác kì diệu đến từ tiên thiên cảnh giới không còn nữa. Nhưng quái dị hơn là, khi hấp thụ tinh hoa trời đất Áo Tư Tạp cũng không phát hiện ra tình huống của Niệm băng bây giờ, mà ma pháp lực trong cơ thể Niệm Băng cũng không bị ảnh hưởng khi tiên thiên khí rút ra, vẫn vận chuyển như trước.

Hơi thở Niệm Băng cũng theo tiên thiên khí rời khỏi cơ thể, cảm giác hít thở không thông không ngừng truyền đến, Niệm Băng chỉ cảm thấy thân thể mình chợt nóng chợt lạnh, tựa hồ như cảm giác lần đầu tiên bị chôn sâu dưới đất, chỉ có điều, cảm giác này mạnh mẽ vô cùng, cực nóng, cực lạnh khiến cho huyễn tượng hiện ra trong đầu hắn, nhưng quái dị là lúc này đầu óc hắn vẫn thanh tỉnh. Thông qua thiên nhãn huyệt, có thể gặp lại tinh quang ngưng kết như trước. Thân thể của tinh quang tạo thành ngoại trừ ngực xử ngưng kết huyền nguyệt là màu trắng, còn mọi chỗ khác đều màu vàng. Màu vàng nhàn nhạt tản ra hào quang nhu hòa, tại thiên nhãn huyệt quan sát xuống, có vẻ còn rõ ràng hơn.

Tiên thiên khí bị rút ra ngoài cơ thể như tơ, hóa thành từng đạo bạch quang nhập vào tinh quang ngưng kết trong thân thể. Tiên thiên khí màu trắng kia cùng tinh quang ngưng kết là lúc tiếp xúc với cơ thể. Từng đạo tinh quang thiêu đốt mà dậy, thế nhưng tiên thiên khí màu trắng này luyện hóa, sau khi tiên thiên khí luyện hóa biến thành khí lưu màu vàng nhỏ hơn trực tiếp dung nhập tinh quang kia mà ngưng kết thành cơ thể.

Hơi thở trong cơ thể ngày càng yếu. Kích thích tinh thần lực của Niệm Băng thật lớn, các loại tia sáng kì dị không ngừng long lánh trước mắt hắn, hắn liều mạng muốn khống chế tinh thần lực thoát ra khỏi thiên nhãn huyệt, nhưng thiên nhãn huyệt lại giống như một nhà tù giam chặt tinh thần lực, phảng phất bên ngoài thiên nhãn huyệt thì lại muốn chui vào, kịch liệt làm cho tinh thần lực của Niệm Băng không ngừng chuyển động. thiên nhãn huyệt thấy lại hào quang, nhưng vì tinh thần lực đang thống khổ nên khi bốc lên trở nên rõ ràng hơn.

NIệm Băng không rõ tại sao lại thế này. Việc tinh thần lực đấu tranh thật sự thống khổ, hắn tận lực đem tinh thần lực của mình ngưng kết một chút, không ngừng đánh sâu vào thiên nhãn huyệt. Muốn một lần nữa khống chế thân thể mình. Vì khó mới có thành tựu ngày hôm nay hắn tuyệt không nghĩ tới vì tẩu hỏa nhập ma mà mất đi tất cả.

Nhưng thiên nhãn huyệt chắc chắn đã vượt qua phỏng đoán của Niệm Băng. Không gian xung quanh mưa lất phất khiến cho hắn phảng phất nhớ lại thời gian linh hồn và thân thể chia lìa, cũng không thống khổ như thế này. Hoàn cảnh như địa ngục khiến cho Niệm Băng như phát điên, nếu không phải từ nhỏ hắn đã rèn luyện tính kiên nhẫn thì có lẽ đã không chịu được thống khổ như thế.

Rốt cục, một hơi thở đã thoát ra được khỏi cơ thể Niệm Băng, trong tích tắc, thống khổ trong cơ thể Niệm Băng nháy mắt đã lên đến đỉnh điểm, tinh thần lực phảng phất bộc phát bình thường, trong lúc thống khổ kịch liệt đồng thời phóng thiên nhãn huyệt đi khắp mọi ngóc ngách, thế nhưng tinh thần lực cũng mãnh liệt trở về tràn ngập. Chợt tốc độ của tinh thần lực quay trở về nhanh hơn, ở giữa thiên nhãn huyệt ngưng kết một chút, Niệm Băng chỉ thấy tinh thần lực của mình phát ra một tiếng nổ ầm ầm. Ngay sau đó, hắn không còn ý thức được nữa.

Mặc dù mất đi tri giác, nhưng trong tiềm thức của Niệm Băng lại cảm thấy thoải mái dị thường, cũng không phải thật sự thư thái, mà bởi vì trong thời gian ngắn mất đi ý thức, hắn không cảm thấy thống khổ, thoát khỏi thống khổ mãnh liệt . Thân thể đúng là thoải mái. Niệm Băng bây giờ thậm chí không muốn có lại tri giác, ít nhất như vậy hắn cũng không phải chịu nỗi thống khổ của thể xác.

Nhưng hắn chỉ mất đi tri giác trong ngắn ngủi vài giây, một lần nữa thông qua thiên nhãn huyệt hắn thấy rõ hết thảy thế giới bên ngoài, hắn kinh ngạc phát hiện, thông qua thiên nhãn huyệt của mình thấy hết thảy bên ngoài, chỉ cần vừa có chút ý niệm, tinh thần lực dường như có thể theo thiên nhãn huyệt tuôn ra ngoài. Ngưng thần bên trong, hắn càng kinh ngạc những chuyện đã xảy ra, tinh thần lực vốn ở bên trong thiên nhãn huyệt lúc này đã biến thành một người chỉ nhỏ khoảng một tấc, đang mở ra song chưởng hai bên, thân thể màu trắng thẳng đứng trôi lở lửng trong thiên nhãn huyệt, năng lượng hình tiểu nhân kia là chính mình hay sao?

Vừa có ý niệm, thân ảnh màu vàng nhỏ bé ấy do tinh thần lực ngưng kết mà thành kia nâng cánh tay phải lên, kì dị là chính Niệm Băng cũng nâng cánh tay phải của mình lên, căn bản là cùng lúc, động tác của thân thể và tinh thần hoàn toàn có dũng khí như nhau. Linh quang chợt lóe, Niệm Băng mờ mờ hiểu ra, tinh thần lực của chính mình vừa tiến vào một cảnh giới mới.

Năng lực của thiên nhãn huyệt hiển nhiên là tăng lên. Mỗi một người, bất luận như thế nào khống chế thân thể của mình, phản ứng của thân thể cùng tinh thần đều có một khe hở thời gian ngắn ngủi, mặc dù thời gian đối với người bình thường mà nói có thể xem nhẹ, nhưng đối với một gã ma pháp sư hoặc là một người có võ thuật mà nói thì vô cùng quan trọng, nhất là thời điểm khống chế mà pháp và đấu khí, một chút chênh lệch đều có thể sinh ra hậu quả không mong muốn. Niệm Băng lờ mờ cảm giác được, tựa hồ mình chỉ hiểu được mặt ngoài của hiện tượng, tiểu nhân tinh thần lực ngưng kết mà thành này tuyệt không thể chỉ đơn giản như vậy.

Thống khổ đã biến mất, Niệm Băng trở nên thong dong hơn rất nhiều, hơi thở trong cơ thể như trước không có gì tồn tại, nhưng hắn cũng phát hiện, cơ thể mình không có gì là không khỏe, chỉ phảng phất dường như thân thể không còn là của chính mình nữa. Ngưng thần nhìn ra, thông qua thiên nhãn huyệt hắn lại thấy hết thảy bên ngoài, người giống hắn do tinh quang tạo thành vẫn lẳng lặng trôi lơ lửng như trước, chỉ có điều, lúc này khe hở của không gian tinh quang đã không thấy, mà bạch quang của huyền nguyệt ngưng kết thành đã biến thành một điểm sáng màu trắng, nhìn thấy điểm sáng phía dưới ngực một chút, Niệm Băng đột nhiên sinh ra cảm giác kì dị, hắn nghĩ gì, nhưng không thể biết được, hắn chỉ thấy vị trí của cái điểm màu trắng kia thật kỳ diệu, tựa hồ có liên quan trọng yếu tới việc tu luyện của mình.

Niệm Băng không ngừng tự hỏi hết thảy những gì phát sinh trước mắt mình, thân ảnh màu vàng kia đột nhiên càng lúc càng lớn, hắn tập trung tinh thần nhìn lên, mới phát hiện ra cũng không phải thân ảnh lớn, mà nhìn gần tựa hồ như chính mình. Đột nhiên trong nháy mắt thân ảnh màu vàng kia tăng tốc trong nháy mắt, không đợi Niệm băng có phản ứng, hắn đột nhiên cảm giác được một sự va đập mạnh mẽ.

Ầm một tiếng, thân thể của mình dường như phảng phất bay lên, một lượng tiên thiên khí giống như nước biển chảy vào trong cơ thể hắn.

Áo Tư Tạp vốn phân tán trong năng lượng màu xám trong cơ thể Niệm Băng nhưng đột nhiên bị tiên thiên khí dũng mãnh điên cuồng bức áp, trong nháy mắt buộc thu hồi vào trong tâm tạng. Trong cơ thể Niệm Băng nhanh chóng hình thành một thế giới màu vàng, thiên nhãn huyệt từ mi tâm truyền đến một trận thanh lương, Niệm Băng nhìn vào điểm sáng mãnh liệt trong cơ thể mình rồi bất ngờ trầm xuống. Trong chớp mắt đã phá tan thiên nhãn huyệt vây quanh.

Niệm Băng chợt nhớ đến Áo Tư Tạp muốn hỏi hắn có tổn hại gì hay không, nhưng hắn phát hiện, sau khi tinh thần lực của mình biến thành hình thái mới mặc dù có năng lực khống chế thân thể của mình, nhưng không thể liên lạc với Áo Tư Tạp như trước.

Hàn quang chợt lóe, điểm sáng kia bất chợt quay lại, hướng về phía thân ảnh màu vàng mới tạo thành phóng tới. Ở phía dưới ngực một chút, hào quang màu trắng bỗng dừng lại trong sát na rồi điên cuồng tuôn vào trong cơ thể Niệm Băng, tiên thiên chi khí phảng phất như tìm được lối thoát hướng điểm bạch nhũ kia lao tới. Niệm Băng cảm thấy trên ngực tựa hồ như có một toà đại sơn đè lên đến không thở nỗi. Hắn cảm nhận được một lượng lớn tiên thiên chi khí nhưng lại không biết chúng từ đâu mà có, tuy nhiên đồng thời hắn cũng phát hiện lượng tiên thiên chi khí này cùng thân thể hoàn toàn không xảy ra xung đột. Điểm bạch nhũ kia dường như chứa đựng một không gian vô tận, bất luận có bao nhiêu tiên thiên chi khí mạnh mẽ tuôn vào cũng đều có thể nhất nhất hấp thụ. Đột nhiên một ý nghĩ hiện lên trong đầu, rốt cục Niệm Băng cũng hiểu được cái cảm giác kia từ đâu mà đến. Vui mừng đến phát điên lên, trong lòng hắn không khỏi thầm hét lên sung sướng: "Thể chất của ta thật sự là rất tốt a, như vậy cũng được sao?"

Áp lực cực lớn không hề khiến cho hắn có cảm giác gặp nạn gì, Niệm Băng tập trung toàn bộ tinh thần lực của mình, thúc giục ma pháp lực chuyển động nhanh hơn, cố gắng chống đỡ cái áp lực thật lớn kia, xương cốt trong ngực hắn tựa hồ giãy chuyển động không ngừng phát ra tiếng lách cách, Niệm Băng cảm thấy hân hoan, thiên khí khổng lồ đối với hắn hoàn toàn không trở thành gánh nặng, bây giờ hắn chỉ sợ không đủ tiên thiên khí mà thôi. Hắn âm thầm cầu mong cho cơn bão này mãnh liệt hơn nữa.

Tiên thiên khí phảng phất nghe được Niệm Băng kêu gọi, tốc độ càng nhanh hơn, sinh ra áp lực ngày càng lớn, ma pháp lực của Niệm Băng mặc dù có thể phá giải tác dụng đó, nhưng thân thể hắn lại run rẩy không ngừng. Nếu lúc này có ai nhìn thấy hắn, nhất định sẽ rõ ràng thấy hắn đang kịch liệt run rẩy.

Ngay lúc đó, trước ngực Niệm Băng có một điểm bạch nhũ chói sáng, lóe ra hào quang vàng nhạt lúc sáng lúc tối.

Niệm Băng đang đợi, chờ đợi thời khắc kia đến. Bởi vì áp lực cực lớn, từng lỗ chân lông đều có tơ máu chảy ra. Kỳ thật, hắn cũng không biết, lúc này mình đang ở giai đoạn hết sức nguy hiểm. Người bình thường muốn đột phá cảnh giới như hắn, ít nhất đã tu luyện ngoài năm mươi năm, chẳng những phải cương hóa thân thể, mà còn phải cường hóa tinh thần lực. Mà hắn dưới cơ duyên xảo hợp, được thiên thời địa lợi. Dưới tác dụng của thiên nhãn huyệt, hắn có năng lực hấp thụ tinh hoa trời đất, là tiên thiên khí tinh khiết nhất a! Nhưng, nếu hắn chỉ là người bình thường, đột nhiên sinh ra lượng tiên thiên khí khổng lồ như vậy, thân thể tất sẽ bị tan thành trăm mảnh. Đừng nói là thực lực, cả tính mạng cũng không có khả năng bảo toàn.

Có lẽ, thật sự giống như Niệm Băng tưởng tượng, thể chất của hắn vốn rất được rồi, lúc trước, vì bảo vệ Thất Long vương suýt nữa mất mạng khiến cho hắn cùng long phách Áo Tư Tạp dung hợp, hoàn toàn cải tạo cải tạo thân thể con người yếu ớt của hắn, lại khiến cho hắn có được khí lực của loài rồng, mới có thể duy trì được lượng tiên thiên khí lớn như vậy. Đồng thời thiên nhãn huyệt tiến hóa đã khiến cho hắn có thể nhận được tiên thiên khí vào trong tinh thần lực, khiến cho hắn có thể thanh tỉnh điều khiển ma pháp lực của mình chống đỡ thân thể.

Thiên nhãn huyệt lúc này có khả năng nhìn thấy, dù chỉ là một mảnh màu vàng, có khả năng cảm nhận được lượng tiên thiên khí vô cùng khổng lồ, toàn thân Niệm Băng đều đang run rẩy, kinh mạch toàn thân như bị vặn vẹo, bóp méo, máu trong cơ thể dường như đã ngưng lưu thông. Lượng tiên thiên khí thật lớn kia, nhằm điểm bạch nhũ hướng đến, trong khoảnh khắc khiến nó như biến thành màu vàng.

Cuối cùng, Niệm Băng cũng nhận thấy tinh thần lực mạnh mẽ không thể nhận được áp lực lớn như vậy nữa, luồng tiên thiên khí bắt đầu yếu dần, nhưng, cảm giác đè nén ở ngực hắn vẫn không giảm, trái lại còn tăng thêm, thân thể NIệm Băng thống khổ đứng lui lại, tiên thiên khí còn lại trong cơ thể xoay tròn một vòng, hóa thành mũi nhọn, cuối cùng hướng ngực hắn điên cuồng chảy vào.

Ca sát một tiếng, một thanh âm đổ vỡ vang lên, thân thể Niệm Băng đột nhiên dừng lại, nhanh chóng ấn xuống, khỏa kim sắc thái dương trước ngực hắn liên tiếp bảy lần từ kim chuyển bạch rồi lại từ bạch chuyển kim. Thân thể Niệm Băng lơ lửng, ầm một tiếng, điểm bạch nhũ vụt bay tứ tán vào không trung như những ánh sao phát ra những tia sáng nhu hoà. Tại giờ khắc này, vầng hào quang đã yếu đi rất nhiều, kim quang bao trùm không gian trong vòng một trượng đã bị thất thải quang mang ngăn cản dần thu về. Hắn dần đứng lên, đôi mắt mấp máy chậm rãi mở ra, hai đạo kim quang bắn ra từ đôi mắt màu lam, tại mi tâm, thiên nhãn huyệt thật sự trở thành một con mắt có quang mang màu bạc, nơi đồng tử loé ra hai tia tử quang (tử còn có nghĩa là màu tím) yêu dị. Ngay lúc này, hắn chợt phát hiện quần áo trên người đã hoàn toàn biến mất, dưới ngực khoảng một tấc có một vòng kim quang bằng nắm tay đang dần co rút lại đến khi bằng một cái móng tay mới dừng lại, tuy nhiên trước khi co rút lại, nó đã lướt qua thái dương lưu lại một vân sáng kì dị phảng phất như từ thái dương bắn ra, vân lộ rất nhỏ nhưng lại phát ra ánh sáng lóng lánh, trước ngực Niệm Băng như được bao phủ một vầng hào quang. Hào quang chợt loé, một đạo kim quang bắn ra rồi lập tức tụ lại trong không trung ngoài mười trượng. Đến khi biến thành dòng năng lượng mảnh như kim châm có thể xuyên thấu hết thảy mởi dần biến mất.

Hợp quang trong mắt Niệm Băng dần giảm đi, màu thái dương trước ngực Niệm Băng đã ảm đạm đi nhiều, thiên nhãn của mi tâm chầm chậm đóng lại, cuối cùng chỉ chừa lại một điểm sáng to bằng hạt đậu. Hắn nở nụ cười, nụ cười hưng phấn xuất phát từ nội tâm, thành công rồi, mình thật sự đã thành công, thất đại khiếu huyệt thật là huyền bí, nhưng thời gian mở ra như thế, thì phải là lệ trung huyệt.

Bàn Tử đã miêu tả cho hắn vị trí của thất đại khiếu huyệt, từng nói qua, Lệ Trung huyệt nằm ở trong ngực, Niệm Băng hoàn toàn có thể khẳng định, mình đang ở tình huống kì diệu, thế nhưng không biết thực lực thật sự đạt được của hai khiếu huyệt. Hắn cũng biết tiến bộ của chính mình, hắn cũng đã lo lắng, hai khiếu huyệt mở ra có ý nghĩa gì? Niệm Băng cười càng lớn, bởi vì, lúc này hắn nghĩ tới Băng Tuyết Nữ Thần Tư tế, được xưng là thần hàng sư duy nhất trên đại lục, cũng chỉ mở có hai khiếu huyệt thôi đó sao? Cho dù so sánh với Thần chi đại lục, người bình thường chỉ sợ trình độ không thể có 2 khiếu huyệt như vậy. Việc này nói lên điều gì? Có phải mình đã được xem như thần a!

Tại Hàn Lĩnh, sáu vị long vương đang cùng tu luyện với đồng thời mở mắt, trong mắt bọn họ đều toát ra vẻ kinh nghi bất định, trong đó biểu hiện rõ ràng nhất là Quang Minh Địch Mạn Đặc Đế.

“Các ngươi đã cảm giác được sao?” Địch Mạn Đặc Đế hỏi dò.

Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:” Đúng vậy, ta cảm giác được, đó là con chúng ta a! Cảm giác của ta phi thường rõ ràng.”

Địch Mạn Đặc Đế có chút lo lắng nói:” Chẳng biết ta nên cao hứng hay phải lo lắng đây?.”

Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lí Tư hắc hắc cười nói: "Đương nhiên là nên cao hứng. Có thể làm chúng ta cảm nhận được lượng ma lực ba động cường đại như thế, có thể nói với các ngươi ràng tiểu quái thai này có tiến bộ thật lớn, nói không chừng, hắn đã sắp bắt đầu tiến hóa lần thứ hai a!”

Ánh mắt Tạp Tiệp Áo Tây Tư hàn quang chợt loé, hừ lạnh nói: "Tạp Ngạo Địch Lí Tư, cần thận trọng lời nói của ngươi, nếu một lần nữa chúng ta nghe ngươi nói đứa nhỏ là quái thai, ta sẽ lấy danh nghĩa Hắc ám Long vương khiêu chiến với ngươi.”

Tạp Ngạo Địch Lí Tư trên mặt còn đọng lại nụ cười, vội vàng xua tay:

- Lão Đại, ta chỉ nói giỡn thôi mà. Bất quá, tính theo thời gian, cho dù Áo Tư Tạp có kỳ ngộ gì, nếu muốn tiến hóa lần thứ hai cũng không phải dễ dàng. Nhưng vừa rồi rõ ràng ta cảm giác được, hắn có năng lượng biến hóa rất lớn, việc này là sao a!”

Địch mạn Đặc Đế cười khổ nói: "Tình huống của Tạp Tạp vô cùng đặc biệt, đừng nói là chúng ta, sợ là Long Thần đại nhân cũng không biết đây là chuyện gì. Năng lượng tăng tiến luôn là chuyện tốt a! Hắn lại ở cùng Niệm Băng nên không có vấn đề gì đâu, lại có Gia Lạp Mạn Địch Tư ở bên, bọn Niệm Băng vì hạnh phúc của chính mình cũng nên không ngừng cố gắng a."

Tạp tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói: "Không có vấn đề gì, tốt lắm, chúng ta tiếp tục tu luyện đi. Ta nghĩ, Gia lạp Địch Mạn Tư không lâu sau sẽ báo cho ta tình hình của họ mà thôi.”

Sáu vị Long Vương một lần nữa nhắm mắt lại, bọn họ tiếp tục tu luyện, mấy ngày nay, không thể nghi ngờ tiến bộ lớn nhất là Hắc Long Vương có được Long Thần Tâm Quyết, thực lực của hắn thuỷ chung vẫn là cường đại nhất trong chúng Long Vương, hắn đã đem long thần tâm quyết tu luyện đến tầng thứ 2. Lúc trước, khi năng lượng của Áo Tư Tạp ba động hắn là người cảm thụ mãnh liệt nhất, đồng thời hắn kinh ngạc phát hiện, năng lượng con trai mình sinh ra cùng với năng lượng bản thân có chút gì đó tương tự, tựa hồ là một loại năng lượng kêu gọi lẫn nhau, hắn cảm giác được gì đó, nhưng lại không thể xác định. Cho dù xác định, hắn cũng nghĩ không nên nói ra nghi hoặc của mình. Dù sao, đó là đứa con của mình a! Nếu hắn thực sự…..

"Tạp Tạp, Tạp Tạp ngươi hoàn hảo sao?” Năng lượng trong cơ thể Niệm Băng đã ổn định trở lại, lập tức phát ra kêu gọi Áo Tư Tạp.

Giọng Áo Tư Tạp không giống như trước, bình tĩnh nói: "Yên tâm đi, ta không việc gì.”

Niệm Băng có chút lo lắng nói: "Vừa rồi chúng ta mất liên lạc, mà luồng tiên thiên khí lại khổng lồ như thế, thật sự không ảnh hưởng với ngươi sao?”

Giọng Áo Tư Tạp có chút tiếu ý, để cho Niệm Băng an tâm: "Ảnh hưởng thôi, đương nhiên là có, bất quá, nếu có thể có ảnh hưởng thường xuyên như vậy, ta nhất định sẽ lại rất vui vẻ. Niệm Băng, thật không biết ngươi là hạng người gì, như thế nào mà chuyện tốt đẹp lại đêu đến với ngươi a?

Bất quá, chuyện này đến cũng không hoàn toàn là chuyện tốt, nếu không có ta, chỉ sợ ngươi đã xong đời.”

Niệm Băng đang không thể nào hiểu được chuyện xảy ra với mình, nghe Áo Tư Tạp nói vậy, vội vàng hỏi: "Vừa rồi rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, tinh thần lực của ta đã xảy ra biến hóa rất lớn, thân thể cũng lại vừa đột phá một khiếu huyệt, không biết cảm giác của ta đúng hay sai?”

- Đúng, đương nhiên đúng. Ta theo cha, tri thức tìm được trong trí nhớ cho ta biết, ngươi vừa rồi đúng là đột phá một trong bảy đại khiếu huyệt của con người, lệ trung huyệt. Huyệt đạo này rất hữu dụng. Không đủ, ngươi

có biết vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm không? Vốn ngươi căn bản không thể thừa nhận một lượng tiên thiên khí khổng lồ như vậy, cho dù thân thể của ngươi bị ta cải tạo qua, độ mạnh mẽ không dưới cấp bình thường của Cự long, cũng vô pháp thừa nhận lượng tiên khí từ trong ý thức hắc hải truyền ra a.

Niệm băng xúc động nói:” Ngươi thủ hộ cho ta?”

Áo Tư TẠp hắc hắc cười nói:” Đương nhiên là ta, chúng ta chính là một thể, ngươi xong đời chẳng phải ta cũng xong đời theo sao? Ta cũng quá hiểu được ngươi làm như thế nào, nhưng dường như tiên thiên khí trong người ngươi đạt tới một trình độ nhất định, tình hình xảy ra vừa rồi đặc biệt khác, thông qua thiên nhãn huyệt, tiên thiên khí tinh khiết trong trời đất, lấy tinh hoa của trăng sao dẫn đường đưa vào trong cơ thể ngươi, mới có thể hình thành biến hóa như vừa rồi. Khiếu huyệt trong cơ thể của mỗi người muốn mở ra đều cực kì khó khăn, thiên nhãn huyệt của ngươi mở ra cũng chỉ sợ có vận khí thành phân ở bên trong, mà năng lượng của lệ trung huyệt phải cực kì lớn mới có thể phá vỡ thành công, mà ngươi trong chút thời gian đã hấp thụ đủ tiên thiên khí trong lệ trung huyệt đủ để mở ra, nếu không có ta bảo vệ, ngươi không chết mới lạ a! Bây giờ ngươi thành công,

cả ta cũng có được không ít điều tốt. Luồng tiên thiên khí vừa rồi thật sự là tinh khiết a! Hương vị tinh hoa nhật nguyệt quả thực quá mỹ diệu, năng lượng này phá tan lệ trung huyệt của ngươi sau đó còn lưu lại không ít, vừa lúc nó không còn điên cuồng, ta nhân tiện vào hấp thụ năng lượng cho mình, không nghĩ tới, nhưng giúp ta hoàn thành tầng thứ hai của long thành tâm quyết, bây giờ ta đã có thể bắt đầu tu luyện tầng thứ 3, ha ha, không biết lão ba có biết ta nhanh như vậy hay không.” Hắn biết, đúng là bởi vì hắn đột phá quá nhanh, đã khiến cho thất Long Vương chú ý, may sao Lệ trung huyệt của Niệm Băng may mắn mở ra kịp thời dùng thiên nhãn ngăn cản hào quang tiết ra ngoài, mới khiến cho Hắc Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư không phát hiện ra chuyện hắn học trộm Long thần tâm quyết.

Niệm Băng nở nụ cười: "Tốt a! Ta đây rất muốn cảm ơn ngươi! Áo Tư Tạp, Ngươi cố nhớ xem, có kinh nghiệm gì về sự hữu ích của lệ trung huyệt không? Lệ trung huyệt của ta bây giờ đã mở, theo lí mà nói thực lực phải tăng lên mới đúng, có lẽ ta đã có thể đấu với Băng Tuyết Nữ Thần Tư Tế a!”

Áo Tư Tạp có chút khinh thường nói: "Người đừng có nằm mơ, ngươi cho rằng khiếu huyệt mở ra là có thể giúp ngươi một bước trờ thành Thần Hàng Sư sao? Sự việc đâu có dễ dàng vậy a. Trên thế giới này, không có gì thu được mà lại không bỏ công khó nhọc cả. Ngươi a, chỉ có thể tiếp tục cố gắng thôi."

Niệm Băng nghi hoặc nói: "Vì cái gì? Băng tuyết nữ thần tư tế cũng mới mở được có hai khiếu huyệt thôi mà?”

Áo Tư Tạp nói:

- Cũng là ngươi nghĩ đơn giản vậy. Theo ta nhớ, khiếu huyệt cũng có phân cảnh giới. Mỗi khiếu huyệt đều phải trải qua tiến hóa mới có thể chính thức phát huy tác dụng lớn nhất. Khiếu huyệt hình thành khi lần đầu tiên biến hóa. Đã mở ra, rồi sau đó, trải qua một thời gian tu luyện, tiến vào giai đoạn thứ hai, sau giai đoạn thứ hai này, ngươi mới có thể nói là có thể sử dụng được khiếu huyệt này. Mà lúc này, khiếu huyệt của ngươi cho dù đã tiến vào trung kì, muốn cho năng lực của khiếu huyệt hoàn toàn có thể sử dụng, ngươi phải đợi đến giai đoạn thứ ba cuối cùng mới được. Mở ra một khiếu

huyệt không thể nghi ngờ gì là rất khó khăn, nhưng muốn đưa khiếu huyệt đến tiến hóa cuối cùng, cũng không phải dễ dàng. Khiếu huyệt có thể sinh ra uy lực càng lớn, quá trình tiến hóa lại càng khó khăn. Trong đó, thiên nhãn huyệt tiến hóa là khó khăn nhất, tiếp theo là hoàng cực huyệt. Vận khí của của ngươi không tồi, dưới tình huống kì dị này lại có thể mở ra Lệ Trung Huyệt. Thế nhưng để thiên nhãn huyệt có thể tiến hóa tới trung kì, còn mở ra lệ trung huyệt, việc tu luyện đối với con người các ngươi mà nói, thật là khó tin. Cho dù tại thần đại lục cũng chưa hề có tình huống như vậy. Một khiếu huyệt tiến hóa, đồng thời một khiếu huyệt mở ra, ngươi còn muốn tham lam cái gì nữa a?”

Niệm Băng cười khổ nói: "Ta cũng đâu tham lam a! Chỉ là thấy 2 cái khiếu huyệt mở ra, tựa hồ có thể đối phó với Băng Tuyết nữ thần tư tế một chút. Ngươi cũng biết, trong lòng ta khát khao tìm được tin tức về cha mẹ ruột như thế nào a.”

Áo Tư Tạp nói: "Kỳ thật, ta cũng chỉ tìm được một phần trí nhớ mà cha đã dạy về chúng mà thôi, lúc ấy, ta rất ham chơi, nhớ cũng không nhiều. Cho nên, ta không biết lệ trung huyệt kia dùng như thế nào, nếu gặp được Gia Lạp Mạn Địch Tư thúc thúc, ngươi hỏi hắn là tốt nhất. Nhưng, sau khi phán đoán, ta có thể đoán, Băng Tuyết Nữ Thần Tư tế để khiếu huyệt mở ra, tốn nhiều thời gian hơn ngươi nhiều, hơn nữa ta có thể khẳng định vài phần, trong các khiếu huyệt mở ra của bà ta, nhất định không có thiên nhãn huyệt. Thiên nhãn huyệt mặc dù là khiếu huyệt tốt nhất trong thất đại khiếu huyệt, nhưng đồng thời nó cũng là khiếu huyệt duy nhất trong thất đại khiếu huyệt có thể trực tiếp làm lực công kích tăng lên. Băng Tuyết Nữ thần tư tế mở ra hai khiếu huyệt công kích, hơn nữa có thể đã tiến hóa tới trung kì, hơn nữa so với ngươi, bà ta có nhiều ma pháp lực cường đại hơn nhiều, cho dù ngươi có tiên thiên lĩnh vực, có các phương pháp điều khiển quái dị, chỉ sợ cũng không thể chống lại chân chính thực lực của mụ. Ngươi hãy tỉnh lại đi, điều kiện của ngươi bây giờ phi thường tốt, chỉ cần ngươi tiếp tục cố gắng, có thiên nhãn huyệt làm trụ cột, một ngày nào đó ngươi nhất định vượt qua lão bà kia.”

Hít thật sâu, không khí lạnh lẽo khiến cho trong lòng Niệm Băng thư thái hơn rất nhiều, hắn nhẹ nhàng gật đầu nói:” Tạp Tạp, ngươi nói rất đúng, ta quả thật có chút nóng nảy. Vừa rồi lệ trung huyệt mở ra, ngươi không biết là ta cao hứng thế nào, ta thậm chí nghĩ tới việc muốn lập tức đi tìm Băng Tuyết Nữ Thần Tư tế báo thù a. Ai, ta còn chưa có đủ kinh nghiệm a! Yên tâm đi, từ nay về sau chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa. Chúng ta bắt đầu cố gắng, kỳ tích sẽ ngày càng nhiều a.”

Áo Tư Tạp hắc hắc cười nói: "Ngươi đang trách ta đả kích ngươi. Kỳ thật, lệ trung huyệt mở ra, đối với ngươi mà nói có chỗ tốt rất lớn, đáng tiếc bây giờ người chưa hoàn toàn hiểu được công dụng của nó, nếu không còn tốt hơn. Mặc dù không đánh được nữ nhân kia, nhưng ít ra có chút năng lực tự bảo vệ mình. Niệm Băng, ta nhớ ngươi rất có thiên phú sáng tạo ma pháp, vì cái gì mà không tạo vài không gian ma pháp a! Lúc nào cần cũng có thể chạy a!”

Ánh mắt Niệm Băng sáng ngời, hắn lập tức nghĩ tới sơ hở trong kế hoạch của mình mấy ngày nay,” A! Thật tốt quá, Tạp Tạp, cảm ơn ngươi, lúc này đây, rốt cuộc đều trọn vẹn, ta đã có thể đối phó với Băng Tuyết Nữ Thần Tư tế, bây giờ chưa phải thời cơ tính sổ với bà ta, mụ đối với chúng ta mà nói, còn có giá trị lợi dụng không nhỏ a!”

Nghĩ tới đây, Niệm Băng nhẹ nhàng sờ vị trí của lệ trung huyệt, đường vân màu vàng nhàn nhạt gây cho hắn cảm giác ấm áp, suy nghĩ của hắn đã bay nhanh, đoạn tự hỏi trong kế hoạch của mình có thể xuất hiện đểim nào sơ hở.

Sáng sớm, tiếng gà gáy cùng mặt trời đang chậm rãi mọc báo hiệu một ngày mới đã đến. Sáng sớm, phủ Nguyên soái nghênh đón một vị khách vô cùng tôn quý, Đại hoàng tử Yến Cực dẫn theo mười mấy tên tay sai đến bái phỏng một trong tam đại nguyên soái của đế quốc, phệ huyết diệt hồn danh xưng là Tuyết Phách.

Tuyết Phách nhận được tin, lập tức tự mình ra đón, ở cùng hắn, còn có con rể, người từng bị xem thường là vô dụng nhất đế quốc Băng Nguyệt, Thất hoàng tử Yến Phong.

“Tuyết nguyên soái, sớm như vậy đã đến quấy rầy ngài, thật là không phải, Thất đệ, ngươi đã ở đây a!” Yến Cực bước đến. thân thiết vỗ vai Yến Phong, bây giờ hắn rất ra dáng một vị huynh trưởng.

Yến Phong cười thầm trong lòng, nhưng mặt ngoài lại không lộ vẻ bất mãn gì, mỉm cười nói:” Đại ca, ngươi đã đi từ rất sớm a! Ta cũng vừa mới đến mà thôi.”

Tuyết Phách nói: "Đại hoàng tử, xin mời đi.” Nói xong, hắn dẫn mọi người đi. Mọi người đi theo Tuyết Phách vào trong sảnh, Yến Cực chỉ tay vào 2 hòm lớn, mỉm cười nói: "Một chút quà mọn, rất mong Tuyết nguyên soái nhận lấy.”

Tuyết Phách nhíu mày nói: "Điện hạ, thế này thì không được đâu.”

Yến Cực thoáng nhìn Yến Phong bên cạnh, mỉm cười nói: "Có gì mà không được, lần trước chỉ là hạ lễ, nhưng Thất đệ là huynh đệ của ta, ta làm đại ca phải cấp được cho Thất đệ chút ít sính lễ a! Đay là ta thay Thất đệ chuẩn bị, Nguyên soái không cần khách khí.”

Tuyết Phách kinh ngạc thoáng nhìn Yến Phong, mỉm cười nói: "Tốt, vậy đa tạ Đại điện hạ.”

Bạn đang đọc Băng Hỏa Ma Trù của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 552

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.