Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma pháp cường đại - Thiên Huyễn Lĩnh Vực (Thượng)

Phiên bản Dịch · 6301 chữ

Mục quang của Hoa Thiên đại đế dừng ở trên người Niệm Băng, Y Nặc bên cạnh giật mình còn chưa khép miệng lại. Trong mắt Y Nặc, Niệm Băng một người tuổi trẻ ôn hòa, không nóng nảy, nhưng mà mọi chuyện phát sinh trước mắt lại rất chân thực. Hoa Thiên đại đế mặc dù kinh ngạc, nhưng trong mắt lại có vài phần tán thưởng. Năm đó, lúc lão cùng với Dung thân vương, Tô Vịêt gây dựng sự nghiệp, cũng đã giết người vô số, đúng là bằng thiết huyết thủ đoạn (thủ đoạn sắt máu) mới có được Hoa Dung đế quốc. Người tuổi trẻ này bằng tuổi lão lúc đó, có thể hướng địch nhân hạ sát thủ mà sắc mặt không đổi, ắt hẳn cũng không phải là nhân vật đơn giản, Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội khi nào đã trở nên mạnh mẽ như vậy ?

Sau khi biến cố xảy ra, trận đấu vẫn tiếp tục tiến hành. Vết máu trên đài tạm thời không thể rửa sạch. Sau khi hai thi thể đựơc khiêng đi xuống, Dung Phi tuyên bố trận đấu thứ ba bắt đầu.

Niệm Băng hướng Dung Băng truyền ra một ánh mắt khích lệ, Dung Băng trên mặt tăng thêm vài phần lãnh quang. Ngay sau khi hắn bước lên đài , toàn bộ chiến ý mãnh liệt đã bao trùm toàn thân. Trong những người ở đây, chỉ có hắn hiểu được toàn bộ mục đích giết người của Niệm Băng, đó không phải vì giảm bớt địch nhân, quan trọng hơn chính là vì chính bản thân mình (Dung Băng) . Thủy hệ ma pháp sư Luân Không đứng đầu Kỳ Lỗ đế quốc vòng sơ loại, tiếp tục dễ dàng vượt qua vòng 1 để chiếm lấy vị trí số 1 của tổ 1. Chính mình sẽ phải đối mặt với tên số 5 của tổ 1 vào ngày mai. Niệm Băng sợ là sau khi mình cùng Thiên Huyễn Băng Vân giao thủ còn chưa khôi phục lại được, nên mới dụ tên thủy hệ ma pháp sư kia lên đài, và đánh chết hắn. Như vậy, mình có thể có nhiều thời gian nghỉ ngơi, trận đấu hôm nay hoàn toàn không để lại nỗi lo phía sau. Đối với hành động của huynh đệ Niệm Băng , Dung Băng muôn phần cảm kích.

Thiên Huyễn Băng Vân chậm rãi bước trên đài thi đấu, cho dù là lúc Niệm Băng giết người, thần sắc của nàng cũng không có một tia biến hóa.

“Hoa Dung đế quốc hỏa hệ ma pháp sư Dung Băng”. Dung Băng cố ý cường điệu tên của chính mình, mục tiêu của hắn hôm nay là tòa băng sơn trứơc mặt này.

“Băng Thần tháp Băng Tuyết tế tự Băng Vân”.Thanh âm dễ nghe của Thiên Băng Vân cùng ngữ khí băng lãnh là đặc điểm đầu tiên của nàng.

Dung Phi nhìn thật sâu Dung Băng một cái, sau khi hướng hắn phát ra một ánh mắt khích lệ, lập tức tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Đây là trận đấu thứ ba của ngày hôm nay, có thể dự đoán đây là trận đấu quyết liệt nhất. Ánh mắt Niệm Băng trở nên nóng bỏng dị thường, hắn chờ đợi trận chiến của huynh trưởng và Băng Tuyết nữ thần tế tự truyền nhân.

Hỏa vân tráo lại một lần nữa xuất hiện, Dung Phi bay ngược sang một bên, tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Không giống hai trận đấu trước khi bắt đầu liền xuất hiện công kích, Dung Băng và Băng Vân đều không có di chuyển, bởi vì bọn họ đều không nghĩ sẽ cho đối phương cơ hội. Hồng sắc hỏa diễm quay xung quanh thân thể Dung Băng đằng không mà lên, còn xung quanh thân thể Băng Vân thì tràn ngập hào quang màu lam. Hồng, lam hai màu chiếm cứ một nửa đấu trường. Mặc dù hai người còn chưa có chính thức công kích, nhưng băng hỏa hai loại ma pháp nguyên tố trong không khí đã bắt đầu hướng đối phương đổ đến, mùi sát khí nồng đậm trong bốn ánh mắt lạnh như băng lan tràn đi.

Dung Băng di chuyển trước, tay phải vừa duỗi, Hồng san hô ma pháp trượng đã xuất hiện trong tay, vây quanh trên ma pháp trượng là chín khối hỏa hồng sắc bảo thạch. Hắn nhẹ nhàng huy động, hỏa nguyên tố chung quanh thân thể nhất thời trở nên mạnh mẽ. Mặc dù đó không phải một thanh thần cấp pháp trượng, nhưng uy lực của nó tuyệt đối không nhỏ.

Tình thế trên lôi đài đột nhiên đã xảy ra bíên hóa. Hai người một lam, một hồng ngăn cách rõ ràng đồng thời biến thành màu lam; đó không phải là do công kích của Băng Vân bao trùm năng lượng Dung Băng, mà là ngọn lửa xung quang thân thể Dung Băng vốn màu đỏ đã biến thành màu lam, chỉ một điểm này cũng đã tượng trưng cho thực lực Ma đạo sĩ của hắn .

Áp lực cực lớn không ngừng hướng Băng Vân tràn tới, băng chi khí tức mà nàng phát ra dưới áp bức dần dần bị co lại. Nhưng mà Băng Vân lại không di chuyển, phảng phất dường như hết thảy mọi chuyện đều cùng nàng không có quan hệ.

Uy lực của lam sắc hỏa diễm đó Niệm Băng đã lĩnh giáo qua, hơn nữa bây giờ hắn cũng có thể thi triển. Hỏa hệ ma pháp theo trình tự ma pháp có thể thi triển để nhận xét. Lấy màu sắc ngọn lửa chia làm tam đẳng, phổ thông nhất hiển nhiên là hồng sắc hỏa diễm, khi xuyên thấu lực của pháp sư đạt tới hỏa diễm, thì tượng trưng cho hắn đã tiến vào cảnh giới Ma đạo sĩ. Thứ nhì là lam sắc hỏa diễm gọi là chân hỏa, nhiệt độ hơn hồng sắc hỏa diễm ít nhất là ba lần. Cường hãn nhất chính là tử sắc hỏa diễm, cũng gọi là thiên hỏa.

Lần trước cùng Dung thân vương chiến đấu, Niệm Băng dốc toàn lực cũng vô pháp đối kháng hỏa diễm sư tử của Dung Thân Vương dùng thiên hỏa ngưng kết. Thiên hỏa tiêu hao ma pháp lực rất lớn, một hỏa hệ Ma đạo sư đem toàn lực cũng chỉ có thể phát ra một kích trong nháy mắt mà thôi. Hễ là dùng thiên hỏa công kích, đều có thể đạt tới cấm chú cấp bậc thập nhất giai.

Dung Băng tiến lên trước một bước, chậm rãi giơ Hồng San Hô pháp trượng trong tay lên, lam sắc hỏa diễm nhất thời thiêu đốt càng thêm kịch liệt; lấy nhiều hỏa nguyên tố như vậy làm cơ sở, bất luận sử dụng hỏa hệ ma pháp gì, về thời gian chú ngữ đều tiết kiệm được rất nhiều.

Lúc này trong những người đang xem cuộc chiến, người khẩn trương nhất chính là Chúc Y Nặc. Đôi tay nhỏ bé của nàng sớm đã nắm chặt y phục, thân thể mềm mại khẩn trương run nhè nhẹ, chỉ sợ ngừơi yêu của mình bị tổn thương.

Băng Vân rút cuộc đã di chuyển, bả vai của nàng có chút nhoáng lên, băng nguyên tố vốn bị áp chế chợt phản phệ, đưa công kích của Dung Băng hướng vào lam sắc hỏa diễm ở giữa áp chế lại. Dung Băng chỉ cảm thấy hoa mắt, ở trước mặt hắn bổng xuất hiện chín Băng Vân. Đó không phải là không gian hệ ma pháp, mà là chín khối băng điêu (pho tượng băng) do băng ngưng kết thành. Không cần nói cũng biết Băng Vân tất nhiên là ở một trong những khối băng điêu đó.

Âm thanh ngâm xướng lạnh như băng chậm rãi vang lên, công kích của Băng Vân đã sắp triển khai. Có thể trong nháy mắt ngưng kết ra chín pho tượng băng, ngay cả Niệm Băng dưới đài am hiểu băng hệ ma pháp cũng tự nhận không thể làm được như thế mà không để lại dấu vết, hắn tìm cũng không ra vị trí của Băng Vân.

Dung Băng biết không thể đợi nữa, hắn khẽ ngâm : “Hỏa Diễm chi thần vĩ đại ! Xin cho phép ta mượn hữu thủ của ngài, khiến cho hỏa diễm hàng lâm nhân gian, đánh bại hết thảy lực lượng tà ác, để cho hỏa diễm chiếu khắp mặt đất, huỷ diệt hết thảy chướng ngại ngăn cản phía trước – Hỏa Thần đích hữu thủ”. Lam sắc hỏa diễm không để ý tới sự áp bức của băng nguyên tố, trong nháy mắt hướng trước người Dung Băng ngưng kết.

Niệm Băng trong lòng kinh ngạc, hắn đối với thực lực của ca ca lại có thêm nhận biết mới. Hắn không ngờ Dung Băng lại dùng được ma pháp này, hắn cùng Dung Băng thừơng xuyên sử dụng Hỏa Thần tả thủ bất đồng; còn Hỏa Thần đích hữu thủ này là cửu giai ma pháp, chỉ có tiếp cận Ma đạo sư cảnh giới mới có thể sử dụng . Niệm Băng tự vấn bản thân không thể làm đựơc điều này, cường độ hỏa hệ ma pháp của ca ca quả thật còn cao hơn chính mình!

Nhưng không đúng! Niệm Băng phát hiện ra một vấn đề, thân thể Dung Băng có vẻ rất ổn định, cũng không có tình huống tiêu hao quá nhiều ma pháp lực xuất hiện, nhưng mà chín khối hồng sắc bảo thạch khảm trên chuôi ma pháp kia lại tản ra hào quang quỉ dị. Đúng là do tác dụng của cây ma pháp trượng này khiến cho ca ca có thể thuận lợi sử dụng Hỏa Thần đích hữu thủ.

Đã như vậy thì thanh Hỏa Diễm chi thần địa bào hao của mình có thể làm đựơc chuyện giống vậy hay không? Có thể ! nhất định là có thể, Hỏa Diễm chi thạch là đỉnh cấp thần thạch cơ mà!

Linh quang trong đầu thoáng hiện. Niệm Băng đột nhiên phát hiện rằng mình luôn mang theo bảo khố ở bên cạnh mà không biết khai thác hết. Nếu có thể hoàn toàn phát huy uy lực từ những bảo bối ma pháp này, thì thực lực của mình đúng là đạt tới loại trình độ đó, ít nhất cũng có thể đạt tới đỉnh điểm của Ma đạo sĩ.

Hỏa Thần đích hữu thủ đã xuất hiện, cùng Hỏa Thần địa tả thủ so sánh, hiển nhiên hữu thủ phải mạnh hơn nhiều. Hỏa diễm màu lam ngưng kết thành một hữu thủ cực đại, hào quang trên lam sắc thu liễm, một khối lam sắc trải rộng trên cánh tay phải khổng lồ. Dung Băng đưa pháp trượng chỉ về trước, Hỏa Thần đích hữu thủ chợt lao ra, tại không trung vẽ nên một đường vòng cung.

Hào quang Hỏa Thần hữu thủ đánh ra như thế nhưng lại giống như Băng hệ ma pháp. Sau một khắc, chín pho tượng kia bổng biến mất không hề báo trước, cả vết nước cũng không lưu lại, tựa hồ như bị khí tức nóng rực kia khí hóa hoàn toàn.

Dung Băng không bởi vì một lần ra tay tiêu dịêt được băng điêu đối phương mà hưng phấn, bởi vì hắn phát hiện ra mình đã đột ngột mất dấu thân ảnh của Băng Vân. Xung quanh hòan toàn biến thành thế giới băng, vây hỏa vân ở bên trong. Giống như ở trong một cái lồng băng có diện tích rất lớn, nhìn qua cũng không rắn chắc; vị trí ở chính giữa không có băng xuất hiện, chừa cho hắn một chỗ đủ đứng thẳng. Dung Phi kinh ngạc nhìn khối băng cứng rắn không ngừng ngưng kết, lông mày nhíu lại, không biết hắn đang tự hỏi cái gì?

Dung Băng trong lòng đã có chút loạn, Hỏa Thần hữu thủ thu về trước người, nhanh chóng hướng chung quanh ầm ầm xuất năm quyền, nhất thời đem bức tường băng xung quang mình phá ra năm lỗ thủng thật lớn. Nhưng mà hắn cũng như trước, tìm không thấy thân ảnh Băng Vân. Một khối băng quái dị đang không ngừng ngưng kết, có một số băng cứng giống như tấm gương phản xạ hình dáng của chính Dung Băng. Khí tức hàn lãnh không ngừng hướng vào phía trong áp bức. Mặc dù có Hỏa Thần hữu thủ hộ thể, nhưng Dung Băng có thể cảm giác được ma pháp lực của mình đang tiêu hao rất nhanh.

Dung Băng không dám coi thường vọng động, tinh thần lực hướng lồng băng chung quanh tìm kiếm thân ảnh Băng Vân. Hắn biết ma pháp của Băng Vân duy trì tuyệt sẽ không cho mình thỏai mái; một khi khóa chặt vị trí của hắn, nàng sẽ dùng thế lôi đình nhất kích không cho hắn có cơ hội ngăn cản. Cho nên hắn đang tìm cơ hội, dù chỉ là một khắc cuối cùng tìm thấy thân ảnh Băng Vân, hắn tin tưởng cũng sẽ chiến thắng. Lúc này, hắn nhớ tới lời của Dung Thân Vương nói qua, dứơi tình huống ma pháp lực so sánh không sai biệt lắm, kỹ xảo và ma pháp khống chế lực là nhân tố quyết định chiến thắng của ma pháp sư.

Tinh thần lực của Dung Băng tiếp xúc với lồng băng, hắn cảm nhận được chỉ có khí tức lạnh lẽo. Hàn khí kích thích tới tinh thần lực khiến cho đầu óc hắn mê muội. Duy trì một cái cửu giai ma pháp như thế này, cho dù có thượng phẩm ma pháp trượng trợ giúp cũng là chuyện cực kỳ gắng sức, thời gian có thể kiên trì ma pháp này không thể kéo dài được lâu.

Ngay lúc này dị biến đột nhiên xảy ra, cái lồng băng xung quanh Dung Băng đột nhiên xoay tròn, khi bắt đầu xoay rất chậm, nhưng tốc độ xoay tròn lại đang không ngừng gia tăng. Băng vụ từ trong băng tráo nổi lên, các loại huyễn tượng (ảo ảnh) trên mặt băng nhẵn bóng và trong băng vụ không ngừng sinh ra.

Công kích mà Dung Băng chờ đợi thủy chung vẫn còn chưa đến, hàn khí chung quanh càng ngày càng tăng. Hắn tim đập dồn, thầm than một tiếng “Niệm Băng, xem ra muốn thắng được ả chỉ có thể dựa vào ngươi, ngưoi cần phải thấy rõ điều này”. Nghĩ tới đây, ma pháp trượng trong tay Dung Băng đột nhiên giơ lên cao, hét lớn một tiếng, Hỏa Thần đích hữu thủ phóng lên cao.

Niệm Băng ở dưới lôi đài cũng không thể nhìn thấy đựơc thân ảnh của Băng Vân, băng tráo thật lớn kia đã ngăn cách tầm mắt của mọi người. Hắn muốn dùng tinh thần lực thâm nhập vào, nhưng mà tinh thần lực của hắn không thể xuyên qua băng tráo bên ngoài. Dung Băng ngoại trừ công kích băng tráo vừa hình thành ra, cũng không có cách nào khác. Nhìn cái lồng băng thật lớn kia xoay tròn nhanh, Niệm Băng không khỏi trong lòng có chút khẩn trương, Băng Vân này không hổ có danh xưng là Thiên Huyễn, nàng thừa dịp khi Dung Băng ngưng kết Hỏa Thần đích hữu thủ , đã sử dụng ma pháp khống chế cả đài thi đấu.

Đang lúc Niệm Băng không biết Dung Băng có thể thành công đánh bại Băng Vân hay không , thì lam quang trong cái lồng băng khổng lồ đột nhiên tăng mạnh, rồi bất thình lình một tiếng nổ dị thường mãnh liệt vang lên ; hỏa vân hãm nhập vào trong băng tráo, băng tráo xoay tròn chung quanh đã hoàn toàn bị nổ tan nát. Niệm Băng trong lòng giật mình, hắn biết là Dung Băng đã dẫn bạo Hỏa Thần hữu thủ, lực nổ mạnh mẽ như thế thì thân Dung Băng ở trong băng tráo có thể chịu đựng được sao? Niệm Băng vô ý thức, hướng phía đài thi đấu bước tới từng bước.

Băng vụ và hỏa vân va chạm rồi từ từ mất đi, thân hình Dung Băng xuất hiện ở bên trong. Sắc mặt hắn tái nhợt, xung quang thân thể loang loáng một tầng hồng sắc hỏa diễm, trước ngực xuất hiện một cái vòng cổ, hồng sắc bảo thạch trên vòng cổ trở nên ảm đạm. Hắn dựa vào Hồng San Hô trượng mới miễn cưỡng chống cơ thể không bị ngã xuống.

Băng Vân đang đứng ở chỗ cách không xa Dung Băng, so với lúc bắt đầu thi đấu thì nàng cũng không có biến đổi nhiều, chỉ là trước ngực không ngừng phập phồng, hiển nhiên đã tiêu hao không ít ma pháp lực. Trên tay nàng cầm một thanh ma pháp trựơng dài chừng một thước, cả thanh pháp trượng tựa hồ là do băng ngưng kết mà thành, tỏa ra băng vụ nhàn nhạt.

Dung Băng khó khăn nói: “Hảo, không hổ là Thiên Huyễn Băng Vân, về ma pháp biến hóa ta không bằng ngươi. Có thể nói cho ta biết ngươi vừa rồi thi triển ma pháp có tên gọi là gì không ?”.

Băng Vân bình tĩnh nói: “Ngươi là một đối thủ đáng được tôn trọng, ta vừa rồi thi triển chính là Thiên Huyễn Lĩnh Vực mà sư phụ đặc biệt vì ta mà sáng tạo ra; trong ma pháp này, ta không cần xuất hiện. Mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng mà ngươi dùng đại ma pháp quá sớm, mới để cho ta có cơ hội thi triển Thiên Huyễn Lĩnh Vực. Ở trong thế giới của băng, ngươi là một hỏa hệ ma đạo sư làm sao mà giành thắng lợi được? ”

“Thiên Huyễn Lĩnh Vực ! Hảo, ta nhận thua.” Phun ra một ngụm máu tươi, Dung Băng rơi vào hôn mê, nhưng mà hắn vẫn dựa vào Hồng San Hô pháp trượng đứng trên đài , không có ngã xuống.

“Dung Băng !” Y Nặc khẩn trương hô lớn.

Một thân ảnh màu đỏ lóe lên, Dung Cực đi tới chỗ trận đấu rất nhanh, hắn tràn ngập chiến ý nhìn Băng Vân một cái, rồi ôm thân thể Dung Băng rời đài thi đấu.

Niệm Băng dưới đài thở phào một hơi, mặc dù Dung Băng bị hôn mê, nhưng hắn biết đó chỉ là vì Dung Băng tiêu hao ma pháp quá lớn, lại hứng chịu ma pháp lực trùng kích.

Đồng thời hắn cũng nhìn ra Băng Vân đã thụ thương. Khi Hỏa Thần hữu thủ bạo phát vào lúc tối hậu, thân thể của nàng nhất định đã chịu chấn động mãnh liệt. Mặc dù nàng kiệt lực bảo trì hình dáng của mình, nhưng mà tay nắm ma pháp trượng lại có chút run rẩy; tuy hiển lộ không rõ, nhưng mà Niệm Băng đã thấy rất rõ ràng.

Trận đấu thứ tư là giữa số ba (tổ hai) Dung Cực và số bốn (tổ hai ) không gian ma pháp sư của Áo Lan đế quốc . Lúc này, vì hai gã ma pháp sư của Kỳ Lỗ đế quốc đã bị tàn phế , nên sắp xếp số thứ tự của hai tổ đã có chút thay đổi. Tổ thứ nhất : số một Mộc Vinh, số hai Phi Phi, số ba Băng Vân, số bốn Dung Băng, số năm (đã chết). Tổ hai : số một Niệm Băng, số hai(đã chết), số ba Dung Cực, số bốn không gian hệ ma pháp sư của Áo Lan đế quốc, số năm Mộc Tinh.

Dung Cực đỡ Dung Băng xuống phía dưới để trở về Thí Luyện điện. Lúc này Y Nặc cũng lặng lẽ ly khai, hiển nhiên nàng phải đi chiếu cố nam nhân yêu quý của mình.

Dung Cực không nói thêm gì, trực tiếp leo lên đài thi đấu. Không gian hệ ma pháp sư của Áo Lan đế quốc sớm đã chuẩn bị kĩ, nhìn Dung Cực thượng đài. Ả hướng về Dung Cực mỉm cười, lộ ra một đôi răng hổ khả ái “Ta nhất định sẽ đả bại ngươi, nhớ kỹ tên của ta, ta gọi là Lan Lan, không gian hệ ma pháp sư.”

Dung Cực lạnh nhạt nói: “Hoa Dung đế quốc hỏa hệ ma pháp sư Dung Cực.”

Lan Lan trên mặt nụ cười đột nhiên thu liễm, hừ lạnh một tiếng: “Ta sẽ không hạ thủ lưu tình”. Cừu hận giữa Áo Lan đế quốc và Hoa Dung hai nước do chiến tranh lần trước sớm đã gay go, đối mặt với ma pháp sư của địch quốc, trong mắt Lan Lan suýt nữa phun hỏa.

Dung Cực hình dáng đờ đẫn như cũ , nói : “Ta không giết nữ nhân.”

Dung Phi nhìn thoáng qua đã biết thực lực chất tôn (cháu trai) này, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Dung Cực về ma pháp thiên phú tuyệt không thua kém Dung Băng, đáng tiếc là hắn đối với ma pháp không mấy hứng thú. Nếu không, Dung gia ba đời cũng không do Dung Băng nhất chi độc đại (đứng đầu).

“Trận đấu bắt đầu.”

Phản ứng của Lan Lan có vẻ so với Dung Cực nhanh hơn rất nhiều, cổ tay khéo léo xoay 1 cái, ngân sắc ma pháp trượng đã xuất hiện. Nàng tiến lên trước một bước, không gian chung quanh thân thể nàng đột nhiên trở nên hư ảo. Lan Lan ngâm xướng chú ngữ rất nhanh, dựa vào ma pháp bóp méo không gian chung quanh thân thể, ma pháp cấp thấp bình thưòng đối với nàng vô hiệu.

Dung Cực trong mắt toát ra một tia thương xót hiếm thấy. Hắn lặng lẽ lắc đầu, cả ma pháp trượng cũng không lấy ra, tự lẩm bẩm phát ra âm thanh ngâm xướng, hồng sắc hỏa diễm đột nhiên nhiên bùng lên. Không giống như Dung Băng bùng cháy tới màu lam của cấp bậc chân hỏa, tốc độ ngâm xướng của Dung Cực rất nhanh, thanh âm trầm thấp chẳng khác nào lẩm bẩm, khiến cho người ta vô pháp nghe nội dung hắn ngâm xướng, nhưng mà hỏa diễm chung quanh thân thể hắn lại trở nên càng ngày càng cường thịnh.

Niệm Băng thấy hình dáng Dung Cực ngâm xướng trong lòng không khỏi cả kinh, hắn biết rõ loại phương pháp ngâm xướng này khó khăn, cải biến ngữ điệu ngâm xướng cần phải đối với ma pháp giải thích đầy đủ. Hắn từng có cam đảm thử nghiệm qua, nhưng bởi vì đem đại bộ phận tinh lực tổn hao trong tu luyện ma pháp mô phỏng, cho nên tới bây giờ còn chưa có thành công. Lúc này, hắn đã biết vị huynh trưởng đồng tộc là đối thủ cạnh tranh cường đại nhất trong tổ.

Tốc độ ngâm xướng của Lan Lan cũng rất nhanh, tuy cấp bậc ma pháp của nàng so với Dung Cực yếu hơn, thế nhưng đã hoàn thành trước.

“Thời Không Luân Chuyển” . Ngân sắc quang mang hóa thành một vòng sáng tản đi bốn phía. Nơi vầng sáng đi qua, không gian của cả đài thi đấu cũng dần dần trở nên bóp méo, không ai biết nàng đang làm cái gì, đó tựa hồ là đặc dị ma pháp của không gian hệ.

Lan Lan trong lòng không khỏi có chút đắc ý, cái ma pháp này do chính nàng nghiên cứu ra, nàng mới có thể lấy thân phận không gian ma pháp sư, vốn có lực công kích so với các hệ khác yếu hơn, tham gia trận đấu lần này.

Dung Cực mở to mắt, ngây ra nhìn vầng sáng ngân sắc sắp tiếp cận, hỏa diễm chung quanh thân thể hắn chợt xông ra ngoài. Nhưng mà khi hỏa diễm cùng vầng sáng ngân sắc kia gặp nhau, hỏa diễm lại xoay ngược lại, nhằm hướng Dung Cực đánh tới.

Dung Cực cũng không bối rối, chỉ là nhìn Lan Lan lắc lắc đầu.

Lan Lan giận dữ nói: “Lắc đầu cái gì, ngươi cho rằng ngươi còn có thể thắng sao? Bất luận ngươi sử dụng ma pháp gì, dứơi tác dụng của Thời Không Luân Chuyển, đều ảnh hưởng lên người ngươi. Mau mau nhận thua đi, ta tha cho một mạng.”

Dung Cực vô cùng bình tĩnh nói: “Ngươi quá tự đắc rồi, ma pháp này của ngươi mặc dù kỳ dị, nhưng mà bản thân ta chính là hỏa diễm .Cho dù ma pháp phản phệ có khả năng thì đã làm sao ! Bất luận ma pháp gì, bất luận có tác dụng gì, lực thừa nhận của nó đều có cực hạn. Tiếp công kích của ta đi…Lưu Tinh Hỏa Vũ.” Hồng sắc hào quang quanh thân thể hắn ngưng kết thành một hình tròn. Mặc dù vầng sáng ngân sắc đã bao phủ thân thể, nhưng Dung Cực lại giống như không phát hiện ra. Từng khỏa lưu tinh do lửa ngưng kết thành từ từ xuất hiện, từ năm ba khối lúc bắt đầu dần dần biến thành hơn mười khối, mỗi một viên đều mang khí tức dị thường cuồng bạo. Dung Cực cũng không có hướng Lan Lan phát động công kích, cũng không có khống chế mấy cái hỏa lưu tinh này, tùy ý để chúng nó không ngừng bay lượn trên đài thi đấu .

Xem đến đây, Niệm Băng không khỏi trong mắt sáng ngời, hắn đã hiểu được cách làm của Dung Cực. Mặc dù Lan Lan này ma pháp rất quái dị, ma pháp của nàng tối chủ yếu ở trên đài thi đấu hình thành một lĩnh vực không gian. Trong không gian lĩnh vực này, địch nhân hướng nàng phát động tấn công đều sẽ bị phản kích mà quay lại, nhưng mà lĩnh vực này dù sao cũng chỉ có năng lực chịu đựng giới hạn, nếu ma pháp công kích bên trong lĩnh vực đạt tới một trình độ nhất định, lĩnh vực chắc chắn không còn tồn tại. Cách làm của Dung Cực thực bá đạo, đúng là dựa vào ma pháp lực của mình cao hơn đối phương giành chiến thắng. Mặc dù biện pháp này cũng không cao minh lắm, nhưng không thể nghi ngờ là hữu hiệu phi thường .

Đài thi đấu truyền đến một âm thanh giống như đồ thủy tinh bị nghiền nát , Hỏa Lưu Tinh của Dung Cực nổ liên tiếp hai ba lần, thậm chí lan tới tận Dung Phi đằng kia. Mỗi lần bạo tạc đều khiến cho cả đài thi đấu kịch liệt chấn động , thanh âm giống như thủy tinh vỡ vụn cũng càng ngày càng trở nên rõ ràng hơn.

Rốt cục Thời Không Luân Chuyển cũng vô pháp sinh ra tác dụng, mà hơn mười khối Hỏa Lưu Tinh đã bám trên thân thể Lan Lan. Chỉ cần Dung Cự dụng ý niệm một cái, liền có thể đưa tiểu cô nương không gian hệ này hóa thành tro bụi.

Lan Lan sắc mặt đại biến, “Ngươi xấu lắm, ngươi xấu lắm, Ô.. ô….” Đối mặt thất bại, thân phận nàng như vậy mà cũng òa khóc.

Dung Cực ngẩn người, có lẽ lần đầu hắn đối mặt tình cảnh như vậy, vội vàng triệt bỏ Hỏa Lưu Tinh , mặt có chút hiền như gỗ nói: “Ngươi đã thua”.

Lan Lan óan hận nhìn Dung Cực, nước mắt không ngừng từ trên khuôn mặt xinh xắn chảy xuống : “Ngươi mới thua, ngươi xấu lắm.”

Dung Cực nhíu mày, trong nhất thời chẳng biết nên nói cái gì. Dung Phi bên cạnh cũng cảm thấy có chút dở khóc dở cười, Áo Lan đế quốc này cũng thật là đùa qúa đi, tuyển thủ phái tới thi đấu lại yếu ớt như thế, giống như một hài tử vậy.

Trận đấu như trò đùa dường như kết thúc, mặc dù Lan Lan không muốn thừa nhận, nhưng nàng dù sao cũng đã thua rõ ràng.

Hoa Thiên đại đế tuyên bố kết thúc ngày thi đấu thứ nhất, những tuyển thủ đạt được thắng lợi đều nhận được khen thưởng một trăm tử kim tệ. Ngày mai tiếp tục tiến hành thi đấu, người không có lượt thi đấu có thể không cần tới.

Niệm Băng sốt ruột về tình hình của ca ca, chính lúc hắn đang khốn khổ tìm kiếm thì Y Nặc đã xuất hiện trước mặt.

“Niệm Băng, ca ca ngươi bảo ta gọi ngươi đi qua đó ” . Đôi mắt Y Nặc có chút sưng đỏ, hiển nhiên là đã khóc.

Niệm Băng mừng rỡ, vội vàng bước lên phía trứơc hỏi: “Tẩu tẩu (chị dâu). Ca ca ta thế nào? Thương tích có nặng hay không ?”.

Y Nặc nhìn nhoáng qua , chung quanh mọi người đã dần đần bỏ đi, nói: “Ngươi đi theo ta trước đã ”. Duới sự hướng dẫn của nàng, hai người hướng bên trong hoàng cung đi đến. Lấy thân phận của Y Nặc, tự nhiên không có người cản trở, vừa đi Y Nặc vừa hướng Niệm Băng nói: “Thương thế của ca ca ngươi làm sao không nặng cơ chứ, dựa vào Hỏa Vân hạng liên (vòng cổ ) của hắn, mới trịêt tiêu đại bộ phận trùng kích lực của Hỏa Thần hữu thủ bạo tạc (nổ mạnh). Nhưng mà lần thất bại này đối với tinh thần hắn đả kích rất mạnh, ngươi phải khuyên giải nhiều mới được. Ngươi cũng biết quan hệ giữa Hoa Dung đế quốc và Băng Nguyệt đế quốc, Dung gia các ngươi và Băng Thần tháp luôn luôn là tử địch đối đầu, lần này thất bại….”

Niệm Băng gật gật đầu: “Tẩu tẩu, người yên tâm đi, ta sẽ khuyên bảo ”.

Khi đưa Niệm Băng tới nơi Dung Băng dưỡng thương, mới kinh ngạc phát hiện là Y Nặc đưa mình vào trong khuê phòng. Niệm Băng không khỏi âm thầm cười khổ, dừng bước ở ngoài cửa phòng : “Tẩu tẩu, người và ca ca ta còn chưa có chính thức thành thân, người để cho hắn ở chỗ này dưỡng thương tựa hồ không ổn lắm, ta đi vào làm sao thích hợp đây?”.

Y Nặc hừ một tiếng, nói: “Cái gì không thích hợp, ta cũng không tin có ai dám nói lung tung, Liên gia gia cũng sẽ không phản đối. Ai dám nói lung tung ta sẽ cắt lưỡi hắn, mau cùng ta đi vào, chẳng lẽ ngươi không nóng ruột sao?”

Dung Băng lẳng lặng nằm ở trên giường Y Nặc nhìn trần nhà, ánh mắt hắn có chút mơ màng, tựa hồ như đang tự hỏi cái gì; cả Niệm Băng và Y Nặc tiến đến hắn đều không có phát hiện.

Y Nặc thấp giọng hướng Niệm Băng nói: “Ngươi nói với hắn đi, các ngươi nam nhân trao đổi dễ dàng hơn . Niệm Băng, ngươi cần phải giúp đỡ hắn nhiều . Trừ ngươi ra, ta thật sự nghĩ không ra có ai có thể khiến hắn khôi phục lại. Ngươi biết không? từ sau khi ngươi đến, Dung Băng trong khoảng thời gian này cười còn nhiều hơn so với từ khi ta biết hắn , khiến ta cũng có chút đố kị với ngươi.”

Niệm Băng hướng Y Nặc gật gật đầu, không nói thêm gì, nhưng ánh mắt hắn đã nói cho Y Nặc hết thảy. Y Nặc tựa hồ thở phào một hơi, chậm rãi lui ra ngoài , nhân tiện đóng cửa phòng lại.

“Ca ca, ta đã tới.” Niệm Băng đi đến trước giường ngồi xuống.

Ánh mắt Dung Băng không có một chút sắc thái nhìn Niệm Băng :“Ngươi cũng thấy đó, ta đã thua.” Thanh âm của hắn thực bình tĩnh, cũng không có khí tức chán nản.

Niệm Băng than nhẹ một tiếng, nói: “Thắng thua cũng không trọng yếu, lần này thua tịnh không có nghĩa là từ nay về sau cũng thua, không phải thế sao?”

Dung Băng trên mặt lộ ra một tia mỉm cười : “Yên tâm, chút đả kích ấy ta còn chịu được, ta bảo cho Y Nặc gọi ngươi tới không phải muốn nghe ngươi an ủi ta, ta muốn nghe xem ngươi đối với ma pháp của Thiên Huyễn Băng Vân kia có nhận định gì không.”

Niệm Băng lúc này mới yên tâm lại: “Ma pháp của nữ nhân kia quả thật rất lợi hại, Thiên Huyễn Lĩnh Vực theo như lời nàng ta là cái gì thế nhỉ? Ta từ bên ngoài căn bản nhìn không ra biến hóa trong đó. Ca ca, người ở trong đó chắc cảm thụ sâu sắc nhất. Bất quá, có một điểm ca ca còn chưa phát hiện , mặc dù nàng ta thắng, nhưng mà cũng đã bị thương.”

Dung Băng ngạo nghễ nói: “Đó là đương nhiên, đều là ma đạo sĩ, nếu nàng ta có thể hoàn toàn thắng ta, nhiều năm ma pháp của ta đã luyện suông chắc ?”

Niệm Băng nghĩ ngợi : “Ca ca, tình huống lúc ấy là như thế nào vậy? Cuối cùng là thua như thế nào vậy? Còn có cái gọi là lĩnh vực rút cục là thế nào ? Ta đọc qua ma pháp thư nhưng chưa từng gặp khái niệm lĩnh vực này. Lĩnh vực là cái gì? Chẳng lẽ đúng là chỉ phạm vi bao phủ của ma pháp sao?”

Dung Băng lắc lắc đầu : “Đương nhiên không phải đơn giản vậy, ma pháp lĩnh vực cũng không phải là cái gì thần bí, mỗi một ma pháp sư cũng có thể có được lĩnh vực của chính mình, chỉ là lĩnh vực mạnh yếu bất đồng mà thôi. Cái gọi là lĩnh vực này đúng là chỉ việc dựa theo chính mình tưởng tượng ra ma pháp của riêng mình, lấy cơ sở kiến tạo một không gian; ma pháp lực càng mạnh, không gian này càng lớn. Mà không gian kiến tạo này do dựa theo ma pháp sư bản thân ý niệm tạo thành, cho nên trong đó sẽ sinh ra hiệu quả đặc bịêt. Tỷ như lĩnh vực hôm nay Thiên Huyễn Băng Vân sử dụng, trong đó đặc điểm cực kỳ rõ ràng nhất chính là ngoại trừ băng nguyên tố ra thì bài trừ tất cả ma pháp nguyên tố. Trong lĩnh vực của nàng, ma pháp lực của ta tốc độ tiêu hao sẽ nhanh hơn mà không được bổ sung.

Mặc dù cuối cùng ta dựa vào sự bạo phát của Hỏa Thần hữu thủ phá lĩnh vực này của nàng, nhưng mà ta lại ẩn ẩn cảm giác được năng lực của nàng trong lĩnh vực này cũng còn chưa chính thức phát huy ra, trong đó rất có thể còn tồn tại bí mật gì. Dù sao Băng Tuyết nữ thần tế tự đã chỉ điểm cho nàng ta hoàn thành lĩnh vực này, biến hóa trong đó không có khả năng đơn giản như vậy. Thiên Huyễn Băng Vân sở dĩ bị thương, cũng không phải bởi vì lĩnh vực của nàng không đủ mạnh , mà là bởi vì nàng không nghĩ tới ta sẽ mạo hiểm sát thương gây nguy hiểm cho chính mình, đem Hỏa Thần hữu thủ tự bạo. Niệm Băng, nếu ngươi gặp nàng, nhất định phải cẩn thận; nàng đối với khống chế băng nguyên tố đã tới cấp độ tùy tâm sở dục, nhất là Thiên Huyễn Lĩnh Vực này. Biện pháp tốt nhất đối phó với nó chính là đừng cho nó phát huy uy lực”.

Niệm Băng nghĩ ngợi nói: “Ca ca, ma pháp lực của nàng tựa hồ cũng là cấp bậc Ma Đạo sĩ. Nhưng ở thời điểm các người chiến đấu, ca ca có cảm giác được rằng khí tức ma pháp của nàng tựa hồ so với ca ca còn thuần tịnh hơn, cái này khiến nàng có thể tiêu hao ít ma pháp lực mà đạt tới hiệu quả bằng nhau. Lúc bắt đầu, mặc dù ma pháp lực của các người ngang nhau, nhưng cho dù nàng ta không sử dụng cái Thiên Huyễn Lĩnh Vực kia, trong lúc chiến đấu kéo dài, ma pháp lực của nàng cũng sẽ dần dần chiếm thượng phong.”

Dung Băng có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng một cái, lại hồi tưởng trận chiến vừa qua, gật đầu tán thành : “Ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê. Ngươi nói không sai, ma pháp của nàng có độ tinh thuần rất cao. Ta vẫn nghĩ ma pháp của mình có độ tinh thuần rất tốt , nhưng khi cùng nàng xuất ra mới thấy kém hơn một chút. Cái này là sao thế nhỉ? Chẳng lẽ Băng Tuyết nữ thần tế tự thực sự thần kỳ như vậy sao? Hay là nàng có vật phẩm ma pháp đặc thù gì?”

Niệm Băng lắc đầu: “Bí mật như vậy có lẽ chỉ có chính nàng mới biết được. Ca ca cứ yên tâm đi. Chờ tới thời điểm ta gặp nàng, ta nhất định sẽ báo thù cho người.”

Bạn đang đọc Băng Hỏa Ma Trù của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 468

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.