Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai giọt chủ thần lực

Phiên bản Dịch · 2714 chữ

Phổ Tư La, Cái Tư Lôi Sâm cùng đám người nhất thời tắt tiếng.

“Gia gia!”

Trên mặt lộ vẻ vui mừng, Bối Bối liến nói: “Ta biết bọn họ đều nghi hoặc. Bởi vì theo truyền thuyết chỉ có đại viên mãn thượng vị thần mới có thể sử dụng hoàn mỹ chủ thần lực.”

Bối Lỗ Đặc hướng về đám người ở trong phòng.

“Truyền thuyết... Các ngươi cũng biết truyền thuyết” Bối Lỗ Đặc cười nói: “Đại viên mãn thượng vị thần đích xác là làm được. Chỉ là ngoại trừ đại viên mãn thượng vị thần, không hẳn là thượng vị thần nhất định không làm được.”

Truyền thuyết, dù sao cũng chỉ là truyền thuyết!

Sự thật không nhất định phải giống như truyền thuyết.

“Bối Lỗ Đặc, bội phục, bội phục, khó trách chủ thần vĩ đạn lại đối đãi ngươi như thế.” Phổ Tư La cười nói, chủ thần sứ giả đối với chủ thần cũng chỉ là một thuộc hạ mà thôi. Một chủ thần sử giả chết, chủ thần hoàn toàn có thể kiếm được một chủ thần sứ giả khác.

Nhưng có một số sử giá lại được chủ thần rất coi trọng như đại viên mãn thượng vị thần. Mặc dù Bối Lỗ Đặc không phải là đại viên mãn thượng vị thần nhưng chủ thần đối với hắn là phi thường coi trọng.

“Đừng nói ta, vị chủ thần kia đối với ngươi cũng rất coi trọng.” Bối Lỗ Đặc cười nói.

Nghe xong, Phổ Tư La không khỏi mỉm cười. Hắn đã cùng chủ thần hỏa hệ tỷ thí, từ vật chất công kinh, linh hồn công kích, sau đó chủ thần hỏa hệ mới nói ra thân phận. Chủ thần nói rõ thân phận, cùng Phổ Tư La luận bàn, đương nhiên không coi Phổ Tư La là người bình thường.

Phổ Tư La cùng Bối Lỗ Đặc nói chuyện, bốn vị tộc trường, các vị trưởng lão đứng một bên chỉ có thể lắng nghe, không dám bàn luận. Dù sao, hai người đều là chủ thần sứ giả.

Bối Lỗ Đắc quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Lôi, rồi sau đó liến phân phó đám người Cái Tư Lôi Sâm: “Tốt lắm, đám người các ngươi ở trong phòng bàn luận. Phu thê Lâm Lôi chắc hẳn có nhiều chuyện riêng cần nói. Các ngươi cũng nên ra ngoài đi thôi.”

Lúc này, đám người Cái Tư Lôi mới bừng tỉnh, lập tức gật đầu

“Phủ chủ đại nhân, nhân tiện việc người tới trị bện cho thê tử của Lâm Lôi, đêm nay, Tứ thần thú gia tộc tổ chức yến tiệc, mời người tham gia, được không?”

“Ừ, được rồi, tối nay, các ngươi phái người tới đây. Bây giờ ta còn muốn cùng Bối Bối nói chuyện.” Bối Lỗ Đặc nhìn Bối Bối cười và xoa đầu Bối Bối.

“Phủ chủ đại nhân!” Đột nhiên có một âm thanh vang lên: “Có một việc muốn nhờ đến phủ chủ đại nhân.”

“Muội muội” Cái Tư Lôi Sâm không khỏi bất ngờ, liền truyền âm nói: “Việc của chúng ta nói ra lúc này vẫn còn hơi sớm.”

Hiển nhiên, Bối Lỗ Đặc vừa ra lệnh cho bọn rời đi.

Bối Lỗ Đặc bất mãn, nhíu mày nhìn qua. Người phát ra âm thanh chính là đại trưởng lão của Thanh Long nhất tộc.

Đại trưởng lão nghiêm nét mặt nói: “Phủ chủ đại nhân, cũng giống thê tử của Lâm Lôi bị hôn mê, có không ít người! Không biết, phủ chủ đại nhân có thể ra tay cứu giúp mạng...”

“Hừ!” Bối Lỗ Đặc hừ lạnh một tiếng, lông mày không khỏi nhíu lại, ánh mắt lạnh lùng đảo qua nàng.

“Muôi muội” Cái Tư Lôi Sâm cũng thất thanh.

“Thật hài hước!”

Ánh mắt lợi hại của Bối Lỗ Đặc nhìn đại trưởng lão: “Trị liệu cho một người, không chỉ tiêu hao chủ thần lực mà còn tiêu hao cả tinh của của ta. Ngươi nói thật đơn giản... Huống chi, người của tộc ngươi liên quan gì đến ta. Dựa theo lời ngươi nói... có phải trong địa ngục, có người bị thương, đều muốn Bối Lỗ Đặc ta ra mặt cứu a!”

Một chút giận của Bối Lỗ Đặc làm cho Tứ thần thú gia tộc tộc trưởng, các trưởng lão sợ đến giật bắn mình.

Lão thiên. Ngày hôm nay, Tứ thần thú gia tộc còn có thể ẩn thân tại Thiên Tề sơn mạch đều nhờ vào Bối Lỗ Đặc. Nếu Bối Lỗ Đặc không hỗ trợ, Tứ thần thú đã bị Bát đại gia tộc vây công, tiêu đời rồi.

Đối mặt với sự tức giận của Bối Lỗ Đặc, Đại trưởng lão cũng không dám lên tiếng.

“Phủ chủ đại nhân, xin lỗi, cùng bởi vì muội muội ta lo cho tộc nhân.” Cái Tư Lôi Sâm vừa xin lỗi, lập tức dẫn theo những người khác rời đi luôn.

“Bối Lỗ Đặc, lần này ngươi phát hỏa làm cho nữ trưởng lão kia sợ không dám lên tiếng. Ngươi cũng thật là, chỉ cần cự tuyệt là được, cần gì phải phát hỏa.” Phổ Tư La cười nói.

Bối Lỗ Đặc liên khôi phục nụ cười trên mặt.

“Phổ Tư La, đối với ngoại nhân, không cần luôn phải tươi cười nghênh đón, nếu không, có nhưng người sẽ càng thêm quá phận.” Bối Lỗ Đặc cười nói.

Bối Lỗ Đặc không phải là người mềm lòng. Lúc trước, khi diễn ra Ngọc Lan đại lục chiến tranh khốc liệt, vô số người chết, Bối Lỗ Đặc cũng không ra tay cứu giúp. Bời vì, hắn xem sanh tử vốn cũng thiên địa pháp tắc là một bộ phận

Điều này gây ra cái chết của vô số người trong một ngày.

Cho dù thành thần, tuy là có vô vô hạn tánh mạng, nhưng trong cả địa ngục, mỗi khắc có vô số thần do chém giết mà chết đi. Nếu không phải với hắn có quan hệ, nếu phải là người mà hắn coi trọng một chút, hắn liệu có ra tay cứu không?

“Gia gia, chúng ta hãy mau ra ngoài thôi.” Bối Bối liền nói.

Bối Lỗ Đặc nở nụ cười: “Đúng vậy, đừng quấy rầy phu thê Lâm Lôi nữa.”

“Bối Lỗ Đặc đại nhân, vô cùng cảm tạ người.” Lâm Lôi nắm tay Địch Lỵ Á hướng về phía Bối Lỗ Đặc cảm kích nói. Lúc này, Bối Lỗ Đặc cứu Địch Lỵ Á, ân đức này, Lâm Lôi không thể báo đáp được.

“Ha ha...” Bối Lỗ Đặc cười: “Tốt lắm, không quấy rầy phu thê các ngươi nữa.”

Bối Lỗ Đặc cùng Phổ Tư Lôi, Bối Bối đồng thời rời đi. Trong phòng chỉ còn Lâm Lôi và Địch Lỵ Á. Lâm Lôi thuật là chuyện đã xảy ra. Mặc dù, Lâm Lôi kể rất bình tĩnh nhưng qua lời kể của Lâm Lôi, Địch Lỵ Á vẫn cảm nhận được sự hoảng sợ, tuyện vọng và sự hưng phấn, kích động.

“Địch Lỵ Á, nếu không có Bối Lỗ Đặc đại nhân cứu nàng, ta thật sự không thể nào tưởng tượng, sau khi nàng... tương lai ta sẽ như thế nào?” Lâm Lôi thấp giọng thơi dài nói: “Tu luyện sao? Dù thực lực của ta có cường đại thế nào? Không có nàng, thực lực cường đại thì có ý nghĩa gì?”

Địch Lỵ Á chết đi, đối với Lâm Lôi mà nói, tương lai là một mảnh hắc ám.

Không có hy vọng!

Không có động lực!

Nghe xong, mắt của Địch Lỵ Á đã ươn ướt. Đưa tay ôm lấy Lâm Lôi nói: “Lâm Lôi, đừng nói vậy, không phải bây giờ ta đã rất tốt sao?”

“Đúng vậy. Rất tốt!”

Lâm Lôi vuốt ve khuôn mặt Địch Lỵ Á, gật đầu nói: “Địch Lỵ Á, cho tận đến bây giờ, ta cũng chưa từng kinh động, vui vẻ, hưng phấn như vậy! Ta thấy mắt nàng mở ra... Cả người ta tựa hồ như sống lại ”

“Vì nàng, vì con của chúng ta, ta sẽ không ngừng cố gằng làm cho mình mạnh hơn!” Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á: “Có nàng ở phía sau, không có gì có thể làm cho ta sợ hãi!”

Nghe xong, nước mắt của Địch Lỵ Á không ngừng rơi xuống, nụ cười hạnh phúc nở trên khuôn mặtn.

“Địch Lỵ Á” trong tay của Lâm Lôi xuất hiện một giọt thủy hệ chủ thần lực: “Đây là thủy hệ chủ thần lực, nếu lúc trước ta đưa cho nàng một giọt chủ thần lực, nàng đã không gặp nguy hiểm như vậy. May là nàng đã khỏe lại, ta sẽ không để cho chuyện như vậy lại xảy ra lần nữa. Giọt chủ thần lực này, nàng hãy cầm đi.”

“Lâm Lôi. Không...” Địch Lỵ Á nhìn giọt chủ thần lực, liền cự tuyện

“Cầm đi!”

Lâm Lôi nghiêm túc nói: “Địch Lỵ Á, trải qua sự việc này, ta hiểu được, đôi khi ta cũng không thể bảo vệ được nàng. Nàng cầm một giọt chủ thần lực, tại thời điểm quan trọng có thể bảo trụ được tánh mạng. Chủ thần lực này, vô luận là linh hồn phòng ngự, vật chất phòng ngự đều phi thường hữu hiệu. Địch Lỵ Á, nàng chớ có cự tuyệt.”

Địch Lỵ Á nhìn Lâm Lôi. Nàng biết rất rõ tính của Lâm Lôi.

“Vâng, ta sẽ cầm” Địch Lỵ Á không cự tuyệt nữa.

Lúc này, trên mặt Lâm Lôi mới nở nụ cười, đưa tay ra ôm lấy Địch Lỵ Á, Địch Lỵ Á cũng ỷ ôi trong lòng ngực của Lâm Lôi: “Cái gì mất đi, mới thấy được tầm quan trọng. Ta không muốn nếm tư vi đó đâu.”

“Sẽ không, sẽ không bao giờ.” trên mặt Địch Lỵ hiên lên nụ cười.

“Đúng vậy.” Lâm Lôi liền ứng thanh. Nhất thời, hai ngừơi đều im lặng.

Tựu trung, hai người cảm thụ hơi thở củng nhau, thưởng thức sự ấm áp, sự yên lặng...

Về phần các trưởng lão, bọn họ đều tập trung tham gia yến tiệc. Dù sao, khách mời lần này là người đã cứu Tứ thần thú gia tộc – U Lam phủ chủ.

Khi họ biêt rằng, Bối Lỗ Đặc cùng Bối Bối, Lâm Lôi có quan hệ, họ đều ngạc nhiên không thôi.

"Lâm Lôi trưởng lão!" Ngồi trên đại điện, Cái Tư Lôi Sâm cất cao giọng nói: "Lúc trước, ngươi chiến đấu với tám trưởng lão của quân địch. Tuy tiêu hao một giọt chủ thần lực nhưng cũng giết được 5 Thất tinh ác ma.

Lâm Lôi không khỏi nhớ lại.

“Ta biết ngươi am hiểu đại địa pháp tắc, ta đã cùng Huyền Vũ tộc trưởng thương lương qua, ngươi giết chết 5 vị trưởng lão. Đây là một công lao lớn! Gia tộc thưởng cho ngươi 2 giọt chủ thần lực, một giọt là thủy hệ chủ thần lực, một giọt là địa địa chủ thần lực.” Cái Tư Lôi Sâm cười nói.

“ Lâm Lôi, ngươi sử dụng đại địa chủ thần lực này kết hợp với trọng lực không gian, uy lực sẽ vô cùng lớn.” Âm thanh hùng hậu của Huyền Vũ Tộc trưởng vang lên.

Lâm Lôi đứng giữa đại điện.

Đồng thời, trong tay của Cái Tư Lôi Sâm, Huyền Vũ tộc trưởng đều xuất hiện một giọt chủ thần lực, phân biết giọt mầu xanh và giọt mầu vàng. Ngay khi tiếp nhận, Lâm Lôi liền thu 2 giọt vào Bàn Long chỉ giới.

“Tạ hai vị tộc trường. “ Lâm Lôi khom người nói.

“Có công tất được thưởng. Đó là quy định của gia tộc.” Cái Tư Lôi Sâm cười nói: “Tốt lắm, hãy mau về chỗ ngồi đi. Mọi người tiếp tục uống rượu”

Cùng ngồi trong đại đại, Phổ Tư La, Bối Lỗ Đặc nhìn nhau cười.

Nhưng ngồi dưới đại điện, Phất Nhĩ Hàn trưởng lão không khỏi bất mãn trong lòng.

“Phụ thân” Y Mạn Nữu Nhĩ dùng thần thức truyền âm nói.

Bây giờ, có đại hỷ sự, mọi người trong gia tộc tập trung ở đây rất đông. Lúc chiến đấu, có người đã mất thần phân thân cực mạnh, không còn xứng với địa vị trưởng lão. Những người này vẫn được coi trọng. Dù sao, những người đó đều vì gia tộc mà tổn thất mất nhưng thần phân thân cực mạnh. Những người này ở gia tộc địa vị vẫn còn tương đối cao. Tham gia yến tiệc lần này, Y Mạn Nữu Nhĩ cũng nằm trong số đó.

“Lần này, tộc trưởng có vẻ thiên vị quá.” Y Mạn Nữu Nhĩ dùng thần thức truyền âm nói: “Dựa theo quy định của gia tộc, trưởng lão chiến đấu ở bên ngoài, tổn thất một giọt chủ thần lực. Bình thường chỉ bổ sung lại một giọt dù cho công lao lớn đến đâu. Dù sao, bây giờ, chủ thần lực của gia tộc đã không còn nhiều lắm.”

“Hừ” Phất Nhĩ Hàn dùng thần thức đáp lại: “Cũng bở vì U Lam phủ chủ? Nếu không phải như vậy, sao có thể cấp 2 giọt chủ thần lực. Không hiểu Lâm Lôi gập vận may gì mà U Lam phủ chủ cũng giúp đỡ.”

Đáy lòng Phất Nhĩ Hàn vô cùng bất mãn.

Lâm Lôi có Thanh Long chỉ giới, Phất Nhĩ Hàn đã có chút bất mãn, bây giờ, Lâm Lôi còn cùng U Lam phủ chủ có quan hệ. Hắn lại càng bất mãn. Nhưng hắn cũng không dám biểu lộ trên mặt.

Trên mặt vẫn phải cười, đồng thời nâng chén: “Lâm Lôi trưởng lão, chúc mừng ngươi.”

Lâm Lôi ngồi bên trái tại đại điện, cách không xa Bối Lỗ Đặc. Bối Lỗ Đặc nhìn về phía Lâm Lôi, truyên âm nói: “Lâm Lôi, ta nghe nói lần trở về này ngươi bị 8 trưởng lão vây công?”

“Đúng vậy.” Điều này, Lâm Lôi cũng có chút nghi hoặc, dùng thần thức truyền âm nói: “Chuyện này có chút kỳ quái. Thứ nhất, ta biến ảo dung mạo. Thứ 2, ta vừa đến bọn chúng liền hợp kích. Thứ 3, quân địch xuất động tới 8 vị trưởng lão. Nếu không nắm chắc 10 phần, sao bọn họ làm như vậy? ”

Bối Lỗ Đặc trầm mặc chốc lát, mới dùng thần thức truyền âm nói: “Phổ Tư La cũng nói qua với ta về chuyện này. Ta suy nghĩ cẩn thận, có chút hoài nghi... Bên trong gia tộc có thể có người tiết lộ tin tức ra ngoài.”

Lâm Lôi ngẩn người ra.

“Lâm Lôi, hãy nói cho ta biết, ngươi có hoài nghi người nào không?” Bố Lỗ Đặc truyền âm nói.

Đương nhiên, trong Lâm Lôi có hoài nghi một người.

“Bối Lỗ Đặc đại nhân, ta không có chứng cớ. Hơn nữa, chuyện này có hay khônng có phản đồ, cũng không cam đoan 100%. Có hoài nghi, nói ra có tác dụng gì.” Lâm Lôi truyền âm nói.

“Ngươi không cần biết có hay không có tác dụng. Chỉ cần nói cho ta biết, ngươi có hoài nghi người nào không. Hãy nói cho ta biết.” Bối Lỗ Đặc nói.

Lâm Lôi chần chừ một lúc rồi nói: “Có, lúc ta vào kim chúc tánh mạng rời đi, hắn cũng thấy ta rời đi. Hơn nữa, trong gia tôc, cùng ta có mâu thuẫn tựu chung chỉ có phụ tử bọn họ.”

“Người đó là ai?”

“Phất Nhĩ Hàn!” Lâm Lôi rốt cục cũng nói ra tên.

“Người đó có trong đại điện không?”

“Có.” Lâm Lôi đáp lại: “Ngồi ngay đối diện, ở vị trí thứ 5.”

Theo chỉ dẫn của Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc quay đầu lại nhìn. Lúc này, Phất Nhĩ Hàn đang cùng trưởng lão khác bàn luận: “Gia tộc ngày càng khó khăn. Một lần ta gặp trưởng lão của địch, thiếu chút nữa là xong đời.”

“Có phải là người có mái tóc vàng phải không? ”

Lâm Lôi đáp: “Chính là hắn”

Bạn đang đọc Bàn Long của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 795

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.