Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm Tiền Trên Internet

Phiên bản Dịch · 1869 chữ

Người dịch: Vô Thần

Biên: Cẩu ca.

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: TruyenYY.com.

Tô Hạo nghiên cứu một chút về sự phân cấp của thế giới này, trên cơ bản những thứ kinh điển của kiếp trước thì ở thế giới này hoàn toàn không có.

Mà ở thế giới này phương thức giải trí phát triển quá chậm, nhạc hay không phải là không có, nhưng những bài hát kinh điển lại ít đến nỗi không thể ít hơn.

Sau khi Tô Hạo xem hết những thứ có trên mạng, cuối cùng hắn quyết định viết một cuốn tiểu thuyết.

Đơn giản bởi vì ngành nghề này không yêu cầu quá cao, chỉ yêu cầu biết đánh máy, tiếp theo chỉ cần hành văn trôi chảy, và không cần bất cứ kiến thức chuyên ngành nào.

Không giống soạn nhạc, viết kịch các kiểu, người không học đúng chuyên ngành thì căn bản không làm được.

- Đáng tiếc mình nhớ rõ rất nhiều ca khúc nhưng lại không thể phổ nhạc. Tô Hạo nhún vai, hắn không thể phát ra một đoạn thu âm giọng nói được.

- Mình lại không nổi tiếng, dù là xuất bản ra ca khúc kinh điển có lẽ cũng không kiếm được bao nhiêu tiền…

Văn học online của thế giới này cũng giống kiếp trước, các chủng loại tiểu thuyết cũng có huyền huyễn, tiên hiệp, võng du, lịch sử, đồng nhân… theo tuần tự lần lượt xuất hiện.

Điều này khiến hắn có chút tiếc nuối bởi vì cơ hội sáng tạo ra dòng văn mới đã bị dập tắt.

Nhưng mà thật ra cũng không quan trọng lắm, trong đầu Tô Hạo còn có vô số tác phẩm kinh điển, đưa những tác phẩm kinh điển đó ra tuyệt đối có thể làm cho cả thế giới chấn động!

Đã muốn viết tiểu thuyết mạng, đương nhiên nên chọn viết thể loại huyền huyễn, có thể kích thích trí tưởng tượng, lại được nhiều người yêu thích, mấu chốt nhất là không cần lo bị ăn cắp hay là vi phạm bản quyền.

Hắn nhìn bao quát một chút về bảng xếp hạng các tác phẩm và tác giả, các tác phẩm xếp ở vị trí cao đều là của những tác giả nổi tiếng, ít nhất cũng là giáo sư các trường đại học.

Tô Hạo thầm nghĩ chính mình là một kẻ viết văn nghiệp dư căn bản không thể so sánh cùng những chuyên gia như bọn họ được, nhưng những tác phẩm này lại thiếu đi một thứ, chính là đọc không đủ sướng!

Tinh túy của văn học mạng là gì? Không phải là đọc phải sướng hay sao?

Nội dung cốt truyện của những tác phẩm kia cũng giống như tiểu thuyết võ hiệp của những thập niên bảy mươi, tám mươi, thậm chí trong đó có nhân vật còn hơi giống Tiểu Long Nữ!

Hừ, hàng ngày đã phải đi đến trường, làm việc mệt mỏi cả ngày, về nhà lại phải đọc những thứ như vậy hay sao?

- Hiện giờ chính là thời điểm dạy bảo cho mấy người kia cách viết tiểu thuyết a…

Tô Hạo khẽ cười, bắt đầu gõ phím.

Khi đăng kí thân phận tác giả, hắn rất khách khí lấy một bút danh khá là bình thường: “Đẹp Trai!”

Sau đó hắn cũng không do dự gì, trực tiếp viết một cuốn sách tên là “Đấu Phá Thương Khung”!

Không sai, truyện này là do Tiểu Bạch Văn trong lịch sử viết, thuộc về dòng tác phẩm đỉnh cấp, nhân vật chính phế vật và còn bị từ hôn.

Đương nhiên, mặc dù hắn nhớ được đại khái nội dung cốt truyện nhưng bởi vì văn phong là của hắn nên bên trong sẽ có sự thay đổi, tiết tấu cũng sẽ có điều khác biệt.

Mang theo hưng phấn và mục tiêu cố định, hắn múa phím thành văn viết liền một mạch ba chương đầu…

Chương 1: Nhân vật chính phế vật, người xung quanh khinh thường, nữ chính an ủi.

Chương 2: Chiếc nhẫn xuất hiện, bị hủy hôn!

Chương 3: Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, không có ai mãi mãi nghèo hèn!

Tô Hạo kiểm tra lại một lượt, sau đó trực tiếp đăng lên!

- Quả nhiên lão đại vẫn là lão đại, năm đó mình đọc truyện này cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, hiện tại mình chỉ viết ra cũng thấy nhiệt huyết dâng trào, hận không thể biến mình thành nhân vật chính nha!

Tô Hạo thầm nghĩ, sau đó lại thở dài một hơi.

Cùng nhân vật chính kia so sánh thì cái Hệ thống của mình hiện giờ thật sự là phế vật, còn đòi làm nhân vật chính cái gì nữa chứ…

Tô Hạo đột nhiên nhớ ra liền mở hệ thống của mình lên.

[Nhiệm vụ chi nhánh X1: Hoàn thành, ban thưởng cho ký chủ kỹ năng ca hát + 0.1]

- Hả? Hoàn thành nhiệm vụ lúc nào vậy?

Tô Hạo nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, không khỏi sững sờ.

Hệ thống của mình vốn dĩ tất cả đều đã bị loạn mã, đừng nói đến nhiệm vụ ban thưởng, ngay cả nhiệm vụ giới thiệu còn nhìn không rõ cơ mà…

Hiện tại sao lại có một nhiệm vụ hoàn thành rồi? Còn có hệ thống ban thưởng nữa chứ?

- Được rồi, có một cái cũng là chuyện tốt, còn hơn là không có cái gì! Tô Hạo nghĩ ngợi một chút, lập tức đem chuyện này ném qua một bên.

Dù sao cái hệ thống rách nát này cũng không cách nào thấy rõ tin tức nhiệm vụ, dù là hắn bị trừng phạt hay được ban thưởng vì hoàn thành nhiệm vụ thì cũng không xem được!

Hắn không hề chú ý đến việc hệ thống đã xuất hiện nhiệm vụ chi nhánh X2 sau khi nhiệm vụ chi nhánh X1 hoàn thành.

Mà càng quan trọng hơn là nhiệm vụ mục tiêu màu xám [Nhiệm vụ chính tuyến L1] ở đằng sau cũng dần dần sáng lên.

Tô Hạo không mang theo cặp sách, chỉ mang theo hưng phấn vì tác phẩm của mình sắp nổi tiếng và quyển vở để viết bản thảo tiểu thuyết, trực tiếp đi đến trường học.

Dù sao thì sách vở đều để trong phòng học, về nhà nếu có thời gian học tập thì vì sao không để dành thời gian viết lách?

Trái Đất không tận thế, không nghỉ học!

Vũ trụ không tái tạo, không nghỉ ngơi!

Nếu không phải không đi học thì chị họ mình từ ngoài ngàn dặm xa xôi kia sẽ đến đến tóm cổ đánh cho hắn một trận, Tô Hạo còn muốn trốn học viết thêm 10 chương nữa!

Đi về phía trước thấy cổng trường học đã bị vây bởi một tốp người.

Tô Hạo tiến đến xem, thì ra là do mấy ngàn đóa hoa hồng xếp thành hình trái tim to lớn, bày ngay trước cổng trường học, làm cho đám học sinh hứng thú, các giáo viên cũng tò mò.

Mà ở giữa đống hoa hồng chính một người mặc mặc đồ tây đeo cà vạt đứng đó, nhìn qua cũng biết là một kẻ con nhà giàu ăn chơi trác táng…

Nhân vật nữ chính chậm rãi đi tới.

Cô mặc một chiếc quần jean màu trắng bao trọn đôi chân duyên dáng, bước đi rất ưu nhã, từng bước một đi về phía cổng trường học. Mái tóc đen nhánh của cô rũ xuống, tung bay trong gió, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết, ánh mắt mang theo sự hững hờ, cũng mang theo vài phần tiên khí.

Lãnh Nguyệt Ly – người có nhan sắc khiến tất cả nữ sinh trong trường trở nên mờ nhạt, được tôn vinh là hoa khôi đẹp nhất trong vòng trăm năm trở lại đây của trường.

Tên con nhà giàu kia quỳ một chân trên đất, vô cùng thâm tình nói:

- Lần đầu tiên thấy em, anh đã trúng tiếng sét ái tình, gặp được em là may mắn lớn nhất trong cuộc đời của anh, anh muốn cùng em thực hiện lời hứa trăm năm hạnh phúc…

- Nguyệt Ly, làm bạn gái của anh nhé! Anh sẽ vĩnh viễn chỉ yêu mình em!

Hắn mở chiếc hộp trên tay ra, một chiếc nhẫn kim cương sáng lóa chói mắt xuất hiện.

- Nhẫn kim cương!

- Viên kim cương đó thật là lớn! Chỉ sợ mấy chục vạn cũng không mua được!

- Đời này nếu có thể có được chiếc nhẫn kim cương như vậy thì ngày hôm sau bảo tôi chết đi tôi cũng tình nguyện...

Ở cổng trường học có vô số nữ sinh mang theo tâm trạng hâm mộ, ghen tị, ước ao…

Đáng tiếc Lãnh Nguyệt Ly chỉ liếc hắn một cái rồi thản nhiên nói:

- Thật xin lỗi, em đang bận chuẩn bị thi đại học, tạm thời không muốn nghĩ đến chuyện này!

- Không sao, anh nguyện ý chờ, đợi đến khi em thi xong đại học, đợi em tốt nghiệp đại học, đợi đến khi em đồng ý mới thôi! Tên con nhà giàu kia vội vàng nói.

Chỉ đáng tiếc Lãnh Nguyệt Ly căn bản không để ý tới hắn, chậm rãi đi thẳng vào trường.

Bên cạnh lập tức vang lên tiếng nghị luận ầm ĩ.

- Thật không hổ là hoa khôi lạnh lùng, ngay cả lời cự tuyệt cũng giống với lời cự tuyệt lần trước, một chữ cũng không sai!

- Đây là người thứ mấy của tháng này? Năm? Sáu? Hay là bảy?

- Bị hoa khôi lạnh lùng cự tuyệt không hề mất mặt, chỉ là không biết đóa hoa tươi đẹp nhất này cuối cùng sẽ cắm ở nơi nào mà thôi…

Tô Hạo ở một bên nhìn thấy cảnh này, bất đắc dĩ nhún vai.

Hoa khôi Lãnh Nguyệt Ly, nhan sắc nghịch thiên, tính tình lãnh đạm, học lực giỏi giang, nghe nói gia thế cũng rất tốt, dù sao thời gian dài như vậy đã bị cả một đám con nhà giàu và con quan lớn tỏ tình, nhưng không thấy một tên nào dám giở thủ đoạn gì…

Vấn đề duy nhất là ngực nhỏ…

À không, tiềm lực cũng rất tốt...

Ừm, chỉ cần có thời gian, đều có thể đem tiềm lực chuyển thành thực lực!

Tô Hạo không để ý đến chuyện đó nữa, hắn nhanh chóng đi vào sân trường, hoa khôi lạnh lùng mị lực quá lớn, thậm chí còn từng có giáo viên nam trẻ tuổi xúc động quá mà đi tỏ tình, cho nên bây giờ mọi học sinh nhìn cảnh tượng kia cũng đều thấy quen thuộc.

Chỉ có thể cảm thán một tiếng - Nhan sắc là chính nghĩa, người ta đẹp người ta có quyền!

Đi vào trong lớp học, hắn vừa mới để bút xuống bàn bỗng nhiên có người dùng tay bóp lấy cổ của hắn.

- Thằng nhóc này được lắm! Lợi hại! Lợi hại!

Bạn đang đọc Bạn Gái Nhà Ta Có Hệ Thống của Cục Gạch Xào Cay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 721

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.