Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Thi Nấu Ăn (2)

Phiên bản Dịch · 1666 chữ

Người dịch: Phương Hà

Biên: Tiểu Ngư.

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: TruyenYY.com.

- Khốn… à, ca ca đại nhân, sao chị ấy lại đến nhà mình vậy? Tô Tiểu Di ngồi trong phòng khách hỏi với giọng bất mãn.

- Tại vì trước đây cô ấy đã lợi dụng anh để tạo scandal, hôm trước... Tô Hạo nhẹ nhàng giải thích.

Tuy là Tô Tiểu Di hâm mộ thần tượng nhưng cách hâm mộ lại hoàn toàn khác.

Con bé không coi tin tức thường xuyên, cũng không thích xem những tin tức ngoài lề, tóm lại thứ con bé ham mê nhất vẫn là võ thuật, chỉ thích xem giới thiệu về những phim điện ảnh dạng võ thuật, tuyên truyền về phim điện ảnh võ thuật các loại…

Sau nhiều lần xem phim võ thuật thì Tô Tiểu Di sẽ cảm thấy diễn viên này cũng được, diễn viên kia cũng ổn, sau đó sẽ tra thông tin trên baidu để xem trước đó những người này có đóng phim võ thuật không…

Cho nên con bé hoàn toàn không biết đến scandal gần đây của Cố Thi Thi.

Sau khi Tô Hạo giải thích một lượt thì Tô Tiểu Di bán tín bán nghi, lập tức lôi điện thoại ra tra một lượt rồi mới tin.

- Chị ấy bị rảnh quá hay sao? Tạo scandal mà lại tìm người như ca ca đại nhân đây? Tô Tiểu Di nghi ngờ hỏi.

Khóe miệng Tô Hạo khẽ nhếch, này, anh trai em đang ngồi ngay đây đó.

Hai người cũng đã thân đến không thân được hơn nên chẳng cần nói thêm gì nữa, vì vậy hai người không hẹn mà cùng nhau hướng mắt về phía nhà bếp.

Cố Thi Thi đã sớm cởi bỏ lớp áo khoác dày, hiện giờ cô chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng đơn giản phối với quần jean ôm sát, nhìn qua vô cùng năng động.

Đặc biệt là thân hình nóng bỏng, cho dù có bị cái tạp dề to bự kia che đi thì vẫn mang một nét gì đó rất quyến rũ.

Nhịp điệu nhẹ nhàng, thân hình nhanh nhẹn, trong lúc xoay người toát lên một vẻ đẹp khó tả.

Không hổ là ngôi sao lớn!

Hình ảnh này đúng là cảnh tượng chuẩn mực nhất cho cảnh nấu ăn trong phim truyền hình rồi!

- Nhìn thấy chưa, người ta giỏi hơn em! Tô Hạo hạ giọng nói với Tô Tiểu Di.

- Xùy, chẳng phải chỉ là nấu ăn thôi sao? Tô Tiểu Di nói với giọng điệu rất không phục.

Nhưng đối diện với ánh mắt tràn đầy khinh bỉ của Tô Hạo thì Tô Tiểu Di đến cuối cùng vẫn là kẻ thất bại, cô thấp giọng nói.

- Không phải là em chỉ quên bật bếp thôi sao...

Tô Hạo nhẹ nhàng bồi thêm một câu:

- Còn quên giết cá nữa!

Nhìn dáng vẻ như đã có chuẩn bị từ trước của Cố Thi Thi thì Tô Hạo cũng yên tâm phần nào.

Tuy là món cô muốn làm không giống với Tô Tiểu Di, ví dụ như nồi cá kho kia đã bị lấy xuống nhưng động tác thì có vẻ ổn nên Tô Hạo cũng không để ý nữa.

Nhìn người đẹp nấu ăn đúng là rất thích mắt nhưng cứ nhìn người ta làm suốt thì cũng có chút kì cục.

Tô Hạo nghĩ một hồi rồi lôi điện thoại ra lướt xem bình luận về sách của mình.

Ừm, vẫn chưa có tin nhắn từ kí hợp đồng...

Tô Hạo đọc từng bình luận rồi trả lời từng cái một, đây chính là việc mà tác giả phải làm.

Phải nói là trong giới độc giả có không ít người tài, nhiều lúc viết trả lời cho đánh giá sách còn khiến hắn hứng thú hơn là viết sách.

Khoảng mười phút, khi mà Tô Hạo đang hăng say trả lời thì bỗng nghe thấy một tiếng kêu kinh hãi.

- Á!

Là tiếng của Cố Thi Thi!

- Ơ? Sao vậy? Tô Hạo nhanh chóng chạy vào.

Ở trong nhà bếp lửa đã bật, nồi đã nóng, dầu cũng đã cho vào.

Con cá nằm trên mặt đất giãy đành đạch phát ra tiếng bạch bạch không ngừng.

Chắc là vấn đề khi con gái làm cá đây mà, suy cho cùng thì cũng là con gái, dù là các cô các bác lớn tuổi thì cũng có không ít người phải nhờ người bán làm giúp rồi mới đem về nhà.

Mình mua cá sống có lẽ là hơi ác, nếu mua cá đã làm thì tốt rồi…

Nghĩ xong Tô Hạo liền hỏi:

- Không sao chứ, hay là để tôi làm cá?

- Không... không sao! Cứ để tôi!

Cố Thi Thi cắn răng thò tay ra nắm lấy đuôi cá.

Con cá vẫn cứ giãy dụa khiến cho Cố Thi Thi tốn không ít công sức mới bắt được nhưng cũng phải dùng đến cả hai tay.

"Lạ thật, như thế này thì làm sao mà làm cá được?" Tô Hạo vừa nghĩ thì đã thấy Cố Thi Thi bất thình lình xông về phía trước.

Cô ấy không hổ là đã có học qua nấu ăn, tay mắt lanh lẹ, vung mạnh hai tay một cái khiến con cá còn chưa kịp phản ứng thì đã bị quăng vào nồi.

Sau đó...

Bốp!

Con cá bắn lên cao ba thước, xém tí nữa thì đụng thẳng vào ống hút khói.

Lạch bạch!

Cuối cùng con cá rơi xuống đất rồi tiếp tục giãy đành đạch.

Ngay lúc đó cũng có những giọt dầu bắn ra khiến cho Cố Thi Thi sợ đến nỗi vội vàng lùi về sau hét ầm lên.

- Sao nó còn nhảy nữa vậy?

Tô Hạo trầm ngâm một lúc rồi trả lời:

- Chắc do cô chưa giết chết nó đấy!

- Không phải chứ? Tôi xem trong tài liệu nói là chỉ cần ném vào nồi là nó chết mà! Cố Thi Thi ngạc nhiên hỏi lại.

- Mấy tài liệu cô xem... là gì vậy? Tô Hạo cười cười.

- Kịch bản, giáo trình suy diễn, phim truyền hình... Mấy cái đó đều nói là bỏ cá vào nồi sau đó có thể nấu thành đồ ăn mà! Cố Thi Thi lộ ra vẻ khó hiểu.

Tô Hạo chìm vào suy tư.

Rốt cuộc thì cá với nồi có quan hệ gì? Tại sao cá đụng trúng nồi thì sẽ chết?

Còn tài liệu của cô ấy...

Kịch bản? Giáo trình? Phim truyền hình?

Chị gái à, chị thật sự đã học mấy cái này rồi đòi đi nấu ăn hay sao?

Tô Hạo thở dài:

- Thôi được rồi, để tôi nấu cơm, hai người ra ngoài phòng khách ngồi đợi đi.

Vừa nói vừa bắt con cá còn đang giãy dụa trên mặt đất lên đập mạnh một cái.

Bốp!

Con cá tạm thời ngất đi.

Cố Thi Thi còn chưa kịp đi ra ngoài cùng với Tô Tiểu Di thì đã bị tiếng động dọa cho rụt cổ lại.

Tô Hạo đặt con cái lên thớt, lia dao rạch bụng cá ra, nội tạng, bong bóng cá còn dính máu... lần lượt bị hắn moi ra ném vào thùng rác.

Máu tươi, nội tạng cộng thêm cách làm hung hãn nhất thời làm cho hai cô gái trẻ thuần khiết bị sốc.

Nấu ăn lại độc ác đến vậy sao?

Hai cô gái trẻ ngoan ngoãn quay lại phòng khách và không dám nói thêm câu nào nữa.

Nhìn thấy vẻ ngoan ngoãn của họ khiến cho Tô Hạo thật sự muốn phì cười.

Nhưng đây mới là dáng vẻ bình thường của những thanh niên bây giờ.

Ngón tay của hai người trắng nõn, lòng bàn tay ửng hồng.

Đây rõ rằng không phải bàn tay của người phụ nữ gia đình!

Tô Hạo bỗng đơ người, thật ra thì mình cũng bằng tuổi với họ mà thôi, những người giống hắn tuy là đã thành niên nhưng có được bao nhiêu đứa trẻ lớn lên trong thành phố có được tài nấu ăn ngon như thế này?

- Hai người muốn ăn gì? Cá kho tộ? Cá kho? Hay là cá hấp?

- Tùy anh! Tô Tiểu Di khẽ hắng lên một tiếng, cô vẫn còn vài phần không cam tâm với thất bại của mình.

- Cậu làm gì cũng được! Cố Thi Thi cười ngượng ngùng.

- Vậy hả? Thế thì cá kho, thịt băm nhồi cà tím, một món xào, thêm cơm chiên trứng là được rồi! Tô Hạo nói bừa, ba người ăn như vậy là đủ rồi.

- Ừm! Cố Thi Thi mỉm cười đáp.

- Hừ, cơm chiên trứng em cũng biết làm! Tô Tiểu Di nói với giọng hoạnh họe.

Kể ra thì tuy là cô quên bật bếp, quên làm cá nhưng ít ra thì cũng biết làm những cái khác!

Cái hệ thống chết tiệt này tại sao không tính là cô đã hoàn thành nhiệm vụ vậy?

- Em biết làm sao? Tô Hạo liếc em gái một cái.

Ánh mắt đầy vẻ khinh thường đó làm cho Tô Tiểu Di hét toáng lên tại chỗ:

- Chỉ là cơm chiên trứng thôi mà, có gì đâu?

- Đừng có coi thường cơm chiên trứng nha. Tô Hạo cười nói.

- Hey! Cơm chiên trứng, vừa dễ nhất vừa khó nhất, hạt cơm phải rời còn phải quện cả trứng nữa…

- Hey! Cơm chiên trứng, vừa dễ nhất vừa khó nhất, nếu như không đảo nhanh tay đảm bảo là tự phá biển hiệu.

- Hey! Cơm chiên trứng, vừa dễ nhất vừa khó nhất, vụ này quá khó nhưng tay nghề anh đây không phải đùa...

Ban đầu Cố Thi Thi còn nghĩ đây chỉ đơn giản là cuộc cãi vã giữa hai anh em nhưng nghe đến phía sau thì cô đột nhiên đứng dậy kinh hãi kêu lên.

- Đợi đã Tô Hạo, bài hát này…

Bạn đang đọc Bạn Gái Nhà Ta Có Hệ Thống của Cục Gạch Xào Cay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 608

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.