Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 541: Tróc bảo

Phiên bản Dịch · 3307 chữ

Bất quá Lâm Hiên không có ý lùi bước. Nếu để chậm trễ, vạn nhất có người biết nơi đây có bảo vật thì không ổn.

Như vậy không bằng mạo hiểm một lần, Huyễn Linh Thiên Hỏa chưa bao giờ làm hắn thất vọng, cho dù Độc Long lão tổ cũng rất kiên kị nó. Huống chi dù mắc phải sai lầm, hắn vẫn tự tin có thể tự bảo vệ bản thân.

Ý niệm trong đầu xoay chuyển, Lâm Hiên phất tay áo một cái, bảy tám cây trận kỳ bay vút ra.

Lại nói cũng xảo hợp là trên người hắn có trận kỳ của "Tứ Tượng Thanh Long trận". có thể bố trí ra một đại trận thủy thuộc tính, nếu không việc đoạt bảo thật không dễ dàng.

Vạn Niên Hỏa San Hô là cực phẩm hỏa thuộc tính còn quý giá hơn Nam Minh Ly Hỏa. Không phải Hỏa San Hô bình thường mà là Hỏa San Hô đã thông linh.

Thông linh là hấp thu nhật nguyệt tinh hoa khai mở ra linh trí nhất định, tuy không thể so sánh với nhân loại hay yêu tộc Hóa Hình Kỳ nhưng không còn là một vật chết.

Linh trí của khoáng vật thông linh không khác bao nhiêu so với Sâm Tinh hoặc một số ít vạn niên linh thảo, chẳng qua quá trình thông linh này khó khăn hơn rất nhiều. Có điều, một khi linh trí có thể sánh bằng với nhân loại thì thực lực sẽ đạt đẳng cấp phi thường đáng sợ.

Kém cỏi nhất cũng có thể sánh với lão quái Động Huyền kỳ. Mạnh mẽ thì ngang với đại tồn tại Phân Thần, Độ Kiếp kỳ .

Những điều này được ghi trên cổ tịch, Lâm Hiên chưa từng gặp qua nên không có kết luận cụ thể.

Hai tay hắn khẽ động đánh ra từng đạo pháp quyết , rất nhanh liền đem trận kỳ bày ra. Toàn bộ Đảo San Hô đã bị hắn hạ cấm chế.

Sau đó Lâm Hiên hạ xuống mặt sau của một tảng đá lớn, tay trái vừa lật thì một tấm vải đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay.

Thứ này Lâm Hiên thu được ở đấu giá hội nơi Hồng Diệp đảo.

Là tấm vải che kiện bảo vật đầu tiên, có công dụng che dấu thần thức tu sĩ.

Lần đầu nghe nói về Vạn Niên Hỏa San Hô, Lâm Hiên không biết nó có thần thông pháp thuật gì đặc thù. Vạn nhất nó khám phá được hành tích của hắn rồi bỏ chạy thì muốn hối cũng không kịp.

Vừa nãy bởi quá tự tin vào Liễm Khí Thuật mà hành tung bị khám phá. Lúc này Lâm Hiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ. Sử dụng thêm cả tấm vải này thì tám chín phần là sẽ không bị phát hiện.

Hắn thi triển liễm khí thuật, sau đó không chút do dự đem vải đỏ che ở trên người.

Đảo nhỏ này là do quặng san hô cấu thành. Thông Linh Hỏa San Hô thường tới chỗ này hấp thu san hô tinh thuần, có lẽ rất có lợi đối với sự trưởng thành của nó .

Che dấu khí tức rồi nhìn thoáng qua các trận kỳ. Lâm Hiên bất động nhắm hai mắt.

Thông qua sưu hồn thuật Xà Yêu hắn đã biết. Thông thường khoảng bảy tám ngày, Vạn Niên Hỏa San Hô sẽ tới nơi này một lần.

Hắn ở đảo này đã ba ngày còn chưa thấy tung tích, hơn phân nửa là nó vừa rời đi khi hắn tới. Như vậy ở trong này đợi tiếp bốn năm ngày, chỉ cần không có gì bất thường thì Vạn Niên Hỏa San Hô nhất định sẽ hiện hình.

Gần một ngày một đêm sau, một bóng đen nhỏ hiện trong tầm mắt.

Lâm Hiên thu liễm khí tức đến mức tận cùng, bất động thanh sắc quan sát.

Thấy rõ ràng tiểu gia hỏa kia đang lấm la lấm lét, Lâm Hiên thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi mình.

Không ngờ là một Tiểu Cẩu toàn thân màu trắng như tuyết dài không dài tới một tấc, đôi mắt màu đen nhánh đáng yêu nhìn quanh rất cẩn thận.

Đây là Vạn Niên Hỏa San Hô sao?

Lâm Hiên thật hết chỗ nói. Trên thân Tiểu cẩu kia không chút yêu khí. Nếu không phải đây là sâu trong biển rộng mà ở chỗ khác thì tuyệt không thể ngờ.

Do dự một chút hắn đem đem pháp lực truyền vào đôi mắt, đáy mắt ánh ra ngũ sắc lưu ly. Cẩn thận sẽ không sai lầm, nếu không phải Vạn Niên Hỏa San Hô thì tránh được đả thảo kinh xà.

Nhờ vào Thiên Phượng Thần Mục, ngụy trang của tiểu gia hỏa kia đã bị khám phá.

Quả nhiên là hóa thân Vạn Niên Hỏa San Hô. Một thân hỏa linh lực tinh thuần cực kỳ kinh người. Nam Minh Ly Hỏa không thể sánh bằng mà không lộ chút nào ra ngoài.

Lâm Hiên mừng rỡ, khống chế tâm tình không dám khinh xuất.

Vạn Niên Hỏa San Hô cực kỳ quý hiếm nhưng muốn bắt được thập phần khó khăn. Trước mắt chỉ là hóa thân, phải dùng bí pháp cấm cố sau đó mạnh mẽ cưỡng ép nó đi tìm bản thể.

Cũng may là linh trí mới mở ra như một Tiểu Cẩu. Nếu có thể so với con người, hóa thân cùng bản thể hợp hai làm một thì thần thông vượt xa cả tu sĩ Ly hợp kỳ.

Lâm Hiên lộ vẻ ngưng trọng, tiếp tục thi triển liễm khí thuật chờ tiểu gia hỏa kia tiến vào trung tâm trận pháp.

Tiểu Cẩu sau khi xuất hiện ở gần, không vội lên đảo san hô mà loanh quanh một vòng.

Một lát sau, uông uông hai tiếng chó sủa truyền ra. Theo sau tiểu gia hỏa kia ngẩng đầu lên, một đạo sáng bằng mắt thường có thể nhìn thấy chen chúc mà ra.

Thần thức Hóa Hình!

Lâm Hiên kinh ngạc, có thể ngưng tụ thần thức đến trình độ này, gần như so sánh được với Độc Long lão quái Động Huyền kỳ .

May mắn là hắn dùng tấm vải đỏ phủ thân, nếu không chắc chắn đã bị đối phương phát hiện.

Đối mặt với sự dò xét của tiểu cẩu, Lâm Hiên bình tức ngưng thần thu hồi Thiên Phượng Thần Mục, dù một chút linh lực dao động nhỏ cũng có thể bị phát hiện.

Qua thời gian chừng một bữa cơm, cố gắng của Lâm Hiên đã có hiệu quả. Tiểu Cẩu vẫn chưa phát hiện điều gì bất ổn nhưng không thả lỏng cảnh giác, lại dùng sức khịt khịt mũi.

Lâm Hiên thật không biết nói gì.

Tính cảnh giác của tiểu gia hỏa này còn hơn xa hắn nghĩ.

Bất quá, chẳng lẽ hóa thân thành tiểu cẩu thì khứu giác thật sự như mũi chó sao?

Cũng may tấm vải đỏ kia ngoài hiệu quả che dấu thần thức thì có thể che cả nhiệt độ cùng mùi cơ thể, khiến hắn cũng bớt lo lắng hơn.

Lại đợi khoảng một khắc, Tiểu Cẩu không phát hiện gì bất ổn, vì thế vui vẻ lắc lắc cái đuôi, cả người chợt loé hồng quang biến mất tại chổ.

Lâm Hiên thấy vì thất sắc, định đem thần thức thả ra nhưng bất quá lập tức dừng lại. Không gian dao động, thân hình tiểu cẩu lại hiện ra cách hắn không xa. Ở ngay toà núi nhỏ trước mặt.

Tiểu cẩu không chút do dự hạ xuống đỉnh núi, sau đó dùng sức khịt khịt mũi, bất quá lần này không phải xác định có mai phục hay không.

Một màn quỉ dị nổi lên. Chỉ thấy cuồng phong bốc lên toàn bộ đảo nhỏ, một đám mây mù màu hồng phấn xuất hiện ở trong tầm mắt, sau đó bị Tiểu Cẩu hút vào thân thể.

Lúc này trên mặt nó lộ ra thần sắc hưởng thụ, giống như tửu quỷ thấy mỹ tửu.

Không cần phải nói. Đây chính là mục đích nó đến đảo san hô.

Hiện giờ là thời cơ bắt giữ nó tốt nhất!

Lâm Hiên phất tay áo một cái, vù vù mấy chục đạo kiếm khí như cá bơi ra, nhanh như chớp hung hăng bắn về Tiểu Cẩu.

Dị biến nổi lên làm cho Tiểu Cẩu sợ tới mức lảo đảo. Té ngã trên đất nhưng nó phản ứng vô cùng nhanh chóng. Cả người chợt lóe hồng quang, liền biến mất tại chỗ không thấy gì nữa.

Hỏa độn thuật! Hơn nữa còn xuất thần nhập hoá hơn cả Cửu Thiên Vi Bộ một bậc. Bất quá Lâm Hiên không gấp gáp gì. Vạn Niên Hỏa San Hô đã rơi vào thiên la địa võng do hắn bày ra, đừng mơ tưởng thoát được.

Quả nhiên Tiểu Cẩu độn đến rìa đảo nhỏ thì nghiêng ngả lảo đảo hiện ra. Một quầng sáng mỏng màu xanh không biết hiện ra lúc nào. Cả đảo nhỏ đều bị bao phủ ở trong Tứ Tượng Thanh Long trận.

Tiểu Cẩu đụng đầu vào bị bắn ngược trở về nhưng nó vẫn chưa chịu thua, lắc lắc cái đầu nhỏ có chút mê muội, cả người lóe lên hồng quang như một ánh sao băng đụng vào màn sáng.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, Tiểu Cẩu lại bị bắn ngược xuống đất choáng váng tới le lưỡi, trong mắt lóe ra tia sáng vàng kim quả thực rất đáng yêu. Nguồn: http://truyenyy.vn Lâm Hiên cười mà chưa vội hành động, Vạn Niên Hoả San Hô đã có linh trí nhưng không thể so sánh với nhân tộc. Đấu pháp thì tiểu gia hỏa kia có vài phần thực lực nhưng phá trận thì không.

Trận pháp thuật bác đại tinh thâm, rất nhiều trận muốn công phá cần dựa vào kỹ xảo, cậy mạnh phá được thì rất hiếm.

Đã nếm đau khổ, Tiểu Cẩu linh trí không cao nhưng không làm việc ngốc nghếch thêm nữa. Lúc này đã ý thức được bản thân rơi vào cạm bẫy.

Chỉ thấy nó mạnh mẽ đứng dậy, cong hông cùng dựng đứng cái đuôi. Uông uông tiếng kêu loạn truyền vào tai, bày ra tư thế đối đầu với Lâm Hiên.

Lâm Hiên cười cười, xem ra không ăn chút đau khổ thì tiểu gia hoả này không có ý định bó tay chịu trói.

Ngay sau đó, trên người Tiểu Cẩu chợt loé linh quang, Tiếng kêu uông uông truyền vào tai. Không gian chợt dao động, không ngờ thân ảnh nó lại hóa thành bảy, đồng thời mở miệng phun ra các cột sáng cỡ cánh tay bắn về Lâm Hiên.

Hóa thân chi thuật?

Không đúng, Tiểu Cầu này không thể có thần thông cao siêu như vậy.

Kinh nghiệm đấu pháp của Lâm Hiên phong phú, tuy cả kinh nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng, đem pháp lực rót vào hai mắt.

Trong đáy mắt ngũ sắc lưu ly thì sáu cột sáng nhất thời biến mất, chỉ có một cột là thật.

Huyễn thuật rất cao thâm! Nếu không am hiểu linh mục thần thông thì suýt nữa bị nó lừa.

Khóe miệng Lâm Hiên khẽ nhếch, càng cảm thấy hứng thú với tiểu gia hỏa này, không tránh né mà bước ra bên trái từng bước, thân ảnh nhất thời biến mất tại chỗ.

Theo sau không gian bên cạnh tiểu cẩu dao động, thân hình Lâm Hiên hiện ra. "Ngao!" Lần này tiểu cẩu tựa hồ thật sự bị chọc giận, giống như con sói ngóc đầu lên, linh quang chớp động. Cái đầu nó chợt biến lớn chừng hơn một trượng, nhìn qua có vẻ uy mãnh vô cùng.

Nó mở miệng to như chậu máu, muốn phun ra cột sáng gì nữa nhưng Lâm Hiên đã nhanh hơn, Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra chợt lóe, mấy trăm lưỡi Phong đao cỡ bàn tay đã xuyên qua cái đầu siêu bự của Ác Cẩu. Vạn Niên Hỏa San Hô cũng có chút pháp thuật nhưng căn bản không đáng nhắc với với Lâm Hiên. Hắn nào có hứng thú ẩu đả cùng tiểu gia hỏa này.

Âm thanh răng rắc truyền vào tai, tay phải Lâm Hiên tỏa sáng hào quang, đột nhiên duỗi dài bắt tới tiểu cẩu.

Mắt thấy sắp bị đối phương bắt giữ, trong mắt Tiểu Cẩu lộ tia giảo hoạt của con người.

Oanh! Thân thể nó lại biến thành một đoàn hỏa diễm có nhiệt độ vô cùng đáng sợ, không khí đều bị đốt thành màu trắng, dường như có thể hòa tan không gian.

Thì ra là giả vờ, cố ý tạo sơ hở để dụ địch. Lâm Hiên chợt hiểu thì nụ cười khóe miệng càng thêm đậm.

Hoa chiêu quả thực không tồi, nhưng kế nhỏ này muốn thành công thì không có khả năng.

Cổ tay Lâm Hiên vừa động, Huyễn Linh Thiên Hỏa hiện ra bao bọc quanh bàn tay, không hề sợ hãi bắt lấy đoàn hỏa diễm cực nóng kia.

Tiểu cẩu hóa thành hỏa diễm không hề có ý tránh né, đối phương dùng nhục thể làm vậy quả thực là muốn chết.

Cánh tay hắn chắc chắn sẽ hóa thành tro tàn.

Phanh! Âm thanh trầm đục truyền vào tai, lam sắc cùng hồng sắc sáng lên đan vào nhau. Hàn và nhiệt tạo nên tiếng nổ lớn, nhất thời bất phân thắng bại. "A?" Lâm Hiên ngạc nhiên rồi không giận mà vui, sự thần diệu của Vạn Niên Hỏa San Hô này còn hơn cả tưởng tượng, không ngờ có thể ngăn cản Huyễn Linh Thiên Hỏa.

Hắn hít vào một hơi, pháp lực phóng thích ra ngoài.

Phút chốc lam quang đại thịnh rồi kịch liệt co rút bao bọc hỏa diễm ở bên trong. "Uông!" Tiếng kêu kinh hoàng truyền vào tai, Tiểu cẩu màu trắng lại hiện ra. Nó dùng móng vuốt cào loạn, liều mạng chống cự nhưng không ích gì, rất nhanh liền biến thành tượng băng nhưng vẫn duy trì hình dáng rất khả ái.

Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra.

Bắt được thứ này thật không dễ dàng. Hắn phất tay áo một cái, một trận gió lướt qua đem các trận kỳ thu về. Sau đó hóa thành một đạo kinh hồng hướng chân trời bay vút đi.

Sau một ngày một đêm Lâm Hiên đã xuất hiện ở xa ngàn dặm.

Khoảng cách này với tốc độ của hắn có thể lập tức đến nơi. Nhưng trên đường lại tốn công phu tra hỏi chỗ của bản thể của Vạn Niên Hỏa San Hô.

Mới đầu tiểu cẩu này bất khuất sống chết không chịu nói dù bị Lâm Hiên cho nếm chút đau khổ.

Mà lại không thể thi triển nhiếp hồn thuật với đối với loại vật này. Lâm Hiên cũng có phần bế tắc đối với Tiểu cẩu "kiên cường" này.

Đến khi hắn lấy từ túi trữ vật ra một viên cực phẩm tinh thạch hỏa thuộc tính. Bộ dạng tiểu tử này liền lộ thèm nhỏ dãi.

Đương nhiên Lâm Hiên muốn đem cực phẩm linh thạch này làm miếng mồi dụ hoặc.

Không ôm nhiều hi vọng, chỉ là thử một lần nhưng kết quả lại làm Lâm Hiên không thốt nên lời.

Không ngờ tiểu cẩu bất khuất tham ăn không cần mạng, dưới sự dụ hoặc của cực phẩm tinh thạch lại nói ra địa điểm của bản thể.

Kết quả này khiến Lâm Hiên rất cao hứng và dở khóc dở cười.

Xem ra không thể dùng lẽ thường để phỏng đoán tính cách của tiểu gia hỏa này.

Hiện tại hắn đang ở một vùng hải vực lạ lẫm, còn hẻo lánh hơn so với đảo san hô vừa rồi.

Lúc này trời đã tờ mờ sáng, phóng mắt nhìn ra ngàn dặm xung quanh chỉ một màu xanh, không có lấy một hòn đảo nhỏ. "Bản thể của ngươi ở chỗ này?" Lâm Hiên nhìn quanh rồi bình thản mở miệng. "Uông, uông uông uông." Thỉnh thoảng trên miệng Tiểu Cẩu có nước miếng chảy ra, nhìn qua vừa đáng yêu lại vừa buồn cười. Hiện thân thể nó đã được giải trừ băng phong, bất quá Lâm Hiên đã ngầm hạ vài đạo cấm chế. "Yên tâm, chỉ cần tìm được Vạn Niên Hỏa San Hô thì ta sẽ đem linh thạch còn lại cho ngươi ăn". Lâm Hiên sờ sờ đầu tiểu cẩu mỉm cười nói.

Hắn đương nhiên không muốn bị một con chó nhỏ lừa gạt.

Dù đối phương tỏ vẻ khuất phục nhưng Lâm Hiên chỉ đem một miếng nhỏ cực hẩm tinh thạch cho nó ăn, đợi đến khi tìm được bản thể mới cho ăn toàn bộ.

Tiểu cẩu buồn bực không thôi, kêu lên kháng nghị nhưng Lâm Hiên cũng không để ý, tiếng kêu làm phiền khiến hắn liền cho một khối hỏa cầu, giúp tiểu gia hỏa hiểu được cái gì là nói lý với kẻ mạnh.

Đây không phải là Lâm Hiên ăn hiếp động vật, hắn rất thích tiểu gia hỏa này. Nếu có thể, dù đem bản thân Vạn Niên Hỏa San Hô luyện thành bảo vật, Lâm Hiên cũng hi vọng tên tiểu tử này có thể sống.

Lúc này nghe tiếng kêu xác nhận từ tiểu cẩu, Lâm Hiên duỗi tay vỗ đem Ô Kim Long giáp thuẫn tế ra.

Cổ thuẫn hóa thành một tầng hào quang màu lam bảo vệ toàn thân, sau đó cả người chợt lóe thanh quang rơi xuống mặt biển.

Lâm Hiên không vội vàng mà với tốc độ trung bình lặn xuống đáy.

Nước biển một vùng xanh lam, xuống dưới lại dần dần trở nên tối. Tuy nhiên không ảnh hưởng gì tới thị lực của Lâm Hiên.

Chẳng qua một khắc sau sau. Trên mặt hắn lộ vẻ trầm tư, đã lặn được mấy trăm trượng, đáng ra sớm đã tới đáy nhưng nhìn lại vẫn chỉ một vùng nước sâu hun hút. "Tiểu gia hỏa, ngươi không nên gạt ta!" Âm thanh băng lãnh của Lâm Hiên truyền ra, bộ dáng bất thiện nhìn về phía Tiểu Cẩu. "Uông uông uông uông." Tiểu cẩu lại giống như bị vũ nhục quay đầu đi nơi khác. Bộ dáng như tin hay không tùy ngươi, chẳng hề để ý tới sự đáng sợ của Lâm Hiên.

Lâm Hiên dở khóc dở cười, bộ dáng phẫn nộ của Tiểu Cẩu có vẻ không giả, chẳng lẽ hắn nghi oan?

Lâm Hiên sờ mũi, chần chừ một lúc rồi tiếp tục lặn xuống, ngẫm lại thì bản thể Vạn Niên Hỏa San Hô ở nơi kỳ lạ cũng là bình thường.

Không ngờ nơi này có hiệu quả ngăn chặn thần thức, phạm vi dò xét còn không rộng hơn Thiên Phượng Thần Mục.

Lâm Hiên phất tay một cái. Hai quang cầu bay ra xoay quanh người soi sáng chung quanh. Sau đó cầm phù triện trên tay ứng phó bất thường. Hắn tiếp tục chậm rãi lặn sâu xuống.

Lại qua thời gian chừng một bữa cơm, xuống thêm gần ngàn trượng thì một tia sáng nhàn nhạt xuất hiện trong tầm mắt.

Chẳng lẽ là đáy biển?

Lâm Hiên đại hỉ, hít vào một hơi vận chuyển Thiên Phượng Thần Mục tới cực hạn. Một màn không thể tưởng tượng nổi xuất hiện trong tầm mắt.

Bạn đang đọc Bách Luyện Thành Tiên của Huyền Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kummo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 994

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.