Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộng cảnh

Phiên bản Dịch · 1156 chữ

Chương 4: Mộng cảnh

Ngày hôm nay là lễ Hồng Nguyệt.

Mặt trăng tròn tròn tựa hồ muốn từ trên trời ép hướng về mặt đất.

Mặt trăng tản ra ánh sáng dưới mặt đất, như hiện lên một tầng sáng bạc.

Nhưng nếu ngước nhìn mặt trăng, thoáng nhìn lâu một chút liền sẽ thấy, mặt trăng mơ hồ phát ra một tia ánh sáng đỏ sậm.

Đối với Bắc Địa mà nói, lễ Hồng Nguyệt chỉ là đại biểu cho cuối thu, bắt đầu vào thời gian mùa đông không cần chú ý.

Brand lúc bình thường tinh lực dồi dào, hôm nay lại cảm giác được một cơn buồn ngủ sâu sắc.

Vì lẽ đó ở dưới sự săm soi của cha mẹ bất đắc dĩ ứng phó qua bữa tối, ngay sau đó rất sớm trở lại gian phòng nghỉ ngơi.

Ánh trăng sáng treo ở trước cửa sổ trong phòng ngủ, khiến Brand đang mê man ngủ, tựa hồ bị ánh trăng quấy nhiễu, chậm rãi mở hai mắt ra nhìn kỹ mặt trăng trước cửa sổ.

Hắc miêu Hoa Hoa ở đầu giường quận tròn, không biết từ lúc nào cũng ngồi xổm ở một bên Brand.

Bồi tiếp hắn cùng đồng thời ngước lên ngắm nhìn ánh trăng, mãi cho đến tận khi trăng sáng ngã về tây.

Khuôn mặt Brand ẩn vào bóng tối, một người một mèo mới lần thứ hai đi ngủ, tựa hồ cái gì cũng không phát sinh.

Sáng , Brand dậy thật sớm khom lưng thu dọn trên giường, vừa một bên đối với mèo Hoa Hoa đang gập cong đuôi ngoe nguẩy nói: “Tối hôm qua ta mơ đến chúng ta, cùng nhau ngắm mặt trăng.” Rồi cùng hắc miêu Hoa Hoa vật lộn đùa nghịch trên giường, Brand bắt đầu một ngày mới.

Đứng ở trước cửa sổ Brand có chút tinh thần uể oải, thời gian gần một tháng nay, mỗi ngày Brand đều sẽ mơ tới mình và hắc miêu Hoa Hoa cùng ngắm trăng.

Cái này có gì đó không đúng, tựa hồ như là một loại ám chỉ, nhưng ám chỉ cái gì chứ.

Nghĩ tới đây Brand đưa tay gảy gảy lỗ tai hắc miêu, đang ngồi xổm ở trên bệ cửa sổ, nói: “Người ta đều nói hắc miêu thông linh, ngươi đến thông linh một cái thử xem, mèo đần của ta. “

“Đi thôi, mèo đần” Brand xoay người đi ra ngoài, hắn muốn có thể tìm đáp án từ học giả nào đó.

Hắc miêu ngồi xổm ở trên bệ cửa sổ, trực tiếp nhảy đến trên vai hắn.

Điều này, làm cho Brand bước chân lảo đảo một cái, thuận miệng phàn nàn nói: “Nhớ kỹ, ngươi đã là một tiểu gia rồi, mà ta ngược lại chỉ là trẻ vị thanh niên thôi. Được rồi tuy rằng kỳ thực nội tâm của ta cũng là đàn ông, nhưng chung quy ngươi cũng không thể cưỡi ở trên đầu đại gia ta.”

Lúc này, hắc miêu chiều dài đã tiếp cận 70 centimet, gần như vô lại mà tự bày ra thân thể mềm dẻo dai của nó.

Tựa như con rắn chết treo ở trên người Brand, tứ chi nó thuận lợi bám trên hai vai Brand.

Cùng với nói là nó khoát lên trên vai Brand, không bằng nói là nó đem Brand đặt ở dưới thân.

Điều này đối với Brand mà nói thực sự là một chuyện khổ cực.

Lâu đài học giả, là nơi ở của ông lão tên là Shawn, đã phục vụ ở F rất nhiều năm. Lão cũng chính là thầy giáo vỡ lòng của Brand, dạy hắn học tập hơn một năm.

Lần đầu Shawn đã thích người học sinh này, tuy rằng kiệm lời ít nói. Nhưng ở trên phương diện học tập lại có thiên phú cực cao.

Thời gian chỉ có nửa năm, đứa nhỏ này đã có thể tự đọc cùng viết. Mỗi ngày đứa bé này đều sẽ đọc một lượng lớn sách, sau đó ghi chép lại vấn đề không hiểu.

Có lúc đối mặt câu hỏi quái lạ của Brand, Shawn cũng thường cảm giác lực bất tòng tâm.

Hắn không chỉ một lần, ở trước mặt vợ chồng Công tước tán thưởng Brand, đồng thời cũng kiến nghị Công tước, đem Brand bồi dưỡng trở thành một học giả.

Sau khi trưởng thành sẽ tiến vào thánh địa học giả —— Thành Trí Tuệ.

Shawn ở tại tầng hai lâu đài. Trong tàng thư thất cũng chính là phòng nghỉ ngơi của lão.

Phòng nghỉ ngơi diện tích không lớn hơn mười mét vuông, chỉ là đặt một cái giường một cái bàn.

Đa phần là Shawn sẽ ngồi ở trước cửa lớn tàng thư thất, trên chiếc bàn vuông viết viết cùng ghi chép.

Dựa theo như Shawn nói thì hắn ghi chép tất cả sự tình Bắc Địa, ghi chép hết thảy những gì hắn có thể.

Shawn để bút xuống quay đầu nhìn về phía Brand, đang lẳng lặng chờ đợi ở một bên nhẹ giọng hỏi: “Có chuyện gì con trai của ta? “

Brand thuật lại giấc mơ gần đây, đêm đêm quấy nhiễu mình, Shawn không nhịn được nở nụ cười: “Có thể ngươi muốn thức tỉnh trở thành Vu sư. “

“Vu sư!“ Brand kinh ngạc nhắc lại.

“Đúng, Vu sư” Shawn hơi xúc động nói: “Một số người may mắn có năng lực thần kỳ, là sức mạnh thần linh ban tặng, không cần cảm thấy lo lắng. Các dấu hiệu thức tỉnh sức mạnh đều không giống nhau, có người là mộng cảnh ,có người mơ tới một giọt nước, một mảnh hoa tuyết, một ngọn núi. Mỗi người thức tỉnh năng lực đều độc nhất vô nhị. Nhưng đại đa số người trước khi thức tỉnh,trong một khoảng thời gian cứ lặp đi lặp lại một mộng cảnh.“

“Thức tỉnh sẽ chỉ xuất hiện, ở trên người trẻ vị thành niên” Shawn dừng một chút nói tiếp: “Một số năng lực có tác dụng rất lớn, một số cả một đời cũng không hiểu hết tác dụng của năng lực. “

“Như thế nào mới có thể xem như là thức tỉnh?” Brand hỏi lại.

“Thân thể của ngươi sẽ nói cho ngươi biết, cũng như ngươi có thể cảm nhận được tay của ngươi, chân của ngươi, ít nhất là trong sách ghi lại như vậy.” nói tới chỗ này Shawn đứng dậy, ra hiệu Brand đi theo mình.

Ở tận cùng bên trong trên giá sách Tàng Thư thất, Shawn rút ra một quyển sách dày nặng, đặt tới trong lòng bàn tay Brand: “Đây là bản Ma Lực Chi Thư ngươi có thể xem trước một chút. “

  • Ma Lực Chi Thư: sách hướng dẫn sử dụng năng lực cơ bản.
Bạn đang đọc Bắc Địa Vu Sư (Dịch) của None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuLaLỵ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.