Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 65-66-67

Phiên bản Dịch · 9666 chữ

Chương 65: Giằng co (1)

Mấy ngày nay tôi đều được Giang Ly xách theo đi làm cùng, một tấc cũng không rời. Giang Ly nói, nếu tôi muốn ở bên cạnh anh, vậy thì nên triệt để một chút. Anh không chỉ có mang theo tôi đi làm, hơn nữa ngay cả một số hội nghị cấp cao cũng lôi tôi đi theo, thậm chí có khi có những hội nghị tuyệt mật liên quan đến xQ, tôi cũng sẽ ngồi ngây ngốc ở một bên. Có lúc tôi thực sự không hiểu, cho dù Giang Ly có tin tưởng tôi đi chăng nữa, nhưng mà những người khác thì sao?

Lúc này, Giang Ly sẽ chẳng hề kiêng nể mà nói cho tôi biết: “Dù sao bọn họ nhìn mặt em là biết em chẳng hiểu cái gì rồi.”

Tôi 囧, Giang Ly anh có cần phải thẳng thắn như vậy không > _ <

Tuy rằng tôi không hiểu nhiều lắm, nhưng mà dựa theo vẻ mặt càng ngày càng nghiêm túc của mọi người, cũng có thể nhìn ra, chuyện càng ngày càng trở nên nghiêm trọng rồi.

Tôi giúp Giang Ly day day trán, đau lòng nói: “Giang Ly anh không cần phải quá miễn cưỡng bản thân làm gì.”

Giang Ly nhắm mắt lại hưởng thụ sự phục vụ của tôi, bình tĩnh đáp lại: “Em không cần phải lo lắng, cùng lắm thì đem xQ nhượng lại cho bọn họ, tiền bán xQ cũng đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời…”

Tôi không còn lời nào để hỏi trời xanh, đây rốt cuộc là ai đang an ủi ai đây chứ a a a a a….

Lúc này, điện thoại trên bàn làm việc đột nhiên vang lên. Giang Ly nhấc lên, ừ à vài tiếng, lập tức nói: “Để cô ta vào đi.” Nói xong liền cúp điện thoại.

Giang Ly kéo kéo cánh tay của tôi, nói với tôi: “Tuyết Hồng sắp tới.”

Trong lòng tôi buồn bực một hồi, nhưng lại không muốn Giang Ly lo lắng, Vậy nên đành phải làm bộ như không có chuyện gì, theo anh bước tới phòng họp.

Tuyết Hồng đã đợi sẵn trong phòng họp, cô ta vừa nhìn thấy Giang Ly, hai mắt đã sáng lên, tiếp đó liền thấy tôi đang đứng phía sau Giang Ly. Lập tức cực kỳ xem thường trừng tôi một cái.

Có Giang Ly làm chỗ dựa, tôi đây cũng chẳng thèm khách khí mà trừng lại.

Giang Ly cùng Tuyết Hồng ngồi theo tư thế đàm phán mặt đối mặt, tôi thì ngồi bên cạnh hóng hớt.

Tuyết Hồng quét mắt nhìn tôi, bắt đầu trước: “Giang tổng, đây là hội nghị cơ mật giữa Ngải Thụy và xQ, có người ngoài ở đây, không được tốt cho lắm?”

Giang Ly dùng ánh mắt cực kỳ cổ quái mà nhìn Tuyết Hồng, giống như cô ta chính là một đống củi bỏ đi chưa biết mùi đời là gì vậy. Anh dùng giọng nói cực kỳ lịch sự nhưng ẩn giấu sự khinh bỉ nhàn nhạt nói với Tuyết Hồng: “Đây là nữ chủ nhân của xQ, không phải người ngoài.”

Sắc mặt của Tuyết Hồng lúc này có chút mất kiên nhẫn, cô ta ho một tiếng, nói: “Nếu vậy, Giang tổng đối với đề nghị của tôi lần trước, đã cân nhắc rút ra kết luận chưa?”

Giang Ly mắt cũng chẳng thèm nâng lên, đáp: “Không cần phải cân nhắc, tôi không đồng ý.”

Tôi phát hiện khí thế, quả nhiên là một biến số, tùy tài năng của từng người mà xuất hiện. Trước đây tôi từng nghĩ Tuyết Hồng rất có khí thế, thế nhưng để mà so với Giang Ly, khụ, quên đi.

Bởi vậy hai mắt tôi tim hồng bay lả tả nhìn Giang Ly, dùng khẩu hình nói với anh một câu “Anh thật là đẹp trai”. Giang Ly cong khóe miệng lên nhìn tôi chớp mắt vài cái, nhìn vẻ mặt cổ quái kia của anh, tôi liền cảm thấy thật bi thương, khí thế gì gì đó, đều là mây trôi thôi…

Hai chúng tôi đang liếc mắt đưa tình, Tuyết Hồng đột nhiên mở mồm: “Như vậy Quan…. Bà Giang thì sao, suy nghĩ của cô thế nào?”

Ách? Tôi? Tôi thu hồi vẻ mặt háo sắc, quái dị liếc mắt nhìn Tuyết Hồng, lập tức cau mày nói rằng : “Ngu ngốc! Tôi đương nhiên nghe theo Giang Ly rồi!”

Tuyết Hồng đại khái bị một câu này của tôi làm cho chết nghẹn không nhẹ, cô ta trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng mới nói tiếp: “Giang tổng, anh sẽ không cho rằng chì bằng kế hoạch poison pill* nho nhỏ của anh có thể khiến Ngải Thụy chùn bước đấy chứ? Thực lực của Ngải Thụy cả anh và tôi đều rõ như ban ngày.”

*Kế hoạch “Viên thuốc độc” (poison pill) đây là một thuật ngữ kinh tế chỉ một trong những biện pháp bảo vệ các doanh nghiệp khỏi nguy cơ bị thâu tóm thu mua bởi các tập đoàn / công ty lớn khác. Bạn nào muốn tìm hiểu thêm thì xem ở đây nha

Giang Ly không nói gì, tựa trên ghế sa lông không mặn không nhạt nhìn Tuyết Hồng, cuối cùng mới nở một nụ cười quái lạ, cái kiểu cười làm cho người ta tim đập chân run ấy. Tôi thực bội phục Tuyết Hồng, nếu Giang Ly mà dùng ánh mắt kiểu này nhìn tôi, tôi sớm đã xám xịt mà cúp đuôi chạy trốn rồi, vẻ mặt này của anh có nghĩa là: :Ta đang tính kế mi đấy, mi chết chắc rồi.

Tuyết Hồng đại khái cũng có chút khẩn trương, cô ta hít sâu một hơi, nói: “Tuy rằng poison pill có thể khiến kế hoạch thâu tóm của chúng tôi gặp chút khó khắn, chẳng qua hai ta đều rõ, giá trị của xQ đã bị hạ thấp cực kỳ nghiêm trọng, mặc kệ thế nào, chỉ cần xQ rơi vào tay của Ngải Thụy, Ngải Thụy vẫn thu được lợi nhuận như cũ.”

Giang Ly không trả lời cô ta, chỉ hỏi lại: “Những lời này của cô là nói cho tôi nghe, hay là nói cho chính bản thân cô?”

Tuyết Hồng biến sắc, cả giận nói: “Giang Ly tôi cảnh cáo anh, anh đừng quá đáng!”

Tôi vừa nghe thấy câu này liền phát hỏa, nhịn cả nửa ngày mới không đem cái gạt tàn trên bàn chụp lên đầu cô ta, mẹ nhà nó chứ, chạy tới quấy rối là cô, phá hoại hạnh phúc gia đình nhà người ta cũng là cô, cô có tư cách gì mà nói người khác quá đáng?

Giang Ly liếc mắt nhìn tôi an ủi một chút, sau đó thản nhiên tự đắc nói với Tuyết Hồng: “Tôi đây cũng cảnh cáo cô, nếu như hiện giờ Ngải Thụy buông tay, tôi còn có thể để các người chết được toàn thây.”

Tôi bị lời nói của Giang Ly làm cho sét đánh không nhẹ, thiếu tí nữa thì bắn ra… Giang Ly à…. da mặt anh cũng dày quá nha, những lời kiểu này mà anh cũng nói ra được?

Quả nhiên, Tuyết Hồng cũng cười lạnh nói: “Anh điên rồi, anh có lợi thế gì mà cùng tôi nói những lời này?”

Giang Ly đã có chút mất kiên nhẫn nói: “Nếu như các người còn có chút thành ý mà nói, tôi muốn cùng cha cô đàm phán.”

Tuyết Hồng đáp: “Tôi giờ đại diện toàn quyền thay cha tôi.”

Giang Ly: “Tôi đây thật không có gì để bàn nữa, đi thong thả không tiễn.”

Tuyết Hồng có chút phẫn nộ lại có chút không cam lòng nhìn Giang Ly một cái, sau đó từ trên sa lông đứng dậy: “Giang Ly, anh đừng hối hận!” Cô ta nói, sau đó xoay người đi về phía cửa.

* Tối post nốt nửa chap còn lại nha mọi người….Chúc cả nhà một Tết trung thu vui vẻ *

Tôi vừa thán phục tốc độ của cuộc đàm phán ngày hôm nay, vừa chăm chú nhìn Tuyết Hồng đang chậm rãi bước về phía tôi ngày càng gần — Vị trí tôi ngồi gần như là sát với cửa vào, cô ta muốn ra ngoài, phải đi qua chỗ tôi.

Thế nên ngay tại lúc Tuyết Hồng đi qua tôi, tôi điềm nhiên như không giơ một chân ra….

Theo một tiếng hét thảm thiết, Tuyết Hồng cùng với sàn nhà mặt đối mặt đúng bằng một cái góc chết 0 độ, tôi nghe một tiếng “Oạch” kia mà đau thay cho cô ta.

Tuyết Hồng từ trên mặt đất đứng dậy, dùng ánh mắt gần như là màu đỏ mà nhìn tôi, giống như muốn đem tôi xé xác ngay tại trận vậy.

Tôi kêu lên một tiếng quái dị, bổ nhào vào trong lòng Giang Ly, cười tít mắt nhìn cô ta.

Giang Ly xoa xoa đầu tôi, nhìn Tuyết Hồng lễ phép cười mang theo chút xin lỗi, hắn nói: “Ngại quá, bà xã tôi dạy dỗ chưa nghiêm, kị ác như thù*.”

  • 嫉恶如仇 – Tật ác như cừu: ghen ghét với kẻ ác như thù địch…..anh thâm quá đi.

Lúc Tuyết Hồng nghe thấy “dạy dỗ chưa nghiêm”, sắc mặt có dịu đi một chút, lại nghe đến “kị ác như thù”, ánh mắt cô ta lập tức lại đỏ ngầu lên. Tôi không khỏi cảm thán, cha cô ta đúng là biết nhìn xa trông rộng đấy, đặt cái tên đúng là rất hợp cảnh, tuyết hồng, huyết hồng… Thế nên tôi lại chẳng thèm phúc hậu mà cười thêm một cái.

Tuyết Hồng nắm chặt tay thành nắm đấm, gân xanh nổi lên, như một con sư tử mẹ đầy hung mãnh, đang có nhu cầu cấp bách muốn cắn chết một hai người để trút giận.

Tôi bị dáng vẻ này của cô ta dọa cho rùng cả mình, cô ta không phải thực sự muốn đánh người đấy chứ?

Giang Ly lại xoa xoa đầu tôi, khí định thần nhàn nói với cô ta: “Cô đánh không lại tôi.”

Tuyết Hồng còn chưa đáp lại, tôi đã bị mấy câu này của anh khiến cho đầu đầy hắc tuyến. Giang Ly nhà anh da mặt càng ngày càng dày đấy, Tuyết Hồng cô ta thật sự là đai đen teakwondo đó, có thể một cước đánh cho một người đàn ông cao 1m8 ngã lăn quay đó!

Giang Ly một chút cũng không thấy hổ thẹn, anh tựa hồ như cảm thấy khoác lác như vậy còn chưa đủ, lại còn bổ sung thêm một câu: “Hơn nữa ngoại trừ bà xã tôi ra, tôi cũng không biết thương hương tiếc ngọc với ai khác đâu.”

Tôi tiếp tục khinh bỉ Giang Ly, anh cũng đâu có biết thương hương tiếc ngọc với em được không? Đêm qua còn không hành hạ tôi gần chết… Mẹ kiếp, tôi đang nghĩ cái gì thế này…..

Tôi rũ khỏi đầu những tình tiết không lành mạnh, tiếp tục xem náo nhiệt.

Lúc này Tuyết Hồng vẫn nắm chặt tay như cũ, giống như là đang thật sự muốn so chiêu cùng với Giang Ly. Tôi vui sướng khi người gặp họa nhìn Giang Ly, thấy ngu chưa? Khoác lác cho lắm vào?

Giang Ly lại cười tủm tỉm nói với Tuyết Hồng: “Nếu cô không đi, tôi chỉ đành gọi bảo vệ tới đưa cô đi thôi… Bọn họ ở ngay ngoài cửa.”

Vì thế tôi liền hào hứng nhìn toàn bộ quá trình mà một đại thiên kim cao cao tại thượng giàu có từ bình tĩnh trở nên nóng nảy cho đến khi hoàn toàn sụp đổ.

Nhìn trời, tôi thực sự bị Giang Ly làm hỏng rồi.>_<

Tuyết Hồng đi rồi, Giang Ly mới ôm lấy tôi, dùng ngón tay chọc chọc lên môi tôi, cười tủm tỉm nói: “Em vừa nãy sao lại đỏ mặt?”

Tôi đổ mồ hôi mãnh liệt, Giang Ly à, anh quan sát cũng tỉ mỉ quá đấy? Em chỉ có 0 giờ lẻ vài giây thần du thôi mà cũng bị anh phát hiện….

Tôi đương nhiên không thể nói chi tiết cho Giang Ly về suy nghĩ lúc nãy của mình được, quá dọa người. Thế nên tôi nhìn anh cười nịnh nọt: “Em đây không phải là thấy anh bựa mì như vậy nên quá kích động sao….”

Giang Ly chụt lên môi tôi một cái, cười nói: “Anh không ngại em kích động thêm vài lần nữa.”

Tôi chột dạ đá anh một cái, ngồi bên cạnh anh, tựa vào vai anh. Tuy vừa rồi quả thật đã làm được chút chuyện xả giận, nhưng vấn đề vẫn là phải đối mặt, hơn nữa, chúng tôi đối xử với Tuyết Hồng như vậy, cô ta nhất định sẽ dập xQ tơi tả cho đến chết, mới nghĩ đến đây tôi đã thấy lo lắng.

Tôi cầm lấy tay Giang Ly, lo lắng nói: “Nhưng mà Giang Ly, anh có biện pháp ứng phó sao?” Vẫn là anh đã hạ quyết tâm không cần xQ nữa?

Giang Ly nắm lại tay của tôi, đáp: “Biện pháp thì có, chỉ là tạm thời không biết độ nông sâu của Ngải Thụy ra sao, không thể hành động thiếu suy nghĩ. Người có thể thực sự đàm phán ở Ngải Thụy còn nấp ở phía sau, chỉ thả một tiểu quỷ đến quấy rối, thật sự là đáng giận.”

Thiện tai, thì ra Tuyết Hồng nhiều lắm cũng chỉ được tính là tiểu quỷ = =

Tôi đột nhiên nghĩ đến vấn đề “Một hai chục vạn” mà Giang Ly từng nói qua, liền hỏi: “Giang Ly, anh có tiền sao?” Giang Ly cười nói: “Đúng vậy, có tiền rồi.”

Tôi lo lắng, lại hỏi: “Đủ dùng sao?”

Giang Ly hỏi ngược lại: “Nếu anh nói không đủ thì sao?”

Không đủ sao? Tôi còn có chút tiền riềng, nhưng mà, khụ khụ, nói thật tôi cũng ngại lấy ra…

Giang Ly cười cười xoa xoa đầu tôi, nói: “Em không cần quan tâm đến chuyện này. Em chỉ cần dỗ anh vui vẻ là được rồi.”

Dỗ anh vui vẻ… Tôi lại nghĩ đến một số chuyện không nên nghĩ đến rồi, thế nên mặt tôi lại đỏ bừng…

Giang Ly nhéo nhéo mặt tôi, cười tít mắt nói: “Quan Tiểu Yến, đang nghĩ gì vậy?”

“Khụ, khụ, không, không có gì…”

Giang Ly: “Ừm, anh lại nghĩ đến một chuyện… Oa, mặt em làm sao lại đỏ như vậy?”

Tôi thẹn thùng mà vùi đầu xuống thật thấp, đại ca à, anh có thể đừng nói nữa được không?

**Tiểu Yến bị Giang ca “làm hư” thật rồi…

2 chap nữa thôi….he he bà con chơi trung thu vui không…có ai tặng bánh trung thu cho mềnh không nhể….*

Chương 66: Âm mưu của Giang Ly (1)

Tôi gọi điện cho mẹ và Hạp Tử, bảo họ nếu có tiền không dùng đến thì mua cổ phiểu của xQ. Hạp Tử nói sao phải như thế, có phải xQ gặp phải khó khăn gì cần hỗ trợ hay không, Tôi trả lời con bé: “Bà đừng quan tâm, chỉ cần bà mua, tuyệt đối sẽ có lời.”

Câu này không phải tôi nói, mà là Giang Ly nói. Mới đầu tôi cũng cho rằng, mua cổ phiếu của xQ chẳng khác nào đang trợ giúp xQ. Cụ thể vì cái gì tôi cũng không thể nói rõ ràng, dù sao trên TV không phải đều diễn như vậy sao. Về sau Giang Ly nói cho tôi biết, mua cổ phiếu của xQ là đúng, mà còn mua bao nhiêu kiếm lại bấy nhiêu. Tôi hỏi anh tại sao, anh trả lời nói cái gì mà trong lúc giá cổ phiếu của xQ đang hạ, mua lại tuyệt đối sẽ không thiệt chút nào, mặt khác không lâu sau đó Ngải Thụy sẽ điên cuồng mà thu mua lại cổ phiếu của xQ, đến lúc đó giá cổ phiếu sẽ bị nâng lên rất cao, cho nên bây giờ nên tích trữ, đến khi đó bán ra hết, nhất định sẽ có lời,

Tôi vừa liên hệ bạn bè tốt của mình, vừa cảm thán, Giang Ly anh đúng là bình chân như vại nha, xQ của anh sắp là của người khác đến nơi rồi mà anh vẫn còn có tâm tư giúp người khác kiếm tiền….

Hôm nay, Giang Ly đột nhiên không đầu không cuối hỏi tôi một vấn đề, anh nói: “Bình thường lúc cùng anh họp mấy cuộc hội nghị cấp cao kia, ai hay cùng em nói chuyện nhất?”

Tôi nghĩ ngợi một lúc, đáp: “Thường thì là cái người có ria mép á.”

Giang Ly lại hỏi: “Hắn ta hay hỏi em những vấn đề gì?”

Tôi trả lời: “Phần lớn là những chuyện em không hiểu.”

Giang Ly cười xoa xoa đầu tôi, lập tức như đinh đóng cột nói: “Hắn là nội gián.”

Tôi nhất thời không kịp phản ứng lại: “A?”

Giang Ly liền giải thích: “Mấy ngày gần đây có một vài tin tức nói nội bộ xQ đã không còn gì có giá trị lộ ra ngoài, chắc hắn không đợi được, muốn thăm dò từ phía em.”

Tôi ngây ngốc hỏi lại: “Thế sao hắn ta không trực tiếp thăm dò từ anh?” Vừa nói ra khỏi miệng tôi liền cảm thấy mình ngu ơi là ngu, da mặt Giang Ly dày như vậy, cho dù không có một phân tiền anh cũng dám giả làm người giàu có, tên ria mép kia chắc chắn là sợ bị anh lừa.

Quả nhiên, Giang Ly trả lời: “Hắn ta còn không phải muốn hái hồng lúc còn mềm.”

Tuy hình dung tôi là “quả hồng mềm” làm cho tôi có chút bi phẫn, chẳng qua tôi cũng đành chịu thiệt vậy, người nào đó muốn tôi làm một quả hồng mềm mà … Chẳng qua nghĩ đến chuyện cả ngày tôi đều bị một tên nội gián thăm dò, trán tôi không khỏi toát mồ hôi lạnh. Tôi nói: “Giang Ly, anh không sợ em tiết lộ ra chuyện buôn bán cơ mật gì với hắn sao?”

Giang Ly ung dung đáp: “Em tuy có ngốc, nhưng cũng không đến mức như vậy.”

Tôi nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, tên ria mép kia nói bóng nói gió hỏi tôi mấy vấn đề khó hiểu, mặc kệ là hỏi trực tiếp hay là vòng vo dẫn dụ cho tôi nói, tôi đều đáp là không biết, Giang Ly không nói với hắn ta thì thôi, tôi có quyền gì mà nói cho hắn, bây giờ ngẫm lại, tên kia thật đúng là đáng nghi. Nhưng mà bây giờ thấy Giang Ly tin tưởng tôi như vậy, tôi thực sự cực kỳ cảm động, vì thế nhìn anh cười nịnh nọt: “Giang Ly anh thật là tốt!”

Giang Ly cong khóe miệng lên: “Thật không?”

“Ừ ừ!” Tôi gật đầu mãnh liệt.

Giang Ly: “Vậy hôn anh một cái.”

Tôi: “….”

Kính nhờ! Công ty của anh sắp bị người ta thu mua đến nơi, phiền anh làm ơn biểu hiện ra chút cảm giác khẩn trương một chút có được không ….

Ngày hôm nay vừa tan ca, tôi và Giang Ly không có về nhà luôn, mà là cùng cha tôi đi ăn cơm. Gần đây cha tôi vừa đến Australia định cư, mấy hôm nay về nước, nói nhớ chúng tôi, muốn cùng chúng tôi ăn một bữa cơm. Vốn tôi thấy gần đây Giang Ly bận bịu chuyện của công ty đã mệt chết đi được, đã định để qua thời gian này rồi nói sau, không ngờ Giang Ly giống như chẳng có việc gì vui vẻ đáp ứng luôn.

Tôi than thầm, đúng là hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp, tôi chính là cái tên thái giám kia!

Bọn tôi cùng cha tôi nói chuyện hàn huyên một lúc, ba tôi liền bắt đầu ân cần thăm hỏi tình hình công ty Giang Ly. Thì ra mọi người đều đã nghe nói chuyện giữa Ngải Thụy cùng với xQ.

Giang Ly vừa gắp đồ ăn cho cha tôi, vừa đáp: “Cha yên tâm, có thể trụ vững.”

Cha tôi lo lắng hỏi: “Có gì cần hỗ trợ không? Cần tiền bạc sao?”

Giang Ly lắc đầu: “Không cần, con đã mượn ngân hàng chút tiền, cũng đủ dùng.”

Tôi chen mồm vào: “Giang Ly, thì ra tiền của anh là mượn của ngân hàng sao?”

“Xuỵt- – ” Giang Ly thần bí nhìn tôi cười nói, “Chuyện này trong công ty trừ anh ra không có ai biết hết.”

Tôi hiểu… trong công ty của Giang Ly có nội gián, mà tên ria mép kia có lẽ chỉ là một trong số đó, những bí mật có vẻ quan trọng anh đương nhiên sẽ không cho người khác biết. Chẳng qua tôi tò mò nhất chính là, ngân hàng chắc cũng nghe được tin tức về việc xQ bị thu mua chứ, bọn họ làm sao còn đồng ý cho Giang Ly vay tiền?

Tôi đem nghi vấn của mình nói ra , Giang Ly chỉ cười cười, đáp là nói chuyện gì có lợi cho bọn họ thì đương nhiên họ sẽ vui lòng. Tôi thật không nghĩ ra người của ngân hàng đến cùng là được lợi gì từ chuyện này, cũng chẳng muốn suy nghĩ làm gì. Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy mượn tiền của người ta vẫn không đáng tin. Giang Ly lại gian xảo nói: “Cái này em chưa hiểu rồi. Nếu xQ thật sự không trụ được mà rơi vào trong tay Ngải Thụy, người bên phía Ngải Thụy đương nhiên sẽ phải phụ trách thay xQ trả nợ, loại chuyện vay tiền không cần trả này chẳng phải là chuyện tốt sao, không phải lúc nào cũng gặp được đâu.”

Tôi hiểu rồi, cách này của Giang Ly chính là một mũi tên trúng hai con chim, hơn nữa còn cực kỳ lưu manh. Cùng lúc mượn tiền của ngân hàng để đẩy lui Ngải Thụy, mà kế hoạch này một khi thật bại, lúc đó Giang Ly đem tiền tiêu hết, trong tài khoản xQ sẽ xuất hiện thêm một khoản nợ, Ngải Thụy tiếp quản xQ, đương nhiên phải phụ trách vấn đề tài chính của xQ, đến lúc đó, xQ chẳng khác nào mang theo một đứa con riêng mà tái giá với Ngải Thụy hết. Cách làm này của Giang Ly chính là điển hình cho câu “Đánh được thì đánh, không đánh được thì kéo theo ngươi làm cái đệm lưng”….

Tôi lau mồ hôi, Giang Ly, anh quá âm hiểm!

Lúc này, cha tôi đột nhiên nói: “Giang Ly, thật ra con không phải vay tiền của ngân hàng đâu, chỗ cha có chút tiền, con lấy mà dùng.”

Tôi nói: “Cha, cha có bao nhiêu tiền để không? Thật ra cha có thể mua cổ phiếu của xQ là được, chắc chắn lời.”

Cha tôi nghĩ nghĩ một chút, đáp: “Chắc khoảng tầm vài chục vạn? Gần đây cha tiêu xài hơi mạnh tay, không rõ lắm.”

Tôi thiếu chút nữa phun ra, cha chỉ là giai cấp công nhân, làm thuê cho người ta cả nừa đời, kiếm đâu ra mấy chục vạn chứ?

Cha tôi cực kỳ nghiêm túc giải thích với tôi: “Con gái à, cha nói thật mà. Cha con lúc trước ở nước ngoài được thừa kế một khoản di sản, không hề thiếu tiền.”

Tôi bị lời nói của ông làm cho kinh sợ, không dám tin nuốt nuốt nước miếng, hỏi: “Thật…thật sự?”

Cha tôi gật đầu mãnh liệt, một chút giả dối cũng không có,

Tôi than thầm, thế giới này thật thần kỳ, ngay cả cha tôi cũng thành tỉ phú được. Tôi nói: “Cha, cha mua cổ phiếu của xQ đi, cha nhiều tiền như vậy, không mua rất phí.”

Giang Ly lại lắc đầu nói: “Cha, cha không cần mua của xQ, cha nên mua của Ngải Thụy ấy.”

Tôi trừng Giang Ly: “Anh điên rồi!”

Giang Ly vẫn bình chân như vại lắc đầu: “Anh không điên… Cha, cha không ngại tiền của mình nhiều thêm một chút chứ?”

Cha tôi lắc đầu hệt như cái trổng bỏi: “Đương nhiên không ngại, ai mà không thích kiếm được tiền chứ.”

Giang Ly: “Tốt lắm, qua một thời gian nữa cổ phiếu của Ngải Thụy có thể sẽ hạ giá, đến mức khoảng dưới mười đồng, cha liền mua vào đi, có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, nếu có thể so với vài cổ đông lớn thì càng tốt.”

Tôi thật sự không hiểu Giang Ly muốn làm chuyện liều lĩnh gì, mù mịt nhìn anh. Giang Ly vỗ vỗ vai tôi, nói: “Yên tâm đi, anh tự biết chừng mực.”

Tôi nghĩ cũng đúng, dù sao Giang Ly là loại người luôn tự mình tính kế tất cả chỉ chờ người khác nhảy vào mà thôi, tôi còn lo lắng cho anh cái gì chứ.

Cơm chiều ăn mãi đến tối muộn mới xong, lúc chia tay, cha tôi ôm lấy tôi. Tôi đột nhiên phát hiện ông không còn cao lớn như trướ nữa, cánh tay cũng không còn cứng cáp khỏe mạnh như trước nữa. Thở dài một hơi, là tôi đã trưởng thành, hay là ông đã già đi?

Tôi đột nhiên có chút chua xót trong lòng.

* Dài quá…a… sắp end rồi mà sao độ âm hiểm của Giang ka chỉ có tăng mà không có giảm chút nào hết trơn vậy *

Ngải Thụy rất nhanh chóng triển khai thế công, toàn bộ đúng như dự đoán của Giang Ly, bọn họ nâng giá mua vào cổ phiếu của xQ, có vài thành viên của ban giám đốc đều bị Ngải Thụy nắm bắt, tôi thực sự vì Giang Ly mà đổ mồ hôi.

Mà vị đương gia đứng sau Ngải Thụy kia, cũng chính là cha của Tuyết Hồng, cũng chưa thèm lộ diện. Giang Ly nói, có thể là ông ta cảm thấy xQ không có năng lực để phản kháng. Anh lại nói, nếu đúng là như vậy, thì quá tốt.

Nói thật tôi vẫn không thể hiểu được kế hoạch của Giang Ly, về sau là do trợ lý của anh giải thích cho tôi một hồi, nhưng mà tên kia nói hơi bị khoa trương, theo lời của cậu ta, cứ như là Giang Ly là diễn viên hát hí khúc không bằng, đem toàn bộ ba mươi sáu kế trong binh pháp Tôn Tử ra diễn hết một lượt. Sau này tôi đem lời cậu ta nói thuật lại cho Giang Ly, Giang Ly cũng bảo là cậu ta nói linh tinh.

Tuy lời nói của trợ lý độ tin cậy không được cao cho lắm, nhưng mà mấy cái “Kế phản gián” mới “Ám độ trần thương” gì gì đó cậu ta nói tôi nghe vẫn hiểu được một chút. Cái đó để sau này hãy nói, tạm thời không đề cập đến.

Trước tiên là nói về tình hình hiện tại. Cổ phiếu của xQ mấy ngày nay liên tục tăng cao, tôi nhìn đường biểu thị giá cổ phiếu màu đỏ đang lay động kia mà lo sợ bất an. Tuy Giang Ly luôn nói không cần lo lắng, nhưng mà Ngải Thụy cũng quá mạnh tay rồi….

Quả nhiên, không lâu sau đó, chuyện tôi lo lắng đã xảy ra.

Ngày hôm đó, Ngải Thụy cực kỳ phách lối tuyên bố, Ngải Thụy đã nắm giữ 25 % cổ phần của xQ. Giang Ly nhìn thấy vậy, mí mắt cũng chẳng thèm nâng lên nói: “Bọn họ cũng chỉ có thể nắm được từng ấy.”

Tôi hỏi Giang Ly: “Vậy anh có bao nhiêu?”

Giang Ly đáp: “Hai mươi. “

Tôi lúc này đã bị anh làm cho quay mòng mòng: “Bao… bao nhiêu?”

Giang Ly rõ ràng đáp lại: “20 %”

Tôi hóa đá tại chỗ, 20 % nghĩa là sao? Người ta có 25 % anh mới có 20 %, như thế chẳng phải nghĩa là xQ đã thuộc về Ngải Thụy rồi?

Tôi nuốt nuốt nước miếng, ngay cả giọng cũng thay đổi: “Thế…thế…”

Giang Ly giúp tôi nói cho hết: “xQ bây giờ trở thành công ty con do Ngải Thụy khống chế cổ phần.”

Tôi nhất thời không còn lời nào để nói, trong lòng giống như bị thứ gì đó lấp đầy, đôi mắt đỏ lên, cố nén cho nước mắt khỏi rơi xuống.

Giang Ly xoa xoa đầu tôi, ha ha cười nói: “Em gấp cái gì, anh chỉ là tạm thời đem xQ gửi tại Ngải Thụy.”

Tôi chớp chớp mắt nhìn anh, còn có thể xoay chuyển?

Giang Ly cong khóe miệng lên cười một cách gian xảo nói: “Nói cách khác, ai giúp anh trả nợ?”

Tôi: “…”

Giang Ly, anh xấu quá đi!

Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy lo lắng, dù sao Ngải Thụy đã nắm giữ 25 %, Giang Ly muốn xoay chuyển, thật sự dễ dàng như vậy sao?

Giang Ly nhận ra sự nghi hoặc của tôi, anh nói: “Yên tâm đi, xQ còn có 10% cổ phần công ty vẫn chưa rõ răm tích.”

Tôi: “Không rõ…tăm tích?” Giang Ly, anh đừng có khiến mọi chuyện trở nên thần bí như vậy có được không?

Giang Ly gật đầu đáp: “Trong mắt Ngải Thụy cùng với những người khác đúng là không rõ tăm tích. Lúc trước một nguyên lão cùng xây dựng sự nghiệp với anh trên tay cậu ta có 10% cổ phần của công ty, sau này cậu ta thấy không còn hứng thú, liền ủy thác cho anh đem số cổ phiếu đó chuyển nhượng, bây giờ thằng nhóc kia chắc vẫn còn đang đi du lịch vòng quanh thế giới, mới vừa đến châu Phi, mấy hôm trước còn gọi điện cho anh kêu là bị sư tử cắn.”

Tôi lau mồ hồi: “Người này… đúng là rất thú vị… Nhưng mà Giang Ly, anh chuyển cổ phiếu của anh ta cho ai vậy?”

Giang Ly nhìn chằm chằm vào tôi: “Chuyển cho em.”

Tôi: “…”

Tôi nuốt nuốt nước miếng: “Chuyển khi nào vậy?”

Giang Ly làm bộ làm tịch hồi tưởng lại một phen, đáp: “Hình như là lúc mới kết hôn không bao lâu thì phải?”

Tôi tiếp tục hỏi: “Thế… lúc đó anh đã tin em như vậy?”

Giang Ly thành thật trả lời: “Nếu mà ly hôn, kiểu gì mà anh chẳng phải cho em một chút phí chia tay.”

Khốn, Giang Ly anh làm người đúng là phúc hậu nha! Tôi bị hai chữ “Ly hôn” làm cho có chút điên tiết, trợn mắt nhìn anh.

Giang Ly cười hà hà mà ôm tôi vào trong lòng, hôn hôn tôi, nói: “Quan Tiểu Yến, anh rất thích em như thế này.”

Tôi xoay mặt đi, không thèm để ý tới anh.

Giang Ly lại đột nhiên nói: “Chẳng biết lúc trước là ai la hét ầm ĩ muốn ly hôn ấy nhở.”

Tôi vừa nghe đến chuyện này, lập tức cảm thấy xấu hổ, nịnh nọt ôm lấy cổ Giang Ly, ở trên mặt anh hung hăng hôn một cái.

Giang Ly được tôi dỗ dành tim rồng vui vẻ, nâng mặt tôi lên bắt lấy môi tôi, bắt đầu hôn nồng nhiệt. Vừa hôn vừa hạnh kiểm xấu đem bàn tay tiến vào trong áo tôi, dừng bên hông tôi lưu luyến một lúc, liền có xu hướng trượt lên trên.

Tôi đang bị hôn choáng váng nhưng vẫn còn sót lại một tia lý trí, biết đây là nơi nào. Thế nên không khách khí chút nào đẩy tay anh ra.

Anh lại đến, tôi lại đẩy….

Tôi nghiêng đầu, vừa thở hổn hến, vừa nói: “Giang Ly, đây là phòng làm việc của anh mà.”

Giang Ly bắt lấy môi tôi, vừa hôn lên khóe môi của tôi vừa mơ hồ đáp: “Thế thì đã làm sao?”

Cái gì gọi là “Thế thì đã làm sao?” Tôi vô lực lặp lại lần nữa: “Đây là phòng làm việc của anh!!”

Văn phòng là nơi để làm việc, không phải là dùng để XXOO….

Giang Ly chậm rãi trưng ra một nụ cười cực kì mê người, đáp: “Thế thì vừa đúng dịp thử một chút.”

Tôi: “….”

Giang Ly, anh quá YD >__<

Một lúc sau, sau khi tôi ở trong văn phòng của Giang Ly bị anh gặm qua gặm lại mấy lần, đại khái anh cũng biết bản thân có phần hơi quá trớn, nên mới đem tôi kéo vào trong lòng, vỗ nhẹ phía trên lưng an ủi tôi: “Không sao, đây là tình yêu văn phòng, cực kỳ bình thường mà.”

Tôi đỏ mặt dụi đầu vào trong ngực anh, trong lòng yên lặng rơi lệ, đây mà là tình yêu văn phòng á, đây rõ ràng là văn phòng gian – tình….

* sùng bái ~ ing… không còn gì để nói, mình mà được thông minh chỉ bằng 1 /10 ông này thôi thì mình giàu to rồi = =. Nếu không thì ngốc như TY rồi vớ đc một anh như Giang ka cũng được ( cũng được á? quá được ấy … A a a a Tôi hận nha …..tiếng vang .

1 chap nữa, amen! *

Chương 67: Kết cục (1)

Tuy bỗng nhiên trên đầu tôi đột nhiên nhảy ra thêm 10% cổ phần công ty của xQ khiến tôi cũng có chút an tâm, nhưng mà tôi vẫn có một chút vấn đề không được yên lòng cho lắm, thế nên tôi mới hỏi Giang Ly: “Nếu xQ còn có 10% cổ phần không rõ tung tích, vậy Ngải Thụy làm sao có thể yên tâm mà trả nợ?”

Giang Ly cười tủm tỉm đáp: “Anh dùng tất cả những vụ kinh doanh chính của xQ làm tài sản thế chấp.”

Thì ra là thế. Ngải Thụy mà không trả tiền, ngân hàng sẽ tham gia khống chế xQ rồi? Thế thì đúng là không trả không được. Thiện tai, Giang Ly à, anh còn có thể âm hiểm đến mức nào nữa đây.

Quả nhiên không ngoài dự tính của Giang Ly, sau khi Ngải Thụy tiếp quản xQ xong, vị trí công ty mẹ khống chế cổ phần còn chưa ngồi cho ấm, đã thấy ngân hàng chạy tới đòi nợ. Ngải Thụy thật không ngờ đến việc phải trả nợ, nhưng mà nếu không trả, con vịt chết đã tới tay rồi sẽ thực sự bay mất, bọn họ không muốn trả cũng phải trả.

Sau hôm Ngải Thụy hoàn toàn đã thanh toán hết tiền nợ xong, Giang Ly vẫn như thường lệ kéo theo tôi đi ăn một bữa cơm với chủ tịch ngân hàng đã cho anh vay tiền kia. Chủ tịch ngân hàng là một ông chú cực kỳ dễ gần, lúc tôi nói chuyện với ông ta mới phát hiện, thì ra ông ấy là bạn học của cha Giang Ly, là tình bạn không đợi tuổi a…..

Chủ tịch ngân hàng cầm chén rượu nói với Giang Ly: “Nhóc con khá lắm, cậu so với cha cậu còn hư hỏng hơn nhiều!”

Tôi lau mồ hôi, thật sự không rõ là chú ấy đang khen Giang Ly hay là đang mắng anh nữa.

Thôi kệ đi, những chuyện giữa cao thủ với nhau, tôi không hiểu. Tôi thấy tôi vẫn là nên ngoan ngoãn dùng bữa đi!

….

Vốn tôi cho rằng đợi cho Ngải Thụy trả hết nợ giúp xQ xong, Giang Ly sẽ nghênh ngang tuyên bố quyền khống chế 10% cổ phần kia của tôi, chẳng ngờ tới anh lại tuyệt không nóng vội.

Sau đó tôi liền biết tại sao anh không nóng vội.

Ngải Thụy trả nợ không được bao lâu, trên thị trường chứng khoán đột nhiên xuất hiện một “làn sóng hoài nghi Ngải Thụy”. làn sóng này khiến cho đại bộ phận dân chơi cổ phiếu đối với tình hình tài vụ và kinh doanh của Ngải Thụy sinh ra hoài nghi nghiêm trọng thậm chí dẫn đến cả thái độ phủ định. Đến nỗi có một lần tôi về đến nhà, lại nhìn thấy mẹ tôi chống thắt lưng thập phần lo lắng nói chuyện với mấy bác gái trong khu: “Cổ phiếu của Ngải Thụy không thể mua, mua vào là chết!”

Lúc ấy tôi thực sự toát mồ hôi a, khẩn trương đem cụ kéo về nhà. Mẹ tôi vốn không chơi cổ phiếu, nhưng mà từ lần trước mua cổ phiếu của xQ xong buôn bán lãi rất nhiều tiền, bà bắt đầu ảo tưởng mình chính là “cổ thần” , 囧 chết người.

Trở lại chuyện chính. Về những tin đồn quái lạ này, ban đầu chỉ là một chút tin tức lề đường, lúc bắt đầu là về vấn đề kinh doanh của Ngải Thụy, nói là lãi suất của bọn họ quá cao, sau đó mới lan đến vấn đề tài chính, nói bọn họ làm giả sổ sách, sau nữa lại lan đến vấn đề nợ nần, nói bọn họ thiếu nợ bao nhiêu bao nhiêu tiền, lại sau sau nữa, vấn đề sinh ra đủ loại, từ đãi ngộ với công nhân cho đến văn hóa công ty, thậm chí còn có người hoài nghi bên trong công ty của bọn họ có luật ngầm. Càng kỳ quái hơn chính là, lại có người nhảy ra chắc chắn tuyên bố rằng cha của Tuyết Hồng có con riêng, còn có tên có họ nữa.

Tôi hỏi Giang Ly: “Đây là anh làm phải không?”

Giang Ly trả lời: “Có một chút, nhưng mà những chuyện loạn thất bát tao sau này là do có người gây rối, cũng có một số người là thừa nước đục thả câu.”

Tôi nghĩ thấy cũng đúng, Ngải Thụy là cây to đón gió lớn, kiểu gì mà chả có vài đối thủ cạnh tranh, giờ đương nhiên phải nắm lấy thời cơ giẫm lên đạp một cước rồi.

Tôi lại hỏi Giang Ly: “Thế mấy tin tức lề đường có vẻ xác thực kia, là thật hả?”

Giang Ly bí hiểm trả lời: “Có cái là thật, có cái là giả. Hiện tại một số vấn đề cũng đã được bắt đầu điều tra.”

Tôi nói ra nghi vấn cuối cùng trong lòng: “Nhưng mà chuyện này, anh làm sao mà biết được?”

Giang Ly cười tủm tỉm đáp: “Em ngốc quá đi, trong xQ có người của Ngải Thuy, thì trong Ngải Thụy đương nhiên cũng sẽ có người của xQ.”

Hiểu rồi, đây là gián điệp thương mại cao cấp, tôi vẫn là lần đầu tiên thấy đấy.

Do Ngải Thụy bị âm mưu nho nhỏ của Giang Ly khiến cho chao đảo một phen, lại bị những kẻ khác hắt thêm chút nước bẩn, cho nên bây giờ bọn họ phải nghênh đón một nguy cơ nó lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, hậu quả của nguy cơ này chính là, cổ phiếu của bọn họ xuống giá thảm hại, cuối cùng xuống tới mức mười nguyên. Nhóm người chơi cổ phiếu có cổ phiếu của Ngải Thụy trong tay vừa thấy tình hình này, đều tranh nhau bán cổ phiếu của Ngải Thụy đi, cha tôi lại vui sướng hài lòng mua rồi lại mua, ông không chỉ mua lẻ tẻ thôi, mà còn mua với số lượng lớn. Bởi vì Giang Ly nói cổ phiếu trong tài khoản của cá nhân không thể có trên 5%, như vậy thị sẽ bị ghi danh trong danh sách cổ đông của Ngải Thụy, cho nên cha tôi liền dứt khoát mở thêm tài khoản cho bà xã của ông, chia nhau tích trữ hơn 4% cổ phiếu của Ngải Thụy.

Tôi thở dài một hơi, Giang Ly, anh khiến cha em phát điên rồi….

Nhưng mà tôi vẫn còn có một vấn đề vẫn chưa hiểu, Giang Ly tại sao lại không muốn để cho tên của cha tôi xuất hiện trên danh sách cổ đông của Ngải Thụy chứ?

Giang Ly trả lời việc này như sau: “Giữ lại có cái dùng, hơn nữa bọn họ vẫn còn chưa xuất thủ, không cần phải phiền toái như vậy.”

Tôi khó hiểu, lại hỏi: “Thế sao không nặc danh a, giống như em ấy?”

Giang Ly khinh thường nhìn tôi: “Em cho là dễ như vậy sao?”

Tôi yên lặng nhìn trời, thôi kệ đi, dù sao tôi cũng không có hiểu = =

Tuy âm mưu này không được chính đáng cho lắm, hơn nữa lực sát thương đúng là rất lớn, nhưng mà thực lực của Ngải Thụy cũng không đến nỗi, cố gắng cũng vượt qua.

Sau đó, Giang Ly đột nhiên tuyên bố trong tay bà xã anh vẫn nắm giữ 10 % cổ phiếu của xQ, làm cho Ngải Thụy xôn xao một trận.

Lần này, cha của Tuyết Hồng cuối cùng cũng không thể ngồi yên được nữa, một mình đến gặp mặt Giang Ly.

Giang Ly vẫn mang theo tôi đến đàm phán cùng với ông già kia như thường lệ.

Cha của Tuyết Hồng là một ông lão gầy gò. Đôi mắt giống hệt như diều hâu, sắc bén mà lãnh khốc.

Ông ta vừa nhìn thấy Giang Ly, liền ung dung cười cười nói: “Quả nhiên là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, không ngờ tôi như vậy mà lại bại trong tay hậu bối.”

Giang Ly coi như vẫn còn nể mặt lão: “Bại ở trong tay tôi là lệnh thiên kim mới đúng.”

Tôi toát mồ hôi, Giang Ly, anh quá tởm = =

Tuyết lão nhân gia thở dài một hơi, nói: “Nói cho cùng vẫn là do tôi quá khinh địch.”

Giang Ly tựa hồ chẳng muốn đôi co với lão, trực tiếp nói: “Như vậy, trong tay xQ có 10% cổ phiếu, một phần cổ phiếu này chắc chắn ngài chưa có xoay sở được chứ?”

Trong tay xQ có 10 % cổ phiếu của Ngải Thụy, chuyện này tôi cũng vừa mới biết. Thì ra Giang Ly vay tiền của ngân hàng, phần lớn đều dùng để mua cổ phiếu của Ngải Thụy. Mà 10 % này, là mua vào lúc anh vẫn còn là chủ tịch, lúc ấy hình như là trực tiếp từ một đại cổ đông của Ngải Thụy chuyển nhượng cho.

Giang Ly nói, xQ muốn xử lý phần cổ phiếu ấy như thế nào, Ngải Thụy có thể khống chế được. Bọn họ có thể thu hồi xóa bỏ phần cổ phiếu này, cũng có khả năng chuyển nhượng đi. Nhưng vị trí của Tuyết lão nhân gia ở Ngải Thụy không được ổn định, cho nên Giang Ly cá rằng ông ta chắc chắn sẽ không xóa bỏ, mà sẽ tìm cách chuyển 10 % cổ phiếu này dưới danh nghĩa của mình. Đương nhiên, quá trình này có vẻ phức tạp, trong đó khẳng định sẽ có người phản đối, Tuyết lão nhân có lẽ còn chưa kịp hoàn thành.

Lúc này Tuyết lão nhân biến sắc, nói: “Như vậy, Giang Ly cậu định như thế nào?”

Giang Ly: “Trao đổi.”

* Vay tiền của ngân hàng để mua cổ phần Ngải Thụy….sau đó bắt Ngải Thụy trả nợ… âm hiểm, quá âm hiểm ….

Ai mà đắc tội với Giang ca…chậc chậc….

Tối chọn giờ đẹp để hoàn bộ này ha ^^^ *

Cái này Giang Ly cũng đã giải thích qua với tôi, ý của anh chính là, muốn dùng 10 % cổ phiếu của Ngải Thụy, đổi lại 20 % cổ phiếu của xQ, hai bên sau khi trao đổi đều xỏa bỏ hết.

Tuyết lão nhân ánh mắt lạnh lùng nói: “Dùng 10 % đổi 20 %, cậu đang nói giỡn với tôi sao?”

Giang Ly mặt không thay đổi đáp: “Tùy thôi. Dù sao tôi lập tức có thể nắm lại quyền khống chế xQ, đến lúc đó nếu tôi không cẩn thận đem chút cổ phiếu đó chuyển nhượng cho người khác, ông cũng đừng có mà hối hận.”

Hiện giờ cổ đông lớn thứ hai của Ngải Thụy chỉ ít hơn Tuyết lão nhân có 5 % cổ phần mà thôi, nếu Giang Ly mà đem phần cổ phiếu này bán cho cổ đông lớn thứ hai kia, Tuyết lão nhân coi như bị người ta kéo xuống ngựa rồi.

Tuyết lão nhân nhìn chằm chằm Giang Ly, giống như muốn đục một cái lỗ bằng ánh mắt trên người anh vậy. Thật lâu sau, lão cuối cùng cũng mở miệng: “Được .” Ánh mắt của lão tuy cực kỳ cố gắng tỏ ra trấn đinh nhưng mà tôi vẫn có thể nhìn ra một tia tiếc nuối trong đó, đúng là một vụ làm ăn lỗ vốn mà….

Hai người nói đến đây, coi như chuyện cũng đã bàn xong rồi. Tiếp đó cả hai lại giả tâm giả ý tâng bốc nhau một trận. Lúc này, Giang Ly đột nhiên lại nói: “Trước đây mấy hôm lệnh thiên kim có không cẩn thận chọc bà xã tôi mất vui, có thể mởi cô ta đến nói câu xin lỗi với bà xã tôi được chứ?”

Tôi thật sự không ngờ rằng Giang Ly đột nhiên lại phun ra một câu như vậy, lập tức 囧 ngay tại trận, nhưng mà trong lòng cũng thấy ấm áp, tâm trạng, phức tạp khỏi phải bàn.

Tuyết lão nhân biến sắc vài lần, cuối cùng hừ lạnh nói: “Giang tổng, làm người đừng nên quá đáng quá!” Lão nói xong, cũng không thèm nhìn chúng tôi, thở phì phì rời đi,

Tôi kéo kéo Giang Ly, vừa cảm động lại vừa hổ thẹn. Tôi nói: “Giang Ly, thực ra anh đâu cần phải như vậy.”

Giang Ly ý tứ sâu xa cười cười, nói: “Nếu không muốn nhận lỗi, thì cũng phải trả giá một chút chứ.”

Tôi hỏi: “Ông ta bây giờ không phải đã trả giá rồi sao?” Ngải Thụy giờ đã giỏ trúc múc nước chẳng được gì, lại còn phải giúp xQ trả nợ không công nữa.

Giang Ly: “Cái đó là sự trả giá cho việc bọn họ dám thu mua xQ. Món nợ Tuyết Hồng phá hoại hạnh phúc gia đình nhà chúng ta, anh còn chưa tính.”

Tôi lau mồ hôi, hỏi: “Vậy anh định thế nào?”

Giang Ly: “Họ Tuyết đứng trên vị trí chưởng môn nhân của Ngải Thụy cũng lâu quá rồi, đến lúc đổi người.”

Tôi không rõ chân tướng ra làm sao, đương nhiên, chỉ hai tuần sau đáp án liền được công bố.

….

xQ rất nhanh chóng ký kết hợp đồng với Ngải Thụy, đem cổ phiếu của hai bên hoàn lại gạch bỏ, quyền khống chế xQ một lần nữa lại rơi vào tay Giang Ly.

Hai tuần sau, cha tôi cùng với bà xã của ông đem gần 10% cổ phần của Ngải Thụy trong tay bán cho cổ đông lớn thứ hai của Ngải Thụy… Đương nhiên là bây giờ đã là thứ nhất rồi. Bây giờ, cha của Tuyết Hồng thực sự từ vị trí chưởng môn nhân của Ngải Thụy rớt xuống.

Đến đây, sóng gió về chuyện thâu tóm xQ cuối cùng cũng ngừng lại, Giang Ly một phân tiền cũng không mất, không chỉ đánh lui cuộc tấn công của Ngải Thụy, lại còn thuận tiện hạ bề cha của Tuyết Hồng. Nói tóm lại, xQ trong trận phản chiến lại việc thâu tóm này, coi như toàn thắng.

Toàn bộ công ty lại trở về quỹ đạo bình thường.

Đúng lúc này, trong đám nhân viên công ty của xQ đột nhiên lại dậy lên một phong trào “Tin Giang ca” rầm rộ, rất nhiều người sáng tạo ra đủ các loại khẩu hiệu tin Giang ca, ví dụ như “Tin Giang ca, tăng tiền lương” “Tin Giang ca, không sợ thâu tóm”, nhất là trong xQ có một vị đại ca gần đây bị táo bón, thế nên mấy ngày hôm nay cứ mỗi khi làm việc hắn đều lẩm bẩm một câu “Tin Giang ca, không táo bón.”, lúc ấy tôi nghe được, cười đến đau cả bụng…

Tôi thật sự không ngờ nổi, bạn nói xem, Giang Ly nhìn đứng đắn bình tĩnh như vậy, mà sao mấy nhân viên dưới quyền anh lại “tài năng” được như vậy chứ…

Hơn nữa nhân viên của xQ không chỉ có tài, mà đôi khi còn có chút động kinh, giống như tên trợ lý bảo bối kia của Giang Ly. Tên dong dài kia ỷ mình thông minh hơn tôi, cả ngày cứ đuổi theo tôi muốn kể tôi nghe nguyên lý chiến thắng Ngải Thụy của Giang Ly, nói Giang Ly anh dũng ra sao, âm hiểm thế nào. Tôi nói tôi không muốn nghe, cậu ta lại còn cực kỳ khinh bỉ nói tôi không có tinh thần học hỏi. Tôi liền phát hỏa, hét to một tiếng: “Nói, cậu có phải thầm mến Giang Ly nhà tôi phải không?”

Lúc này Giang Ly đang uống cà phê, vừa nghe đến lời tôi, lập tực sặc ngay tại chỗ, ho khan không ngừng.

Tên trợ lý kia lập tức như bị thần kinh giải thích với Giang Ly: “Giang ca, anh đừng hiểu nhầm, em có bà xã, bà xã của em có C – cup, cực kỳ mê người!”,

Lúc đó tôi liền bi phẫn, nhìn chằm chằm vào trợ lý nói ” Cậu cậu cậu cậu… cậu có ý gì!”

Trợ lý cũng phát hiện ra mình đã lỡ lời, khí thế nhất thời rớt xuống một nửa.

Lúc này, Giang Ly liền tao nhã lau khóe miệng, cười tủm tỉm nói: “Tôi thì tôi ghét C – cup, tôi thích nhất là A, bà xã, qua đây nào.”

Sắc mặt của tôi dịu đi một chút, lũn cũn chạy đến bên cạnh Giang Ly ngồi xuống, kiêu ngạo trừng mắt nhìn trợ lý.

Trợ lý coi như không thấy tôi, cúi đầu khom lưng cười nịnh với Giang Ly.

Giang Ly nhìn hắn gật gật đầu, nói: “Cậu ra ngoài đi, nhớ đóng cửa lại, ai cũng không cho phép tiến vào.”

Trợ lý đi rồi, Giang Ly liền kéo tôi vào trong lòng, ở bên tai tôi thổi khí nóng nói: “Đến, để anh nếm thử A của em.”

Vánh tai tôi lập tức nóng lên. Giang Ly, anh càng ngày càng YD!

Đúng lúc này, cửa văn phòng đôt nhiên “Rầm” mọt tiếng mà bị đá văng, tôi hoảng sợ, rụt cổ nhìn về phía cửa, lại nhìn thấy ánh mắt hận không thể ăn thịt người của Tuyết Hồng.

Cô ta vừa bước vào, liền thét ầm lên: “Giang Ly anh là đồ khốn!” Vừa nói vừa muốn tiến lên đánh chúng tôi.

Trợ lý nhanh chóng dẫn hai bảo vệ tới, lôi cô ta ra ngoài. Cậu ta vừa lui về sau vừa giải thích: “Thực xin lỗi, Giang ca, cô ta điên rồi.”

Chờ bọn họ đi khỏi, tôi vội vàng lấy di động ra, nhấn số của Tuyết Hồng, gửi cho cô ta một tin nhắn: thấy ngu chưa? Bị dập rồi chứ gì? Đã nói trước với cô đừng có chọc đến Giang Ly nhà tôi rồi mà, moah ha ha ha ha….

Tôi đóng di động lại, chống hông cười điên cuồng, cảm giác tiểu nhân đắc chỉ thật là sảng khoái mà!

Lúc này, Giang Ly đột nhiên đến gần, anh trực tiếp ôm tôi đẩy lên trên ghế, cười đến cực kỳ YD mà cũng không kém phần nguy hiểm. Anh nói: “Quan Tiểu Yến, chúng ta chơi trò chơi, thế nào?”

Tôi hỏi: “Chơi cái gì?”

Giang Ly: “Chơi trò sinh em bé.”

Tôi: “….”

Giang Ly cúi người hôn lên trán tôi một cái, có chút cô đơn mà nói: “Không sao, em không muốn thì thôi.”

Mặt dày của tôi đỏ lên, cực kỳ rụt rè nói: “Ai….ai nói em không muốn….”

Bàn tay đặt trên bả vai tôi của Giang Ly trở nên căng thẳng, hai con mắt lấp lánh nhìn thẳng vào tôi.

Tôi xẩu hổ nhìn hắn cười cười, nói: “Nhưng mà em….ở văn phòng sẽ hồi hộp, sẽ ảnh hưởng đến chất lượng em bé….”

“Cái đấy thì dễ thôi.” Giang Ly nói xong, ôm lấy tôi từ trên ghế, đi về phía cửa trước.

Trợ lý vẫn còn đang đứng canh gác ở cửa. Cậu ta nhìn thấy dáng vẻ này của chúng tôi, nhất thời không kịp phản ứng lại, lắp bắp nói: “Giang …Giang ca, hai người định về nhà sao?”

Giang Ly cực kỳ tự nhiên đáp lại: “Đúng vậy, về nhà sinh em bé.”

Tôi: “…..”

Bây giờ tôi không còn mặt mũi gặp ai nữa rồi, Giang Ly anh đâu cần phải bựa như vậy chứ > _<

Tôi cùng Giang Ly vội vàng về nhà lăn lộn một hồi trên giường, Sau đó tôi ghé vào trong ngực anh, vô lực thở hổn hển hỏi anh: “Giang Ly này, anh thích con chúng ta là con trai hay con gái?”

Giang Ly suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Con gái đi, giống em!”

Tôi nói: “Thực ra em muốn là con trai. Em không bắt nạt được anh, lại còn không thể bắt nạt con trai anh sao?”

Giang Ly: “….”

Qua một lúc lâu sau, Giang Ly lại nói tiếp: “Thực ra chỉ cần là em sinh, cho dù có là con gián anh cũng thích.”

Tôi “….”

Tôi thầm than, trên đời này lại có người có thể nói lời ngon tiếng ngọt khiến cho người ta không còn lời nào để nói như vậy….

Giang Ly ôm lấy tôi, anh nắm lấy tay tôi, mười ngón đan xen vào nhau cùng một chỗ. Anh hôn hôn lên tóc tôi, dịu dàng nói: “Quan Tiểu Yến, em thấy rồi chứ, ai cũng không thể tách chúng ta ra được nữa.”

Tôi vùi đầu trong lòng anh “Ừm” một tiếng. Ai da, Giang Ly à, anh làm sao đột nhiên lại dịu dàng như nước như vậy, làm cho em cực kỳ xấu hổ đây này >__<

Giang Ly hình như không phát hiện ra sự mất tự nhiên của tôi, anh nói tiếp: “Quan Tiểu Yến, anh yêu em, trọn đời trọn kiếp.”

Tôi dụi dụi trong lòng anh, e thẹn nói: “Em cũng vậy.”

Giang Ly: “Vốn là những lời này anh định để dành cho đến khi chúng ta già đến đi cũng không đi nổi mới nói với em, nhưng mà anh đợi không kịp.”

Tôi thực sự cảm động rồi, ở trên môi anh hung hăng hôn một cái.

Giang Ly rên lên một tiếng, lập tức khàn khàn giọng nói với tôi: “Thôi bỏ đi, chúng ta vẫn cứ chơi trò chơi tiếp đi.”

Tôi: “….”

* Cuối cùng thì bộ này cũng hoàn rồi. Tâm trạng của bạn bi giờ…hm…rất là khó tả…Mọi người chịu khó nghe bạn lảm nhảm một tí vậy

Đây là bộ đầu tiên mà bạn edit, cũng là bộ đầu tiên khiến bạn có quyết định bước chân vào edit truyện. Hơn 60 chương truyện nói dài thì không dài, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng thực sự thời gian edit bộ truyện này đã cho mình nhiều thứ tốt đẹp hơn mình tưởng.

Đầu tiên là xin gửi lời cảm ơn đến tác giả Tửu Tiểu Thất, cám ơn tỷ ấy đã viết ra một bộ truyện hay và sáng tạo ra những nhân vật thú vị như vậy. Sự hài hước của truyện đã giúp mình quên đi rất nhiều chuyện không vui trong cuộc sống, giúp mình thấy thoải mái vui vẻ hơn rất nhiều.

Tiếp theo mình xin cảm ơn tangthuvien và ss muacauvong đã convert và làm cầu nối giúp mềnh đến bộ truyện này.

Cuối cùng xin gửi lời cảm ơn đến các độc giả đã ủng hộ mình trong thời gian qua, đã bỏ qua cho kha khá lỗi chính tả cũng như câu cú của mình, nhất là các bạn đã bỏ thời gian cm động viên và nhấn nút like cho mình Cảm ơn mọi người rất nhiều.

Tuy có rất nhiều điều muốn nói với mọi người, nhưng mình nghĩ thế này là đủ rồi, viết nữa nó sẽ thành điếu văn mất ^ ^. Điều đáng tiếc nhất của mình khi hoàn bộ này đó chính là tác giả không viết thêm phiên ngoại nào về baby của hai người này nữa = = tiếc đứt ruột..

Dù chuyện đã khép lại tại đây nhưng đối với Giang ca và Tiểu Yến thì cuộc sống hạnh phúc bây giờ mới thực sự bắt đầu. Thế nên chúng ta hãy cùng nhau chúc mừng Giang Ly ca và Tiểu Yến tỷ đã tìm cho mình được một Happy Ending nào ~~bùm bùm ~~ * tung bông* * bắn pháo hoa*

P/S: ebook sẽ đến tay mọi người trong thời gian sớm nhất ^ ^

~ 9h 15 phút – ngày 15/ 9 /2011 ~

Bạn đang đọc Bà xã, Theo anh về nhà đi ! của Tửu Tiểu Thất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.