Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con sinh đông quá, làm sao đây?

Tiểu thuyết gốc · 631 chữ

Nói đoạn, từ khi Thần Nông giúp con mình bỏ chồng thành công, là một nguời cha hết sức tâm lý (đến vô lý trí), ông hoàn toàn không hỏi gì thêm vì sợ chạm vào nỗi đau của con, mà ngay lập tức trở về tiếp tục công việc tỉa cánh chim Lạc đang dang dở.

Âu Kơ còn đang bần thần, cha đã bay vèo đi mất, nàng đành ngậm ngùi đưa 50 trứng - nay đã nở thành 50 bé con - tìm một cái hang to tránh tạm mưa nắng. Giỡn sao? Một người phụ nữ, dù có là tiên, nhưng phải làm mẹ đơn thân chăm 50 đứa nhỏ, chưa kể, sau khi sinh pháp lực còn chưa kịp phục hồi, làm sao chống chọi lại cuộc sống kham khổ nơi rừng thiêng, núi dữ?

Được chứ! Nữ chính có hào quang của nữ chính nha. Gặp nạn, không nhặt đuợc bí kíp thì nhất định có người giúp đúng lúc.

Bấy giờ, Âu Kơ đang tay bồng, tay bế, lưng địu, vai cõng bầy con đang đói khóc oa oa, trước mặt là lũ sói hung hãn nhe nanh múa vuốt, sủa hỗn loạn, sau lưng chỉ có vực sâu muôn trượng, tình thế hết sức nguy hiểm, cửu tử nhất sinh, Âu Kơ quyết hy sinh thân mình cho sói ăn, hy vọng chúng no rồi sẽ buông tha cho con mình.

Người ta nói cha con liên tâm, Thần Nông bừng tỉnh sau “giấc mơ trưa”, chợt nhớ ra hình như mình đã bỏ quên con gái cưng và đám cháu ngoại, liền hối hả bay đến chỗ Âu Kơ, nhưng kịch bản chỉ cho ông 1 câu thoại “Con ơi, ta đến trễ rồi”. Nhìn con gái bị sói ăn thịt đến huyết nhục mơ hồ, da xương lẫn lộn, mà vẫn cố che chở cho lũ trẻ (bị lừa nha, Âu Kơ có phải nữ chính đâu), Thần Nông lòng đau như cắt, ông muốn trút giận lên lũ sói, nhưng rất tiếc, chúng ăn thịt tiên nhân nên đã có tánh linh, có thể hoá thành người. Lũ sói bỏ trốn ngay sau khi thấy thần hiển linh, rồi chạy xuống đồng bằng, gây hại cho nhân gian.

Khỏi phải nói Thần Nông đau xót và ân hận đến dường nào, cháu ông vì nở trứng trong điều kiện thiếu thốn, có tiên cốt, nhưng thiếu đi tiên khí, sau này có tu cũng khó thành tiên. Vì vậy, để bù đắp, ông bồi dưỡng và lót đường để các cháu ngoại hùng cứ một phương, đứng trên vạn nguời, tự xưng là Vua Hùng cùng các thống lĩnh, quốc hiệu Văn Lang (hiểu rõ về sói).

Đặt tên như vậy, thứ nhất, có thể trấn áp tứ phương, “hùng” trong tiếng hán là con gấu, gấu tất nhiên to khoẻ hơn chó sói, lại hiểu rõ thế nào là lòng lang dạ sói, thì còn có thể thua ai?; thứ hai, để nhắc nhở con cháu không được quên loài nhân lang còn đang ẩn nấp, phải truy lùng và tiêu diệt chúng trừ hoạ cho dân.

Thần Nông chưa bao giờ ngưng tự trách bản thân vì chuyện chim chóc mà lơ là để con gặp nạn. Một ngày, vì nhớ thuơng con quá độ, Thần Nông trút giận lên chim Lạc, nhổ hết lông chim cho con cháu gắn vào mũ, vào quần áo. Từ đó, nước Văn Lang có tục lấy lông chim làm trang sức.

Sau nhiều năm không ngừng tìm kiếm nhân lang, nhưng vẫn bặt vô âm tín. Một ngày kia vua Hùng đời thứ 5 - niên hiệu Hùng Hi Vuơng - nghe tin báo, ở nước Hán láng giềng xuất hiện 1 Dạ Lang Hầu...

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyền Kỳ sáng tác bởi Banhbobanhtieu

Truyện Âu Lạc Truyền Kỳ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Banhbobanhtieu
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.