Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gió theo lối gió, mây đường mây

Tiểu thuyết gốc · 605 chữ

Chuyện kể rằng, khi Lạc Long Cuân (người kế vị Kinh Duơng Vuơng nước Lạc Việt) hẹn hò với Âu Kơ (con gái rượu Thần Nông, nước Âu Việt), gia đình đôi bên đã rất chướng mắt. Ủa, nghĩ sao vậy? Long có long pháp, tiên có tiên quy, dù là Thần Lông(Nông) chỉ biết quanh quẩn chuyện điền viên, chim chóc, không ai quản chế, nhưng vẫn phải cẩn tuân theo luật trời, không thể bao che cho con gái làm điều xằng bậy. Long tộc cũng ko vừa mắt Âu Kơ vì xuất thân nhà nông của nàng, nguời họ muốn Long Cuân lấy là Pô Kơ, con gái của vị Thần Bài giàu có.

Thế là, đôi bên phái nguời buông lời dèm pha, ly gián. Họ bảo với Long Cuân rằng, Âu Kơ ăn quá nhiều tinh bột, sau này sẽ béo phì, tiểu đuờng. Kẻ khác lại thổi lỗ tai Âu Kơ: Long Cuân toàn ăn hải sản thế nào chẳng bị gút, tay chân co quắp,... nhưng nào có làm sứt mẻ tí nào tình cảm gia đình người ta. Tình yêu đó nha, cản trở chỉ làm kẻ trong cuộc càng quyết tâm gìn giữ chứ chả ích chi, cứ để trời yên bể lặng, có khi, lại bỏ nhau lúc nào ko hay.

Ầm ĩ một thời gian, ngay khi cả 2 gia tộc muốn buông xuôi thì lại có biến: Ngày Âu Kơ đẻ trứng, Long Cuân lần đầu làm cha, phấn khởi không thôi, cứ nhấp nha nhấp nhỏm, đôi khi ngồi nói cười 1 mình như mấy người trong trại an dưỡng. Cổ kim có câu “vui thôi, đừng vui quá” thật chí lý, chỉ vì Long Cuân trong lúc cao hứng đã hỏi vợ một câu: “Nàng nói xem, lũ trẻ nở ra là mình người đầu rồng, hay đầu người mình rồng? Há há” Tuởng tuợng thôi đã thấy kinh hãi, Âu Kơ tức giận muốn lên máu sản hậu, nàng không thể để ai trù ẻo đám con còn trong trứng của mình thành quái thai, dù đó là ai.

Từ đó, nàng trở mặt với Long Cuân, 2 người gây nhau đến gà bay chó chạy, tôm cá loạn cào cào. Âu Kơ muốn đem trứng bỏ đi khỏi Thủy Qung về nhà mẹ đẻ, tránh cho đám con sau này thân rồng mà óc như cục bông giống phụ thân chúng.

Ban đầu là 1 bọc trứng thì còn dễ mang đi, nào ngờ trứng sắp đến ngày nở gây náo động không nhỏ, lại thêm sóng to gió lớn trên biển làm túi căng và rách, trứng theo đó rớt ra ngoài, dẫn đuờng cho Long Cuân đem thuỷ quân đuổi theo. Đến địa phận nuớc Âu Việt, túi trứng đã vơi đi một nửa. Thần Nông đang tỉa cánh cho chim Lạc (quà cưới năm xưa con rể tặng), nghe tiếng con gái khóc đến tê tâm liệt phế mà giật mình, xém chút vặt trụi lông chim Lạc, lật đật bay ra. Thấy con gái khăn gói quả mướp khóc nháo chạy về, phía sau con rể mang binh lính đuổi theo, tay lại ôm một đống đứa nhỏ, cứ đinh ninh là con rể ức hiếp con gái mình, có con rơi còn bắt con mình nuôi. Thù mới hận cũ gom lại tính luôn 1 lần, cũng ko cần hỏi lại nguyên do. Ông tạo kết giới chặn đường con rể, rồi dùng phép dịch chuyển đưa con gái lên non cao, từ đây mỗi người một nơi, nước sông không phạm nước suối.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyền Kỳ sáng tác bởi Banhbobanhtieu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Banhbobanhtieu
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.