Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiệm sửa chữa Cá già

Phiên bản Dịch · 2496 chữ

Chương 1: Tiệm sửa chữa Cá già

Nước biển nhẹ nhàng dập dền bên người, ánh sáng màu xanh biển lấp lóe, có chú cá màu sắc rực rỡ nhàn nhã bơi qua trước mặt, toàn bộ thế giới như môt bản nhạc giao hưởng không âm thanh, đẹp đẽ mà tĩnh lặng khiến cho thể xác và tinh thần thư thái.

Lúc này, một con cá heo bơi nhanh như bay qua, ‘vụt’, cá heo nhảy lên khỏi mặt nước mang theo một mảnh bọt biển…

Ngư Du mở mắt, toàn thân ướt sũng nằm trên giường, cô lẳng lặng nhìn trần nhà, bên tai còn nghe thấy tiếng sóng biển như có như không.

Từ lúc 10 tuổi thức tỉnh huyết thống Hải tộc, cô thường xuyên mơ thấy mình ở trong đại dương, mỗi lần thức giấc thì thân thể đều ướt sũng. Hiện tại, vì để không làm ướt khăn trải giường và chăn đệm, cô đều bơm giường phao để ngủ.

Ngư Du trở mình xuống khỏi giường phao, đi vào phòng tắm tẩy rửa toàn thân rồi thay một bộ quần áo rộng rãi, thoải mái. Cô cầm thun cột tóc buộc mái tóc dài đang ẩm ướt phía sau lưng, đeo mắt kính lên, dưới đuôi kính là một đôi mắt xếch hẹp dài.

Ngư Du không phải là bị cận thị mà là vì sau khi thức tỉnh huyết thống Hải tộc con ngươi của cô xảy ra tình trạng biến dị, thị lực khi ở trên đất liền và khi ở dưới biển khác nhau một trời một vực.

Sau khi sửa sang chỉnh tề, Ngư Du ra khỏi phòng, đi xuống cửa hàng nhỏ nhà mình, chuẩn bị mở cửa buôn bán.

Cô mở một cửa hàng sửa chữa đồ điện ở kế bên chợ hoa, chim, cá lớn nhất thành phố A, chủ yếu kinh doanh máy tính, điện thoại, đồ điện gia dụng, các sản phẩm khoa học kỹ thuật, đồng thời cũng thu mua đồ điện đã xài rồi. Kỹ năng sửa đồ của cô không tệ lắm nhưng vị trí của cửa hàng không tốt nên không có lời lãi bao nhiêu, còn thường xuyên rơi vào trạng thái lỗ vốn.

Dù như thế, cô vẫn không có tính toán khác, một là bởi vì cửa hàng này là di sản mà cha mẹ nuôi để lại cho cô, hai là vì cô cũng cảm thấy có hứng thú với mấy sản phẩm khoa học kỹ thuật này, cuối cùng là vì thân phận hải tộc của mình.

Sau khi thức tỉnh, đối với Ngư Du, đại dương gần như đã trở thành một phần cơ thể cô, sự lên xuống của thủy triều, sự chuyển động của hải lưu, mật độ, nhiệt độ và áp suất nước, sự sinh sôi nảy nở của các loài sinh vật trong biển, tất cả đều phụ thuộc suy nghĩ của cô.

-A, may quá! Chỗ này có một tiệm sửa đồ… Tiệm sửa chữa đồ điện Cá già? Tên kỳ quái thật!

Một giọng nói trong trẻo vang lên, trước cửa lớn xuất hiện một cặp nam nữ trẻ tuổi.

Sau khi bước vào cửa hàng, hai người ngẩn ra vài giây. Tuy bên ngoài ghi là tiệm sửa chữa đồ điện như cảnh trí trong tiệm khiến họ tưởng rằng bản thân bước vào sai chỗ rồi. trong không gian hơn 90 mét vuông, hai bên có hơn mười cái hồ cá (bể thủy sinh) lớn nhỏ khác nhau được đặt một cách chỉnh tề, trong hồ cá nuôi rất nhiều cá kiểng có nhiều loại, nhiều màu sắc khác nhau làm cho người ta muốn ngắm nhìn không thôi.

-A, đây là cá gì thế? Nhìn nó đẹp quá đi!

Cô gái bước tới trước hồ cá, nhìn một con cá lưng vàng đuôi xanh lam, hưng phấn kêu người bạn trai tới nhìn chung.

-Thích thì mua một con về nuôi đi!

Người thanh niên nói một cách tùy ý.

Trong lòng cô gái có hơi dao động, cô ấy quay đầu nhìn Ngư Du sau quầy rồi hỏi:

-Chủ tiệm, đây là cá gì thế? Bán thế nào?

Ngư Du nhìn con cá kia rồi trả lời:

-Đây là cá Thiên Thần đuôi chẻ, không bán!

-A, tại sao chứ?

Mặt cô gái hiện lên sự nghi hoặc.

-Đây là tiệm sửa đồ, không phải thủy cung!

Ngư Du nhẹ giọng nói:

-Muốn mua cá thì có thể đi ra thêm 50 mét sẽ thấy một chợ bán cá, hoa và chim!

-Ơ...

Cô gái kia lúc này mới kịp phản ứng lạ là bản thân tới sửa điện thoại chứ không pahỉ tới để mua cá.

-Ngại quá! Chủ tiệm, phiền cô xem giùm tôi cái điện thoại này!

Cô gái kia đi tới trước quầy, đưa điện thoại di động cho Ngư Du, đôi mắt nhanh chóng chuyển về phía đồ vật trong quầy thủy tinh, có điện thoại, máy tính bảng, máy ảnh kỹ thuật số và mấy loại linh kiện nhỏ khác. Phái sau quầy còn có kệ hàng đựng nồi cơm điện, lò vi sóng, máy sấy tóc, đồ điện gia dụng loại nhỏ và mấy món đồ chơi điều khiển. Bỏ qua hồ cá hai bên thì đây đúng là một tiệm sửa chữa như tên của nó.

-Điện thoại của cô không có vấn đề gì lớn, chỉ là bị vô nước thôi.

Ngư Du nhanh chóng xử lý vấn đề rồi trả di động lại cho cô gái kia.

-Cám ơn! Hết bao nhiêu thế?

Cô gái lắc điện thoại vài cái, quả nhiên là không còn vấn đề gì!

-Không cần trả tiền! Vấn đề nhỏ này chính cô cũng có thể sửa được!

Cô gái kinh ngạc nhìn về phía Ngư Du, lần đầu tiên cô ấy gặp một chủ tiệm như thế này. Trước kia, mỗi khi vào tiệm sửa đồ, dù không bị gì thì chỉ cần đụng tay là sẽ có giá từ 50 đồng trở lên.

-Vậy cám ơn chủ tiệm!

Cô gái cũng không kiên trì đòi trả tiền, giọng nói ngọt ngào nói cảm ơn rồi nhanh chóng nhìn về chú cá Thiên Thần đuôi chẻ kia.

-Chủ tiệm, cô thật sự không bán con cá này sao?

-Không bán!

Trên thực tế, không phải là cô nhất định không bán mà là do cá Thiên Thần đuôi chẻ này không hợp với khí tràng của cô ấy, không có mắt duyên.

Cá kiểng trong tiệm Ngư Du đều là cá già, yếu mua về từ những nơi khác nhau. Sau khi được cô chữa trị, đa số đều khôi phục sự khỏe mạnh. Cô sẽ không bán cá, trừ phi chúng nó tự vừa ý người muốn mua, muốn sống chung với người mua.

-Tiếc thật!

Cô gái cất điện thoại, rời khỏi tiệm với bạn trai trong tâm trạng thất vọng.

Sau khi ra khỏi cửa, người bạn trai cười nói:

-Nếu em thích như thế thì anh dẫn em tới chợ bán cá, hoa, chim xem thử!

Cô gái nghĩ ngợi một chút rồi lắc đầu:

-Thôi, em cũng chỉ là chơi theo trào lưu thoôi! Mua về thật thì không chừng vài ngày sau sẽ bị em làm chết mất! Em không nên gây họa cho chúng!

-Vậy cũng được! Chúng ta qua bên kia dạo thử đi!

Bạn trai cũng không kiên trì mà kéo cô gái đi về phía ngã tư đường.

Sự xuất hiện và rời khỏi của hai người cũng không mang tới ảnh hưởng gì cho Ngư Du, cô ngồi trước quầy, tập trung nghiên cứu sơ đồ mạch điện, cò thuận tay luyện tập tháo gỡ và lăp ráp linh kiện. Mười ngón tay thon, dài không ngừng di chuyển trong đống linh kiện, cực kỳ linh hoạt phân tách tổ hợp.

Đây là bài tập hàng ngày của cô. Từ khi quyết định đi trên con đường kỹ thuật, cô nhanh chóng chọn những môn học có liên quan, thu gom rất nhiều sách vở chuyên môn, mất thời gian mấy năm mới miễn cưỡng trở thanh một kỹ thuật viên sửa chữa, nền tảng kiến thức vững chắc nhưng kỹ thuật cao cấp không phải chỉ cần tùy tiện học là thành mà chỉ có thể tìm kiếm linh cảm trong các loại sản phẩm khoa học kỹ thuật.

Khi đang nghiên cứu tài liệu, điện thoại trong túi áo Ngư Du đột nhiên rung lên.

Ngư Du lấy điện thoại ra, điện thoại di động của cô có hình dáng rất đặc biệt, là thân máy bay có đường cong hai bên, trên thân máy bay có vài dấu chấm xanh biếc, thoạt nhìn giống như một chú rùa đen rụt đầu.

Màn hình khóa tự động mở ra, tức khắc xuất hiện một Bản Đồ Cao Đức, biểu tượng định vị nhấp nháy tỏa sáng, bên cạnh còn có một hộp thoại: “Nơi này có cá”

Ngư Du thuận miệng hỏi:

-Là cá gì?

Màn hình điện thoại thay đổi ngay tức khắc, hình Bản Đồ Cao Đức biến thành hình Baidu: “Cá hề Maroon vạch vàng, bệnh tình nguy kịch, hơi thở yếu”

-Đã biết!

Ngư Du cầm điện thoại, lật bảng thông báo đóng cửa ra ngoài, khởi động xa điện của mình, chạy tới nới đã định vị.

“200m phía trước quẹo phải”

Ngư Du chạy theo hướng dẫn một đường đi vào chợ thức ăn gần phía Nam thành phố, cô dừng lại trước một cửa hàng bán động vật thủy sinh cũ kỹ.

Cất điện thoại, Ngư Du bước vao cửa hàng, thuận tiện dò xét hoàn cảnh chung quanh, nơi này có hai mươi bể cá thủy sinh, chất liệu bình thường, đa số cá kiểng ở đây đều ở trong trạng thái khỏe mạnh, tình huống khá tốt, cũng không quá nghiêm trọng, chỉ cần chăm sóc phù hợp thì sẽ không có vấn đề gì lớn.

Cuối cùng, Ngư Du nhìn về phía cái hồ cá nhỏ trong góc, bên trong có thả nuôi một con cá nhỏ, xấu, chính là chú cá hề Maroon vạch vàng mà cô tìm.

-Người đẹp, thích loại cá nào? Cứ thoải mái xem thử đi, tiệm tôi có đầy đủ các loại cá kiểng, giá cả cũng rất ưu đãi!

Chủ tiệm là một người đàn ông trung niên, mập mạp. Ông ta bước tới cười nói.

Ngư Du làm lơ lời nói của ông ta, khom lưng, nhìn sát vào hồ cá kia, cẩn thận quan sát chú cá hề đang bệnh tình nguy kịch kia. Trên da nó đã xuất hiện mấy đốm nhạt màu, còn có vết nứt, mắt hơi nhô, đây là dấu hiệu bệnh lao, hơn nữa bệnh tình của nó còn rất nghiêm trọng. Nếu là bệnh lao cấp tính thì cá nhiễm bệnh sẽ tử vong trong một, hai ngày, còn có thể lây bệnh.

-Ông chủ, con cá này bao nhiêu?

Ngư Du chỉ vào chú cá hề Maroon vạch vàng hỏi.

Ông chủ khó hiểu nhìn thoáng qua chú cá Maroon vạch vàng, lập tức cười nói:

-Người đẹp à, tôi cũng không lừa cô! Con cá hề biển này bị bệnh, nếu cô thật sự muốn mua thì tôi sẽ lấy 39 đồng thôi! Hơn nữa tôi cũng sẽ tặng thêm hai viên thuốc kháng sinh (Chloramphenicol ), trở về cô phải chăm sóc tốt cho nó, nó sẽ nhanh chóng hết bệnh thôi.

Ngư Du biết nghe ông nói chuyện chân thành như vậy nhưng thực tế lại chả cho ưu đãi gì. Một con cá hề khỏe mạnh có giá khoảng 50 đồng, một con cá bị bệnh mà lại dám ra giá 39 đồng.

-Năm đồng!

Ngư Du cũng không nói nhảm với chủ tiệm, trực tiếp báo giá.

-Năm đồng?

-Đây là cá hề vạch vàng, không phải là cá hề đột biến đen trắng ở kế bên đâu!

Năm đồng tiền mà muốn mua một con cá vàng sao được!

-Nó bị bệnh lao rồi, sợ là ông không cứu sống nổi đâu! Mấy ngày nữa ông cũng sẽ vứt nó đi thôi!

Chủ tiệm nghe xong thì biết mình đã đụng người có nghề, khó hiểu hỏi:

-Nếu cô biết rõ như vậy thì sao còn muốn mua về?

-Mua về làm tiêu bản.

Ngư Du thuận miệng bịa lý do,

-Được rồi! Bán cho cô với giá năm đồng đó!

Chủ tiệm mất hứng vung tay, nói.

Năm phút sau, Ngư Du cầm túi nilon đựng cá hề ra khoi tiệm, cẩn thận từng li từng tí bỏ nó vào cái hộp ở đuôi. Sau đó khởi động xe điện, Ngư Du chạy về tiệm sửa chữa của mình.

Chú cá hề này đã bị bệnh nguy kịch, ngay cả năng lực của Ngư Du cũng không thể trị hết, nhiều lắm cũng chỉ có thể giảm bớt đau đớn của nó thôi.

Đưa tay vào bồn nước, chú cá hề thân thiết cọ xát cô.

Ngư Du hỏi:

-Mày có muốn trở về biển rộng không? Hay muốn ở lại đây?

Cá hề bơi vòng quanh ngón tay cô, trong miệng phun ra vài bọt khí.

-Được! Vậy ở lại đây nhé!

Ánh mắt Ngư Du quét một vòng trong tiệm, cuối cùng tập trung về phía Ipad trên tượng bàn tay ở trên bàn, lấy cái Ipad ra, đặt ở trước hồ cá:

-Thích tạo hình này không?

Cá hề không có chút ý thức thẩm mỹ nào nên Ngư Du nói gì chính là như thế.

Ngư Du cười, một tay cầm Ipad, một tay bao bọc lấy cá hề. Một lát sau, cá hề chậmrãi bay lên trên mặt nước, sau đó lại biến mất không còn bóng dáng. Còn cái Ipad kia vốn dĩ có màu trắng bạc lại đột nhiên biiến thành màu vàng xen trên nền đỏ, màu sắc rất quỷ dị. Màn hình cũng tự động sáng lên, tất cả phầm mềm đều khởi động theo thứ tự như là đang trúng bệnh độc.

-Quy gia gia, tôi giao nó cho ông dạy dỗ đấy!

Ngư Du đặt điện thoại mai rùa kế bên Ipad.

Màn hình điện thoại di động tự sáng lên, kết nối với Ipad rồi bắt đầu truyền dữ liệu.

Hai màn hình một lớn một nhỏ giống như đang học, các thao tác cũng bắt đầu hiện ra.

-Quy gia gia, đặt tên cho nó đi!

Ngư Du tranh thủ nói một câu.

Màn hình điện thoại hiện lên một quyển từ điển điện tử, thuận tiên hiện lên hai chữ: “A Phạ”

Cá hề tên A Phạ (Ipad)

虎皮新娘: swallowtail angelfish (không mò ra tên tiếng việt nên mình dịch sát tên tiếng anh) không chèn được hình T.T

  • nói chính xác là Aura
Bạn đang đọc Độ Ảo Tưởng Của Tôi Nối Liền Với Đại Dương của Tuyết Nguyên U Linh

Truyện Độ Ảo Tưởng Của Tôi Nối Liền Với Đại Dương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaiamtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.