Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 54

Phiên bản Dịch · 1040 chữ

Làn gió lạnh cóng thổi qua tòa tháp pha lê mang theo mùi ô uế từ trận chiến và mùi kim loại, nhưng những người chiếnbinh vừa kinh qua trận chiến không hề sợ hay run lạnh khi đứng trên nóc nhà đầy những vết máu.

Nhà thông thái Abraham giờ đã biến thành vàng quá nửa. Ông đứng ở cửa ra vào, trên tay phải cầm cuốn sách ôm trướcngực. Nửa thân trái của ông đã hóa thành vàng. Tsagaglalal đứng cạnh ông, giúp đỡ ông. Khi ông cười, chỉ có nửa số cơmặt di chuyển, và một vàng lỏng chảy ra từ con mắt xám còn lại của ông.

“Những người bạn của ta,” ông nói trong đau đớn. “Tôi cảm thấy tôi có thể gọi các bạn như thế. Dù đây là lần đầutiên tôi nhìn thấy các bạn bằng da bằng thịt, nhưng thực ra tôi đã thấy các bạn trong rất nhiều thế kỷ. Tôi đã theo dõicác bạn trong hiện tại và cả tương lai. Tôi biết chính trò đùa của định mệnh và hoàn cảnh đặc biệt này đã đưa các bạntới đây. Và đúng ra tôi là người chịu trách nhiệm cho việc đó.” Ông hít một hơi thở khó khăn và ngực ông di chuyển chầmchậm.

“Prometheus – ông bạn lâu năm nhất của tôi: ông đã mang tới cho tôi quá nhiều món quà quý giá, ông mang tới cho tôingười vợ thân yêu của tôi, Tsagaglalal, và người em trai giỏi giang của bà ấy, Gilgamesh. Tôi coi cả ba người như anhem của tôi, là gia đình tôi chưa từng có. Cả hai biết mình cần làm gì.”

Hai người đàn ông cúi đầu, xấu hổ vì những giọt nước mắt đang lăn trên má.

Một nửa khuôn mặt Abraham nở một nụ cười. “Bây giờ và mãi mai tôi luôn biết ơn .” Dù cổ ông cứng đơ nhưng đôi mắtông chuyển động. “Joan of Arc...lịch sử cô tạo ra thật tuyệt. Và cả cuộc đời cô cũng vậy.”

Người Phụ nữ Pháp cúi đầu, mắt vẫn nhìn vào khuôn mặt Abraham.

“Cô sắp phải chiến đấu vì tất cả những người cô yêu thương, và cô phải lựa chọn sẽ khiến hai người phải xa nhau.Nhưng hãy nghe theo trái tim của mình. Hãy mạnh mẽ như cô vẫn vậy.”

Joan nắm lấy tay chồng và bóp nhẹ.

“Còn anh là gì hả Saint-Germain? Lần đầu tiên khi tôi thấy cuộc đời anh giao với Joan, tôi nghĩ đó chỉ là một sailầm. Tôi đã dành cả thánh để kiểm tra đi kiểm tra lại những dữ liệu của tôi, tìm xem có lỗi gì không. Nhưng không có.Tận trong tim mình, anh là một con người đơn giản, Saint-Germain ạ. Anh biết anh là một thằng đểu. Nhưng tôi biết chắcchắn – anh luôn luôn yêu Joan bằng cả trái tim.”

Saint-Germain gật đầu và Joan liếc nhìn anh là bóp tay anh thêm lần nữa.

“Anh biết tới lúc đó anh phải làm gì. Đừng do dự.”

“Hiệp sĩ Sacaren Palamedes và William Shakespeare, lại một cặp không bình thường nữa. Tôi cũng đã nghĩ nghiên cứucủa tôi có sai sót. Nhưng khi tôi kiểm tra và phát hiện ra rằng hai anh có chung một thứ - gia đình – và tôi biết mìnhkhông sai. Đại thi hào ạ, chúng tôi sẽ cần tới khả năng của anh: sức tưởng tượng của anh. Và Palamedes, ông ấy sẽ cầnanh bảo vệ. Tôi biết anh có thể hy sinh mạng sống vì ông ta.” Abraham hơi ngửng lên nhìn chiếc Rukma đang gầm rú trêntrời. “Như khi này ông ấy dám hy sinh vì mạng sống của tất cả.”

Shakespeare cúi đầu xuống, lau kính như điên như dại để không ai có thể thấy má ông đang ửng đỏ.

“Và Scathach. Bóng Tối. Ta đã quan sát cô mười ngàn năm nay. Tôi có thể có cả một thư viện về những chuyến phiêu lưucủa cô, và một thư viện nữa viết về những lỗi lầm của cô. Cô là một người khó chịu, vô trách nhiệm, nguy hiểm nhưngtrung thành và dũng cảm. Thế giới này sẽ nghèo nàn hơn nhiều nếu không có cô. Cô cho loài người rất nhiều thứ nhưng họkhông được như cô kỳ vọng. Tôi có món quà cho cô. Nó gồm hai phần, phần đầu tôi sẽ cho cô biết ngay giờ. Phần thứ hai,ờm, sẽ vào lúc khác và nơi khác. Đây là món quà đầu tiên: mạng sống của chị cô. Hiện giờ cô ấy đang bị kẹt ở Vương quốcbóng tối cùng Archon Coatlicue. Cô cần biết cô ấy tự nguyện đến đó, hy sinh cô ấy để cô được an toàn.”

Bóng tối khó khăn nuốt cơn nghẹn, tay mở ra rồi nắm chặt lại. Da cô trắng bệch và mắt ánh lên tia nhìn màu xanhlơ.

“Cô là hy vọng duy nhất của cô ấy. Hãy nhớ điều đó. Hãy cố sống dù cho mọi thứ dường như đã mất. Cô phải sống.”

Scathach gật đầu.

“Giờ mọi người phải đi,” Abraham nói xong. “Hãy trở lại Danu Talis và hủy diệt thế giới này.” Sau đó, cũng lặng lẽnhư khi tới, ông quay lại, với Tsagaglalal và Gilgamesh hộ tống, biến mất trong tòa tháp.

Không nói một lời nào, Prometheus kéo dây thừng nối từ chiếc Rukma. Chiếc phi thuyền chòng chành và hơi chúi xuốngngang bằng với nóc nhà. Cả bốn người bất tử lần lượt bước lên cánh thuyền và vào trong phi thuyền.

Chỉ còn Scathach đứng đó. Cô quay mắt về phương nam nơi ánh sáng từ thành phố Danu Talis thắp sáng những đám mây. Bộtộc của cô, tộc Ma Cà Rồng, đáng lý không có bất cứ cảm xúc nào và không thể khóc. Thế thì vì sao có nước trên má cô?Cô đoán đó chỉ là những giọt nước biển văng lên. Cô quyệt nó đi và quay lại, leo lên cánh thuyền và quăng mình vàotrong chiếc phi thuyền.

“Đi thôi,” cô nói, thắt dây an toàn vào. “Hãy đi tới đó làm xong việc đi. Tôi còn phải đi cứu chị.”

Bạn đang đọc Ảo Thuật Gia ( The Warlock ) của Michael Scott
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Teru
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.