Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 29

Phiên bản Dịch · 1570 chữ

- Cám ơn !

- Hả ! em có thể nói lại được không ! Dạo này tai tôi có chút vấn đề ! _ Nhật Long mỉm cười , tay cầm tách cà phê nhấm nháp

- Không nghe thấy thì thôi ! Tạm biệt ! _ Loan hậm hực cầm túi xách đứng lên.

- Khoan ! Tối nay em có thể đi dùng cơm cùng tôi không? _ Nhật Long nắm chặt lấy bàn tay nhỏ thon của nó . Kế hoạch chỉ mới bắt đầu thôi .

- Tôi…tôi…

- Nể tôi giúp em chuyện vừa rồi đi ! _ Nhật Long tìm mọi lý do thuyết phục.

Vốn không muốn nợ lần người khác , nhất là món nợ tình cảm . Thế nên Loan đồng ý luôn.

—————

- Đến nhà tôi rồi ! Anh có thể về !

- Em có thể cho anh 1 cơ hội không !_ Nhật Long bỗng ôm chầm lấy nhỏ , giọng nói trầm ấm dễ nghe.

- Tôi…không….

- Bây giờ em chưa trả lời cũng được! Tôi có thể đợi ! _ Nhật Long chân thành nhìn vào đôi mắt to long lanh của nhỏ .Rồi anh nhanh chóng rời đi .

- Khoan đã …._ Loan gọi với theo như mà không được , cô không thể ….

Cộp….cộp….cộp …Tiếng giày gõ đều lên mặt đất

- Vào nhà ! _ Một giọng nói lạnh lùng , trầm thấp vang lên .

- A _ Loan nhìn chằm chằm vào Thiên Kì , tim cô nhói lên . ‘ Không phải vì bị anh ta phát hiện chuyện vừa rồi chứ ‘

Thiên Kì không nói năng gì cả . Anh nhắm hai mắt dưỡng thần , đi giải quyết công việc trong mấy ngày đã thế lại còn tức tốc về nhà ! Thế mà mạ được nhìn cảnh không lên nhìn.

- Anh ăn gì chưa! _ Thấy thái độ mệt mỏi của Thiên Kì , loan quan tâm lo lắng hỏi.

” Rầm ” Tiếng cửa đóng 1 cách thô bạo vang lên .

” Anh ta bị làm sao vậy trời ! Thật không thể hiểu nổi ” Trơ mắt ra nhìn cô chân thành rút ra 1 kinh nghiệm quý báu .

—————-

Từng tia nắng sớm chiếu roi khắp nơi trên mặt đất , hòa vào đó là tiếng chim hót cùng tiếng lao đọng nhộn nhịp . Hít 1 hơi thật sâu, Loan chạy xuống phòng làm bữa sáng .

” Cộc …cộc…cộc….” Loan kiên nhẫn đứng trước cửa phòng của Thiên Kì mà gõ , Cô đã gõ được 5 phút rồi đó.

‘ Không phải anh ta chít ở trên giường đó chứ ”

” Cạch ”

” Hóa ra vẫn đang ngủ !” Loan tiến lại gần bên giường , khẽ nhìn anh . Khuôn mặt rất đẹp , mi cong hơn cả con gái , nàn da trắng bóc không tì vết , đôi môi vừa độ kết hợp vs màu sắc hài hòa. Đúng là mĩ nam mà ! Nhìn Thiên Kì 1 lúc lâu , cô bỗng cảm thấy anh có chút khác thường . Trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi , hơi thở nặng nề , khuôn mặt đang đỏ dần lên .

Anh ta bị sốt rồi!

Nắng chiều yếu ớt lại rọi vào căn phòng được thiết kế tinh xảo . Khẽ động đậy hàng mi cong Thiên Kì nhấc mi mắt lên . Tay anh hình như bị ai đó nắm chặt thì phải.

Là cô!

Do chăm sóc anh từ sáng đến mãi tận chiều tà nên cô rất mệt . Thế nào lại ngủ bén đi mất. Nhìn cô gái nhỏ đang nằm bên cạnh làm tâm tình anh cũng tốt lên rất nhiều . Cô rất đẹp , một vẻ đẹp trong sáng đáng yêu , nàn da trắng mịn , đôi mắt cười màu nâu hài hòa , đã thế lại còn có chiếc răng khểnh xinh xắn nữa chứ ! Anh nhất định sẽ không để 1 cô gái tốt như vậy chạy thoát !

Giường rất êm , xung quanh còn thoang thoảng mùi hơi thơm nhẹ . Nhỏ ngủ rất ngon, xoay người tìm tư thế thoải mái để ngủ tiếp thì bỗng có 1 giọng nói ấm áp đến lạ thường vang lên….

- Ngủ ngon nhỉ !

- Uhm . _ Nhỏ vẫn mơ màng đáp theo .

- Có vẻ như em rất thích ngủ chung vs tôi thì phải !

‘ Hả ! Ngủ Chung? Không phải …..’ Nhỏ mở to đôi mắt mơ màng của mình ra …

- Anh ….anh….Sao anh lại nằm cạnh tôi hả ! _ Loan hét lên , 1 tay kéo chăn đắp kín cả người .

- Chính anh mới phải hỏi em chuyện đó !_ Thiên Kì cười nghiêng mả khi nhìn thấy bộ mặt ngu ngơ của cô

- Tại sao chứ! _ Loan lại hét lên ( t/g: Cổ họng của chị tốt thật )

-ĐÂY LÀ GIƯỜNG CỦA TÔI ! _ Thiên Kì chậm rãi nói ra từng tiếng

- Sặc…_ Rảo mắt nhìn xung quanh , nhỏ mới biết mình bị hớ.

- Hihi …hịhi anh đã đỡ chưa ! _ Loan đánh lảng sang chuyện khác

- Khụ…khụ…khụ ….Cũng chưa đỡ lắm ! Cô chạy xuống bếp rót hộ tôi ly nước lọc !_ Thiên Kì giả bộ

” Rõ là đểu ! Sao chưa đỡ mà nói móc tôi kinh thế ” Loan nhanh chân nhảy xuống giường , không quên ném cho anh ánh nhìn khinh thường .

Đang chăm chú chuẩn bị bữa ăn tối , thì tiếng chuông cửa vang lên 1 cách đáng ghét .

” Cạch ”

Trước mắt nhỏ là 1 cô nàng tóc vàng rất đẹp . nàn ra mềm mịn tưởng trường chỉ cần 1 cơn gió nhẹ cũng có thể làm nó xước ra . Đôi mắt 1 mí màu xanh hút hồn , khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn cùng đôi môi đỏ quyến rũ . Điều quan trọng là cô ta có 1 thân hình rất đẹp . Nhỏ thất thần ngắm người đẹp trước mắt ….

- Cô là ai ?

‘ Ngay cả giọng nói cũng dễ nghe đến vậy !’

- Sao cô lại hỏi tôi, đáng lẽ câu này tôi mới chính là người hỏi chứ ! _ Loan lạnh lùng nói khi thấy thái độ khinh người của mĩ nữ trước mặt .

- Anh Kì đâu ! _ Thủy Tiên ló khuôn mặt xinh đẹp nhìn vào bên trong. Bỗng mắt cô nàng sáng lên 1 cách lạ thường , đẩy mạnh nhỏ ra cô hùng hổ xong vào trong nhà….

- Anh Thiên Kì

Thủy Tiên ôm chầm lấy cổ anh , đôi môi nhỏ nhắn khẽ hôn lên má trái của Thiên Kì .

Đẩy cái vòi bạch tuộc đang cuốn lấy mình , thiên Kì nghiêm mặt nói …

- Sao em lại đến đây !

- Em đến ở vs anh mà !

- Về nước ngay !

- Không ! Bác bảo em ở đây vs anh 1 thời gian !_ Thủy Tiên đỏ mắt nói , cô phải thuyết phục được anh mới được

- Thôi được rồi ! Nhưng cấm em làm phiền anh !

- Rõ ! _ Thủy Tiên ôm chặt lấy cánh tay rắn chắc của Thiên Kì mà mỉm cười xinh đẹp .

- Còn đứng đó làm gì ! Mau vào dọn cơm đi , tôi đói lắm rồi _ Thiên Kì nhăn mặt nói vs nhỏ

” Tôi là quản gia nhà anh ấy à !”

- Phiền chị cầm hộ đống hành lý này vào trong hộ tôi! _ Thủy Tiên cười xinh đẹp nói , cả người cô đều bám chặt lấy Thiên Kì .

…………..

Ăn xong bữa tối , bả ba hiện giờ đang quầy bên chiếc bàn gỗ lim tinh xảo …..

- Chị có thể nhường phòng cho em không!_ Thủy Tiên Giương đôi mắt 1 mí đáng yêu , nũng nịu mà đòi hỏi

- Chị …chị….

- Em biết chị sẽ đồng ý mà ! _ Thủy Tiên lại mỉm cười xinh đẹp

Ế cô đồng ý từ khi nào vậy !

Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn đang đi xâm chiếm căn phòng nhỏ xinh của mình mà Loan khóc không ra nước mắt

- Thật không ngờ cô lại tột bụng vậy ! À mà tí nữa chuyển đồ của cô lên căn phòng trống bên trên đi nha !

- Anh…anh….

- À mà quên không nhắc cô ! Ở căn phòng đó từng có 1 người đã tử tự vì tình đó ! Chúc cô may mắn _ Thiên Kì cười hả hê khi nhìn thấy khuôn mặt xanh lét của nhỏ

- Khoan đã tôi……

1 lúc sau nó đã có mặt trước cửa căn phòng …..

http://thichtruyen.vn

‘ Chắc chắn là không có người tự tử ! Anh ta đang dọa tinh thần mình đây mà ‘ Loan tự động viên mình

” Cạch ”

Công tắc ở đâu vậy nhỉ ?

- Úi da _ nhỏ Loan kêu nhẹ lên khi vấp phải thứ gì đó …..

Cái gì mà tròn tròn vậy nè ! Nhỏ bật đèn pin nhỏ trong điện thoại lên …..

Là….đầu lâu , bến…bên…cạnh còn có 1 bộ não ……….

- Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Tiếng hét thẳm thiết của nó vang vọng khắp cả khu phố ….

Bạn đang đọc Anh Tan Rồi Đó của S/\o_Bin^^
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.