Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những ngày đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 784 chữ

Nó 1 thằng nhóc ngoan, đang bắt đầu với hành trình mới của đời nó. Nó học lớp 10, đi học xa nhà tận 20km bằng xe bus. Ngồi trên xe, ngắm nhìn những thứ xung quanh

.... Két...két...két

Tiếng xe bus phanh lại thả nó xuống 1 cổng trường cấp 3 lạ lẩm. Nó bước vào nhìn ngó xung quanh.

- Chà đông thật (nó lẫm bẫm 1 mình).

Tiến tới bản danh sách tìm lớp của nó, bắt đầu rà và dừng lại ở phòng 13 lớp 10a2. Nó đi tới lớp (căng thẳng) nó tìm bàn cuối cùng. Ngồi bất động, lạ lẫm. Không riêng nó hầu như mọi người trong phòng đều vậy. Chỉ có 1 số người tụm lại, chắc có lẽ là chúng quen nhau (nó nghĩ vậy). Giáo viên đột ngột bước vào, cả lớp bắt đầu nháo nhào Bla...bla... Ngồi yên chờ hết buổi giao lưu, nó ra về trog tình trạng đầu như búa bổ vì lớp quá sôi động. Về phòng trọ mà ba mẹ nó đặt sẳn, có lẽ nó là người thuê phòng đầu tiên. Chỉ có nó và chị chủ phòng trọ, thấy nó về chị chủ nhà gọi lại chào hỏi, sau một lúc 2 chị em ngồi nói chuyện. Nó bắt đầu xin phép đi chợ để không chết đói vào buổi trưa. Nó lôi xe đạp ra và chợ ơi.... Thẳng tiến. Vừa đi vừa đeo phone, bài hát baby ( justin bieber) văng vẳng bên tai Lalálala

Rầm...ầm...m!!!

Nó dật mình, nó chẳng đâm ai cả, một tai nạn trước mặt nó. Tên khốn kia đã vụt xe máy biến mất, chỉ kịp nhìn thấy 5số trong biển số xe, dựng xe tiến đến nạn nhân đi xe đạp, đỡ nạn nhân dậy. Oh!!! 1 cô bé khá dể thương, mặt nhỏ mếu máo, thấy tay nhỏ trầy xước nó dìu nhỏ vào ghế đá ngay cạnh bờ hồ. Dặn nhỏ ngồi đấy. Nó mất hút, 3p sau nó quay lạy với bông và băng gạt trên tay. Vừa băng vừa nói chuyện để giúp nhỏ hết sợ. Băng xog nhỏ cười cảm ơn ríu rít. Nó cười và chia tay nhỏ, nó quay đi và về phòng trọ, mở cửa phòng rồi phóng lên giường. - Ây da!!!

Nó la làng la xóm, làm chị chủ phải chạy qua

- Có chuyện gì vậy nhóc?

Chị lo lắng. Cười 1 cái, nó quăn cho chị 1 câu xanh như rau cải.

- Em quên mua đồ ăn rồi chị ạ.

- (Chị lắc đầu) Thôi ông cậu, qua phòng chị mà ăn, nhóc dở hơi hay sao mà đi chợ lại không mua gì.

Nó cười trừ bù, 30p sau nó qua phòng chị ăn cơm, nó cứ ngồi nghĩ về cô bé lúc nãy, không biết nhỏ về tới nhà chưa, nó cũng chưa kịp hỏi tên của nhỏ nữa, chị chủ phải nhắc 5-7 lần hồn nó mới trở về với chén cơm. Ăn xog nó phụ chị dọn dẹp, rồi về xắp xếp phòng. Tới tối, nó đổ lười biếng, chạy ra quán mua vài gói mì lót dạ buổi tối. Ăn xog nó lăn ra ngủ, một mạch từ 8h tối tới tận 6h sáng hôm sau.

Mở cửa phòng với phong cách cởi trần

- A...a...a..a !!!

có tiếng la thất thanh từ phòng bên cạnh, chạy qua xem, nó thấy con chuột. Với thân thủ phi phàm, nó vơ tay lấy cây chổi. Đả chuột chổi pháp (phiên bản cháu chắt chút chít của đã cẩu bổng pháp) tung 1 cú long trời lở đất.

...Đốp..ốp..ốp..p..

- (Nó đắc ý) mày chết rồi tí ơi...

Nhấc cái chổi ra. Con chuột chả thấy đâu, nó phán 1 câu cho đở quê.

Chuột mà cũng biết tàng hình à, mày hên đấy

Nó dựng chổi quay lưng đi. Vô phòng lục lọi kem đánh răng. Chợt nó đứng hình

- Ủa... Chị chủ đâu ở phòng đó...

Nó lại nghĩ, chắc chị chủ qua dọn phòng. Thôi kệ, nó ra bể nước ngồi đánh răng. Sạch sẽ, nó đứng lên quay người về phòng

...Cốp..ốp..p

Nó́ trọng thương mắt nổ đom đóm.

- Ui da (nó ôm đầu) chị thanh (chị chủ đó, 25t) sao chị đứng sau lưng em làm gì.

Đưa ánh mắt sát khí quét qua người đứng trước mặt nhăn nhó.

- Xin lỗi bạn.

Tiếng nói trong trẻo vút lên, nó đứng hìnhu

- Ủa bạn là???

- À, mình tên Duyên mới chuyển tới tối hôm qua, xin lỗi vì đụng cậu.

- (Nó xua tay tán loạn) không có gì, k có gì đâu, minh tên Bảo

Sau màn chào hỏi. Nó vô thay đồ và vọt lên trường.

Bạn đang đọc Anh Hứa Sẽ Vì Em!!! sáng tác bởi Darkmoons
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Darkmoons
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.