Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 42

Phiên bản Dịch · 1096 chữ

"Chúng tôi muốn tìm người thân, cháu ấy là con gái của giám đốc La Bình đã bị tai nạn qua đời từ mấy tháng trước. Con gái ông ấy tên La Tường Vy, 17 tuổi sau đó cũng mất tích. Chúng tôi rất muốn tìm con bé..." Ảnh đính kèm là một cái ảnh thẻ. Kỳ mở to mắt ra nhìn chằm chằm và cái điện thoại. Không thể nào. Cô gái trong ảnh đó có khuôn mặt giống hệt Vy.

Là cái khuôn mặt ngây ngô, tự nhiên ấy.

Chẳng lẽ trên đời này lại có hai giọt nước giống nhau đến thế? Hay là nhầm lẫn.

Kỳ để chéo tay lên chán, miên man suy nghĩ. Nhớ lại sau vụ Vy mất tích mấy ngày rồi trở về, tính cách Vy dường như thay đổi khá nhiều.

Dương Vy trước đó: Lạnh lùng, kiêu hãnh, bướng bỉnh, chính chắn....

Dương Vy bây giờ: Ngây ngô, ngơ ngơ, nhí nhảnh, trẻ con....

Kỳ lắc đầu không muốn suy nghĩ nhiều nữa. Rồi cậu ném điện thoại qua một bên.

Nhưng chợt lại muốn làm gì đó, cậu với tay bấm số của một người quen.

- Điều tra cho tôi về giám đốc La Bình ở quận T. Đặc biệt tìm hiểu mọi thông tin liên quan đến con gái ông ấy.

****

Hơn 9h sáng, nó mới ngủ dậy. Vuốt lại mái tóc, nó với tay lấy ly nước để ở bàn bên cạnh, tiện thể đảo mắt xem qua quyển lịch để bàn.

Á..........

Nó nhảy khỏi giường, cầm lại quyển lịch để bàn lên xem, mắt mở to. Hôm nay là ngày 23, là ngày 23. Chính là ngày sinh nhật của hắn đó!!!

Vậy mà nó lại quên béng đi mất. Cũng may là có ghi chú ở quyển lịch là: Sinh nhật Thiên Thối, nó mới nhớ.

Ây guuu.... Cái trí nhớ kém của nó.

Nó vẫn chưa chuẩn bị quà gì hết trơn. Phải làm sao đây? Sinh nhật hắn chẳng lẽ lại không có quà.

Đánh răng rủa mặt xong, nó xuống phòng bếp ăn tạm bát bún gà rồi nghĩ xem nên tặng hắn quà gì để còn đi mua.

Chợt một ý tưởng sáng lên trong đầu nó. Nó vừa ăn vừa nhoẻn miệng cười thích thú. Chắc chắn hắn sẽ thích món quà này thôi.

Chiều, nó mặc áo phông, quần sooc với đi giày thể thao ra ngoài. Thiên đang đứng nói chuyện gì đó với quản gia Vương thấy nó liền gọi lại, hỏi xem nó đi đâu.

- Em đi làm quà sinh nhật cho anh đó cái tên ngốc này hôm nay là sinh nhật anh đấy anh có biết không?

Nó hùng hổ tuôn ra một tràng. Mãi vài giây sau nó mới nhận thức được mọi việc. Trời ơi, Vy ơi là Vy ơi. Sao mày lại nói trắng ra thế. Lộ hết rồi!!!

Hắn nghe xong dĩ nhiên là vui lắm. Sinh nhật hắn chẳng lẽ hắn không nhớ. Nhưng mà hạnh phúc hơn cả là con heo của hắn vẫn nhớ sinh nhật hắn rồi còn đi làm quà tặng hắn nữa chứ.

- Để quản gia Vương chở đi.

Hắn cố nhịn cười khi nhìn thấy nó ngớ người ra, đồng thời ra hiệu cho quản gia Vương.

**

Dừng xe trước một cửa hàng bánh kem. Lần trước Ân đến đây nhờ bác chủ cửa hàng ở đây dạy cách làm bánh. Nó cũng muốn tự tay làm một cái tặng hắn a. Nghĩ đến việc nhìn thấy hắn vui vẻ ăn chiếc bánh kem nó tự làm thì nó đã cảm thấy hạnh phúc ngập tràn rồi.

Hơn mấy giờ đồng hồ, cuối cùng nó cũng sắp hoàn thành tác phẩm của mình. Mặt mũi dính đầy kem, quần áo ướt thấm mồ hôi nhưng nó cũng không để ý nhiều. Nó còn thấy vui vẻ là đằng khác. Bác chủ cửa hàng rất ân cần, chu đáo, dạy nó tỉ mỉ để không làm bánh nát, dạy nó trang trí thế nào cho đẹp.

Bây giờ nên viết chữ gì lên bánh nhỉ?

Tay nó để dưới cằm, suy nghĩ.

"Em mãi yêu anh." Không được. Nghe khiếp quá!

"Thiên đẹp trai sinh nhật vui vẻ." Không được. Dài quá!

"Happy Birthday." Không được. Nhàm quá!

Nó nghĩ nghĩ một hồi lâu rồi chợt nhìn xuống sàn nhà, nhìn xuống cái lắc chân hắn tặng nó. Rồi nó nhớ đến dòng chữ bé bé "TYV", nó cười mỉm.

Nó khéo léo viết dòng chữ "VYT" to đùng ở giữa chiếc bánh. Vậy là xong. Nó lôi điện thoại ra hí hửng chụp choẹt cái bánh rồi còn ngó đầu vào selfie nữa.

Nó lễ phép chào bác chủ cửa hàng rồi đi về. Tay cầm chiếc bánh trong hạnh phúc.

Đi được vài bước, nó đang định gọi điện cho quản gia Vương đến đón thì nhìn thấy ở phía bên kia đường, có một chiếc taxi đang đỗ lại. Cái đáng nói là người ngồi trong taxi đó chính là cô gái bí ẩn lần trước nó nhìn thấy qua gương trong toalet của một nhà hàng. Chính là cô gái có gương mặt giống hệt nó.

Lần này chắc chắn không hề nhìn nhầm. Khuôn mặt ấy, làm sao có thể giống nó y chang thế?

Nó vẫn trố mắt ra nhìn cô gái ấy. Bất giác cô gái ngồi trong xe vô tình quay ra phía này rồi cũng nhìn thấy nó. Bốn con mắt giao nhau không hề chớp.

Chiếc xe taxi kia lăn bánh. Cô gái bí ẩn nhoẻn cười với nó rồi cũng dời đi. Nó chạy theo trong vô thức. Nhưng lại có chuyện không hay xảy ra. Đám con gái lạ mặt khoảng năm người chặn đường nó. Một đứa tiến lại, hất tóc nó khinh bỉ.

- Đây là người đã chiến thắng Princess of school sao?

Ôi cái con người này chẳng lẽ đến tìm nó trả thù sao? Mà nó có thù hằn gì với đám người này chứ? Cuộc thi Princess of school cũng đã kết thúc được hơn tuần rồi còn gì.

- Mấy người muốn gì?

Nó hất tay con nhỏ kia ra.

- Muốn gì hả? Muốn đánh mày đấy con ranh. Mày tưởng mày là công chúa thì mày ngon lắm hả? Mày tưởng mày là người yêu hotboy thì mày cũng hot sao?

Mỗi câu khinh bỉ như vậy, con nhỏ đó lại tát nó một cái.

Bạn đang đọc Ai Là Hoàng Tử Của Em? của Tửng Thiên Anh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.